Vô Đề [1] Nhất

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Lam Trạm! Ngươi... ngươi mau nhìn ta~
-Nguỵ Anh.
Lam Vong Cơ đáp, đưa tay đỡ lấy Nguỵ Vô Tiện hắn.
-Cẩn thận.
Nguỵ Vô Tiện thoát cái đã sà vào lòng y, cười.
Chính Nụ cười thiếu niên năm ấy đã làm tâm y rung động.
.
.
.
13 năm,
Lam Vong Cơ vẫn chờ hắn, hy vọng có thể nhìn nụ cười tươi như ánh nắng buổi sớm mai một lần nữa...Chờ đợi trong vô vọng... 13 năm, khúc Vấn Linh không lời đáp vẫn vang lên... dai dẵn... sầu não...suốt 13 năm. Hình ảnh Nguỵ Anh, hắc y thiếu niên hiện về suốt 13 năm qua... cũng chỉ là hư vô.
.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#madaotosu