Chap 4 : Đùa giỡn.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lâm Úc yên lặng ở trong núi hái thuốc.

Liên tục ba ngày hái dược, cậu đối với địa hình xung quanh nơi này đã nắm rõ trong lòng bàn tay, liếc nhìn mấy con số (thời gian đếm ngược đến lúc trưởng thành) trên bản đồ nhỏ có mấy mầm cây, chỉ hơi suy tư một chút, dùng mấy phương pháp tính toán xem tuyến đường nào ngắn nhất, là ngay lập tức hướng ngay một gốc Tam Tinh thảo chạy tới.

Mấy ngày nay, ban ngày cậu nghe luận văn, hái thuốc, đến chạng vạng tối người chơi online nhiều lên thì bắt đầu "làm kinh doanh", giống cầu tuyết càng lăn càng lớn, bây giờ đã có mấy nghìn kim tệ rồi. Hiện tại, cậu không chỉ tập trung vào mấy loại tài nguyên cấp thấp nữa, mà cũng bắt đầu thử bán các loại tài nguyên cao cấp như Thất Tinh thảo, mua thấp bán cao, tuy nhiên lợi nhuận không cao, nhưng được cái số lượng lớn, kiếm thêm được nhiều...

Với cậu mà nói, cái game này, tại nơi giao dịch kiếm tiền là "công tác", hái thuốc là giải trí, về phần thăng cấp, đó là không có cách để giải quyết. Nếu không có nhiều dược thảo không thăng cấp thì không thể hái, cậu khả năng còn muốn tiếp tục hái thêm vài ngày.

Trên núi không chỉ có Tam Tinh thảo, còn có một vài động vật công kích, thỏ rừng rất ít, đại đa số là "Trúc chuột", điểm kinh nghiệm EXP rất thấp, máu rất thấp, hành động chậm chạp, duy nhất ưu điểm là hay tụ thành bầy. Thế nhưng tân thủ cấp thấp lại không có kỹ năng quần công, đợi có kỹ năng quần công, điểm EXP ở đây lại thành cỏ dại.

Lâm Úc một bên đi khắp nơi hái thuốc, gặp được trúc chuột, dùng kỹ năng "Ân trạch thiên hạ" của Hạnh Lâm cấp ba ném một đống độc dược ra, sau đó tiếp tục chạy, những con trúc chuột kia vì trúng độc nên chịu thương tổn cho tới lúc chết.

Ân trạch thiên hạ là kỹ năng duy nhất dưới cấp mười có tác dụng quần thể, lúc cấp thấp là thứ gân gà, bất quá về sau cấp bậc cao có thể dùng để tiến hành trị liệu quần thể, đem túi dược ân trạch thiên hạ rải ra, hiệu quả sẽ được phân tán cho mỗi người trong phạm vi kỹ năng. Lâm Úc dùng kỹ năng này để vung độc dược.

Lúc Bộ Kinh Vân đi vào phía sau ở Tân thủ thôn, chứng kiến một màn như vậy:

Một tiểu Hạnh Lâm MM mặc bộ trang phục tân thủ màu trắng, gương mặt lạnh lùng, chạy tới chạy lui lấy dược thảo, chứng kiến người này dùng kỹ năng quần thể phóng ra độc dược về chỗ trúc chuột, sau lưng một đống trúc chuột trên đầu là -10, thỉnh thoảng còn yên lặng vùi dập một con trúc chuột ngay giữa đường.

_

[ Phụ cận ] Bộ Kinh Vân : Oa, phương pháp thăng cấp này làm sao em nghĩ ra được vậy, rất lợi hại đấy.

[ Phụ cận ] Bộ Kinh Vân : Lại không bị chậm trễ hái thuốc, lại không cần mất công thăng cấp, rất đáng được mở rộng tầm mắt a.

Lâm Úc hái xong một cây Tam Tinh thảo, yên lặng tại chỗ cũ dạo một vòng, cuối cùng cũng tìm được người đang cùng cậu nói chuyện.

Đó là một nam Hạnh Lâm mặc bộ tinh linh +6, bên ngoài là áo choàng thời trang "Y Tiên" max level, nam Hạnh Lâm vốn có vẻ ngoài thư sinh trắng trẻo, mặc trường bào màu xanh, trên đầu là mũ thư sinh, lưng đeo rương sách, một bộ dạng ôn lương vô hại, đứng ở nơi rừng núi hoang vu này, tưởng như Ninh Thái Thần đang đi lạc. Bất quá xem trang phục thời trang cùng túi thuốc, được cường hóa tỏa hào quang của hắn, chắc chắn không phải loại không chịu nổi dù chỉ là một kích.

Lầm Úc nhìn thấy tên bang phái trên đỉnh đầu hắn : Trục Lộc Thiên Hạ.

Cậu nhận ra cái người tên Bộ Kinh Vân này, biết rõ hắn là người gây nên náo loạn giữa Lang Tộc cùng bang Phong Hỏa.

Cậu đứng ở đó, đề phòng mà đen dược, cuốc thu vào, đổi thành vũ khí khi sinh ra hệ thống cho sẵn : túi thuốc Hạnh Lâm. Sơn cốc này là do cậu phát hiện, địa hình bằng phẳng, chạy tới chạy lui không cần đi đường vòng, tuy nhiên dược thảo refresh không nhiều bằng biển hoa bên kia, nhưng lại là nơi chỉ có mình cậu hái, cho nên cậu cảm thấy đó là nơi tốt. Trong Thiên Chi Nhai có rất nhiều người cấp cao thích giết người chiếm địa bàn, cậu trực tiếp đánh đồng Bộ Kinh Vân là loại người đó.

[ Phụ cận ] Tử Phi Ngư : Phương pháp kia không thể dùng cho cấp cao, đôc dược dùng để quần công cũng sẽ bị phân tán đi, đánh quái cao cấp cần dùng dược cao cấp hơn, tiền dược so với quái còn quý hơn, phương pháp kia chỉ dùng để giết trúc chuột thì mới có lợi.

Bộ Kinh Vân nhìn biểu lộ lạnh lùng của Hạnh Lâm MM, khóe miệng không tự chủ mà nhếch lên.

Người này thật thú vị a.

Rõ ràng chuẩn bị cũng đã xong, vũ khí cũng lấy ra rồi, những vấn không quên nghiêm túc mà chỉ ra sai só trong lời nói của mình.

Cái bộ dạng sẵn sàng nghênh đón quân địch này, nhìn thế nào cũng giống một con mèo sữa nhỏ đang gặp đại địch còn muốn giương nanh múa vuốt.

[ Phụ cận ] Bộ Kinh Vân : A, vậy tại sao giết trúc chuột lại có lợi?

Hắn thật ra biết rõ còn cố hỏi, tuy hắn tại Trục Lộc là một nhân vật lâu năm, tài đại khí thô (*), nhưng dù sao cũng là một người luyện kỹ năng sinh hoạt, nên đối với giá hàng vẫn là hiểu rõ.

(*) Tài đại khí thô : Tiền nhiều như nước.

Nhưng là, một sinh viên khoa học tự nhiên bảo thủ Lâm Úc lại nghe không hiểu hắn là đang trêu đùa, một năm một mười mà giải thích cho hắn.

[ Phụ cận ] Tử Phi Ngư : Một con trúc chuột có 5 điểm kinh nghiệm EXP, tôi dùng kỹ năng, một nắm bột đoạn trường sơ cấp lại có thể giết chết hơn 20 con trúc chuột, bột đoạn trường sơ cấp bán rất rẻ, nơi giao dịch có rất nhiều. Còn lại độc dược đều rất quý, hơn nữa sát thương của độc dược cũng không giết đươc quái cao cấp.

Bột đoạn trường sơ cấp hiệu quả thấp, phân tán ra lại giảm thêm mười lần, cơ bản giống như Hạnh Lâm cấp một đáng đánh tay không, lấy ra đánh quái mà nói, còn không bằng chính mình động thủ, vẫn là nên chỉ dùng để đối phó trúc chuột, hơn nữa trước mắt cũng chưa có ai tìm ra phương pháp này, dù sao chỉ có tân thủ đi đánh con thỏ các loại mới cần tới vật phẩm rơi ra này. Cũng chỉ có Lâm Úc, tình nguyện hái thuốc, cũng không muốn phí thời gian đánh quái.

Ngươi chơi làm bột đoàn trường sơ cấp cũng chỉ để thăng cấp kỹ năng chế dược, nơi giao dịch một lượng bạc có thể mua một túi to.

[ Phụ cận ] Bộ Kinh Vân : Tiểu Ngư MM tính toán rất lợi hại đấy.

Tiểu Ngư MM?

Lâm Úc nhíu mày, cậu chỉ để ý cách xưng hô của Bộ Kinh Vân, lại không chú ý tới hàm ý trêu đùa trong lời nói của hắn.

[ Phụ cận ] Tử Phi Ngư : Ta là sinh viên khoa học tự nhiên.

Nói xong câu này, cậu cũng không hứng thú lãng phí thời gian cùng Bộ Kinh Vân nữa, thu hồi vũ khí, hướng gốc cây Tam Tinh thảo gần đấy chạy tới, trên đường đi lại ném thêm hai cái độc dược, giết chết một đống trúc chuột.

[ Phụ Cận ] Bộ Kinh Vân : Tiểu Ngư MM em đi đâu?

[ Phụ cận ] Bộ Kinh Vân : Em lại là đang hái Tam Tinh thảo sao?

Chẳng trách Bộ Kinh Vân có hứng thú, trong Thiên Chi nhai, một cái loa cũng mất hai RMB, với tư cách acc lớn hắn thường xuyên có mặt trên kênh thế giới, rất nhiều MM nhìn thấy hắn đều kêu một tiếng "Bộ Kinh Vân ca ca, cầu bao dưỡng." Hạnh Lâm MM này xem ra lại đặc biệt khác.

Mấu chốt là, Hạnh Lâm MM này còn rất biết tính toán.

[ Phụ cận ] Tử Phi Ngư : Cậu có chuyện gì sao?

Theo tính cách của Lâm Úc, lời này nói ra cũng cói như là có hòa khí lắm rồi.

Trong suy nghĩ của cậu, có việc thì nói, không có thì không nói, cậu cảm thấy hai người ở tại một chỗ nói chuyện rất ngại ngùng, mà ngược lại người này nói liên tiếp có chút phiền, bởi vì cậu đã được dạy dỗ, không trả lời người khác là không lễ phép.

Cũng không phải cậu không muốn dựa vào Bộ Kinh Vân để tiếp cận Phong Hỏa, mà là do cậu chính là phiên bản thu nhỏ của cha Lâm, EQ thấp còn số 0, căn bản không nghĩ tới chuyện đó.

Cậu ở trong lòng tổng kết mấy cái sách lươc tiếp cận Phong Hoa, mặc dù có "Giả thành acc nữ tiến vào bang hội của Phong Hỏa, bởi vì con gái dễ được nhận hơn.", nhưng cái suy nghĩ kia lại không có trong đầu.

[ Phụ cận ] Bộ Kinh Vân : Bị thương, T.T.

Hạnh Lâm MM ngồi chồm hỗm trên mặt đất lạnh như băng đào gốc cây thảo dược, lại đứng lên, yên lặng xò xét "Ninh Thái Thần" đang đứng ngốc lăng cạnh mình trong chốc lát.

[ Phụ cận ] Tử Phi Ngư : Ở đây không có quái đánh, cậu như thế nào bị thương? Mất máu sao?

Cách kí túc xá của Lâm Úc chưa đến 500m, Dịch Vân Du ngồi trước máy tính phun một ngụm nước vào màn hình.

[ Phụ cận ] Bộ Kinh Vân : Tiểu Ngư MM, em thật đáng yêu.

[ Phụ cận ] Bộ Kinh Vân : Em biết bị thương là có ý gì không?

Lâm Úc không vui mà nhíu mày.

Cái tên Bộ Kinh Vân này, không chỉ luôn ở bên cạnh hỏi tới hỏi lui rất đáng ghét, mà ngữ khí của hắn còn giống như đang cười nhạo mình!

Lâm Úc từ tiểu học đã bị đồng học cho là quái thai mà cô lập, có đôi khi bị một đám nam sinh chặn lại, cả lũ luôn sẽ hỏi cậu môt ít vấn đề kỳ kỳ quái quái, sau đó chờ cậu nghiêm túc trả lời như ý nghĩ của mình, bọn họ sẽ bộc phát cười to. Tuy Lâm Úc không hiểu tại sao bọn họ lại cười, nhưng cũng biết không phải là ý tốt, là đang muốn trêu đùa chính mình.

Mà ngữ khí của người này, cũng rất giống ngữ khí của đám người gọi mình đến gỏi kia.

Bạn học Lâm Úc phẫn nộ, nặng nề mà đánh bàn phím.

[ Phụ cận ] Tử Phi Ngư : Bị thương là thân thẻ bị thương tổn, vừa rồi không có quái đánh cậu, cậu thế nào lại bị thương?

Dịch Vân Du ghé vào trên màn hình, hung hăng cười nửa phút.

[ Phụ cận ] Bộ Kinh Vân : Ân, em nói không sai, bị thương chính là ý này. Là tôi nhìn lầm rồi, vừa nãy không có quái đánh tôi.

[ Phụ cận ] Bộ Kinh Vân : Không nghĩ rằng em là sinh viên khoa học tự nhiên, mà kiến thức Ngữ Văn cũng am hiểu như vậy.

Khuôn mặt Lâm Úc vẫn nghiêm túc, tại trong lòng lại đắc ý hừ một tiếng, lúc này mới cảm thấy Hạnh Lâm đần độn trên màn hình kia có một chút thuận mắt.

[ Phụ cận ] Tử Phi Ngư : Không phải am hiểu, chỉ là biết một chút thường thức mà thôi. Tuy tôi là sinh viên khoa học tự nhiên, cũng muốn đến khóa Ngữ Văn.

[ Phụ cận ] Bộ Kinh Vân : Ừ, Tiểu Ngư MM không có thiên vị khoa nào, rất lợi hại.

[ Phụ cận ] Bộ Kinh Vân : Tiểu Ngư MM hái nhiều Tam Tinh thảo như vậy, là chuẩn bị để luyện kỹ năng sinh hoạt sao? Chờ em cấp năm làm là có thể có thể điều chế dược rồi.

[ Phụ cận ] Tử Phi Ngư : Tôi hái thuốc để kiếm tiền.

[ Phụ cận ] Tử Phi Ngư : Đừng gọi tôi là Tiểu Ngư MM.

[ Phụ cận ] Bộ Kinh Vân : Vậy gọi em Tiểu Ngư là được.

Lâm Úc rất vừa ý, vì vậy sau khi nói xong, chạy về phía gốc Tam Tinh thảo tiếp theo.

Dịch Vân Du đối với hành vi làm gián đoạn chủ đề rồi chạy qua một bên của "cô" đã tập thành thói quen.

[ Phụ cận ] Bộ Kinh Vân : Tiểu Ngư hiện tại muốn thăng cấp để chuẩn bị hái dược thảo cao cấp sao? CÓ tính thêm bang phái không?

[ Phụ cận ] Tử Phi Ngư : Cậu muốn thêm tôi vào bang cậu?

Cho dù đối với tính cách của người này hắn đã hiểu rõ, những Dịch Vân Du vẫn là bị cậu ta nói thẳng thắn tới độ trở tay không kịp.

Nhưng Dịch Vân Du dù sao cũng không phải người thường, cho dù trước kia chưa thấy qua loại người như Lâm Úc, cũng có thể trong cách nói chuyện của cậu tìm ra điểm chung. Kỳ thật, dưới tình huống này nhưng hắn vẫn thấy hứng thú.

Dịch Vân Du khóe miệng đầy tiếu ý, nhìn tiểu Hạnh Lâm cấp hai trên màn ảnh rõ rành khuôn mặt lãnh diễm, những lại có chút vẻ ngơ ngác.

Chính hắn cũng không phát hiện, dáng vẻ tươi cười lúc này của hắn, cực giống mấy lão già biến thái cầm kẹo que dụ dỗ mấy đứa trẻ.

[ Phụ cận ] Bộ Kinh Vân : Đúng vậy a, bang hội của chúng tôi là bang duy nhất đạt cấp năm, mua bán tại NPC đều được nhận ưu đãi, hơn nữa trong nội bộ bang hội cũng có thể bán thảo dược, còn có thể đổi vật phẩm.

[ Phụ cận ] Bộ Kinh Vân : Em bây giờ cấp thấp, đợi đến lúc em cấp cao, muốn hái dược thảo quý, dễ gây xung đột với người khác, chỉ có gia nhập bang hội mới có thể an tâm hái thuốc. Bang hội chúng tôi các dược sư đều có địa bàn, tại dã ngoại cũng không có ai đến phá đám. Bang hội chúng tôi rất đoàn kết, nếu như có ai dám khi dễ, liền tuyệt đối không bỏ qua.

Lâm Úc trong lòng lặng lẽ nói : hai người trước nhìn kênh thế giới là tôi đã hiểu rồi.

Cậu làm đã quen đề vật lý, giải quyết đều rất nhanh, chỉ đem những thứ cần cân nhắc viết xuống, có thể nhanh chóng rút ra kết luận. Hơn nữa mặc kệ bạn muốn để cho cậu ta xoắn xuýt bao nhiêu, đáp án cũng đều là giống nhau. Cậu cảm thấy cuộc sống cũng giống như đề vật lý, cũng chỉ có một đáp án đúng duy nhất.

[ Phụ cận ] Tử Phi Ngư : Được, tôi sẽ vào bang hội các cậu.

[ Phụ cận ] Tử Phi Ngư : Bang hội các cậu không phải cũng muốn mỗi ngày nộp lên một gốc Tam Tinh thảo đấy chứ? Giao tiền có được không?

Đây là cậu đọc trong diễn đàn thấy yêu cầu của Lang Tộc đối với những người mới vào, nên rút ra kết luận.

Dịch Vân Du bất đắc dĩ đỡ trán.

Nếu như người khác nói lời này, hắn sẽ cho chỉ là vui đùa, nhưng đây lại là từ cái miệng của Tiểu Ngư thoát tuyến này, hắn chỉ nhận ra một điều là : Cô thực sự đã làm xong số gốc Tam Tinh thảo để đem làm phí bảo hộ giao nộp mỗi ngày, sau đó mới quyết định gia nhập bang hội mình.

Những là, hắn biết rõ, vốn dĩ ý định của Lâm Úc là : nếu phải giao nộp vật phẩm, sẽ chờ đến khi mình hái được dược thảo cao cấp mới gia nhập Trục Lộc Thiên Hạ, hắn nhất định sẽ phiền muộn tới chết trên bàn phím.

[ Phụ cận ] Bộ Kinh Vân : Bang hội chúng tôi không cần mỗi ngày giao vật phẩm.

[ Phụ cận ] Bộ Kinh Vân : Chỉ là nếu hái được dược thảo cao cấp em ưu tiên bán cho chiến sĩ trong bang trước, không thể đồng ý bán cho người ngoài. Lúc tổ đội với bang đánh ra trang bị, cũng phải ưu tiên bán cho người trong bang trước. Em có thứ gì quý, để vào trong kho của bang, bỏ vào rồi cũng chỉ có em cùng bang chủ có thể lấy, nhưng là mọi người trong bang đều biết, nếu có người muốn mua, sẽ liên hệ với em.

[ Phụ cận ] Tử Phi Ngư : Được.

[ Phụ cận ] Bộ Kinh Vân : Tôi đi kiếm bang chủ để cậu ta thêm em vào, em đứng chờ ở đây.

Dịch Vân Du đánh xong những lời này, liền đứng dậy, chạy ra khỏi kí túc xá, trực tiếp chạy vào kí túc xá đơn phía đối diện.

"Trình Hi, giúp tớ thêm một người vào bang hội, là một một em gái Hạnh Lâm, ID là Tử Phi Ngư.

Trình Hi vừa tắm xong, mang theo một đoàn mười người đi đánh phó bản Đồ Long hàng tuần, đang đánh khí thế ngất trời, nghe hắn nói như vậy, nhíu mày, nói vào mic : "Uyển Nhiên, giúp anh thêm một người vào bang, ID Tử Phi Ngư"

Phó bản Đồ Long xoát gần một giờ, Uyển Nhiên không xoát phó bản, lại thường xuyên ở trong phòng YY của Đồ Long phó bản, ngoại trừ thỉnh thoảng cùng Trình Hi phiềm vài câu gia tăng tình cảm, cũng có thể thuận tiện nhận chỉ thị của bang chủ hắn lúc bang hội có chuyện khẩn cấp.

"Biết vậy cho cậu làm Phó bang chủ rồi" Trình Hi một bên đánh phó bản một bên nói với hắn: "Thế nào? cô em gái kia rất đẹp?"

"Không phải." Dịch Vân Du chỉnh lại lời hắn nói: "Là rất thú vị."

_

Đợi sau khi hắn cùng Trình Hi thảo luận một chút về vấn đề xinh đẹp khác thú vị thế nào, lại nhanh chóng trở về ngồi trước máy tính, hắn cũng không cảm thấy bất ngờ, trên màn hình một Ninh Thái Thần cô đơn đang đứng tại vùng đất đầy cỏ dại, còn "Em gái' thú vị kia, đã quyết đoán bỏ rơi hắn đến đên sơn cốc bên kia hái thuốc.

_

Bởi vì người thêm mình vào bang hội không phải Phong Hỏa, Lâm Úc cũng không thấy mất hứng lắm.

Cậu không phải là sinh viên khoa văn yếu mềm dễ xúc động, đối với mấy chuyện xa vời thực tế cũng không quá chú ý.

Cậu chỉ làm một việc duy nhất, đó là mở ra danh sách bang hội của mình. Sau đó, ở hình ảnh nhân vật đang sáng, tìm được hình ảnh nhân vật của bang chủ đang phát sáng.

Cậu vươn tay ra, đo lượng người giữa cậu và Phong Hỏa.

Trình Hi.

Cậu xem, tôi đã cách cậu gần như vậy.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro