phiên ngoại Atobe Keigo (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[Atobe Keigo nhân sinh thay đổi]

Ta là Atobe Keigo từ nhỏ ta đã nghe thấy rất nhiều lời khen ngợi người khác giành cho mình.

"Atobe Keigo thật sự là đứa bé thông minh"

"Atobe Keigo rất xinh đẹp a"

"Atobe Keigo thật giàu có"

Khen, khen, khen rất nhiều lời khen giành cho ta, từ bé không ai dám làm trái ý ta, ta có thể nói là 'ngậm thìa bạc' mà lớn lên cho nên ta tùy hứng, kiêu ngạo.

Có một lần ta thấy một cái bình dân, cầm trên tay một cái vợt, đánh vào một quả banh màu vàng. Ta thấy rất thú vị cho nên hỏi quản gia, hắn nói với ta đây là tennis, từ đó trong cuộc sống của ta có một thứ xen vào nó gọi tennis.

Ta thấy thú vị, yêu thích sau đó là chìm đắm trong nó, ta muốn biến tennis trở thành thứ hoa lệ, hoa lệ giống như ta.

Năm ta lên trung học, phụ thân nói với ta nên vào Hyoutei trường quý tộc nhưng ta từ chối, lý do là vì ta cảm thấy trường Hyoutei bình dân tốt hơn nhiều, phụ thân cũng không cản ta vì vậy ta vào học trường  Hyoutei bình dân.

Ở đây ta dùng tài năng của mình giành lấy chức hội trưởng hội học sinh, xưng vương ở Houtei bình dân, ta đánh bại một người bại một người lại một người cho đến khi ta gặp một người.

Hắn gọi Kiyoshi Kaito, là cái nhìn rất ôn nhu nam nhân nhưng ta lại nhìn thấy trong mắt hắn bị ẩn dấu rất sâu kiêu ngạo lực lượng.

Lúc ấy ta chỉ có một cái ý tưởng rằng:"ta tìm thấy đối thủ rồi"

Nhưng chỉ chốc lát thi đấu ta mới biết bản thân mình thật sự đề cao chính mình, người kia ra chiêu không hề hoa lệ chút nào nhưng trong từng cầu đều ẩn chứa kinh ngạc lực lượng sau đó lấy 15—0 thắng mình một trái, lúc đó ta cảm giác thế nào a? Không cam lòng? Đương nhiên có nhưng càng nhiều hơn là tức giận, cái gì 'Atobe Keigo là thiên tài' đều là nói dối sao.

Ta không tin ta sống trong thiên tài danh xưng từ bé lại đấu không lại hắn vì vậy ta sử dụng tuyệt chiêu là 'tan biến điệu van' ta nhớ này tuyệt chiêu chưa có ai phá được đâu.

Ta đắc ý đánh về hướng hắn nhưng...

hắn đở được!!!

Không có khả năng a!

Ta tuy rằng ngàn vạn lần không tin tưởng nhưng sự thật là của ta Atobe Keigo 'tan biến điệu van' tuyệt chiêu bị cái đó gọi Kiyoshi Kaito người phá giải.

Có gì đó vỡ ra? Là của ta kiêu ngạo sao.

Có lẽ là vậy, ta ngồi phịch xuống đất, bên tai là cái gì Tachibana nữ nhân bén nhọn hô to '1 so 0' ta thua, lần đầu tiên thua, lần đầu tiên Atobe Keigo thua cuộc, chắc bộ dáng lúc đó của ta có nhiều khó coi a, nhưng thật rất không cam lòng.

Là thua ở trận đấu hay là thua ở lòng tự tôn đâu, ta nghĩ có lẽ là cả hai đi.

Nhìn Kiyoshi Kaito bước đến gần ta, ta trong lòng cười lành 'a~ là mèo khóc chuột sao?'

'Atobe Keigo, kiêu ngạo là tốt nhưng dựa vào chính bản thân mình kiêu nhạo mới thật sự là 'vương giả' 

' ta vẫn luôn dựa vào bản thân mình' ta muốn nói như vậy nhưng ta nhịn xuống, không phải vì sợ mà là ta muốn xem hắn nói như thế nào.

'ngươi thử nghĩ xem, mọi người gọi ngươi Atobe-sama trong mắt họ có thật sự kính ý hay không hay chỉ nhìn phía sau ngươi Atobe tập đoàn, có bố làm to, gia đình giàu có là của ngươi may mắn, nhưng dựa vào hậu thuẫn của mình mà kiêu ngạo là 'ếch ngồi đáy giếng' Ta dùng dư quang nhìn thoáng qua mọi người, 'con dân của ta' đang cười nhạo ta sao? phải, đúng là vậy bởi vì ta thấy trong mắt họ sung sướng khi người gặp họa.

thì ra hết thảy đều là giả!

tôn kính sưng hô, sùng bái ánh mắt, tất cả đếu là ngụy trang, họ căn bản là xuyên qua ta nhìn  phụ thân ta đi.

'giống như hôm nay vậy, ta không nhìn ngươi hậu thuẫn mà ra sức đấu với ngươi một lần ngươi mới biết được bản thân mình là yếu sau đó mất hết ý chí ngồi phịch xuống như vầy...'

'...là loại ta khinh thường nhất' 

"là loại ngươi kkhinh thường nhất" ta nhỏ giọng nỉ non.

của ta kiêu ngạo có thể bị mất nhưng ta chắc chắn sẽ không cho phép mình tiếp tục như vậy, ta sẽ chứng minh. Chứng minh cho ngươi thấy ta Atobe Keigo là 'vương' là tuyệt đối vương.

không biết là nhờ người kia hay bằng vào chính bản thân mình ta cuối cùng cũng có thể lấy lại 'ý chí'

ta ở trên xe suy nghĩ rất nhiều, ta cảm thấy bản thân cần tất yếu sửa sang mình một chút vì vậy ta không để ý phụ thân kinh ngạc ánh mắt quyết định từ  Hyoutei bình dân chuyển sang  Hyoutei quý tộc, ở đây các học sinh đều là con em trường quý tộc cho nên sẽ không dễ dàng vì ngươi là Atobe gia mà cúi đầu xưng thần.

đây là điều ta mong muốn. Ta muốn cho lần sau gặp lại người kia thấy ở 'vương vị' ta, và ta Atobe Keigo sẽ là chân chính cường giả. 





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro