Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Vân Thâm Bất Tri Xứ........

Lam Vong Cơ kinh hoàng nghe tin Vân Mộng Giang Thị bị diệt môn, chỉ có Giang Yếm Ly đang ở Mi Sơn Ngu Thị thăm người thân cùng Ngụy Vô Tiện và Giang Văn Ngâm sống sót, hiện tại đang bị Ôn gia truy giết. Lam Vong Cơ xin phép xuống núi, dựa vào Lam Hi Thần tin tức cấp tốc hướng tới Di Lăng.

Lam Vong Cơ lặng lẽ ẩn mình đi vào trấn nhỏ Di Lăng, vô tình nhìn thấy Ôn Triều tay ôm Vương Linh Kiều, bên cạnh Ôn Trục Lưu bước ra từ một khách điếm. Lam Vong Cơ nghe Vương Linh Kiều nói:

'Công tử. Không phải ngài định sau khi bọn họ đem Ngụy Vô Tiện ra làm rồi đánh dấu hắn, ngài liền thả hắn ra sao?'

Ôn Triều nhếch mép cười vô sỉ, nói:

'Đương nhiên là không! Sau khi hắn bị đánh dấu, liền đem hắn ném bãi tha ma! Lúc đấy hắn muốn trở thành lệ quỷ cũng không thể được!'

Lam Vong Cơ đồng tử co rút, tay nắm chặt chuôi kiếm nổi gân xanh. Một bên Vương Linh Kiều dựa sát Ôn Triều, khen:

'Công tử thực thông minh!'

Ôn Triều đắc ý:

'Đương nhiên. Nào, chúng ta liền kiếm chỗ nào đó uống rượu đi, một lát liền quay lại.'

Ôn Triều phân phó cho vài người Ôn gia xong liền cùng Ôn Trục Lưu và Vương Linh Kiều đi mất.

Lam Vong Cơ nhẫn nhịn chờ bọn Ôn Triều đi mất dạng liền xông tới khách điếm. Mây người Ôn gia thấy Lam Vong Cơ xông tới cấp tốc ngăn chặn y.

Tuy Lam Vong Cơ không sài Tị Trần, nhưng căn bản họ không phải đối thủ của y. Lam Vong Cơ đánh ngã Ôn gia đứng canh bên dưới liền đi lên lầu. Y nghe tiếng Ngụy Vô Tiện kháng cự từ một căn phòng, thần sắc ngày càng khẩn trương. Y xông vào thì thấy 3,4 người đang cố đè ngăn Ngụy Vô Tiện giãy dụa, kháng cự. Mắt Lam Vong Cơ nổi tơ máu, mấy người kia thấy y xông vào liền cố trụ hắn trên giường sau đó quay sang đánh với Lam Vong Cơ.

Lam Vong Cơ thúc giục linh lực vào kiếm xông lên đem lũ người ghê tởm đó giết hết, áo trắng nhiễm máu đỏ một góc. Sau khi giải quyết xong liền đi tới Ngụy Vô Tiện vẫn đang cố giãy dụa khỏi dây trói. Y cởi dây trói, đem hắn ôm vào lòng. Ngụy Vô Tiện trong vô thức liều mạng giẫy dụa, Lam Vong Cơ thấy vậy liền thả tức tố trấn an của y, tay vuốt lưng Ngụy Vô Tiện, kêu tên hắn:

'Ngụy Anh...'

Ngụy Vô Tiện cảm nhận được Lam Vong Cơ tức tố, thoáng thanh tỉnh ngước mặt nhìn Lam Vong Cơ, giọng run rẩy:

'Lam Trạm?...'

Lam Vong Cơ cởi áo ngoài bọc hắn lại, tiếp tục trấn an:

'Ân, đừng hoảng. Ta ở đây.....'

Ngụy Vô Tiện nghe vậy liền vùi đầu vào lòng, người run rẩy, nức nở, giọng yếu ớt:

'Lam Trạm, hức.....ư....Lam Trạm....'

Hắn trong lúc khóc lên tục gọi tên Lam Vong Cơ, y một bên vuốt lưng hắn, một bên vẫn cảnh giác bọn Ôn Triều. Đợi hắn an tĩnh trở lại liền nói:

'Ngụy Anh, không sao rồi. Ta đưa ngươi về Vân Thâm Bất Tri Xứ nhé?'

Ngụy Vô Tiện vẫn còn thút thít gật đầu. Lam Vong Cơ bế hắn cẩn thận, liền từ cửa sổ nhảy xuống, đem Ngụy Vô Tiện về Vân Thâm Bất Tri Xứ. Trong lúc y bế hắn đem về, vì sức đã như nỏ hết đà lại khóc một trận nên vùi đầu vào lòng y, cảm thấy được tức tố của Lam Vong Cơ liền an tâm ngủ.

Lam Vong Cơ tay bế Ngụy Vô Tiện đang ngủ về Cô Tô, trên đường về Tĩnh Thất liền gặp được Lam Hi Thần đang cùng Lam Khải Nhân nói chuyện.

Lam Hi Thần thấy Lam Vong Cơ quay lại, áo trắng bị nhiễm máu đỏ một góc, tay bế Ngụy Vô Tiện an tính ngủ bọc bên ngoài là áo của Lam Vong Cơ hơi kinh ngạc; Lam Khải Nhân bên cạnh thấy vậy sắc mặt hơi trầm trọng.

Lam Vong Cơ tay vững vàng bế Ngụy Vô Tiện, đi tới chỗ 2 người, gật đầu, nhỏ giọng nói:

'Thúc phụ, huynh trưởng....'

Lam Hi Thần nhìn Ngụy Vô Tiện đang vùi vào lòng Lam Vong Cơ, thần sắc hơi lo lắng, hỏi:

'Vong Cơ, chuyện gì đã xảy ra vậy?'

Lam Vong Cơ liền thuật lại ngắn gọn cho Lam Khải Nhân và Lam Hi Thần sự việc. Lam Khải Nhân nghe xong liền phẫn nộ:

' Người Ôn gia ngày càng quá quắt. Đến Khôn Trạch liền đem kế hèn hạ đối phó!!!'

Lam Vong Cơ nghe Lam Khải Nhân phẫn nộ quát sợ đánh thức Ngụy Vô Tiền liền lên tiếng nhắc nhở:

'Thúc phụ.....'( Hàm Quang Quân a=))), vì tức phụ mà bất chấp )

Lam Hi Thần nhìn Ngụy Vô Tiện khẽ nhíu mày, nhỏ nhẹ nói:

'Đệ đem Ngụy công tử tới Tĩnh Thất nghỉ ngơi đi, ta liền mời y sư tới xem Ngụy công tử.'

Lam Vong Cơ gật đầu, đáp:

'Ân, huynh trưởng.'

Lam Vong Cơ liền quay người đem Ngụy Vô Tiện hướng tới Tĩnh Thất.

Tĩnh Thất.......

Lam Vong Cơ nhẹ nhàng đặt Ngụy Vô Tiện trên giường, ôn nhu giúp hắn lau người, đem trung y của mình cho hắn thay. Lam Vong Cơ kéo chăn đắp cho hắn liền nghe tiếng gõ cửa, tiếng Lam Hi Thân từ bên ngoài nói:

'Vong Cơ, ta mang y sư tới rồi.'

Lam Vong Cơ đi ra mở cửa, y sư cùng 2 môn sinh Khôn Trạch tiến vào,. Y sư và 2 môn sinh cùng hành lễ:

'Lam Nhị công tử....'

Lam Vong Cơ gật đầu nói:

'Lam phiền.'

Y sư yêu cầu y cùng Lam Vong Cơ và Lam Hi Thần lui ra ngoài. Hai người cùng lui ra, y sư liền bắt tay vào xem xét Ngụy Vô Tiện.

(Tui giải thích một chút: y sư chuyên môn về Khôn Trạch và Càn Nguyên luôn riêng biệt, Do Khôn Trạch và Càn Nguyên luôn tồn tại những đặc điểm khác biệt nên có y sư riêng :D)

Y sư ở trong một lúc liền cùng 2 môn sinh kia bước ra. Lam Vong Cơ thấy y sư bước ra thần sắc hơi trầm trọng, trong lòng chợt lạnh, định hỏi về Ngụy Vô Tiện tình hình thì thấy Lam Khải Nhân bước tới.

Tuy Lam khải Nhân khi Ngụy Vô Tiện cầu học, thấy hắn có Lam Vong Cơ hôn ước do lúc trước Lam phu nhân và Tàng Sắc hẹn ước,  cả ngày phạm không biết bao nhiêu là gia quy, luôn bám theo Lam Vong Cơ trêu chọc liền đối với hắn nghiêm khắc, nhưng chung quy vẫn không ghét hắn. Thấy hắn bị Ôn gia cưỡng ép đánh dấu, trong lòng tức giận, quay về phòng ngủ lấy thuốc cho hắn liền đi tới Tĩnh Thất vừa vặn y sư vừa xem Ngụy Vô Tiện xong.

Lam Vong Cơ và Lam Hi Thần cùng 3 người y sư (chính xác hơn là một y sư, 2 môn sinh trợ giúp:)) hướng Lam Khải Nhân hành lễ:

'Thúc phụ/ Lam tiên sinh.'

Lam Khải Nhân gật đầu, nhìn y sư hỏi Ngụy Vô Tiện tình trạng:

'Ngụy Anh hắn thế nào?'

Y sư sắc mặt trầm trọng nói:

'Ngụy công tử thân thể suy nhược, tức tố hỗn loạn lại không có Kim Đan hộ thể nên thể trạng bất ổn....'

Lam Vong Cơ nghe Ngụy Vô Tiện trong người không có Kim Đan, trong lòng lạnh ngắt, tay vô thức cuộn lại, hỏi:

'Ngụy Anh,...hắn trong người không có Kim Đan sao?'

Y sư gật đầu, nói:

'Đúng vậy.'

 Lam Vong Cơ tựa như ngưng hô hấp, Lam Khải Nhân và Lam Hi Thần sắc mặt trầm trọng, Lam Hi Thần một bên hỏi:

'Kim Đan của Ngụy công tử là do Ôn Trục Lưu hóa đan sao?'

Y sư lắc đầu, phản bác:

'Không, Kim Đan của Ngụy công tử khẳng định là mổ lấy ra. Lúc nãy tôi thấy ở vùng đan điền có vết mổ, thử đem linh lực vào vùng đan điền Ngụy công tử thăm dò thì thấy vùng đan điền trống không, linh mạch bị cắt đứt.'

Ba người nghe vậy thì sắc mặt trầm trọng không sai biệt cho lắm. Y sư dừng một lúc rồi nói:

'Việc cưỡng ép đánh dấu, đối với một Khôn Trạch mà nói, việc đó rất khủng khiếp, tuy Ngụy công tử may mắn vẫn chưa bị đánh dấu, nhưng nhất định sẽ ảnh hưởng tới tâm tình, dẫn đến việc tự tổn thương bản thân. Hy vọng Lam Nhị công tử luôn ở bên canh chừng Ngụy công tử để tránh Ngụy công tự tổn thương bản thân.'

Lam Vong Cơ gật đầu. Y sư nói tiếp:

'Bân giờ Ngụy công tử thân thể suy nhược rất nhiều, lại không có Kim Đan nên chỉ có thể từ từ bồi dưỡng. Lát nữa tôi sẽ bốc một số thuốc cho Ngụy công tử.'

Lam Vong Cơ hành lễ, nói:

'Đa tạ.'

Y sư sau khi cùng 2 môn sinh đi khuất, Lam Khải Nhân lấy thuốc bôi vết thương cao cấp cho Lam Vong Cơ, nói:

'Chắc trên người Ngụy Anh có nhiều vết thương liền đem cái này bôi đi, tránh để lại sẹo.'

Lam Vong Cơ nhận lấy thuốc, gật đầu nói:

'Đa tạ, thúc phụ.'

Lam Hi Thần vỗ vai Lam Vong Cơ nói:

'Đệ vô bồi Ngụy công tử đi,  lúc này hắn tâm tình không hảo, rất tin hương Càn Nguyên để trấn an. Còn về việc Kim Đan, vẫn đợi Ngụy công tử hảo thì hãy nói.'

Lam Vong Cơ nắm chặt bình thuốc, gật đầu:

'Ân, Huynh trưởng.'

Lam Hi Thần dừng một lúc rồi hỏi Lam Vong Cơ:

'Vẫn là nên báo cho Giang tông chủ một tiếng đi?'

Lam Vong Cơ gật đầu, Lam Khải Nhân nói:

'Được rồi, ngươi nghỉ ngơi đi, hảo bồi hắn'

'Ân, thúc phụ. Vong Cơ biết'

Rồi Lam Vong Cơ hành lễ rồi quay người bước vào Tĩnh Thất, đặt bình thuốc trên bàn ngay cạnh giường Ngụy Vô Tiện, đi tới bên Ngụy Vô Tiện, cầm tay hắn, thần sắc đau lòng, nhỏ giọng kêu tên hắn:

'Ngụy Anh.......'

_____________________________________________________

Cả đêm tui đã suy nghĩ diễn biến của truyện sao cho hợp lý đó, ai khen tui chăm đi ;-;;

Đùa thôi:D, các bác đọc xong thấy hay thì nhớ vote truyện nhé=))).

Hy vọng các bác có một khoảng thời gian đọc truyện vui vẻ ỤnỤ.

*Truyện nếu có gì sai sót, mong các bạn thông cảm và góp ý^^!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro