six

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


hoseok nhìn taehyung đang xúc cơm trong bát ăn một cách giận dữ mà khó hiểu

cái em khó hiểu không phải là tại sao hắn lại tức giận như vậy

mà là...

- sao em không nói với taehyung rằng cái bát đó anh trộn cho teachin nhà mình

[ đọc là tít chin nha ]

jimin thì thầm vào tai hoseok

hoseok cũng bí mật nói lại

- teachin em cho nó ăn đồ của taehyung rồi, nhóc cún đó có vẻ thích món ấy

- ừ, cũng được

có lẽ sẽ không có gì đâu khi taehyung ăn gần xong trong sự im lặng thì jungkook về nhà, vừa ngồi vào bàn ăn thì bất ngờ hỏi hắn

- sao ông ăn đồ của con chin ?

miếng cơm trong miệng hắn chưa kịp nhai đã rớt mẹ ra ngoài, không khí im lặng đến lạ lùng

- ngon lắm hả ? cho thử miếng

- ...

- ê ngon mà vị hơi lạ, ông anh ăn được thì sau này con chin lại đói rồi

hoseok với jimin lặng lẽ thu dọn bát dĩa rồi trốn ra phòng khách

jungkook nghiêng đầu nhìn anh mình, nhai nhai món ăn cho người trong phần cơm của mình, nhìn đã rồi lại cắm cúi ăn cho xong để còn tắm rửa rồi ôm cục cưng đi ngủ

taehyung đến khi bị jungkook vả bốp bối vô mặt mới tỉnh táo, lặng lẽ thu dọn, rửa bát rồi ra ôm hoseok

ở đây khá lạnh, cho nên sofa lúc nào cũng đầy đủ gối mền, lại thêm cục bông màu hạt dẻ bên cạnh, taehyung không màng tới mình vừa ăn xong liền leo lên ghế, rúc người gối đầu lên đùi em

- em thật quá đáng

- là anh bày ra dáng vẻ đừng tới gần nên em cũng chả dám nói

- jimin hyung cũng thật quá đáng

- vợ mày không nói thì anh cũng im vậy

- hai người quá đáng lắm đó, có biết không vậy ?

- ừ / ờ

ủy khuất giãy đành đạch lên liền bị em đẩy xuống sàn nhà

hắn bực bội liền xách đồ đi tắm, dù sáng tắm rồi nhưng vì tức nên tấm tiếp, dù sao tiền nước là jungkook trả mà

hắn vừa đi thì cánh cửa nhà vang lên tiếng chuông, thì biết rồi đó, chunie đã đến đây rồiiii

con bé tuần nào cũng sang chơi, lần nào cũng mang theo trái cây, bánh kẹo, hay cái khăn tự đan xinh xắn

ai cũng yêu quý con bé trừ hai hủ giấm to bự kia

cảm giác người yêu sắp bị cướp đi là gì, nhưng jungkook bây giờ đã đỡ hơn rồi, vì y biết con bé để ý hoseok chứ đâu phải cục cưng của y

nói nhỏ thôi kẻo kim-đen-thui lại buồn

bởi vì jimin đã biết tình cảm của con bé này nên không nỡ tổn thương con bé, thế nên anh để tin nhắn của mình cho jungkook thấy, dĩ nhiên taehyung cũng sẽ thấy, anh muốn xem xem taehyung sẽ làm gì, cục súc bay lên giành hay chơi công bằng

hoseok coi chunie như em gái mà yêu thương, chỉ tội con bé coi đó là tình yêu mà ngộ nhận

taehyung cực kì khó chịu về con nhóc này, nhưng sợ hoseok buồn lại làm thinh, hắn sẽ chống mắt lên xem con bé đó có làm cho hoseok bỏ hắn được hay không

- ông ngồi nhìn như thế riết rồi mất vợ hồi nào không hay đó

jungkook chống cằm nhìn lon coca rỗng bị taehyung bóp đến méo mó trong tay mà buồn cười, ngày trước hùng hổ lắm cơ mà

bỗng nhiên như được thức tỉnh, hắn từ lầu trên đi xuống, thản nhiên ngồi kế bên hoseok, quàng tay qua thành ghế ôm lấy vai em

mới đi tắm chút chíu thôi em đã tò he với người ta, anh buồn lắm

hoseok hơi bất ngờ nhưng cũng không nói gì, rõ ràng là ghen đến cả mặt cũng méo mà bày đặt không có gì

con bé đang nói chuyện cũng ngơ ngác một hồi, rồi nhìn thấy hành động thân mật kia cũng có chút chạnh lòng, nhưng rồi tự tin tình cảm của mình đủ lớn để kéo hoseok về bên mình

mỗi lần nhìn thấy ánh mắt con bé nhìn em, hắn lại cảm thấy sợ hãi, em bỏ hắn đi một lần rồi, hắn không muốn tin sẽ có lần thứ hai, khi hắn đủ khả năng để bảo vệ em, mà em lại vụt mất khỏi tay hắn, hắn sẽ hối hận lắm

yoongi từng hỏi hắn " mày chờ đợi lâu như vậy, cố gắng nhiều như thế, không sợ một ngày em bỏ mày đi à ? "

taehyung sợ chứ, rất sợ là đằng khác, hắn cũng không dám tin mình và em sẽ đi đến ngày hôm nay cùng nhau

yêu lâu như vậy, không cảm thấy chán ngán à ? ăn mãi một món, cũng thấy chán chứ

cho nên hai người đã giao kèo, cảm thấy không còn yêu nữa, không thể bên nhau nữa, cứ nói, cứ chia tay, thời gian sẽ cho ta thấy ta có cần nhau không

hắn vẫn luôn cố gắng bảo tồn mối quan hệ này, em cũng vậy, vì họ biết họ thương nhau, thương nhau thương cả đường đi lối về

chunie sau một hồi im lặng, bỗng lên tiếng

- hai anh, yêu nhau sao ?

- đúng rồi, có gì sao ?

taehyung quay lại nhìn con bé, ánh mắt lóe lên tia thoải mái, biết điều tìm đường rút lui đi

tối hôm đó, vào lúc hắn chuẩn bị đi ngủ, tin nhắn của ai đó được gửi đến

em nghĩ chắc anh cũng biết, em thích hoseok oppa, và em muốn cạnh tranh công bằng, em và anh cùng xem xem, anh ấy cuối cùng sẽ lựa chọn ai

cười khẽ, hắn vứt điện thoại sang bên rồi leo lên giường ôm lấy eo nhỏ của em, mềm giọng dỗ dành giấc ngủ cho em, công bằng thì công bằng, kim lẫy lừng này sợ nhóc sao



-------------

end chap six


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro