28. Đôi môi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi tắm xong, Seokjin bước xuống cầu thang để lấp đầy cái bụng đói của mình nhưng cậu đã dừng lại ở cuối cầu thang. Cậu thấy Jungkook đang ăn tối trong phòng ăn. Seokjin cảm thấy khó xử nhưng vẫn bước đi, cậu thở ra, làm ướt môi dưới vì lo lắng và đi về phía hắn đang ngồi.

Cậu ngồi đối diện với Jungkook, người đã ngừng ăn và để ý đến chàng trai tóc nâu. Hắn chỉ ăn được 2 hoặc 3 thìa cơm rồi đặt thìa xuống, ngồi dậy. Seokjin bối rối nhìn hắn chằm chằm và mở miệng định nói nhưng trước khi cậu có thể, Jungkook đã rời khỏi đó.

Seokjin khó chịu nở nụ cười, cậu tức giận.

Đáng lẽ ra phải là cậu, người nên tránh né và nổi giận vì Jungkook nhưng tại sao chuyện quái quỷ đó lại xảy ra ngược lại? Seokjin vừa nghĩ vừa cắn môi tức giận. Cậu chán ăn, ngồi dậy, quyết định leo lên cầu thang và quay trở lại phòng của mình nhưng dừng lại - Cậu nghiêng người về phía sau chỉ để nhìn thấy người kia đang trong một căn phòng nào đó ở tầng dưới. Đó là Jungkook, bởi vì cậu biết rõ về đặc điểm cơ thể của hắn, cộng với việc cánh cửa đã được mở nhẹ. Cậu cắn môi khi bước tới phòng để nói chuyện với Jungkook.

Cậu không hiểu tại sao nhưng cảm thấy rất khó chịu khi Jungkook bắt đầu tránh mặt cậu. Cậu muốn phá vỡ sự im lặng giữa họ. Seokjin nghĩ khi đi về phía phòng. Lông mày cậu nhướng lên khi đẩy cánh cửa đã hé mở.

Đó là một quán bar nhỏ trong phòng. Cậu chớp mắt khi muốn tiến về phía trước nhưng lại dừng lại khi thấy Jennie?

Người giúp việc của Jungkook, Kim Jennie, cô ta đang ở trong phòng và rót đồ uống cho Jungkook, người đang quay lưng lại với cậu.

Seokjin nhìn xuống và suy nghĩ xem mình nên đi vào hay rời đi. Cậu thở ra, cậu phải làm thế. Cậu vừa nghĩ vừa nhìn lên và mắt mở to. Cậu ngạc nhiên, môi cậu hé mở và cơ thể không cử động khi chứng kiến ​​Jungkook và Jennie đang hôn nhau. Cậu chớp mắt không ngừng khi nhìn chằm chằm vào Jennie, người đang nhếch mép cười với cậu khi hôn Jungkook. Cô nhắm mắt và ôm lấy má hắn trong khi Jungkook tựa đầu và ôm tay quanh eo cô.

Đau.

Tất cả những gì cậu cảm thấy là tổn thương. Seokjin nuốt nước bọt, nhìn xuống và nhanh chóng quay mặt đi, bước ra khỏi phòng. Cậu không thể ở lại nhìn cảnh tượng kinh tởm này được nữa.

Tôi yêu cậu Seokjin, chỉ cậu mà thôi.

"Dối trá."

Seokjin khó chịu lẩm bẩm khi ném những viên đá nhỏ vào bể bơi trong khi ngồi một mình ở sân sau. Cậu đang buồn.

"Chờ đã - nhưng tại sao mình lại khó chịu? Mình đang ghen vì cậu ấy gần gũi với chị ấy sao? Không! Tại sao mình lại làm thế?!
tch! ... nhưng ... tại sao mình lại có cảm giác như bị phản bội vậy chứ? Đ-Đây có phải là cảm giác của Jungkook khi mình tán tỉnh anh Kim không? Không, không, mình đang nghĩ gì vậy chứ? Mình ghen với Jungkook sao? Không thể nào!"

Cậu khó chịu lầm bầm khi nhìn sang bên cạnh thì thấy Jungkook, người đã đến sân sau. Một tay hắn ôm eo và một tay khác xoa trán nhưng hắn không để ý đến Seokjin, người đang ngồi ở chiếc ghế bên cạnh hồ bơi.

"Có vui vẻ với người giúp việc không?"

Jungkook giật mình nhìn sang bên cạnh khi thấy Seokjin đang trừng mắt nhìn mình. Hắn nuốt nước bọt khi muốn rời khỏi nơi đây ngay lập tức nhưng-

"Đừng bỏ chạy như thể tôi đang tự ép mình vào cậu nữa!"

Jungkook dừng lại khi Seokjin hét lên. Hắn thở dài, sau đó nhìn chàng trai tóc nâu, người khó chịu quay mặt đi và nhìn chằm chằm vào hồ bơi. Hắn từ từ bước tới trước, ngồi bên cạnh Seokjin và nhìn xuống.

"Tôi ... tôi sợ."

Seokjin lườm Jungkook.

"Tôi ... tôi nghĩ rằng cậu sẽ ghét và bỏ rơi tôi vì những gì tôi đã làm ngày hôm nay, đ-đó là lý do tại sao-"

"Đó là lý do tại sao cậu say rượu và hôn người giúp việc của chính mình? Cậu không cảm thấy xấu hổ sao? Làm ăn với người giúp việc?"

Jungkook ngước đôi mắt nai tơ to tròn nhìn bạn trai. Hắn nuốt nước bọt.

"L-Làm thế nào mà cậu-"

Hắn dừng lại khi Seokjin quay đi và khịt mũi.

"S-Seokjin, tôi ... tôi-"

"Nghe này, tôi không quan tâm cậu làm gì! Cậu có thể hôn bất cứ ai cậu muốn hoặc làm bất cứ điều gì cậu muốn! Tôi đến vì tôi muốn nói chuyện với cậu nhưng ... cậu quá bận rộn với người giúp việc của mình, vì vậy tôi quyết định rời đi! Đó là những gì đã xảy ra! Và tôi xin lỗi nếu sự hiện diện của tôi đã làm phiền cậu! Chúc ngủ ngon!"

Seokjin giận dữ khi ngồi dậy, băng qua người kia, định bỏ đi nhưng dừng lại và hét lên khi Jungkook nắm lấy cổ tay và kéo cậu ngồi vào lòng hắn. Ngực Seokjin đập vào khuôn ngực rắn chắc của người kia, chân đặt cạnh đùi và lòng bàn tay đặt lên vai Jungkook. Ở phía bên kia, Jungkook ôm lấy vòng eo thon gọn của cậu khi hắn nhìn chằm chằm vào đôi mắt lấp lánh của chàng trai tóc nâu. Mũi của họ chạm vào nhau khi cả hai đều có thể cảm nhận được hơi thở của mình trên môi nhau. Seokjin nuốt nước bọt.

"Tôi nghĩ đó là cậu."

Jungkook lầm bầm.

"H-Hả?"

Seokjin chớp mắt khi hắn nhìn chằm chằm vào đôi mắt nâu của cậu, cậu không di chuyển, ngồi yên và mắt nhìn xuống môi Jungkook. Nó khiến cậu nhớ lại cách Jungkook hôn người giúp việc của mình như thế nào, cậu cảm thấy khó chịu nhưng khi mắt cậu di chuyển đến nốt ruồi dưới môi Jungkook, cậu lại chớp mắt. Cậu không biết mình có để ý đến nó trước đây hay không, nhưng nó trông rất đẹp trên người hắn.

"Người tôi đã hôn-"

Seokjin định thần lại, nhìn lại đôi mắt đang nhíu lại của Jungkook.

"Tôi nghĩ đó là cậu. Tôi ... Tôi không biết rằng tôi đang hôn cô ấy cho đến khi cô ấy rên rỉ. Tôi thực sự nghĩ rằng đó là cậu ... cậu là người rót đồ uống cho tôi và đứng bên cạnh tôi. Tôi không say, hãy tin tôi đi, tôi thực sự ... b-bất cứ khi nào tôi nhắm mắt lại để hôn Lisa hoặc cô ấy, cậu là người duy nhất hiện ra trong tâm trí tôi, Seokjin."

Seokjin nuốt nước bọt.

"Còn nhớ nụ hôn đầu tiên của chúng ta tại phòng thay đồ không? Tôi đã nghĩ rằng tôi không thích con trai và tôi đã cố gắng thử hôn Jennie nhưng ... khuôn mặt của cậu làm tôi khó chịu, đôi môi của cậu, nụ hôn của chúng ta."

Seokjin chớp mắt và cậu hông thể ngăn mình nhìn môi Jungkook rồi lại nhìn vào mắt hắn.

"Tôi không uống rượu thường xuyên nhưng chỉ uống bất cứ khi nào tôi cảm thấy căng thẳng. Hôm nay tôi cảm thấy căng thẳng, điều gì sẽ xảy ra nếu cậu bỏ rơi tôi vì những gì tôi đã làm với cậu ngày hôm nay và ... và đó là lý do tại sao tôi tránh mặt cậu và say xỉn nhưng hãy tin tưởng ở tôi, nụ hôn đó--"

Jungkook dừng lại, thực ra hắn không thể nói được vì môi Seokjin khẽ áp vào môi hắn. Đôi mắt hắn mở to khi chớp mắt không ngừng. Hắn không thể tin được chuyện gì đang xảy ra ở đây hay phải làm gì, tâm trí hắn như bị chặn lại khi Seokjin bất ngờ hôn hắn. Chàng trai tóc nâu lùi ra xa và nhìn chằm chằm vào Jungkook, đôi môi hé mở vì kinh ngạc.

"Chúng tôi có mùi vị giống nhau không?"

Jungkook cảm thấy chết lặng khi nhìn chằm chằm vào chàng trai tóc nâu.

"H-Hả?"

"Môi của tôi và của chị ấy, cậu có nghĩ nó có vị giống nhau không?"

Jungkook nuốt nước bọt và não hắn ngừng hoạt động, hắn nghẹn ngào, chỉ biết lắc đầu 'không'. Seokjin gắt gao nắm lấy cổ áo Jungkook, kéo hắn lại gần. Jungkook cảm thấy mọi thứ xung quanh mình ngừng chuyển động khi môi Seokjin chạm vào môi hắn trong khi đôi mắt của chàng trai tóc nâu liếc nhìn mắt và môi hắn.

"Vậy thì đừng viện cớ như cậu hôn chị ấy vì cậu nghĩ đó là tôi!"

Cậu thì thầm bằng giọng khàn và Jungkook nuốt nước bọt mạnh hơn.

"S-Seokjin"

"Gì?"

"C-Cậu vừa h-hôn tôi."

Seokjin hậm hực.

"Tôi biết."

Cậu vừa nói vừa định quay đi nhưng lại dừng lại. Đôi mắt cậu mở to và từ từ buông cổ áo Jungkook ra khi cậu nhận ra mình vừa làm chuyện quái quỷ gì. Cậu nuốt nước bọt và nhìn lại Jungkook.

"Cái-cái gì?"

"Cậu vừa h-hôn tôi và ..."

Jungkook dừng lại khi nhìn xuống. Seokjin nhìn theo ánh mắt của hắn và nghẹn ngào.

Jungkook có ổn không vậy?!

Lúc này Seokjin mới nhận ra mình đã ngồi vào lòng Jungkook. Cậu nuốt nước bọt khi tiếp tục nhìn chằm chằm vào thành viên cứng rắn của Jungkook đang thập thò qua ống quần. Trái tim cậu bắt đầu đập loạn nhịp khi nhìn lên Jungkook, người đã nhìn chằm chằm vào cậu. Cậu chẳng thấy gì ngoài sự ham muốn trong đôi mắt của người kia.

Làm sao cậu ta có thể cứng chỉ với một nụ hôn?

Thật không, Seokjin? Bây giờ điều đó có thực sự quan trọng không?!

Mày đã hôn cậu ta, chết tiệt!

Cậu rũ bỏ dòng suy nghĩ của mình, nhanh chóng ngồi dậy, bỏ lại Jungkook đang cứng ngắc ở bể bơi rồi chạy khỏi đó mà không ngoảnh mặt nhìn lại. Mặt cậu đỏ bừng khi lao về phòng, khóa trái cửa, thả người xuống giường và lấy gối che khuôn mặt đỏ bừng của mình và lẩm bẩm-

"Chết tiệt, chết tiệt, chết tiệt! Tại sao mày lại hôn cậu ta, Seokjin?! Khốn nạn, chết tiệt, mẹ kiếp, argh!"

Mặt khác, Jungkook nuốt nước bọt, chớp mắt và môi hắn cong lên. Ý nghĩ về việc Seokjin hôn hắn cứ lởn vởn trong tâm trí. Hắn bặm môi dưới, dùng một lòng bàn tay che mặt, bẽn lẽn mỉm cười trong khi một tay khác đặt lên thành viên đang cương cứng của mình.

"Chết tiệt! Bây giờ mình nên lo chuyện này một mình!"

Hắn ngồi dậy khi lao vào phòng tắm.

.

.

.

.

"Seokjin à ra đây, muộn rồi."

"Tôi không ra đâu!"

Jungkook cười khúc khích khi bạn trai ngại ngùng không muốn mở cửa phòng.

Đã đến lúc đến trường, họ nên ăn sáng và chuẩn bị đến trường đại học nhưng Seokjin đã không mở cửa vì sự cố hôm qua. Cậu cảm thấy xấu hổ và khó xử khi đối mặt với Jungkook. Cậu đã thức dậy và chuẩn bị đi học nhưng không muốn mở cửa vì Jungkook đang ở trước cửa và gõ!

"Em yêu, em có thể mở cửa mà, chúng ta có thể nói chuyện được không?"

Hai má Seokjin đỏ bừng vì ngượng ngùng.

"Đ-Đừng gọi tôi như vậy nữa!"

Cậu rên rỉ và Jungkook cười khúc khích.

"Được rồi, được rồi, tôi sẽ không gọi cậu như thế nữa nhưng cậu có thể mở cửa được không?"

"K-KHÔNG! Trước tiên cậu đi khỏi cửa đi đã! Tôi sẽ ... tôi sẽ xuống dưới sau! Đi đi!"

Jungkook không thể kiềm chế được nụ cười của mình, bạn trai của hắn thật đáng yêu và buồn cười.

"Được thôi, tôi sẽ đi và sẽ đợi cậu ở phòng ăn, nhanh lên đấy nhé."

Hắn vừa nói vừa rời đi.

Sau vài phút, Seokjin mở cửa và nhìn ra ngoài chỉ để đảm bảo rằng người kia không lừa mình. Cậu thở ra vì Jungkook không có ở đó. Cậu vớ lấy ba lô, đi xuống nhà, nhìn lén xung quanh và muốn nhanh chóng rời đi trước khi người kia kịp nhận ra cậu nhưng cậu giật mình khi Jungkook đột ngột xuất hiện trước mặt.

"Tính đi đâu đó?"

Seokjin nuốt nước bọt, lùi về phía sau cho đến khi cậu đập lưng vào tường. Jungkook nhăn mặt và tiến về phía trước. Seokjin cảm thấy lo lắng khi siết chặt ba lô.

"D-Dừng lại ngay tại đó nếu không tôi sẽ-"

"Cậu sẽ?"

Seokjin 'tsk' khi Jungkook kéo cậu lại gần bằng eo của mình và di chuyển đến gần khuôn mặt của Seokjin. Chàng trai tóc nâu di chuyển mặt về phía sau nhưng cậu không thể ngăn tai và má mình đỏ lên.

"Tôi-để tôi đi!"

Seokjin quay mặt sang một bên khi cố gắng đẩy Jungkook ra khỏi ngực mình.

"Tôi thích khi tai cậu đỏ bừng lên."

Chàng trai tóc nâu thở hổn hển khi Jungkook thủ thỉ vào tai cậu. Jungkook nhếch mép cười khi hắn giữ cằm Seokjin, quay khuôn mặt chàng trai tóc nâu sang nhìn hắn và cúi đầu để âu yếm đôi môi của cậu nhưng-

"Mẹ nó, Seokjin!"

Cái tên vừa nói vừa cười khúc khích khi Jungkook thút thít và buông chàng trai tóc nâu ra khi Seokjin khó khăn véo cả hai hạt đậu của người kia. Jungkook rít lên khi xoa bóp hạt đâu đau nhức của mình.

"Vậy đó là phần nhạy cảm của cậu hả?!"

Jungkook tròn mắt.

"Có lẽ là vậy rồi nhưng tôi đoán tôi không nhạy cảm như cậu đâu, hãy nhớ cách mà cậu đã chạy trốn sau khi hôn tôi?"

Jungkook chế nhạo khi Seokjin ngừng cười khúc khích và trừng mắt nhìn hắn.

"Chơi đủ rồi, ăn thôi."

Jungkook cười toe toét khi đi qua chàng trai tóc nâu và bước tới phòng ăn.

"Đồ khốn!"

Seokjin lẩm bẩm nhưng-

"Tôi nghe thấy cậu đấy nhé~"

Jungkook hát, cười khúc khích và bước vào phòng ăn. Seokjin đảo mắt và theo sau Jungkook để ăn sáng. Họ ngồi đối diện và Jungkook cứ nhìn chằm chằm vào bạn trai của mình. Seokjin cảm thấy khó chịu khi người kia nhìn chằm chằm và cười với cậu một cách tinh quái.

"Đừng cười như vậy nữa!"

Jungkook nhếch mép cười khi Seokjin khó chịu gõ bàn và hét đến khản cả cổ.

"Mỉm cười rất tốt cho sức khỏe đó Seokjin."

Cái tên vừa được nói cáu kỉnh, ngoảnh mặt đi rồi nhìn lại Jungkook.

"Nghe này, h-hôm qua nó chỉ là-"

"Một tai nạn? Cậu chắc chứ?"

Jungkook cắt lời cậu khi hắn dùng ngón trỏ vuốt ve phần dưới của mình và cắn môi dưới một cách quyến rũ. Seokjin giả vờ nhắm mắt lại.

"Nó ... Nó chỉ là một lời giải thích qua loa cho sự nghi ngờ của cậu vậy thôi!"

Jungkook nhếch mép.

"Hmm, tôi thích kiểu giải thích như vậy và ..."

Hắn dừng lại khi cúi người lại gần.

"Tôi đang mong đợi nhiều hơn nữa."

Seokjin nghiến răng khi Jungkook nháy mắt với cậu. Cậu định đáp trả lại nhưng dừng lại khi có người bước vào phòng ăn. Cậu nhìn người đó, là Jennie.

"Cái này dành cho cậu, Seokjin và-"

Cô dừng lại khi đặt bánh mì nướng trứng cho Seokjin nhưng đối với Jungkook, cô đem trứng ráng rau củ, đậu phụ với nước tương dày dặn, cơm nấu với đậu đen và đỏ, kim chi củ cải, cộng với việc đứng cạnh Jungkook và mỉm cười với hắn như thể cô là vợ của hắn. Seokjin nở một nụ cười khó chịu khi cậu trừng mắt nhìn cô và nhìn Jungkook, người đang bận rộn kiểm tra bữa ăn.

"Woh, đây là tất cả cho tôi hả?"

"Vâng, thưa cậu chủ. Tôi đã chuẩn bị tất cả những thứ này, chỉ để dành cho riêng anh."

Cô vén tóc ra sau tai, ngượng ngùng cười với Jungkook. Seokjin khó chịu khi đảo mắt, quyết định làm lơ và ăn nhưng cậu không để ý Jungkook đang theo dõi từng hành động của cậu. Seokjin đang ghen và sẽ là nói dối nếu Jungkook nói rằng hắn không nhận thấy cách Seokjin trừng mắt với hắn và Jennie, điều đó quá rõ ràng. Hắn dùng lưỡi chọc vào má mình và định chế nhạo chàng trai tóc nâu ngày càng nhiều hơn.

Seokjin cầm lấy chiếc bánh sandwich của mình và đưa nó về phía miệng để ăn nhưng-

"Ồ! Thật không? Thật ngọt ngào và tại sao cô không đút cho tôi ăn thức ăn mà cô đã chuẩn bị cho tôi nhỉ?"

Seokjin ho.

"Chuyện gì đã xảy ra vậy Seokjin? Cậu có cần nước không?"

Jungkook rót nước vào ly và đưa cho Seokjin, người đang uống nước từ từ trong khi ánh mắt không rời họ. Jungkook nhìn Jennie với nụ cười trên môi. Jennie sửng sốt nhưng cũng liếc nhanh về phía Seokjin, nhếch mép cười với Jungkook. Cô cầm lấy thìa đậu phụ và đưa nó về phía miệng của Jungkook. Seokjin nghiến răng khi ngồi dậy.

"CẢM ƠN vì bữa sáng nhưng tôi cảm thấy no rồi!"

Cậu nói khi rời khỏi phòng ăn vì giận dữ. Jungkook cười khúc khích khi ngồi dậy, chuẩn bị đi theo người bạn trai đang ghen tuông của mình.

"C-Cậu chủ, anh đi đâu vậy?"

Jennie cười và hỏi Jungkook, người cũng cười đáp lại cô.

"Cảm ơn cô vì đã hợp tác cùng tôi!"

Khuôn mặt tươi cười của cô trùng xuống.

"H-Hợp tác cùng? N-Nhưng c-cậu chủ-"

"Cô là một diễn viên tuyệt vời, cô nên thử diễn xuất đi và tôi không đói. Tôi không biết làm thế nào để cảm ơn-oh! Tại sao cô không ăn hết tất cả chúng?!! Cảm ơn một lần nữa! "

Jennie cảm thấy chết lặng khi Jungkook để cô một mình trong phòng ăn và đuổi theo Seokjin. Cô nghiến răng và ném chiếc thìa xuống sàn một cách khó chịu.

"Argh! Cậu ta có gì đặc biệt chứ?!"

.

.

.

.

Trong khi đến trường đại học, chiếc xe đã chìm trong im lặng. Jungkook thấy Seokjin cứ nhìn ra ngoài qua cửa sổ. Hắn mỉm cười khi ghé sát vào tai chàng trai tóc nâu.

"Ghen à?"

Jungkook cười khúc khích khi Seokjin lườm hắn rồi nhìn ra ngoài. Hwan nhận ra họ qua gương sau và tự cười khúc khích. Khi họ đến trường đại học, Seokjin bước xuống xe, bước đến cổng vào. Jungkook cười khúc khích khi đi theo sau chàng trai tóc nâu. Trước khi Seokjin có thể bước vào, Jungkook đã ôm chầm lấy cậu từ phía sau, xoay người cậu lại và kéo cậu lại gần eo của mình. Seokjin giật mình nhưng cậu khó chịu nghiến chặt răng khi cố đẩy Jungkook ra trong khi nhìn xung quanh.

"C-Cậu đang làm cái quái gì vậy?! Nếu có ai đó nhìn thấy thì sao?! Thả tôi ra!"

Nhưng Jungkook nhăn mặt khi hắn ôm chặt lấy eo của chàng trai tóc nâu.

"Seokjinnie bé bỏng của tôi có ghen không dọ?"

Seokjin khó chịu và trợn mắt.

"Tôi không có! Chỉ là, để tôi đi!"

Jungkook lắc đầu cười.

"Tại sao? Tôi là của cậu, cậu biết điều đó mà."

Jungkook cười khúc khích khi tai người kia chuyển sang màu đỏ. Seokjin ngừng đẩy ngực Jungkook khi hắn ghé sát vào đôi tai đỏ bừng của chàng trai tóc nâu.

"Và ... cậu là của tôi, chỉ của tôi thôi, mọi quyền được bảo lưu."

Hơi thở Seokjin dồn dập khi người kia thủ thỉ và đặt nụ hôn lên vành tai đỏ bừng của chàng trai tóc nâu. Jungkook lùi ra xa và mắt hắn nhìn chằm chằm vào chàng trai tóc nâu. Hắn đưa một tay lên mặt Seokjin và dùng ngón trỏ vẽ khuôn mặt xinh đẹp của cậu.

"Đôi mắt của cậu ... mũi của cậu ... má của cậu ... tai của cậu ... tóc của cậu ... -"

Seokjin chớp mắt khi ngón trỏ của Jungkook dừng lại ở môi mình. Tim cậu bắt đầu đập nhanh hơn. Cậu nuốt nước bọt khi ngón tay cái của Jungkook vuốt ve đôi môi bóng lưỡng của cậu.

"Đôi môi của cậu, điều yêu thích của tôi trên thế giới ... trái tim của cậu và cuối cùng là cơ thể của cậu."

Seokjin hét lên và giữ vai Jungkook khi hắn kéo chàng trai tóc nâu lại gần hơn. Seokjin nuốt nước bọt khi hơi thở của họ phả vào nhau.

"Mọi thứ về cậu ... là của tôi. Nếu tôi nói cậu là của tôi, thì cậu là của tôi. Tôi sẽ không chia sẻ cậu với bất kỳ ai khác. Nếu tôi bắt gặp cậu nói chuyện với anh chàng Kim đó một lần nữa, tôi nhất định sẽ không bỏ qua. Tôi không hối hận khi để anh ta rời khỏi trường đại học này. Cậu có hiểu không?"

Seokjin không nói nên lời khi cậu cứ nhìn chằm chằm vào một Jungkook đang chiếm hữu, người đã buông chàng trai tóc nâu ra khỏi cái ôm chặt của hắn. Mặc dù Seokjin không thích Jungkook kiểm soát mình nhưng cậu thích cách Jungkook kiên quyết nói rằng 'của tôi' với chàng trai tóc nâu như thế nào. Lần đầu tiên trong đời Seokjin cảm thấy mình thuộc sở hữu của một ai đó và người đó chính là Jungkook?

Jungkook chế nhạo Seokjin.

"Bây giờ hãy đi đi, vui chơi nhưng ... hãy nhớ chỉ với những người bạn thân nhất của cậu."

Seokjin định thần lại khi Jungkook chu môi hôn mình. Cậu lau môi, nhíu mày kinh tởm nhìn Jungkook.

"NÀY! CẬU-"

Cậu muốn đuổi theo Jungkook chỉ để đánh hắn nhưng hắn đã chạy trốn khỏi đó trong khi cười.

"NÀY, JEON JUNGKOOK! QUAY LẠI ĐÂY!"

Jungkook cười và vẫy tay chào bạn trai.

"Chúng ta có thể tiếp tục sau, em yêu! Tạm biệt!"

Seokjin rên rỉ, quay lại. Môi cậu hơi cong lên khi cậu bước đến lớp.

.

.

.

.

Jungkook bật cười khi đến lớp và tìm người bạn thân nhất của mình, Mingyu nhưng cậu ta không thấy đâu cả. Hắn nhíu mày khi cầm lấy điện thoại của mình, gọi cho người kia.

[Mingyu: Chào cậu ~]

Jungkook nghiêng người khi nghe thấy tiếng rên rỉ của người kia, giống như cậu ta vẫn còn đang ngủ.

[Jungkook: Yah! Đừng nói với tôi rằng cậu-]

[Mingyu: ~ tôi vẫn đang ngủ ~]

[Jungkook: Cậu không đến à?! Có chuyện gì đã xảy ra với cậu vậy?! Cậu nghe thật kỳ lạ]

[Mingyu: hức ~! đầu của tôi đang quay cuồng đây này! Tôi cảm thấy mệt vì cái thứ chết tiệt đó! Tôi không biết mình có say không?]

Jungkook nhướng mày.

[Jungkook: Cậu đang đùa tôi phải không?! Cậu không thường xuyên uống rượu thì sao-]

[Mingyu: Hôm qua tôi đã đi chơi và gặp J- ouch! Mẹ kiếp! Trời ơi là trời! Cậu có thể tắt máy được không, tôi cần ngủ!]

Jungkook không làm gì mà chỉ cười khúc khích.

Mingyu không thường xuyên uống rượu, cũng giống như hắn nhưng khi bạn thân của hắn nói rằng cậu ta say, cũng đi chơi với ai đó, hắn đã choáng váng. Có lẽ với bất kỳ cô gái nào vì cậu ta không có bạn gái. Jungkook nghĩ và cười khúc khích một lần nữa.

[Mingyu: ĐỪNG cười nữa, chết tiệt! Cuộc sống của tôi không phải là một trò đùa!]

Nhưng Jungkook lại cười.

[Jungkook: Tốt thôi, tốt thôi, nghỉ ngơi đi, tôi sẽ gọi cho cậu sau]

[Mingyu: Cảm ơn rất nhiều, chúa ơi!]

Cậu ta rên rỉ khi Jungkook ngắt cuộc gọi, mỉm cười và lắc đầu.

.

.

.

.

Trong khi đó tại lớp học của Seokjin, cậu ngồi một mình. Hôm nay Jimin không đến được. Có lẽ y vẫn cảm thấy không ổn? Seokjin nghĩ khi cố gọi đến số của chàng trai tóc vàng gần 15 cuộc nhưng Jimin không bắt máy. Cậu nhắn tin nhưng không có phản hồi cũng như không có dấu tích màu xanh. Seokjin cáu kỉnh khi quyết định tập trung vào việc học của mình.

Sau khi kết thúc buổi học đầu tiên, cậu cầm ba lô của mình đi đến quán cà phê và chỉ gặp một người bạn thân khác của mình, Hoseok.

Khi đến quán cà phê, cậu thấy Hoseok đang vội vã đi đến một nơi nào đó. Cậu tăng tốc khi nắm lấy cánh tay của Hoseok.

"Hoseok!"

Cái tên đã được nói hơi bối rối nhưng khi nhận ra đó là Seokjin, anh thở ra.

"Cậu đang đi đâu vậy? Và Jimin đã gọi điện cho cậu chưa?"

Hoseok không trả lời chàng trai tóc nâu, anh nuốt nước bọt khi nhìn xuống. Seokjin thở dài và tiếp tục.

"Mình không biết cậu ấy bị làm sao cả! Hôm qua cậu ấy về mà không thông báo cho mình và hôm nay cậu ấy lại nghỉ nhưng khi mình muốn hỏi xem cậu ấy thế nào thì cậu ấy không bắt máy cũng như không trả lời tin nhắn của mình! Mình thực sự muốn đánh đòn tên ngốc đó!"

Seokjin tiếp tục nói nhưng cậu dừng lại khi nhận ra Hoseok không nói gì cũng như không nhìn cậu mà đang cúi xuống. Cậu chớp mắt và nhíu mày.

"Hoseok, cậu có đang nghe mình nói không?"

Cái tên vừa nói vừa nhìn lên Seokjin, người đã mở to mắt khi nhận ra đôi mắt ngập nước của Hoseok. Cậu nuốt nước bọt khi cậu tiến lại gần để nắm lấy vòng tay của Hoseok.

"Hoseok, chuyện gì đã xảy ra-"

"Jungkook đã phản bội chúng ta, Seokjin."

Seokjin sửng sốt khi Hoseok bất ngờ nhắc đến tên Jungkook. Cậu rút tay ra khỏi vòng tay của anh chàng tóc nâu.

"J-Jungkook? Cậu đang nói gì vậy?!"

"Cậu ấy ... cậu ấy đã đăng video của Jimin lên trang web trường đại học của chúng ta."

Môi Seokjin hé mở và mắt mở to.

"Gì chứ?!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro