Chương 36-40

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 36: Nước ấm luộc Bánh bao

Trong trò chơi có rất nhiều chuyện tốn công tốn sức, nhưng nói đến việc tốn công sức nhất, thì không việc nào bằng theo đuổi con gái. Trước mắt Bang chủ đại nhân đang làm cái chuyện tốn công tốn sức này, nhưng anh làm rất thành thạo —— hoạt động trong bang hội hằng ngày đều giao cho con vịt, kinh tế thì giao cho Tiểu Mộc để ý, cho nên mỗi ngày anh đều ở cùng 'bà xã" của mình, đợi đến mười một giờ "bà xã" thoát, anh còn có thời gian đi cùng 'bà xã' của người khác. >_

Xét thấy chuyện này liên quan đến hạnh phúc cả đời của chiến sĩ Hoang Hỏa, trong bang hội cũng không có ai oán giận, kỳ thật có bang chủ phu nhân cũng không tệ, đối với một bang hội toàn những tên lưu manh mà nói, việc này coi như là tia nắng bình minh rạng đông. Cho nên đám lưu manh vẫn giữ thái độ ủng hộ.

Sự thật chứng minh, ánh mắt của bang chủ đại nhân rất sắc bén, bé Lục Mập Hồng Gầy tuy rằng thao tác không thuần thục lắm, nhưng cô rất nghe lời, kêu đi hướng Đông tuyệt đối không đi hướng Tây, bảo đánh chó tuyệt đối không đánh gà, đúng là lựa chọn vợ hiền tốt nhất của đàn ông. Cũng không biết từ khi nào cô ấy cũng bắt đầu quen với việc vừa vào trò chơi liền nhận được tin mời vào đội của bang chủ Hoang Hỏa, kỳ thật đất hoang quá mức rộng lớn, có người nắm tay cùng đi qua vùng đất bạt ngàn hoa thơm, mây bây bão cát, cũng là một chuyện rất hạnh phúc.

Cho nên Hồng Tụ đường cũng chậm rãi không bàn tán về couple Thánh Phạm nữa, bọn họ bắt đầu quen với hình ảnh Hoang Hỏa cấp sáu chín đi theo nữ kiếm khách cấp sáu mươi mươi làm nhiệm vụ. Bọn họ cùng nhau làm nhiệm vụ Tiêu Dao, anh không ngừng nói cho cô biết phải bảo vệ thuyền hồ lô như thế nào, nói cho cô biết làm sao để nhuộm tơ vàng, tơ tím, tơ đỏ, nói cho cô phải làm sao thì tinh linh phong thuỷ mới xuất hiện, quái trong nhiệm vụ Tiêu Dao xuất hiện ở đâu, từng chút từng chút một, giống anh dạy đồ đệ lúc trước.

Hoặc là bọn họ cùng nhau đi chiến trường, chiến sĩ Hoang Hỏa vẫn đi trước làm gương, em gái kiếm khách chạy theo sau ăn ké danh vọng. Thỉnh thoảng Bánh bao gặp được bọn họ trên chiến trường, mặc kệ là địch hay là bạn, cô luôn ẩn thân yên lặng theo sau một đoạn, đến khi họ họ tới nơi đông người lại rời đi —— cô sợ bị những môn phái khác nhìn thấy cô ẩn thân, như vậy rất là dọa người.

Nhưng lặp đi lặp lại nhiều lần, sớm muộn gì cũng có người nhìn thấy.

[ Hệ thống ] Một Giây Giết Ba Ngàn mời bạn vào đội, đồng ý / cự tuyệt?

Cung tiễn thủ và đạo sĩ đến một cấp bậc nhất định có thể nhìn thấy thích khách ẩn thân, khi đó Bánh bao đang cực kỳ đáng khinh bám đuôi Hoang Hỏa và em gái kiếm khách, bị phát hiện cô rất ngượng ngùng. Vào đội ngũ của Một Giây Giết Ba Ngàn, anh ta lại không nói câu nào, vẫn chạy loăng quăng giết người như cũ, Bánh bao luôn giữ khoảng cách với Ba Ngàn, một là vì cung tiễn thủ chạy thật sự quá nhanh, hai vì lòng cô đang rất bất an.

Đến khi vào chiến trường, Một Giây Giết Ba Ngàn lấy danh nghĩa đội ngũ xin đi chiến trường, cô và Một Giây Giết Ba Ngàn tự nhiên trở thành đồng đội, hai người men theo đường nhỏ đi qua, gặp được Thánh Kỵ Sĩ đã bật PK, bé Tiểu Lục vẫn lẽo đẽo theo sau như cũ.

Một Giây Giết Ba Ngàn lập tức tấn công, Bánh bao vốn đi theo Một Giây Giết Ba Ngàn, lúc này liền bị Hoang Hỏa dùng chiêu đánh lan đánh văng ra, Bang chủ đại nhân làm như không thấy cô, cắn cung tiễn thủ thật chặt không chịu buông, cung tiễn thủ liều mạng muốn kéo giãn khoảng cách.

Thù Tiểu Mộc cũng không xông lên, đứng nguyên tại chỗ, đột nhiên Hệ thống cảnh báo cô vừa trúng một chiêu Lưu Phong, cô mới hoàn hồn, ý thức được phía sau Hoang Hỏa, nay còn đi theo một cô kiếm khách tên Lục Mập Hồng Gầy. Phản ứng đầu tiên của cô chính là tung ám khí, thôi miên Tiểu Lục cấp sáu mốt, sau đó ẩn thân, dùng Ảnh Sát lại thêm một chiêu Tàn Ảnh kiếm em gái Tiểu Lục đã được đưa đi đầu thai miễn phí.

Đó là lần đầu tiên Bánh bao tự giết một người trên chiến trường, chuyện này không liên quan đến thao tác và trang bị ——cấp sáu mốt đấu với cấp sáu chín, hạn chế cấp bậc không thể vượt qua, căn bản không thể so sánh được. Cho nên cô cũng không cảm thấy thỏa mãn gì cả, mà Thánh Kỵ Sĩ bên kia cũng đã giải quyết Một Giây Giết Ba Ngàn xong xuôi, chiến sĩ Hoang Hỏa cao lớn đi đến trước mặt nữ thích khách, sau đó Hệ thống nêu lên:

[ Hệ thống ] Thánh Kỵ Sĩ hung hăng đá cho bạn một cước.

[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: [ Giang tay cười to ] Đồ nhi kém cỏi!

Bánh bao đột nhiên liền cảm thấy rất tủi thân, nhưng cô không biết phải biểu lộ như thế nào.

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ : Sư phụ.

[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: [ Vỗ về ] Ngoan, chơi đi nhé.

Chiến sĩ Hoang Hỏa vác cặp chùy chạy mất, Bánh bao còn đứng tại chỗ, quên cả ẩn thân. Vì vậy một Thiên Cơ bên phe địch chạy tới, chém mấy đao, nhanh chóng giải quyết cô.

Khi Thù Tiểu Mộc đứng lên tại nơi hồi sinh, trong kênh đội ngũ là một hàng chữ màu lam:

[ Đội trưởng tổ đội ] Một Giây Giết Ba Ngàn : Đang ở đâu?

Bánh bao yên lặng trả lời:

[ Đội ngũ ] Thù Tiểu Mộc: Nơi hồi sinh.

Cô thật sự không ngờ Ba Ngàn sẽ trở về tìm cô. Thù Tiểu Mộc cảm thấy rất ngạc nhiên, nếu chuyện phát sinh với Thánh Kỵ Sĩ thì cô cũng không kỳ lạ cho lắm, nhưng với một kẻ cuồng sát trên chiến trường như Ba Ngàn, cô chưa bao giờ được nhận sự đối đãi đặc biệt đến vậy.

Chiến trường vẫn là chiến trường trước đây, từ trước đến nay cũng chưa từng thay đổi. Cô còn nhớ rõ ở đâu có mấy cái hàng rào, đánh chỗ nào thì ra phù BUFF chiến trường, chính là lá chắn che chở cô trước đây, đã đứng trước mặt người con gái khác, làm lá chắn cho người khác, trong đội ngũ tối nay, chỉ còn lại mình cô theo gót một cung thủ phòng ngự yếu ớt.

Cô thường xuyên nhớ tới nu hộn không tính là triền miên đêm đó, cô còn nhớ rõ hơi thở và sự ấm áp của anh, đôi khi một chữ tình, lại khiến người ta tổn thương sâu sắc, ngay cả đầu đất như Bánh bao cũng không may mắn thoát khỏi.

Em gái Lục Mập Hồng Gầy chậm rãi trở thành bang chủ phu nhân được Mông Hồng Thiên Hạ công nhận, cặp đôi anh mở đường, em yểm trợ, người đánh trực diện kẻ đâm sau lưng trong chiến trường, dã chiến kia đã chậm rãi biến mất khỏi sử sách đất hoang. Để lúc mang 'bà xã' ra ngoài không đến mức khó coi, mỗi ngày Bang chủ đại nhân đều mang theo em gái Tiểu Lục làm nhiệm vụ, đi phó bản, thỉnh thoảng anh cũng sẽ kêu lên Bánh bao, trong tổ đội anh còn ngọt ngào kêu bé Tiểu Lục là 'bà xã', lúc đầu Tiểu Lục còn hơi kháng cự, sau đó cũng chậm rãi quen dần. Cho nên trong đội thường xuyên nhìn thấy những dòng đối thoại như vầy:

[ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: [ Hôn Môi ] Bà xã, lượm đồ!

[ Tổ đội ] Lục Mập Hồng Gầy: Ờ!

[ Đội trưởng tổ đội ] Thánh Kỵ Sĩ: Bà xã, thả quả pháo kéo quái đi.

[ Tổ đội ] Lục Mập Hồng Gầy: Được.

...

Mỗi lần đi phó bản, có quy định ngầm là sẽ chia cho Tiểu Lục tất cả trang bị, dùng được thì dùng, không dùng được thì bán. Mỗi lần bang chủ đại nhân mang bà xã đi phó bản cấp năm mươi hai đều thích kêu Bánh bao —— có cô thì phó bản này sẽ rơi xuống rất nhiều bí tịch da dê, trăm lần như một. Mà lúc đó điểm kỹ năng của Bánh bao đã đầy, cô thậm chí có thừa kinh nghiệm để cho ngựa, cho nên mấy bí tịch này dĩ nhiên cũng chia hết cho Tiểu Lục.

Bánh bao rất ít khi thảo luận trong đội, đi phó bản xong liền rời khỏi đội. Hoặc là thu thập dược thảo lấy quặng, hoặc ngơ ngác nhìn mấy cái tài khoản mở quán, hoặc là ngồi yên lặng tại một góc hoang vu nào đó, chờ đợi lần triệu hồi tiếp theo.

Có khi Bang chủ đại nhân cũng thúc giục cô:

[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: Đồ nhi kém cỏi, không thể cứ ù lì như vậy, thỉnh thoảng đi phó bản nuôi ngựa. Không có việc gì thì đi thêm mấy nhiệm vụ Nghịch Thiên, Bát Quái đi, thiên hạ sắp mở cấp 70, kiếm nhiều tiền mà ra cánh đỏ. Hiện tại cứ lơ là, đến khi ra cấp bậc mới thì nhóc phải vắt chân lên cổ đó.

Bánh bao vẫn rất nghe lời như cũ:

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ : Dạ.

Nhưng mà cô vẫn chỉ đi phó bản khi Bang chủ đại nhận gọi, có đôi khi cô chẳng làm cả nhiệm vụ tuần, nhiệm vụ ngày, cả nhiệm vụ kiếm tiền cũng không làm. Giống như thời gian bỗng dưng đình trệ, nữ thích khách mang ID Thù Tiểu Mộc có thể đứng một chỗ cả ngày, không nhúc nhích.

Bản thân Bánh bao cũng biết mình mất hồn mất vía, cô học giờ của mẹ mìn mà quên mang sách giáo khoa, đành chui xuống cuối lớp ngây người đến cuối giờ.

Bạn bè trong ký túc xá đều cảm thấy không bình thường, kỳ thật thỉnh thoảng than thở mấy câu làm mấy việc vớ vẩn thì không sao, nhưng nếu bạn ôm tô mỳ ngồi trước máy tính, mở phim lên coi còn không vui, thì đã thật sự thất tình.

Bánh bao dùng nĩa chọt chọt mấy sợi mỳ nóng hôi hổi trong dĩa, tắt bộ phim đã xem được một nửa đi, kênh bang hội của Mông Hồng Thiên Hạ sau bảy giờ rưỡi rất là náo nhiệt:

[ Bang hội ] Người Ngoài Hành Tinh: Bang chủ phu nhân, làm ơn mở quốc khố 1-11 đi.

[ Bang hội ] Lục Mập Hồng Gầy: Ặc, cái đó không phải do mình quản lý.

[ Bang hội ] Người Ngoài Hành Tinh: Vậy phiền chị dâu nhờ lão Đại, ô ô ô, anh ấy không để ý tới em út gì hết.

[ Bang hội ] Lục Mập Hồng Gầy: Ừa.

[ Bang chủ ] Thánh Kỵ Sĩ: [ Nhíu mày ] Mười kim một lần, giao tiền thì mở.

[ Bang hội ] Người Ngoài Hành Tinh: [ Khóc lớn ] Chị dâu làm chủ cho thằng em với! !

[ Bang hội ] Lục Mập Hồng Gầy: Cũng chả bao nhiêu, anh xí xóa cho cậu ấy đi.

[ Bang chủ ] Thánh Kỵ Sĩ: Hừ, được rồi, nể mặt bà xã!

[ Bang hội ] Người Ngoài Hành Tinh: [ Giơ tay cười to ] Cảm ơn chị dâu, chị dâu vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế.

[ Bang hội ] Lục Mập Hồng Gầy: Phì~~~~ không được ba hoa, cậu có còn dùng "vũ khí sắc bén" tiếp tục tấn công cúc hoa của tiểu thụ Tây Môn đáng khinh không?

[ Bang hội ] Người Ngoài Hành Tinh: [ Khóc lớn ]

[ Nguyên lão thế lực] Tây Môn Xua Chó : Lật bàn!

...

Bánh bao cũng nhìn thấy những dòng này, cô không giống với Tiểu Lục, cùng tồn tại trong một bang hội, cô cống hiến nhiều kinh phí, đạo cụ như vậy, nhưng vẫn không gây ấn tượng cho người khác. Cô không thường nói chuyện trên kênh bang hội, không thường lên YY, không khoe ảnh chụp, nếu không bất đắc dĩ thì không nhờ người khác giúp đỡ, QQ quanh năm ẩn thân, cho nên dù ở Mông Hồng Thiên Hạ, ấn tượng về Thù Tiểu Mộc trong mắt mọi người, cũng chỉ là một ID trong đất hoang đông đúc, nếu nhất định phải nói cô có gì đặc biệt, có lẽ cũng chỉ là một ID biết cách kiếm tiền, ra tay rộng rãi mà thôi, sự tồn tại cũng không quá mãnh liệt.

Cho nên cô đã quen yên lặng nhìn những dòng tin trên kênh công cộng, nếu không liên quan đến mình, thì không lên tiếng, mà hiện tại, cô dĩ nhiên càng không muốn lên tiếng. Bánh bao gắp một cọng mỳ nhét vào miệng, nhạt như nước ốc.


Chương 37: Việc hạnh phúc nhất Thiên Hạ này

Bang chủ đại nhân vẫn vội vàng mang bé Tiểu Lục đi phó bản, bọn họ định chờ Tiểu Lục lên cấp sáu lăm sẽ kết hôn. Khi làm nhiệm vụ mật thám cũng thường xuyên thiếu người, lúc này Bang chủ đại nhân sẽ gọi Bánh bao, hai người cũng không nhận nhiệm vụ, chỉ giúp Tiểu Lục đánh quái. Trong Bang hội cũng có người nói giỡn:

[ Bang hội ] Lục Mập Hồng Gầy: Mình xong nhiệm vụ rồi, cám ơn Tiểu Mộc.

[ Bang hội ] Một Đêm Phong Lưu Nhức Trứng Trứng: Ha, chị dâu khách sáo quá, bé Tiểu Mộc là đệ tử đắc ý của lão Đại, cũng là đệ tử của chị dâu mà.

[ Bang hội ] Một Đêm Phong Lưu Ngàn Hoa Tàn: Đúng vậy chị dâu, trước kia lão Đại cũng bóc lột Tiểu Mộc không ít đâu!

[ Nguyên lão thế lực] Tây Môn xua chó: [ Ngậm miệng ] Chẳng lẽ về sau lão Thánh lập gia đình rồi, một nhà mấy miệng ăn cũng do đồ đệ phụ trách sao?

[ Bang chủ ] Thánh Kỵ Sĩ: Ừ ~~~ đây quả thật là một vấn đề rất nghiêm trọng. Đồ nhi yêu quý, nhóc có nguyện ý về sau dù bần cùng hay bệnh tật, sinh lão bệnh tử, đều thủy chung như nhất nuôi sống sư phụ và sư nương Tiểu Lục không?

Lúc ấy Thù Tiểu Mộc đứng ở Giang Nam trấn Vĩnh Trữ —— đó là nơi người chơi cấp sáu mấy nhận nhiệm vụ mật thám, cô đánh đi đánh lại vô số lần, cũng không tìm được câu trả lời thích hợp.

Mà bắt đầu từ ngày đó, Bang chủ đại nhân cũng không cần cô nuôi nữa, anh nói thành gia lập nghiệp mà dựa vào đồ đệ, không đáng mặt đàn ông. Phương thức nuôi gia đình của anh phi thường đơn giản —— mua mấy cái thẻ trò chơi rao bán trên mạng, khi đưa thẻ vào tùy tiện nhập một dãy số, dãy số này có thể biến thành các loại đạo cụ quý hiếm hoặc là tiền trong trò chơi.

Lực lượng người chơi xài "nhân dân tệ thần chưởng" rất nhiều, Bang chủ đại nhân nhanh chóng thoát nghèo, hơn nữa còn mua được một thanh trường đao Thiên Vực(1)và Thiên Vực đồng chùy, thành nhà giàu mới phất nổi danh Mông Hồng Thiên Hạ. Những người xài nhân dân tệ lâu ngày cũng sinh nghiện, Bang chủ đại nhân cũng không ngoại lệ —— anh thường xuyên vụng trộm đi xuống mua ít thẻ nạp tiền.

Bánh bao thường xuyên nhớ đến Hoang Hỏa mang cánh trắng, cầm vũ khí màu trước tím kia, bởi vì Hoang Hỏa nhà giàu mới nổi mang cánh đỏ, vũ khí màu vàng sẽ không ở bên cạnh cô từng giây từng phút nữa.

Cấp bậc của bé Tiểu Lục MM thăng rất mau, mỗi ngày cô "cắn" một viên Hồi Linh đan, đi mật thám mười lần, nhiệm vụ hằng ngày, phó bản, nhiệm vụ tuần đều làm đúng giờ, thỉnh thoảng còn có người kéo đi đánh quái, tốc độ thăng cấp như vậy, không thể nói là không nhanh.

Mà Bánh bao thì chạy khắp đất hoang thu thập thảo dược đào quặng, Tinh Phẩm Hàng Vỉa Hè từng tiên đoán nếu một ngày đẹp trời nào đó Thiên Hạ núi lở đá lăn, khẳng định là do cô đào đất mà ra. Bánh bao giả điếc —— ngoại trừ những kỹ năng sống cô không biết mình còn có thể làm gì. Kỳ thật nhiệm vụ này cũng không có gì đặc biết, chỉ biết tìm kiếm không ngừng không nghỉ, không cần dừng lại giây phút nào. Mặc dù không ồn ào, lại âm thẩm tìm khắp các ngõ ngách trong đất hoang.

Thỉnh thoảng cô gặp phải sư phụ mang theo bé Tiểu Lục du sơn ngoạn thủy, nếu không tránh được thì cô cũng chào hỏi, mà những lúc có thể tránh cô liền ẩn thân tránh đi. Nhiều lần như vậy, Bánh bao ù lì cũng bị Tử Điệp ảnh hưởng, sinh ra thói quen chụp ảnh, chính là cả ngàn tấm ảnh kia đều cùng một kiểu, tất cả đều là ảnh chụp Hoang Hỏa, hoặc đứng hoặc ngồi, hoặc chiến đấu hoặc đi lại, rực rỡ màu sắc hoặc xám trắng. Nhưng cô cũng không giở ảnh ra xem lại, mặc những tấm ảnh này lặng lẽ vùi sâu, lặng lẽ bị lãng quên trong thư mục nào đó.

Rốt cục Tiểu Lục cũng thăng cấp sáu lăm, Bang chủ đại nhân phát thông báo trên diễn đàn Mông Hồng Thiên Hạ, ngày 18 tháng 3 hôn lễ diễn ra lúc 8 giờ rưỡi. Tất cả em gái trong Hồng Tụ đường đều ngoi lên mặt nước chúc tụng, đám trai ế trong Mông Hồng Thiên Hạ và Hồng Sắc Phong Viêm cũng chạy ra la liếm thuận tiện đùa giỡn các em gái, nhất thời tấm thiếp này phi thường náo nhiệt.

Thù Tiểu Mộc vẫn trốn trong góc tối, giống như nghề nghiệp sát thủ không bao giờ lộ diện của cô, yên lặng ẩn thân nhìn cảnh tượng mừng vui trên diễn đàn.

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ : Sư phụ.

Bên kia vẫn nhanh chóng trả lời như cũ:

[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: Đây.

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ: Sư phụ dẫn Tiểu Mộc đi phó bản cấp năm hai kiếm bí tịch da dê đi.

Bên kia im lặng một chút:

[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: Éc... Hôm nay sư phụ đã mang Tiểu Lục đi rồi, kiếm bí tịch nhóc đi một mình cũng được mà.

Bánh bao cúi đầu xuống, tóc mái che nửa mắt, giường của Kham Dương Lôi Lôi nằm ngay cạnh bàn máy tính trong ký túc, lúc này cô ấy đang bắt chéo chân đọc sách chỉ cần quay đầu lại là có thể thấy hết biểu tình của Bánh bao.

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ : Dạ.

Vì thế Bánh bao đi kiếm bí tịch một mình, nhưng đến khi vào phó bản cô lại không còn tâm tình đánh quái. Nữ thích khách cấp sáu chín ẩn thân tránh đám quái xanh xanh đỏ đỏ, chạy trên bậc thang xám trắng. Đám BOSS nhiệm vụ đi tới đi lui, chúng nó không biết buồn vui, không có sinh mệnh. Bị giết là tất cả ý nghĩa tồn tại của bọn chúng. Cô không ngừng đổi mục tiêu, từng bước từng bước quan sát chúng nó, một lúc lâu sau trong khung tán gẫu hiện lên một hàng mật ngữ:

[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: Được không? Nếu không sư phụ gọi Người Ngoài Hành Tinh đến giúp nhóc?

Khi đó Thù Tiểu Mộc đứng dưới đài có BOSS Hàn Sương, dẫm trên hình vẽ Bát Quái nhìn lên đỉnh đài, cô cố gắng làm cho giọng điệu của mình tự nhiên một chút:

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ : Không cần đâu sư phụ, đệ tử tự đi được mà.

Tại mảnh đất hoang này, hoặc trong mỗi một trò chơi, hạnh phúc bạn theo đuổi là gì?

Trang bị? Thao tác? Uy danh?

Kỳ thật việc hạnh phúc nhất thiên hạ này, chính là chờ đến khi Max level xong thì không cần quan tâm đến chuyện gì nữa.

Bởi vì có người luôn thời thời khắc khắc che chở bạn, bạn mới có thể thoải mái thong dong như vậy.

[ Bang hội ] Lục Mập Hồng Gầy: Lúc kết hôn em mặc cái gì đây?

[ Bang chủ ] Thánh Kỵ Sĩ: Tùy em thôi, dù sao em có trần truồng anh cũng lấy.

[ Bang hội ] Lục Mập Hồng Gầy: [ Đập bàn ] Em mặc Kiến Vũ(2).

[ Bang chủ ] Thánh Kỵ Sĩ: [ Nước miếng ] Đùi! ! !

[ Bang hội ] Người Ngoài Hành Tinh: Tui thích mấy bé mặc đồ Dạ Hành!

[ Bang hội ] Một Đêm Phong Lưu Nhức Trứng Trứng: Tui vẫn cảm thấy bộ Bỉ Ngạn (3) được hơn. [ Nước miếng ] Đủ che ba chỗ!

[ Bang hội ] Lục Mập Hồng Gầy: = =

...

Thù Tiểu Mộc từ trên bậc thang đi xuống, trong kênh bang hội vẫn vô cùng náo nhiệt như cũ:

[ Bang chủ ] Thánh Kỵ Sĩ: Phì! Câm miệng hết cho tui!

[ Thượng Thư thế lực] Chỉ Làm Uyên Ương Không Làm Thần Tiên: Mấy chuyện này tốt nhất là đi hỏi con gái, Tiểu Mộc, mau tới giúp sư nương chọn áo cưới.

Thù Tiểu Mộc đứng bên cạnh BOSS Kim Nguyên Thuật mạnh nhất trong phó bản cấp năm hai, người trong bang vẫn đang đợi câu trả lời của cô:

[ Bang hội ] Thù Tiểu Mộc: Kinh Nga(4) đi.

[ Bang hội ] Lục Mập Hồng Gầy: [ Xoay quanh ] Đúng đúng đúng, tại sao trẫm lại quên mất Kinh Nga nhỉ, ông xã, ngày mai em sẽ mặc Kinh Nga!

[ Bang chủ ] Thánh Kỵ Sĩ: Vậy anh đi gom Thất Diệp hoa, mai là mặc được.

[ Bang hội ] Lục Mập Hồng Gầy: [ Hôn Môi ] Cám ơn ông xã!

Nữ thích khách ẩn thân đứng bên cạnh Kim Nguyên Thuật, nhẹ ấn lên cái nút cảm xúc phía trên màn hình, Hệ thống nêu lên: Bạn dịu dàng ôm lấy Kim Nguyên Thuật.

Nữ thích khách cấp sáu chín vươn hai tay ra, vô hồn ôm lấy con BOSS cao lớn, BOSS không nói gì, phó bản cũng vô cùng tĩnh mịch, trống trải không một bóng người.

[ Bang chủ ] Thánh Kỵ Sĩ: Bà xã khách sáo quá.

Thù Tiểu Mộc rút khăn tay ra, quay lưng lại lau nước mắt, làm bộ như xì mũi.

[ Bạn tốt ] Tử Điệp nói với bạn: Tiểu Mộc, đang ở đâu đấy?

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Tử Điệp: Ặc, mình đang ở phó bản cấp năm hai kiếm bí tịch.

[ Bạn tốt ] Tử Điệp nói với bạn: Ha Ha, bạn xem bạn kia, ngây người ở phó bản cả tiếng đồng hồ rồi, có cần mình đến giúp không?

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Tử Điệp: Không cần đâu. Có chuyện gì vậy?

[ Bạn tốt ] Tử Điệp nói với bạn: Sư phụ bạn kết hôn, biết đưa quà gì đây?

Vấn đề này... Thù Tiểu Mộc đứng bên cạnh BOSS Kim Nguyên Thuật ngẩn người:

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Tử Điệp: Mình không biết.

[ Bạn tốt ] Tử Điệp nói với bạn: [ Giơ tay cười to ] Mình với Mạn Đà La đưa sư nương bạn một cái Lôi toản, đưa sư phụ bạn một cái Nhật toản, thấy được không?

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Tử Điệp: = =

[ Bạn tốt ] Tử Điệp nói với bạn: Ha ha. Dù sao tên nhà giàu mới nổi kia cũng không thiếu tiền!

Thù Tiểu Mộc ngồi trên bậc thang trong phó bản tiếp tục ngẩn người, trò chơi này liền biến thành gameoffline. Nhưng chỉ một lát sau, không khí "Gameoffline" liền bị phá hỏng:

[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: Còn chưa xong sao? [ Nhíu mày ] Đồ nhi kém cỏi, nhóc không kém đến nổi ngay cả đám quái trong phó bản cấp năm hai cũng đánh không lại chứ?

Thù Tiểu Mộc không biết nên trả lời anh như thế nào, lần đầu tiên cô nói dối anh:

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ : Không phải, Tiểu Mộc... Tiểu Mộc chỉ đột nhiên không muốn kiếm bí tịch nữa.

[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: [ Đổ mồ hôi lạnh ] Anh sợ nhóc rồi, để anh mượn tài khoản con vịt đến giúp nhóc.

Trong lòng Bánh bao rối loạn, vừa đắng cay vừa ngọt ngào:

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ : Không cần đâu... Sư phụ đang bận mà.

Rõ ràng đối phương không hỏi ý kiến của cô:

[ Hệ thống ] Chỉ Làm Uyên Ương Không Làm Thần Tiên xin vào đội, đồng ý / cự tuyệt?

Lúc thầy thuốc mặc bộ Quyết Tuyết(5) truyền tống đến cửa phó bản, Bánh bao đã chờ ở lối vào phó bản. Bang chủ đại nhân nhanh chóng BUFF cường hóa thuộc tính cho cô:

[ Tổ đội ] Chỉ Làm Uyên Ương Không Làm Thần Tiên nói với bạn: [ Giơ tay] Chó cưng, lên!

Vì thế Bánh bao bắt đầu vùi đầu đánh quái, phó bản có thêm một người, đột nhiên không còn lạnh lùng hoang vắng. Thầy thuốc phía sau cũng có đủ thời gian dạy dỗ đồ nhi nhà mình:

[ Tổ đội ] Chỉ Làm Uyên Ương Không Làm Thần Tiên: [ Vỗ về ] Chịu khó một chút đi, sao cứ đợi sư phụ thúc dục mới chịu vận động vậy! Phải thường xuyên đi chiến trường, kiếm lấy một bộ đồ chiến trường cấp bảy mươi, cũng an tâm hơn! Trang bị toàn thân cũng phải làm lại một lần, có rảnh thì gom lấy một bộ Không Thiền(6), về sau cố gắng mặc trang phục Thế Giới đi. Trang phục chiến trường không thể thăng cấp. Rỗi rảnh làm nhiệm vụ nhiều một chút, trang sức vòng tay gì đó, được bao nhiêu hay bấy nhiêu.

[ Tổ đội ] Chỉ Làm Uyên Ương Không Làm Thần Tiên: Không có việc gì thì đi phó bản với con vịt, lão Mạn, Tử Điệp, để dành một ít đá thuộc tính, đừng để đến lúc cần nâng cấp đồ đi mới đi mua thì tốn tiền lắm.

Bánh bao chỉ cắm đầu cắm cổ đánh quái, anh vừa bơm máu cho cô, vừa tiếp tục lải nhải:

[ Tổ đội ] Chỉ Làm Uyên Ương Không Làm Thần Tiên: Thế nào, khuyên nhóc, nhóc còn giả chết à, nhóc tự coi lại mình đi, bảo nhóc kiếm cái đai lưng Khảm Thủy, đã lâu như vậy rồi nhóc còn chưa kiếm ra... Được rồi, sư phụ cũng biết số nhóc đen đủi đến khiến người ta điên tiết, nhưng dù sao cũng phải đi Kiếm Vực đánh thử một lần chứ!

Bánh bao hôm nay ngoan ngoãn lạ thường:

[ Đội trưởng tổ đội ] Thù Tiểu Mộc: Dạ.

Bang chủ đại nhân lại không quen lắm:

[ Tổ đội ] Chỉ Làm Uyên Ương Không Làm Thần Tiên: Hôm nay làm sao vậy? Đi học muộn bị bắt? Đi thi quay cóp bị thầy giáo mắng sao?

[ Đội trưởng tổ đội ] Thù Tiểu Mộc: Đâu có.

Sau đó bầu không khí lại rơi vào im lặng, Thù Tiểu Mộc lấy hết can đảm, rốt cục đánh ra dòng tin như thế này:

[ Đội trưởng tổ đội ] Thù Tiểu Mộc: Sư phụ... ngày mai sư phụ thật sự kết hôn với Tiểu Lục sao?

Bang chủ đại nhân lơ đễnh:

[ Tổ đội ] Chỉ Làm Uyên Ương Không Làm Thần Tiên: Sư phụ có thể không kết hôn sao, trên diễn đàn đã có cả truyện tranh của sư phụ và con vịt rồi ! !

Thù Tiểu Mộc không còn dũng khí đánh lời còn lại, cô từng có thói quen tâm sự tất cả mọi chuyện với anh, bao gồm cả những chuyện không thể nói với người khác, nhưng đến lúc này cô lại không có dũng khí nói cho anh biết—— cô yêu anh.

Thù Tiểu Mộc không biết đây có phải là sự khác nhau giữa một người đàn ông và sư phụ hay không, khi thân phận của anh từ sư phụ dịu dàng ấm áp biến thành một người đàn ông sinh động, nụ hôn kia đã đẩy bọn họ đi rất xa, không còn đường quay lại những tháng ngày vô lo vô nghĩ, thân mật khăng khít trước đây nữa.

[ Tổ đội ] Chỉ Làm Uyên Ương Không Làm Thần Tiên: Lúc nãy sư phụ gom Thất Diệp hoa lỡ gom hơi nhiều, cầm đi đổi bộ đồ thời trang mà mặc.

Anh thỉnh cầu giao dịch, chuyển cho cô hai trăm hai mươi đóa Thất diệp hoa. Đây là đạo cụ thời trang trong thiên hạ, có thể thay thế danh vọng dùng để đổi đồ thời trang trong vòng nửa năm. Thù Tiểu Mộc nhìn đống hoa kia thật lâu.

[ Tổ đội ] Chỉ Làm Uyên Ương Không Làm Thần Tiên: Buổi tối ngày mai nhớ lên mạng nhé, làm phù dâu cho sư nương!

Hai mươi phút sau, phó bản năm hai chấm dứt.

[ Tổ đội ] Chỉ Làm Uyên Ương Không Làm Thần Tiên: [ Vỗ về ] Sư phụ đi nha.

Thù Tiểu Mộc chậm rãi đánh một chữ:

[ Đội trưởng tổ đội ] Thù Tiểu Mộc: Dạ.

[ Hệ thống ] Chỉ Làm Uyên Ương Không Làm Thần Tiên rời khỏi tổ đội.

[ Hệ thống ] Bạn tốt Chỉ Làm Uyên Ương Không Làm Thần Tiên thoát khỏi trò chơi.


Chương 38: Mãi mãi là kẻ ngốc

Bánh bao quyết định hôm nay kiên quyết không vào trò chơi, nhưng mà cũng phải làm chuyện gì đó giết thời gian đúng không?

Bánh bao cảm thấy nên giặt quần áo, nhòm một hồi lại không muốn giặt nữa, Bánh bao cảm thấy nên đọc sách, đọc nửa ngày cũng đọc không vô. Vì thế Bánh bao rất là cáu kỉnh, cô cảm thấy mình không nên phụ thuộc vào cái máy tính khốn kiếp, mạng Internet đáng nguyền rủa kia, đã biết rõ nguyên do khiến mình không vui, thì sao phải miễn cường vào đó cười giả lả? Vì thế Bánh bao quyết định kéo Kham Dương Lôi Lôi đi ra ngoài dạo phố, Lôi Lôi rất là hoài nghi, nhưng vẫn niệm tình Bánh bao hiếm khi chịu tỉnh ngộ, liền đi cùng cô. Dạo hết một con phố, bảy mươi mốt cửa hiệu, Bánh bao cảm thấy chân hơi mỏi; dạo qua hai con phố, Bánh bao cảm thấy đau chân; đi hết con phố thứ ba, Bánh bao cảm thấy chân sắp gãy; đi tới cuối con phố thứ tư, Bánh bao không biết cái gì gọi là chân nữa.

Hai người trở về, nhìn đồng hồ, mới bốn giờ chiều, hai người đi dạo hơn sáu tiếng đồng hồ, cũng vẫn còn quá sớm.

Bánh bao lại đi tới đi lui trong ký túc xá nửa ngày, cuối cô nghĩ mình nên mở máy tính lên xem tin tức, mở máy tính không nhất định phải vào trò chơi đúng không? Vì thế cô ngồi xuống bàn, đưa tay mở máy tính lên.

Bánh bao không có hứng thú gì đối với ngôi sao, thời sự, đi tìm tiểu thuyết Võng du*, sau đó phát hiện đa số nhân vật nam chính trong tiểu thuyết Võng du đều là ngựa đực, cô đổi qua nghiên cứu nhân vật nữ chính trong tiểu thuyết, sau đó phát hiện dù nhân vật nữ chính có thê thảm cỡ nào cũng có đại thần** kè kè sát bên. Cô quăng tiểu thuyết Võng du qua một bên, lục tìm mớ tiểu thuyết trong máy tính, sau đó cô phát hiện tất cả tiểu thuyết trong máy tính đều là ngôn tình, Bánh bao đột nhiên chán đọc ngôn tình, vì thế cô quyết định xem phim, nhưng cô tìm hơn mười bộ phim, dù là phim kinh dị cũng có những tình tiết ngôn tình. Bánh bao căm thù đến tận xương tuỷ, lên mạng cầu cứu, xin một bộ tiểu thuyết không có nhân vật nữ chính.

(*Tiểu thuyết Võng du: tiểu thuyết nói về game online, nhân tiện, bạn đang xem võng du.:]]

**Đại thần: ngôn ngữ mạng Trung Quốc, nghĩa là thần tượng.)

Một lát sau cô nhận được rất nhiều câu trả lời của đám bạn bè nhiệt tình trên mạnh, Bánh bao cảm động ràn rụa nước mặt, cẩn thận cảm ơn từng người, sau đó bắt đầu nghiên cứu mớ tiểu thuyết không có nữ chính này. Cô lần lượt ngâm cứu từng cuốn, phát hiện quả nhiên là không có nữ nhân vật chính —— bởi vì mớ tiểu thuyết này đều là đam mỹ ***! ! >_

(Tiểu thuyết Đam mỹ: hay tiểu thuyết BL, mô tả tình yêu của hai người con trai.)

Vì thế Bánh bao chuyển con trỏ qua biểu tượng khởi động trò chơi, cô nghĩ mình chỉ lên xem một tí, chỉ liếc mắt một cái thôi, lý do là người không đến, ít nhất cũng phải đưa lễ vật đến, đợi tới lúc họ sắp kết hôn cô lại thoát!

Nữ thích khách cấp sáu chín rốt cuộc cũng tìm được lý do đăng nhập.

[ Bang hội ] Lục Mập Hồng Gầy: Ông xã, vậy anh mặc cái gì?

[ Bang chủ ] Thánh Kỵ Sĩ: Không cần phiền phức như vậy.

[ Bang hội ] Người Ngoài Hành Tinh: [ Giơ tay ] Mặc đồ thời trang trông mới long trọng, long trọng mới chứng minh lão Đại coi trọng chị dâu và hôn lễ này.

[ Bang hội ] Vó Ngựa Điên Cuồng: Thành ý, thành ý nha lão Đại.

[ Nguyên lão thế lực] Tây Môn Xua Chó: Đương nhiên nếu lão Thánh thật sự không thích đồ thời trang, cũng có thể mua một bộ, tui tình nguyện mặc giúp ông, dù sao chúng ta cũng là anh em, nếu tôi không giúp ông thì ai giúp đây, đúng không...

[ Bang chủ ] Thánh Kỵ Sĩ: Tui khinh! Bà xã thích bộ nào?

[ Bang hội ] Lục Mập Hồng Gầy: Hoang Hỏa mặc Kiếp Hỏa là đẹp nhất.

[ Bang chủ ] Thánh Kỵ Sĩ: Vậy thì Kiếp Hỏa.

...

Những dòng tin tức vẫn liên tục chạy trong kênh Bang hội, Bánh bao lật lật mấy cái kho hàng của mình, vẫn tìm không ra món quà nào thích hợp. Sau đó Bánh bao mới bừng tỉnh—— kỳ thật hôn lễ của anh, mình cũng đâu cần tặng quà:

[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: [ Ngửa đầu cười to ] Đồ nhi yêu quý ~~~~

Tuy Bánh bao đang rất rất buồn, nhưng vừa thấy bộ dạng của tên này cô liền biết chắc chắn chả có chuyện tốt lành gì:

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ : Sư phụ cần gì ạ?

[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: [ Ngửa đầu cười to ] Đồ nhi yêu quý, sư phụ kết hôn, nhóc định tặng quà gì đây?

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ : Ặc... Sư phụ, [ Chột dạ ] Kỳ thật đệ tử định gửi tin chúc mừng ... >_

[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: [ Giận ] Sư phụ thương yêu nhóc đến thế mà nhóc nỡ làm vậy sao? ! Thôi cứ như vậy đi đồ nhi, nhóc đưa sư phụ một cái ngọc bội Vĩnh Hằng đi? [ Chột dạ ] Tiền của sư phụ vừa mới trút hết vào cặp Thiên Vực giản rồi, hiện trong túi chỉ còn lại 1 bạc 20 đồng. [ Ngậm miệng ]

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ : = =

[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: Đồ nhi yêu quý ~~~~

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ : Trước kia ngọc bội Vĩnh Hằng sư phụ làm nhiệm vụ lấy được đã đưa cho ai rồi?

[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: Nhiều em út như vậy, không nhớ rõ đưa cho ai nữa. [ Ngậm miệng ]

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ : = =

Cho nên, Bánh bao có muốn giận con người này cũng giận không nổi.

Ngọc bội Vĩnh Hằng là đạo cụ Hệ thống mới ra, thuộc tính hoàn toàn rác rưởi, nhưng nó có một ưu điểm —— nếu viết tất cả thuộc tính của nó thành một hàng, sẽ tạo thành dãy số 5201314. Chính đặc điểm này khiến nó thành tín vật tình yêu trong đất hoang. Đương nhiên nếu không có dãy số này, bạn có ném nó xuống đất thì một kẻ gà mờ cấp mười cũng không thèm liếc mắt nhìn nó. Nhưng sau khi có dãy số này, giá trị của nó tăng gấp trăm lần.

(*5201314: Ngôn ngữ mạng Trung Quốc, đọc gần giống như Tôi yêu bạn trọn đời trọn kiếp.)

Bánh bao nhớ ra hình như mình chưa làm nhiệm vụ này, cô lên mạng tìm cách làm nhiệm vụ lấy ngọc bội, đường đi nước bước đều không thành vấn đề, nhưng cuối cùng cần tìm một NPC phía sau núi ở Hình Thiên cốc. Để đến đó cần phải đi qua một cây cầu gỗ, chỉ sơ ý một chút sẽ ngã xuống núi tan xương nát thịt, kỳ thật yêu cầu về thao tác của nhiệm vụ này cũng không cao lắm, nhưng đối với người như Bánh bao mà nói thì đúng là khinh người quá đáng . Đó cũng là nguyên nhân chủ yếu khiến Bánh bao nhận nhiệm vụ này lâu lắm rồi mà vẫn chưa làm.

Buổi chiều hôm đó, Bánh bao ở Hình Thiên cốc nhảy à nhảy, sau đó lại ngã à ngã, Kham Dương Lôi Lôi ở bên cạnh nhìn nửa ngày, rốt cục nhịn không được nữa: "Này, muốn tự sát thì bà chạy lên tầng cao nhất đi, nhảy tới nhảy lui ở đây làm gì, không thành ý chút nào."

Bánh bao đáng thương ngẩng đầu nhìn cô: "Tui nhảy không được."

Cuối cùng người bên cạnh không nhịn được nữa đoạt lấy con chuột, điều khiển thích khách cấp sáu mươi chín phóng thật mạnh qua cây cầu gãy, thuận lợi nhảy tới trước mặt NPC. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ cô gõ đầu Bánh bao: "Nếu học hành cũng cố gắng như vậy, hiện tại chỉ sợ bà đã vào Bắc Đại Thanh Hoa*** rồi."

(****Bắc Đại Thanh Hoa là hai trường đại học nổi tiếng của Trung Quốc.)

Đương nhiên nếu cô biết Bánh bao cố gắng như vậy chỉ để chuẩn bị quà kết hôn cho tình địch, e rằng không chỉ gõ đầu Bánh bao bằng tay.

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ : Xong rồi, sư phụ đang ở đâu?

[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: Đến Yến Khâu đi.

Bánh bao ngoan ngoãn truyền tống qua, giữa đồng cỏ xanh bạt ngàn, Hoang Hỏa cao lớn vác đao mà đứng, đôi cánh màu đỏ nhẹ nhàng mở rộng, đây là Hoang Hỏa đứng đầu bảng xếp hạng môn phái hiện nay, cũng Hoang Hỏa trong trí nhớ của cô.

Bánh bao đưa Vĩnh Hằng qua, đối phương vội vàng nhận lấy:

[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: [ Vỗ về ] Bao nhiêu tiền? Ngày mai sư phụ trả cho nhóc.

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ : 2000 lượng vàng.

[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: [ Đánh ] Đồ nhi kém cỏi xấu xa, ngay cả sư phụ cũng dám gạt! !

[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: [ Ngửa đầu cười to ] Đồ đệ ngoan, cho sư phụ mượn đỡ hai ngàn vàng trước đã. Tổ chức hôn lễ, sợ xảy ra tình huống gì bất ngờ.

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ: Trong quốc khố, tài khoản cá nhân của đệ tử còn bao nhiêu tiền?

[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: Ặc, chuyện này phải hỏi con vịt.

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ : Sư phụ có thể lấy dùng tạm.

[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: [ Giơ tay cười to ] Đồ đệ ngoan, chuyện khiến sư phụ hạnh phúc nhất trong đất hoang chính là thu nhận được đồ đệ như nhóc ~~~~ được rồi, vi sư báo cáo kết quả công tác với sư nương trước đã, lát nữa nhớ tới tham gia hôn lễ nha.

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ : Dạ.

Bánh bao liền đứng bên cạnh đá truyền tống nhìn Hoang Hỏa truyền tống rời đi, nhạc nền trò chơi bị tắt, cả đồng cỏ xanh bát ngát không một tiếng động, cô lẻ loi đứng đó, cảm thấy mình đúng là một kẻ ngốc.

Nhưng trong đất hoang này nếu thực sự có một người khiến bạn cam tâm tình nguyện làm kẻ ngốc, có lẽ cũng là một việc hiếm có.

Khi Bang chủ đại nhân đưa ngọc bội Vĩnh Hằng kia cho bé Tiểu Lục cũng chưa từng nghĩ đến, vì miếng ngọc bội thuộc tính rác rưởi khiến người ta tức lộn ruột này, Thù Tiểu Mộc đã ngã lên ngã xuống ở Hình Thiên cốc chín mươi bảy lần.


Chương 39: Hôn lễ của bang chủ đại nhân

Mỗi cô gái đều ôm ấp những ảo tưởng về hôn lễ của bản thân, nhưng trong đời thực vì những hạn chế chủ quan và khách quan mà phần lớn những ước ao này không thể toàn vẹn. Cho nên có rất nhiều cô bé ký gửi những mong ước lãng mạng của mình vào trong trò chơi, bé Tiểu Lục có lẽ cũng là một trong số đó.

Trên kênh Bang hội bang chủ đại nhân im hơi lặng tiếng, cô dâu Tiểu Lục thỉnh thoảng thò đầu lên kêu một tiếng, rồi lại lặn sâu xuống nước không thấy tăm hơi, nanh vuốt của Mông Hồng Thiên Hạ đào bới khắp đất hoang, cũng không phát hiện được chỗ hai người ẩn thân. Bên này mọi người đoán già đón non, ở đầu bên kia, Bang chủ đại nhân cũng lo sốt vó.

[ Bạn tốt ] Lục Mập Hồng Gầy nói với bạn: Ông xã, đột nhiên em cảm thấy Kinh Nga hổng có đẹp, nhiều người mặc quá. Em đổi bộ khác được không?

Bang chủ đại nhân ngồi trước máy tính, vừa chơi vừa uống bia:

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Lục Mập Hồng Gầy: Ừ, vậy em muốn mặc cái gì?

[ Bạn tốt ] Lục Mập Hồng Gầy nói với bạn: Em thích bộ Dung Hoa.

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Lục Mập Hồng Gầy: Được, vậy thì Dung Hoa.

Cũng may trước đó Bang chủ đại nhân đã chuẩn bị, anh gửi một ít tiền trong trò chơi qua, bé Lục rất vui vẻ:

[ Bạn tốt ] Lục Mập Hồng Gầy nói với bạn: [ Hôn Môi ] Cám ơn ông xã.

Đến bảy giờ, chỗ Bang chủ đại nhân lại xảy ra chuyện ——Quản lý tiệm Vỏ sò xám ở phía Đông thành phố L đánh nhau với người ta, bị công an bắt về đồn. Lúc gần đi Bang chủ đại nhân gọi tiểu thụ Tây Môn tới: "Kết hôn giúp tui." Anh chỉ chỉ màn hình máy tính.

Tiểu thụ Tây Môn sợ hãi: "Lão đại, làm thế này... không tốt lắm đâu?"

Bang chủ đại nhân cầm áo khoác chuẩn bị đi ra ngoài: "Cô ấy muốn mua cái gì, làm như thế nào thì làm thế ấy, bí quá thì hỏi hỏi con vịt."

Bang chủ đại nhân đi mất, tiểu thụ Tây Môn ngồi trước màn hình máy tính, kim đồng hồ chỉ đến tám giờ, hôn lễ liền tiến hành theo kế hoạch.

Tại suối hoa đào sau núi Giang Nam, tất cả thành viên trong Hồng Sắc Phong Viêm, Hồng Tụ đường dưới cờ Mông Hồng Thiên Hạ, lẫn bang hội Mạn Đà La đều có mặt đông đủ, có vài người quen bên Trác Tuyệt cũng đến chúc mừng. Chiến sĩ Hoang Hỏa vác trường đao đứng trên đỉnh núi, dưới chân thác nước uốn lượn như dải lụa, phóng mắt xuống rúi, rừng hoa đào mênh mông bạt ngàn. Cô bé kiếm khách nhu mì rúc vào lòng chiến sĩ Hoang Hỏa.

[ Bang hội ] Lục Mập Hồng Gầy: Ông xã.

[ Bang chủ ] Thánh Kỵ Sĩ: ân. Bà xã.

Mạng Internet kỳ thật rất buồn cười, phía sau những cảnh náo nhiệt phồn hoa, có khi bạn còn chẳng biết mình đã gả cho ai. Tiểu thụ Tây Môn như đứng đống lửa, như ngồi đống than gõ bàn phím, bị đám quỷ Chân Phạm, Người Ngoài Hành Tinh, Một Đêm Phong Lưu Nhức Trứng Trứng sợ thiên hạ không loạn kia ép buộc đến mức sắp hấp hối, cuối cùng còn đòi PK, phải qua năm cửa, chém sáu tướng mới được ôm mỹ nhân về, tiểu thụ Tây Môn lật bàn, đây chính thời khắc để biểu hiện sự oai phong của lão Đại, khổ nỗi đây là lần đầu tiên Tây Môn chơi Hoang Hỏa, ấn phím không quen là một chuyện, cho dù thao tác thuần thục anh ta có thể đánh thắng nổi con vịt sao? Được rồi, cho dù anh ta được Hoàng Phi Hồng nhập xác qua ải con vịt, thì làm sao thắng nổi Mạn Đà La?

Vậy mà đám cầm thú bên cạnh còn hăng hái quạt gió thổi lửa:

[ Bang hội ] Người Ngoài Hành Tinh: Hắc Hắc Hắc, lão Đại làm gì hối hả vậy, đêm xuân đáng giá ngàn vàng nha!

[ Bang hội ] Một Đêm Phong Lưu Nhức Trứng Trứng: [ Giơ tay ] Lão Đại đánh không lại có thể nhờ tui giúp đỡ, tui tình nguyện giúp ông nè, không chỉ giúp ông PK, còn tận tình động phòng giúp luôn.

[ Bang hội ] Vó Ngựa Điên Cuồng: [ Trừng mắt ] Hóng hớt.

[ Bang hội ] Lục Mập Hồng Gầy: Ha ha, ông xã, nhìn anh kìa.

...

Tiểu thụ Tây Môn hận không thể tự thiêu, kết quả ngày đó, chiến sĩ Hoang Hỏa biểu hiện kém cỏi đến không thể tưởng tượng nổi, ngay cả Người Ngoài Hành Tinh, Chân Phạm cũng dễ dàng thắng anh, đối tượng PK, từ Mạn Đà La đến con vịt, lại từ con vịt hàng đến Chân Phạm, Người Ngoài Hành Tinh, cuối cùng quay lại từ đầu.

Tiểu thụ Tây Môn đổ mồ hôi như mưa, anh ta thậm chí bắt đầu ngẩng đầu nhìn ngắm chung quanh—— trần nhà này chỗ nào quàng sợi dây thừng thắt cổ không nhỉ...

[ Bang hội ] Thù Tiểu Mộc: Sư phụ, có muốn kết hôn với sư nương cũng không cần kích động như vậy. Để đồ nhi đấu với sư phụ.

Vì thế đối tượng khiêu chiến biến thành Thù Tiểu Mộc, mà cô hầu như không hề công kích, chỉ ẩn thân cho có, lúc hiện thân chỉ dùng Bách Ảnh. Tiểu thụ Tây Môn điều khiển chiến sĩ Hoang Hỏa qua ải trót lọt, nhưng vẫn biết cô bé đồ đệ của lão Đại đã nhường mình, tuy rằng thanh danh một đời của lão Đại đã tan nát trôi theo dòng nước —— từ đó về sau rất nhiều người có ý kiến với Bang chủ đại nhân mà không dám biểu lộ ra mặt, hoặc không biết Bang chủ đại nhân chỉ nghe người khác nói đã coi Bang chủ đại nhân thành một tên nhà giàu mới nổi chỉ có trang bị không có thao tác. >_

Nhưng tốt xấu gì cửa ải này cuối cùng cũng đã qua.

Tiểu thụ Tây Môn lau mồ hôi lạnh ràn rụa trên trán, quyết định từ nay về sau sẽ đối xử tốt với cô bé đồ đệ này một chút, không ngờ trông có vẻ ngờ nghệch ngốc nghếch mà tâm tư cũng tinh tế như vậy. Nhưng khi anh ôm lấy bé Tiểu Lục ở trong đám ID tìm kiếm bóng dáng nữ thích khách, cô lại ẩn thân biến đi đằng nào mất rồi.

Có bà xã, truyện tranh trên diễn đàn rốt cuộc cũng không đề cập tới Couple Thánh Vịt nữa, mặc dù bé Tiểu Lục không phải quản lý của Mông Hồng Thiên Hạ, nhưng vẫn nghiễm nhiên ngồi lên thân phận bà chủ. Bang hội có phó bản, nhiệm vụ gì cũng đều kêu cô cùng đi. Khi bang chủ đại nhân rảnh rỗi cũng mang cô đi làm nhiệm vụ, phó bản, nhưng mà ... anh lại rất ít khi rảnh rỗi. = =

Trong kênh Bang hội đối tượng để mọi người một ngày ba bữa đúng giờ lôi ra đùa giỡn, ngoại trừ bang chủ, lại xuất hiện thêm một bang chủ phu nhân, càng có vẻ vô cùng náo nhiệt. Sóng gió trước kia đã qua, Mông Hồng Thiên Hạ bắt đầu chậm rãi có các em gái gia nhập, tất cả đều phát triển theo chiều hướng tốt, có thể thấy được quyết định cưới vợ của Bang chủ đại nhân, đúng là một hành động sáng suốt.

Chính là có một người càng ngày càng ít xuất hiện trên kênh Bang hội, nếu cô không phải người cung cấp áo cơm cho Mông Hồng Thiên Hạ, nếu không phải Thế lực chiến, thành chiến mỗi tuần đều cần cười hì hì chìa tay ra trước mặt cộ, nếu không phải mỗi hoạt động bang hội tổ chức trên diễn đàn phía dưới có thêm dòng chữ "Thù Tiểu Mộc tài trợ" kia, có lẽ sẽ chẳng ai để ý tới cô.

Cô chưa bao giờ đùa giỡn sư nương, thậm chí còn tránh mặt sư phụ, có một ngày Bang chủ đại nhân rất là thắc mắc:

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thù Tiểu Mộc: Có phải gần đây nhóc đều gác máy không? Hay là bận đi phó bản.

[ Bạn tốt ] Thù Tiểu Mộc nói với bạn: Ờ.

Đồ đệ thân yêu chỉ trả lời một câu ngắn gọn như thế.

Mà Bánh bao kỳ thật không có gác máy, cô mở cả chục tài khoản, bốn cái thu thập nguyên vật liệu, chạy khắp đất hoang cắt cỏ, đào cây, đào quặng, lượm bảo thạch. Sáu tài khoản khác đồng thời gác máy bán hàng.

Làm thương nhân vốn không có bí quyết, chỉ có không ngừng kiên trì.

Cô dường như trở lại thành Bánh bao trước kia, trầm lặng ít lời, một thân một mình, cả ngày chỉ giao tiếp với đống đạo cụ ù lì không cảm xúc. Ngay cả chiến trường một thời say mê cũng rất hiếm khi đi. Thỉnh thoảng bị Bang chủ đại nhân lôi ra phó bản đánh quái giúp sư nương, cô cũng yên lặng vào, yên lặng ra, hầu như không hé răng. Nhưng mà thời gian cô lên mạng vẫn đều đặn quy cũ, cấp bậc kỹ năng sống của nữ thích cũng chậm rãi tăng tiến, mỗi ngày nhìn cỏ cây khoáng thạch sinh trưởng, lớn lên, héo tàn, bản đồ thu thập của cô cũng chậm rãi biến hóa, Bang chủ đại nhân thường xuyên thấy cô sau khi làm xong nhiệm vụ, nhưng cũng chỉ chào hỏi, không còn đi cùng nhau như trước.

Có một loại người giống như không khí trong đất hoang, có đôi khi cả một ngày khung mật ngữ của cô trống trơn không có lấy một tin nhắn, ngoại trừ NPC thỉnh thoảng thông báo thì rất hiếm khi có người kêu tên cô. Loại người này ở đất hoang kỳ thật cũng không phải là số ít, Bánh bao cũng làm không khí như vậy một thời gian dài—— cho dù trong chín tài khoản của cô nhiều tiền tới phát mốc, cho dù ID của cô vững vàng chiếm vị trí số một trên bảng tài phú.

Đất hoang là một thế giới chỉ tôn trọng số liệu, thế giới vốn tạo thành từ hai số 0 và 1 này, dưới lớp áo khoác sặc sỡ hoa lệ là những con số logic lạnh lùng, quang vinh sắp hàng theo một một trật tự tuyệt đối chính xác. Số liệu ăn khớp, khiến người ta chỉ có thể nhìn đến hào quang trên bề mặt, dấu đi tất cả tịch mịch, đau thương đằng sau vinh quang.

Cho nên có lẽ rất nhiều ID nhìn cô như một đại thần hào quang rực rỡ, trên thực tế cô chẳng qua chỉ là thứ đồ bỏ đi đến chó cũng không thèm.


Chương 40: Đi ôm đồ đệ của anh đi

Một ngày đẹp trời nào đó, em gái Tiểu Lục muốn đi phó bản Truyền Đạo tràng, kiên trì lôi bang chủ đại nhân ra khỏi chiến trường, lúc ấy con vịt không lên mạng, trong bang cũng chẳng còn thầy thuốc nào rảnh rỗi, Bang chủ đại nhân liền kêu gọi thầy thuốc và thích khách hỗ trợ, Bánh bao liền lôi Tử Điệp cùng đi.

Khi đó tài khoản của Tử Điệp mới cấp sáu tám, còn chưa ra cánh, cả ngày cô vội vàng thăng cấp, không có thời gian để thở, bé Lục vào Mông Hồng Thiên Hạ chưa lâu, dĩ nhiên là không biết thầy thuốc suốt ngày cắm mặt vào phó bản này. Trong kênh đoàn đội nhất thời im lặng tĩnh mịch, không có ai nói chuyện.

Mạn Đà La và Bang chủ đại nhân đánh quái, mỗi người thủ một bên, Tử Điệp và Bánh bao thỉnh thoảng cũng chọt vào máy chiêu, thời gian còn lại thì tán chuyện vui vẻ.

[ Bạn tốt ] Tử Điệp nói với bạn: [ Đánh ] Còn tưởng rằng bạn đã ẩn cư chứ, gần đây trốn đi đâu vậy? Ngày nào cũng lên mạng, mà không thấy mặt mũi đâu.

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Tử Điệp: Nào có, rõ ràng bạn lo phong hoa tuyết nguyệt*, trọng sắc khinh bạn vắng vẻ mình. [ đập bàn ]

(*Phong hoa tuyết nguyệt: chi tình yêu nam nữ.)

Bé Tử Điệp nghi hoặc:

[ Bạn tốt ] Tử Điệp nói với bạn: Tiểu Mộc, có phải bạn mới thất tình không? Tại sao mình cứ cảm thấy bạn đang miễn cưỡng cười vui.

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Tử Điệp: Làm gì có, đang vui vẻ thuận lợi thế này, thất tình gì đâu!

[ Bạn tốt ] Tử Điệp nói với bạn: Không phải là tốt rồi, có chuyện gì thì tâm sự với mình nha, đừng để trong lòng khó chịu lắm.

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Tử Điệp: Mau bơm máu đi, [ Đánh ] Mạn Đà La sắp chết rồi kìa! >_

[ Bạn tốt ] Tử Điệp nói với bạn: Hừ, đừng lo, anh ấy không dễ chết thế đâu.

Bánh bao vùi đầu đánh quái, cũng không trốn sau lưng Thánh Kỵ Sĩ như trước kia, cái ID Hoang Hỏa này, lúc cô không thấy thì rất khó chịu, thấy rồi càng khó chịu hơn. Một đội năm người đánh tới cuối phó bản, BOSS rủ lòng từ bi rơi xuống một bộ châm Sát Na Phương Hoa, lại có thêm mấy thuộc tính áp dụng cho thầy thuốc trên cấp sáu tám, những thuộc tính khác cũng không tệ lắm. Bánh bao còn chưa kịp nói gì, đã thấy một hàng thông báo của Hệ thống:

[ Tổ đội thông báo ] Đội trưởng chia [ Sát Na Phương Hoa ] cho Lục Mập Hồng Gầy.

[ Tổ đội thông báo ] Đội trưởng chia [ Ngự Phong Bào ] cho Lục Mập Hồng Gầy.

[ Tổ đội thông báo ] Đội trưởng chia [ Lăng Vân mang ] cho Lục Mập Hồng Gầy.

Khi đó đội trưởng của tổ đội là Lục Mập Hồng Gầy.

Bánh bao cảm thấy hiềm khích giữa cô và sư nương có lẽ đã phát sinh vào lúc đó.

[ Tổ đội ] Thù Tiểu Mộc: Tiểu Lục, bạn nên phân Sát Na Phương Hoa cho Tử Điệp mới đúng, châm này rất khó ra.

[ Đội trưởng tổ đội ] Lục Mập Hồng Gầy: Ồ, tại mọi người không nói nên mình cứ tưởng không ai cần.

[ Tổ đội ] Mạn Đà La: Không sao không sao, phó bản này cũng không khó lắm, lát nữa vào thêm một lần cũng được mà.

[ Tổ đội ] Tử Điệp: Ờ ờ, đúng vậy, không sao đâu. Dù sao mình cũng đang rảnh rỗi mà, vào chơi thôi.

[ Đội trưởng tổ đội ] Lục Mập Hồng Gầy: Đúng vậy, một cây châm thôi mà, đâu phải là thứ quý hiếm gì mà phải giành giật.

Nếu như việc này xảy ta trước kia, hoặc đây là trang bị Bánh bao muốn có, có lẽ Bánh bao sẽ bỏ qua, nhưng lúc này cô lại cảm thấy bực bội, người ta lịch sự nói không sao, cô ta lại cho là thật bảo mình"giành giật" , châm này có đôi khi đánh cả tháng cũng không ra một cây.

[ Tổ đội ] Thù Tiểu Mộc: Bạn làm đội trưởng mà sao không tìm hiểu nhu cầu của những người trong đội? Bây giờ Tử Điệp còn yếu, bạn cũng nên chia cho cô ấy vài món trang bị để ép thuộc tính chứ.

[ Đội trưởng tổ đội ] Lục Mập Hồng Gầy: Không thấy mình đang chia sao? Sớm biết vậy mình đã mặc kệ không làm loại chuyện dễ gây mất lòng này. Ông xã, anh chia cho bọn họ đi.

[ Hệ thống ] Đội trưởng thoái vị nhường chức cho Thánh Kỵ Sĩ.

[ Tổ đội ] Tử Điệp: Mình đi trước.

[ Hệ thống ] Tử Điệp rời khỏi tổ đội.

[ Hệ thống ] Mạn Đà La rời khỏi tổ đội.

Bánh bao chưa bao giờ ấm ức như vậy, cô cũng rời khỏi tổ đội.

[ Bạn tốt ] Tử Điệp nói với bạn: Bạn thân à, mình không cần đi phó bản để ép đồ đâu, ông xã chuẩn bị cho mình đầy một kho hàng rồi, mỗi ngày mình đánh một bộ trang bị cũng dùng không hết nữa là. Vì bạn nói không có thầy thuốc nên mình mới theo vào chơi. Đừng tranh cãi với cô ấy, lão Đại sẽ khó xử đó. [ Hôn môi ]

[ Bạn tốt ] Mạn Đà La nói với bạn: Những thứ A Tử cần mình sẽ giúp cô ấy kiếm về, đừng so đo với cô ta.

[ Bạn tốt ] Mạn Đà La nói với bạn: 354*** là mật mã quốc khố của bang Mạn Đà La, về sau Tiểu Mộc muốn cái gì, nói với Tử Điệp một tiếng rồi tự đi lấy.

Hôm đó Bang chủ đại nhân không tỏ thái độ gì, nhưng từ đó về sau anh ta luôn tự làm đội trưởng.

Cho nên có đôi khi lập trường là một thứ thật đáng sợ, mà lập trường của phụ nữ càng đáng sợ hơn. Ai da, nói nhầm rồi, khi đó Tiểu Mộc còn chưa được xem là phụ nữ —— cô chỉ là cái Bánh bao mà chó cũng không thèm ngó tới. >_

Nếu chuyện lần này đối tượng không phải bé Tiểu Lục—— Phu nhân của Bang chủ đại nhân, có lẽ Bánh bao sẽ không canh cánh trong lòng, cũng như vậy, nếu người đề suất không phải là đồ đệ yêu quý đắc ý của Bang chủ đại nhân có lẽ Tiểu Lục sẽ không cảm thấy mất mặt như thế. Mà nếu không có chuyện hôm nay, có lẽ cô cũng không quá khắt khe với Tiểu Mộc.

Thế lực chiến tối thứ Bảy, Bang chủ đại nhân uống hơi nhiều —— tháng trước anh phải đi nộp tiền bảo lãnh người quản lý tiệm mình đánh nhau bị cảnh sát bắt, vừa đến đồn cảnh sát anh liền thấy cả hai bên đều ở đó, anh vung tay lên chuộc cả hai thằng ra. Đối phương còn canh cánh trong lòng, nói nếu như không phải người của anh ỷ đông hiếp ít, chỉ bằng cái bộ xương khô kia làm sao có thể đánh mình thành như vậy. Bang chủ đại nhân giận dữ, dứ dứ nắm đấm to như cái nồi đất vào mặt đối phương, hung thần ác sát nói: "Chưa đủ lông đủ cánh đánh cái gì mà đánh, hử? Còn lải nhải anh dần cho một trận bây giờ!"

Đối phương thức thời ngậm miệng lại, sau đó mới ngạc nhiên hỏi: "Này, vì sao anh cũng bảo lãnh cho tôi?"

Bang chủ đại nhân nhún vai: "Năm trăm đồng một tên, vẫn còn lời chán."

Anh ta nói cứ như là đang mua hàng giảm giá, đối phương 囧. Cuối cùng người này lại thường xuyên đến tiệm của Bang chủ đại nhân tại thành phố L, lúc tiệm thiếu người thì cậu ta trông giúp, còn chủ động dọn dẹp, quét bụi pha đồ uống cho khách. Có ai hỏi, thì cậu ta thản nhiên trả lời là mình được anh Hán mua về.

Bang chủ đại thấy cậu ta tuy còn nhỏ tuổi nhưng tay chân cũng nhanh nhẹn chịu khó, nhất là mới tí tuổi đầu đã biết lấy lòng các em gái, miệng ngọt như bôi mật, lôi kéo nhiều khách quen cho Vỏ sò xám. Hơn nữa hiện tại không có nghề ngỗng gì nên giữ cậu ta lại trông tiệm.

Thứ Bảy tuần này, cậu ta nằng nặc lôi kéo Bang chủ đại nhân đi ra ngoài uống rượu, ép hết ly này tới ly khác.

Bang chủ đại nhân say khướt lên YY, chỉ huy đám sói đói tấn công đài Tế Trời, sau đó trong mơ mơ màng màng Mông Hồng Thiên Hạ tự dưng lại đi đánh đài tế trời ở Thạch Lâm —— đó là nơi bang Thiên Tịnh Sa trường kỳ chiếm lĩnh. Khi đó tuy Thiên Tịnh Sa đối địch với Mông Hồng Thiên Hạ, lại không nghĩ tới đối phương bỏ Đàn tế cổ mà chạy tới Thạch Lâm chiếm địa bàn của mình. Mông Hồng Thiên Hạ so với Thiên Tịnh Sa đúng là người đông thế mạnh, mặc dù đối phương cảm thấy rất bất mãn, nhưng cũng tự động chuyển qua đánh Đàn tế cổ. Sau khi tẩy đàn tế xong Bang chủ đại nhân phun ta một câu khiến tất cả mọi người đều 囧, anh nói: "Sao lạ vậy ta, đài tế trời ở Đàn tế cổ chuyển tới Thạch Lâm từ khi nào vậy..."

= =

Bánh bao một mực yên lặng lắng nghe giọng nói của anh, cô không thể khống chế lỗ tai của mình lưu ý từng câu từng chữ, thậm chí là kiểu chữ màu sắc của mỗi dòng anh viết trên kênh bang hội. Mỗi một lần giọng nói của anh vang lên trên YY, cô luôn mặt đỏ tim đập giống như kẻ trộm. Đã lâu lắm rồi cô mới gửi mật ngữ cho anh:

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Thánh Kỵ Sĩ : Uống ít rượu thôi, đi ngủ sớm một chút đi.

Bang chủ đại nhân vẫn nhanh chóng trả lời cô như cũ:

[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: [ Vỗ về ] Đồ nhi yêu quý yên tâm, sư phụ ngàn chén không ngã!

Thấy hai chữ không ngã, Bánh bao đột nhiên nhớ tới độ ấm của vật thể cứng rắn đêm hôm đó, mặt Bánh bao càng đỏ bừng. Mỗi người đều có một bí mật không muốn để người khác biết, chỉ một mình yên lặng ngẫm nghĩ trong đêm. Đối với Bánh bao mà nói, anh chính là toàn bộ bí mật của cô, khiến cô cam tâm tình nguyện lưu luyến mảnh đất hoang này, cho dù làm một kẻ vô hình như không khí, đối với cô cũng là những kỷ niệm ngọt ngào.

[ Bạn tốt ] Thánh Kỵ Sĩ nói với bạn: Đồ nhi yêu quý, lên YY hát đi.

Cái trò ca hát này, cũng giống như đóng góp cho bang hội, phải do bang chủ đi đầu làm gương. Bang chủ đại nhân hát bài Bá vương biệt cơ theo kiểu thanh xướng**, Bánh bao cảm thấy ca sĩ cũng không hát hay đến như vậy —— ai, trong mắt người tình là Tây Thi mà.

( ** Một kiểu hát kinh kịch chay, không có đọa cụ, hóa trang của Trung Quốc.)

Bài hát kết thúc, trên YY ồn ã tiếng trầm trồ khen ngợi, kế tiếp có người đề nghị bang chủ phu nhân lên sàn, Bang chủ đại nhân lại không thèm để ý: "Tiểu Mộc, Tiểu Mộc đi ra hát bài nghe đi."

Sau đó trên YY, liền thấy bang chủ phu nhân rời khỏi kênh. Mọi người đều im thin thít, một lát sau mới có người nói nhỏ: "Hình như chị dâu giận rồi."

"Lão Đại đêm nay ông phải quỳ gối giặt đồ rồi ."

"Lão Đại hiện nay đang thịnh hành hình phạt vác máy giặt đó."

...

Phu nhân chạy mất, bọn họ bắt đầu thúc giục con vịt, tối hôm đó con vịt hát một bài hát Giang Nam, giọng hát của anh ta dịu dàng mà trong trẻo, khiến ngàn vạn em gái mê mẩn, trên YY đầy tiếng than thở trầm trồ. Bánh bao càng tự ti, càng không dám mặt dày mở miệng. Cuối cùng lục tục cũng có mấy cô gái ra hát, trên YY càng rầm rộ như mây, một hàng ID dài vểnh tai ngồi nghe. Kỳ thật có vài người hát không được hay lắm, trích nguyên văn lời Bang chủ đại nhân là —— rút đầu cắm tai nghe, chờ hát xong rồi lại cắm vào gật đầu rối rít khen: "Hay quá, hay quá." = =

Bánh bao rất ít khi lên YY—— ngay cả QQ cô còn lười nói gì tới YY. Cho dù lên cũng giả chết cả ngày. Cô rất hâm mộ con vịt không biết bơi cũng xuống sông vẫy vùng, cô rất bội phục dũng khí của những người khác, nhưng cuối cùng chỉ đứng lắc lắc trên bờ không dám thử.

Mà Bang chủ đại nhân thì đang vội vàng dỗ bà xã nhà mình:

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Lục Mập Hồng Gầy: Bà xã? Lên YY hát đi.

[ Bạn tốt ] Lục Mập Hồng Gầy nói với bạn: Hừ, trên YY có đồ đệ yêu quý nhi của anh là được rồi, gọi tôi làm gì.

[ Bạn tốt ] Bạn nói với Lục Mập Hồng Gầy: ... Vậy cũng giận à? Bà xã ghen tuông ghê quá. Đến đến đến, đừng tức giận nữa, ông xã ôm một cái, lên hát nha.

[ Bạn tốt ] Lục Mập Hồng Gầy nói với bạn: Đi ôm đồ đệ của anh đi.

[ Bạn tốt ] Bạn nói vớii Lục Mập Hồng Gầy: [ Ngậm miệng ] Không dám.

...

Rốt cuộc thì bé Tiểu Lục thì cũng lên YY lần nữa, cũng hát một bài, giọng hát rất bình thường, Bánh bao không nói gì nhưng cũng oán thầm trong bụng—— hát còn không hay bằng mình vậy mà dám ra đây bêu xấu.

Cho nên một khi phụ nữ đã thấy đối phương không vừa mắt, thì đúng là chuyện rất đau đầu.

Cuối cùng lại có người thúc giục Tiểu Mộc, nhưng Bánh bao vẫn ngại ngùng giả chết, mặc cho người ta chọt tới chọt lui vẫn không chịu lên tiếng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro