seven

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


taehyung cảm thấy không nên nói cho hoseok biết tình cảm của con nhóc này, bởi vì anh biết em iu anh mà hjhj

- điên vừa thôi, không hiểu sao ngày xưa tui quen được ông nữa

- hí hí, có phải vì anh đẹp trai không ?

- điên điên này, bớt xàm xí đi

- ơ thế anh không đẹp trai à ?

- đẹp mà điên quá

- thế anh trầm tính lại em có thích không ?

- thôiiiiii, người ta lại bắt ông đi mất tiêu

- biết tiếc thằng chồng này rồi à bé yêu ?

véo má bánh bao, hắn nhào tới ôm hoseok vào lòng, suy nghĩ lại vấn đề cạnh tranh công bằng với con nhóc kia

- hông cóa, tại tui sợ ông làm khổ người ta đó, mình tui chịu khổ đủ rồi

- em hi sinh vậy luôn đó hả ?

chòi oi bé cưng này là cụa tuiiiii đó mụi người

tự dưng em không hùa theo nữa, nằm im trong lòng hắn, vòng luôn hai chân thon ôm lấy hông taehyung, được một lúc lại thò cái đầu nhỏ ra, gác lên vai hắn, vòng tay nhỏ bé ôm chặt lấy hắn

- sao vậy ?

hắn xoa xoa lưng cho em, lắc lư người

- lỡ đâu một ngày em không còn là người yêu anh nữa thì mần răng ?

- thì em sẽ trở thành vợ anh, haha

- uwu

cái mặt thỏa mãn đó, không nhìn hắn cũng tưởng tượng ra

ngày qua ngày, chunie vẫn tiếp tục công việc tranh giành ghế chánh cung trong lòng hoseok

hẹn nhau đi chơi, bày tỏ ra ngoài mặt, ai cũng biết con bé thích em

rồi đến một ngày, giáng sinh an lành

tiệc được tổ chức ở nhà taehyung với năm người, không khí vui vẻ, ăn uống no say và ca hát hết mình, đến gần cuối ngày, jimin ngỏ ý muốn chunie ở lại

con bé liền gật đầu, dù sao về giờ này cũng không ai ra mở cửa cho mình, lại còn được gần gũi hoseok

theo đuổi được ba tháng, hoseok vẫn cứ như buổi đầu, không mảy may phát hiện ra tình cảm của con nhóc, họa chăng chỉ có chunie là ngộ nhận ánh mắt của em là dành cho mỗi mình

rồi hôm ấy, hoseok bảo con bé ra ban công để nói chuyện, con bé nắm chặt hai chiếc vòng tay trong túi áo, vui vẻ bước ra ngoài, taehyung liền có chút lo lắng

jungkook và jimin đã đi dọn chỗ ngủ cho chunie, taehyung ở lại trong căn phòng trống, thấy tiếng cười khúc khích của hai người ngoài ban công mà tức nổ đom đóm

liền lăn tới đó nghe lén

anh không cố ý, là anh thích nghe vậy đó

có lẽ điều hắn không mong muốn nhất đã tới

- em thích anh, thật sự thích anh, ngay từ cái nhìn đầu tiên, em đã nghĩ rằng tim em đã bị anh cướp lấy, hoseok oppa

- anh biết, ngay từ cái ngày em đến đây mang theo ánh nhìn kì lạ đó

- ơ...

- anh còn biết cả chuyện em nói với taehyung và jimin hyung nữa

- thế sao anh không nói gì cả ? anh không thích em sao ?

- thích chứ, rất thích là đằng khác, anh luôn muốn có một đứa em gái xinh xắn như em

- không, tình cảm của em là tình yêu trai gái, không như an-

- anh biết mà, anh đã nói là anh biết hết

- em bình tĩnh nghe anh nói nhé ? không phải em không tốt, cũng không phải em không đẹp, hay tình cảm em chưa đủ lâu, mà là dù cho em có cố gắng bao nhiêu thì anh vẫn không thích em được

dừng một chút, hoseok ngước mặt lên nhìn tuyết rơi ngoài kia, nói tiếp

- anh cũng từng nghĩ mình không phải gay, mình cũng sẽ yêu được con gái, cũng từng nghĩ mình sẽ thích em, nhưng rồ-

- anh không phải gay sao lại đi yêu cái ông mặt lạnh đi ! anh có thể yêu em mà ?

nước mắt con bé như chực chờ để trào ra khỏi đôi mắt xinh đẹp

- bởi vì đó là taehyung, là kim taehyung, chứ không phải ai khác, anh không phải gay, chỉ trùng hợp là anh tìm được một người yêu tâm đắc và trùng hợp hơn nữa người ấy là nam, từ lúc em xuất hiện, đến tận bây giờ, anh nghĩ lại đúng là mình không thể yêu ai thêm được nữa

- sau này thì anh không rõ, nhưng hiện tại thì không, không phải taehyung thì không ai cả

- em cũng đã từng nghe một câu "trong lòng mỗi người đều có một người bạn không nên chạm tới, đó là mối tình đầu", haha nói nhỏ cho nghe thì taehyung là tình đầu của anh

- có anh ấy rồi, thì mọi thứ khác đều là tạm bợ mà thôi, cho nên em đừng buồn, đừng khóc, trách anh cũng được, đừng làm đau bản thân mình, em nhé

- em có gặp không đúng người, lại càng sai thời điểm rồi anh ạ...

tiếng nấc nghẹn ngào trong đêm tuyết, tự hỏi ngu ngốc hay đa tình, chen chân vào gia đình của người ta ?

buồn cho em, nếu có lần sau, đừng yêu người đã thuộc về người khác, cũng đừng hi vọng mình sẽ thay đổi được họ, bởi vì đàn ông chỉ thay đổi khi họ muốn mà thôi, giống như hoseok thay đổi từ một đứa không muốn yêu đương đến một đứa dính người yêu như bây giờ

hoseok không ngăn con bé khóc, cũng không lau nước mắt cho nhóc, chỉ lặng lẽ nhìn

mãi đến khi jungkook dọn dẹp xong kêu con bé vào ngủ, chunie mới vội vàng lau đi nước mắt, sau đó xin phép đi về

jimin đưa con bé về, nhìn dáng vẻ khóc đến đau lòng của nhóc, mà vừa vui vừa buồn

ai đời lại đi bẻ thẳng trai cong, may mà thằng tae không bẻ cổ con bé này

thôi thì dại khờ lần đầu còn chấp nhận, lần hai thì nên triệt sản cmn đi

xoa xoa mái đầu của chunie, jimin nhẹ nhàng nói

- chỉ là em đến không đúng lúc thôi, nếu em đến trước taehyung mười năm đi thì may ra em còn cơ hội, vậy nhe bye bye


-------------

end chap seven


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro