chương 20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

chương 20

"ta là Kiyoshi Kaito rất mong muốn nhìn thấy thực lực của ngươi" khiêu khích, trong giọng nói khiêu khích mười phần, Kiyoshi Kaito ý đồ khích dậy ý chí chiến đấu của Atobe Keigo.

không ngoài dự liệu của Kaito, Atobe Keigo lần đầu tiên bị 'thường dân' xúc phạm trong lòng mười phần giận dữ cho dù là người cho bản thân có chút cảm giác áp bách nhưng hắn vương giả là không người có thể khiêu khích.

Đứng vào vị trí,  Atobe Keigo giống như dã thú một dạng nhìn chằm chằm vẫn 'vân đạm phong khinh' Kiyoshi Kaito, trong lòng cắn răng thề sẽ cho hắn thấy đế vương cường thế.

Hiễn nhiên Atobe Kaito là một mực xem thường Kiyoshi Kaito, cho nên đến lúc hắn bị đánh bại sau sắc mặt chúng ta có thể tưởng tượng ra như thế nào 'đẹp mắt'

Tachibana An chạy nhanh đứng ra làm trọng tài 'hai cái mỹ nam vì mình tranh giành, thật sự là quá tuyệt' Tachibana An tự kỉ nghĩ vì vậy Tachibana muội tử ngươi hoàn toàn quên Atobe Keigo đối với ngươi 'ba vòng sỉ nhục' quên một cái sạch.

"Atobe-kun vs Kiyoshi-kun một ván định thắng bại"

"Ngươi phát bóng đi" đùa nghịch trong tay vợt tennis Kiyoshi Kaito ngáp dài nói.

"Ân hừ, ta sẽ cho ngươi sáng mắt ra" nhận lấy từ người hầu đưa đến bóng tennis, Atobe Keigo hung hăng đánh một cú thật mạnh về phía Kiyoshi Kaito, mục tiêu là mặt hắn.

'Ra tay thật độc ác nhưng hắn thật sự có chút tài năng' Kiyoshi Kaito nhẹ nhàng đánh trả nhưng: "chưa đủ để win nga"

"15—0"

"Chết tiệt" Atobe Keigo thầm mắng một tiếng nhưng rất nhanh kiêu ngạo nói:"đó chỉ là cú khởi đầu thôi, xem đây"

"Đánh banh ngoài sân!" Bên ngoài có người hô to, phải biết rằng để đánh được 'đánh banh ngoài sân' phải có kỉ thuật nhất định người rèn luyện lâu năm cũng chỉ đánh được tốt thôi nhưng 'đánh banh ngoài sân' của Atobe Keigo có thể nói hoàn hảo, thật sự không hổ người xưng vương Hyoutei.

Ở lúc mọi người nín thở cho là tỷ số sẽ ngang bằng với cú vợt của Atobe Keigo thì Kiyoshi Kaito mới chậm rì rì nhất tay lên sau đó lấy 'thần' tốc độ hướng hóc phải đánh trả.

Phải, 'đánh banh ngoài sân' chính là lấy tốc độ cực nhanh đánh về góc sân nơi tuyển thủ đang đứng giữa sân không kịp phòng thủ mà ăn điểm.

Nhưng Kiyoshi Kaito chính là chạy kịp vì vậy hắn lại lấy '30—0'
Dẫn trước điểm.

"Không thể nào!'' Atobe Keigo cầm chặt vợt tennis, trong miệng thì thào tự nói, của hắn kiêu ngạo đang bị xụp đổ sao?, không, không thể như vậy được.

Nhìn Atobe Keigo bị đã kích, thật lòng Kiyoshi Kaito cũng không muốn, dù sao chỉ là 14, 15 tuổi đứa bé, trong một ngày bị bản thân gỡ xuống kiêu ngạo chắc chắn sẽ suy sụp tinh thần, nhưng hắn phải làm, hắn nhìn thấy ở Atobe Keigo có rất nhiều tiềm năng và thực lực, chỉ có phá vỡ Atobe Keigo 'giấc mộng đê vương' ảo hắn mới có thể chân chính làm vương.

"Đừng đắc ý Kiyoshi Kaito, xem 'tan biến điệu van' của ta''

Nhất thời, mọi người dường như nhìn thấy hàng ngàn cánh hoa hồng giáng xuống sân tennis mà Atobe Keigo thì đang nhảy, nhảy điệu 'van' hoa lệ.

Kiyoshi Kaito cười, nheo lại màu xanh biết đôi mắt tìm kiếm, hắn đang tìm điểm yếu của 'tan biến điệu van'.

Chợt màu xanh biển đôi mắt mở ra, sáng lên Kiyoshi Kaito nhìn Atobe Keigo đánh về phía mình với tốc độ cực nhanh bóng tennis, nhưng bất động.

Ở Atobe Keigo đắc ý, mọi người tưởng chừng như hắn bị dọa ngây người thì Kiyoshi Kaito động,

Động tác nhanh chóng tiếp được banh, sau đó đánh về phía Atobe Keigo.

Bóng Tennis lấy tốc độ bay về phía Atobe Keigo sau đó ở trước mắt Atobe Keigo mà rơi xuống chân hắn.

...

Bên tai vang lên "1 so 0"

Hắn thua, thua tuyệt đối, Atobe Keigo mới mặc kệ cái gì vương giả, hắn ngồi phịch xuống đất trong miệng lẩm bẫm "ta thua".

Kiyoshi Kaito thở dài, trả vợt tennis cho Tachibana An định đi về phía Atobe Kei go nhưng Tachibana An giữ hắn lại :"hắn là Atobe gia người thừa kế, đừng đi ta sợ hắn thẹn quá thành giận"

KIyoshi Kaito không sợ lắc đầu, bước đến trước mặt Atobe Keigo ngồi xuống.

"Ngươi đến đây làm gì, mèo khóc chuột sao" Atobe Keigo vô lực nói, làm sao còn có kiêu ngạo như đế vương bộ dáng.

"Atobe Keigo, ngươi thua không phải vì ngươi quá yếu mà vì ta quá cường"

'đây là an ủi sao?' Atobe Keigo dở khóc dở cười nghĩ.

"Atobe Keigo, kiêu ngạo là tốt nhưng dựa vào chính bản thân mình kiêu nhạo mới thật sự là 'vương giả' " Kiyoshi Kaito lời nói thấm thía nói.

"ngươi thử nghĩ xem, mọi người gọi ngươi Atobe-sama trong mắt họ có thật sự kính ý hay không hay chỉ nhìn phía sau ngươi Atobe tập đoàn, có bố làm to, gia đình giàu có là của ngươi may mắn, nhưng dựa vào hậu thuẫn của mình mà kiêu ngạo là 'ếch ngồi đáy giếng' ''

"giống như hôm nay vậy, ta không nhìn ngươi hậu thuẫn mà ra sức đấu với ngươi một lần ngươi mới biết được bản thân mình là yếu sau đó mất hết ý chí ngồi phịch xuống như vầy..." đứng dậy không để ý đến Atobe Keigo bước ra ngoài sân tennis nhưng Atobe Keigo lại nghe rõ ràng người kia nhẹ nhàng nói một câu "...là loại ta khinh thường nhất"

Atobe Keigo tỉnh ra, từ sân tennis ngồi dậy, lúc này trên người hắn mơ hồ lộ ra một chút "vương giả ánh sáng", Atobe Keigo rảo bước đi về phía trước, ngồi vào trong xe.

không khí trong xe im lặng tuyệt đối, Atobe Keigo nghiêng mặt nhìn khung cảnh phía sau cửa kính lát sau hắn nhàn nhạt nói một câu:"Quản gia, ta muốn chuyển đến Hyoutei trường quý tộc"

"vâng thiếu gia" Không khí trong xe lại trở về im lặng chỉ là lòng của Atobe Keigo lại không như vậy yên lặng, nó đang nổi sóng, cơn sống mang tên "vương giả trở về"

"lần này Atobe Keigo sẽ thật sự ngồi trên 'ngai vàng' "


-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

TG: vâng, nhờ có vote cộng với bình luận của mọi người mà ta cảm thấy sức sống hẳn lên cho nên chương 20 dành tặng mọi người nhá.

lần đầu viết thi đấu chi tiết như vậy không biết được không, ai biết  gì về thi đấu trong POT chỉ ta nhá.

phải rồi có ai biết tuyệt chiêu của các bộ trưởng ko? cầu chỉ dẫn a.

chương sau sẽ là phiên ngoại của Atobe Keigo.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro