Minga • Lilacs

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lilac - First Love

Author: Shiroiichi

Park Jimin x Min Yoongi

Bottom Yoongi Week 2019 Day 4 - Fairy/Hybrid

Translator: AndreaCordelia

Beta gánh còng lưng: mydearmyg_

Vampire và tinh linh vốn không thể ở cạnh nhau, thế nhưng Yoongi đã trót rơi vào lưới tình với người kia mất rồi.

Link: https://archiveofourown.org/works/20965862


*


 "Đừng đối nghịch với tộc tinh linh, Park" Giọng nói thánh thót cất lên giữa không trung. Những vệt sáng đang nhảy múa, hòa cùng tiếng cười khúc khích vang vọng khắp.

"Em ấy là của ta." Park hay chính là Park Jimin khẽ gằn giọng

Mái tóc bạch kim tán loạn được cột lại, những lọn tóc con xõa xuống ôm lấy đường nét hoàn hảo trên gương mặt. Đôi đồng tử gã đỏ rực, dữ dội nhìn về phía các tinh linh. Gã trông như một kẻ sắp chết với làn da tái nhợt, áo lụa xanh và chiếc quần bó càng tôn lên dáng người mảnh khảnh. Theo từng tiếng gằn, răng nanh nhọn hoắt lộ ra, sự tồn tại của Jimin lúc này càng trở nên kinh khủng hơn bao giờ hết.

Những vệt sáng đã ngừng nhảy múa, chỉ còn là những đốm nhỏ lập lòe. Âm thanh của các tinh linh mơ hồ có chút khó chịu

"Park, Người là của chúng ta, Người là tinh linh vương cao quý nhất. Còn ngươi, ngươi chỉ là một con quỷ dữ mà tất cả chúng ta đều cảm thấy căm ghét."

Cái cau mày của Jimin dần chuyển thành vẻ tự mãn. Gã vươn tay, một quả cầu trong suốt, được bao quanh bởi ánh tím nhàn nhạt, từ từ xuất hiện trong lòng bàn tay gã. Khi các tinh linh cẩn thận quét năng lượng về phía quả cầu, đôi mắt họ lập tức mở to.

"Hỗn xược! Mau thả Vương của chúng ta ra!" Đốm sáng nhỏ gầm gừ. Âm thanh của họ dần bị bóp méo bởi sự phẫn nộ và kinh tởm. Những vệt sáng giữa không trung trở nên bất ổn và chuyển sang đỏ rực giận dữ.

Jimin nở một nụ cười ngập tràn hạnh phúc. Gã nhẹ nhàng áp quả cầu lên má, cảm nhận hơi ấm bình yên mà những sinh vật chết chóc như gã chưa từng có được. Đặc biệt là khi người gã yêu sâu sắc ở ngay đây, Jimin càng cảm thấy khao khát hơn bao giờ hết.

"Shhh, em đang ngủ..."

Jimin đặt ngón trỏ lên môi. Đôi đồng tử phẳng lặng không một gợn sóng, thẳng tắp nhìn về phía các tinh linh. Một khoảng lặng kéo dài sau đó, chỉ còn tiếng hô hấp nhè nhẹ phát ra từ quả cầu. Các tinh linh tỏ vẻ cảnh giác quan sát xem Jimin sẽ làm gì tiếp theo, thế nhưng gã chỉ ngáp nhẹ một cái rồi quay đi: "Chuyện này thực sự rất nhàm chán."

Gã phẩy tay, quả cầu năng lượng ngay lập tức biến mất.

"Chào nhé."

Jimin nghiêng đầu, tóc mái xòa xuống che lấp đi ánh mắt của gã. Khẽ nở nụ cười ngạo mạn, gã tan biến vào trong bóng tối vô tận, bỏ lại sau lưng những lời nguyền rủa của các tinh linh.

Jimin dịch chuyển đến một căn phòng phủ đầy hoa dại. Dây leo bám ở khắp nơi trong phòng, trên trần, trên sàn, bao lên trên đó sắc tím của một loài hoa duy nhất - những đóa tử đinh hương. Lớp sương dày đặc phủ đầy nền đất, mơ hồ ẩn hiện sắc hoa nhàn nhạt lẫn trong màu lá xanh.

Trong căn phòng không có bất kỳ vật dụng nào dư thừa, thậm chí không có lấy một cánh cửa, đồng nghĩa với việc không có lối thoát. Một thân cây sừng sững mọc lên ở giữa phòng, đâm xuyên qua trần nhà. Phía sau là một quả cầu trong suốt, lơ lửng giữa đám sương mù, lặng im lơ lửng phía trên một thảm cỏ xanh điểm xuyết những đóa hoa tím mượt.

"Yoon... Ta về rồi" Jimin nói, từng bước tiến về phía quả cầu.

Gã đặt tay lên quả cầu, truyền năng lượng bên trong. Chàng trai nhỏ bé trong chiếc áo lam nhạt mềm mại say ngủ, làn da trắng sứ càng làm tôn lên mái tóc đen bồng bềnh. Jimin đến bên em trong giấc mộng ngọt ngào.

"Yoongie à, hôm nay ta đã gặp các tinh linh. Họ chẳng hề thân thiện giống như em đã kể. Ngược lại, họ nhìn ta vô cùng căm ghét và giận dữ." Nói đến đây hàng lông mày của gã nhíu chặt "Họ muốn cướp em khỏi ta."

"Yoongi-ah... Em tính ngủ đến khi nào đây?"

Không có bất kỳ lời hồi đáp nào từ người con trai đang say giấc nồng - tinh linh nhỏ có cái tên Yoongi.

Yoongi là nguyên tắc và luật lệ của các tinh linh. Ngay từ khoảnh khắc chào đời, số phận đã định sẵn em sẽ trở thành người cai trị của tiên tộc. Mái tóc đen mượt bồng bềnh khác biệt hoàn toàn với đôi cánh trong suốt phơn phớt sắc đỏ đã trở thành biểu tượng của vị tinh linh vương được khu rừng công nhận. Trong suốt hàng trăm năm qua, Yoongi đã thực hiện công việc của một người cai quản cánh rừng, cân bằng thiên nhiên và hệ sinh thái trên mặt đất, và trong hành trình của mình, em vô tình gặp được Jimin.

Không như những chuyến đi khác, lần ấy Yoongi chỉ đi một mình. Em dạo chơi trên vùng đất phía tây của khu rừng, rải xuống những làn bụi ma thuật tinh khiết. Mọi thứ đều ổn cho đến khi em phát hiện ra sự xuất hiện của làn sương dày đặc đang làm ô nhiễm nguồn đất ở bìa rừng phía Tây.

"Mùi hương này... Thật kinh khủng. Mọi thứ đang bị vấy bẩn."

Yoongi triệu hồi chiếc quyền trượng tùy thân, được bao quanh bởi những dây hoa tử đinh hương, biểu tượng của Yoongi. Sau khi biến ra một lớp màng bảo vệ bản thân em ngay lập tức lao vào trong làn sương, nhanh chóng tìm kiếm căn nguyên của chất độc.

"Lỡ như có sinh vật nào hít phải thứ này..." Yoongi thậm chí không dám nghĩ đến trường hợp xấu nhất.

Em dò xét khắp nơi, xem thử có còn ai lạc ở bên trong hay không. Những thân cây mục rữa đã chuyển sang màu đen. Cơn buồn bã ẩn hiện trên gương mặt tuyệt mỹ. Càng tiến lại gần trung tâm của làn sương, ma thuật của Yoongi càng bị áp chế, rồi em nhìn thấy một bóng dáng đang nằm ở đó, nguồn căn của mọi chuyện.

"Này kẻ lạ mặt kia!" Yoongi gọi lớn, nhanh chóng bay đến gần hơn.

Kẻ lạ mặt vẫn bất động, cơ thể yếu ớt bám đầy bùn đất. Yoongi thầm niệm một câu thần chú giúp người kia gột rửa sạch sẽ, làn sóng năng lượng phát ra cũng nhanh chóng đẩy lùi sương độc đang bao vây khu rừng. Yoongi bay lướt qua gương mặt của người đàn ông, âm thầm so sánh kích cỡ với nhân loại này, có lẽ em chỉ đủ nằm trong lòng bàn tay của người ta mà thôi.

Thấy người đàn ông không hề có dấu hiệu tỉnh lại, Yoongi sử dụng ma thuật của mình để chữa lành cho gã, cho đến khi sắc mặt gã trở nên tốt hơn, còn Yoongi thì dần cạn kiệt năng lượng và dần lịm đi bên người kẻ lạ mặt, hay người còn được biết đến với cái tên Park Jimin.

Lần đầu gặp mặt, Yoongi chẳng hề hay biết Jimin là ma cà rồng, em vô tư chữa trị cho gã bằng ma thuật của chính mình, sau đó, bọn họ liền trở thành bạn bè của nhau.

"Thôi nào, đừng đào lại quá khứ ngu ngốc của em lên nữa!" Yoongi lẽ lưỡi, ngồi đung đưa trên vai Jimin.

"Em thật là, chẳng biết cảnh giác với người lạ gì hết." Jimin dụi đầu vào người tinh linh nhỏ. Mái tóc bạch kim của gã đâm vào làn da mềm mịn khiến Yoongi vì nhột mà bật cười khúc khích.

Jimin luôn đồng hành em trong những chuyển đi, ngay cả khi các tinh linh không ngừng cảnh báo cho em về kẻ họ Park thì Yoongi vẫn luôn tìm mọi cách để chạy đến bên Jimin.

"Vương, vampire là kẻ địch của tiên tộc!!"

"Những kẻ đó rất nguy hiểm"

"Vương, dòng máu của kẻ đó thật bẩn thỉu!"

"Gã chính là hiện thân của cái xấu!"

"Gã ta là tên tội đồ."

Các tinh linh không ngừng phản đối mối quan hệ của Yoongi và Jimin, tất cả bọn họ đều mang trong mình sự chán ghét tột cùng với vampire. Nhưng Yoongi lại bỏ ngoài tai những lời cảnh cáo, điều đó dẫn đến cục diện ngày hôm nay.

Điều tồi tệ nhất đã xảy ra, như đã được tiên liệu từ trước

"Những đóa tử đinh hương thật đẹp phải không?"

Yoongi hỏi trong khi đi bay vòng quanh căn phòng, hòng mong cho những bông hoa mau nở thật nhanh. Khi em chạm lên cánh hoa tử đinh hương, chúng ngay lập tức lấp đầy căn phòng. Jimin lẽo đẽo theo sau tinh linh nhỏ, một chút cũng không nỡ rời mắt khỏi em.

Đôi cánh mang sắc đỏ khe khẽ run rẩy, ánh sáng phát ra cũng mờ dần. Jimin nhăn mày.

"Đẹp lắm," Jimin đưa tay về phía Yoongi, "Em mệt rồi, Yoon. Nghỉ ngơi một lát thôi nào."

Yoongi sà vào lòng bàn tay Jimin. Em ngượng ngùng nở nụ cảm ơn, rồi khẽ hỏi, "Em có thể xem cánh của anh không?"

Jimin nhấc tay, chỉ một chiếc cánh bên trai hiện ra trên lưng gã, sắc sapphire lấp lánh khiến Yoongi gần như ngừng thở.

"Tinh khiết mà dịu dàng, thanh tao mà cháy bỏng " Yoongi khẽ thì thầm, những đóa hoa tử đinh hương nở rộ trong lòng bàn tay em.

"Yoongi" Jimin thốt lên trong đau đớn, gã cảm nhận được tinh linh trong tay gã đang dần mất đi hơi ấm, dung hòa với nhiệt độ lạnh băng của gã

"Jimin à, anh cũng là một tinh linh..." Yoongi thì thầm, "Anh khao khát em lấp đầy một nửa còn thiếu của anh..."

Những ngón tay của Yoongi nhảy múa, hai mắt Jimin mở to khi thấy những dải ma thuật đang tiến đến vây quanh bản thân. Gã nâng niu Yoongi trong lòng bàn tay, lo lắng thử áp em vào má mình.

"Yoon..."

"Em chỉ chợp mắt một chút thôi, đồ ngốc."

Jimin đặt Yoongi xuống. Năng lượng của tử đinh hương tỏa ra bao xung quanh hai người. Jimin để tiềm thức của mình tiếp nhận và dẫn dắt những năng lượng còn sót lại chuyển đổi Yoongi. Trong giây phút tiếp đó, cơ thể em biến lớn, dần dần bằng với thể trạng của một người bình thường.

Ngắm nhìn vẻ mặt yên bình của Yoongi, Jimin đặt lưng xuống bên cạnh và đợi. Gã đang chờ cái ngày người gã thương trở lại. Gã cứ đợi, đợi mãi.

Thời gian dần trôi, trăm hoa đua nở

Bạch ngọc thánh khiết

thanh thuần ánh lam

đỏ tươi cháy bỏng

sắc tím bồng bềnh

tình anh tình em

lam hồng làm mối

End.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro