Chương 8: Cố gắng nắm bắt cơ hội

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Xin lỗi tổng giám đốc." Tôi cúi mình nghiêm túc nhận lỗi, " Tháng trước trong nhà tôi xảy ra chuyện nên tôi không tập trung, tháng này nhất định sẽ cố gắng."

Tôi và Ngũ Trương bây giờ còn chưa biết nên làm thế nào, trong bụng lại có thai, bất kẻ thế nào tôi cũng không thể đánh mất công việc này.

Tổng giám đốc Trương không nói gì, chỉ đột nhiên đứng lên đi đến chỗ tôi.

" Ôi dào, cũng đâu phải chuyện lớn gì, cô đừng căng thẳng quá như vậy." Giọng ông ta ngấy mỡ " Mà nói đến thì nhà cô làm sao vậy? Có chuyện gì khó xử có thể nói với tôi."

Nói rồi tay ông ta đột nhiên sờ lên lưng tôi.

Người tôi cứng đờ.

Trước đây tôi cũng có nghe tin đồn về tổng giám đốc Trương, nhưng vì tôi đã kết hôn cho nên ông ta không để mắt tới tôi.

" Tổng giám đốc Trương khách sáo rồi." Tôi cuống quýt cười, né tránh bàn tay ông ta, " Ông xã đã giải quyết giúp tôi rồi."

Tôi cố ý nhấn mạnh hai chữ " ông xã".

" Haha, thật không?" tổng giám đốc Trương không tức giận, chỉ cười: " Chuyện doanh số cô đừng lo lắng, mấy ngày nữa tôi dẫn cô đi ăn bữa cơm, làm quen một vài người, cô cố gắng nắm bắt cơ hội."

" Tổng giám đốc Trương, dạo này sức khỏe tôi không được tốt lắm." Tôi nói, " Có thể không tiện..."

Đi xã giao thì không tránh được vụ uống rượu, giờ tôi có thai, làm sao uống rượu được.

" Không sao! Không sao!" tổng giám đốc Trương vẫn cười ha hả, " Vậy chờ sức khỏe Tiểu Ân tốt lên rồi chúng ta lại hẹn."

Lúc ông ta nói ra hai chữ " lại hẹn" kia giọng ông ta như bôi dầu, tôi buồn nôn đến suýt ới.

"Nếu tổng giám đốc không có việc gì nữa thì tôi đi làm việc." Tôi gượng cười, ra khỏi phòng ông ta như chạy trốn.

Trở về chỗ ngồi, chị La ngồi bên cạnh lại gần, tò mò hỏi: " Tiểu Ân, sếp Trương không làm gì em chứ?"

Tôi không biết có phải mình nghĩ nhiều không mà cứ luôn cảm thấy lời chị La luôn có thâm ý nào đó, chỉ đành giả vờ trả lời bừa: " Làm gì được chứ, chỉ mắng em vài câu thôi."

" Ồ? Thật không?" chị La cười gian," sếp Trương vậy mà cũng nỡ à."

" Có gì mà không nỡ chứ?" tôi giả vờ không hiểu, " Em cũng đâu phải người có thành tích tốt như chị La, tổng giám đốc Trương đương nhiên là máng thẳng mặt rồi."

Chị La vào công ty sớm hơn tôi mấy năm, là người có thủ đoạn, thành tích vẫn luôn đứng đầu phòng chúng tôi.

"Ôi dào, thành tích cái gì, giở vài mánh là đơn giản ý mà." Chị La cười, vòng vo một hồi lại hỏi : " Tiểu Ân à, tối nay chị em phụ nữ đã lập gia đình đến quán bar tụ họp, em có đi không?"

Nghe là đến quán bar, tôi vội xua tay: " Cô em chồng đến nhà bọn em ở, em không đi được."

" Ôi chao, Tiểu Ân em đúng là mẹ hiền vợ đảm."chị La dùng giọng điệu khó đoán nói một câu, rồi cúi xuống ghé sát tai nói nhỏ, " Có điều, là người từng trải, đừng nói là chị không nhắc nhở em, kiểu người thành thật như em chồng sẽ dễ chán lắm đấy."

Người tôi run lên, sợ hãi nhìn chị La, chị ta đã lả lướt đi đến phòng nghỉ lấy nước rồi.

Vì để thể hiện mình chăm chỉ làm việc hôm nay tôi tăng ca, đến khi mệt mỏi về nhà đã sắp 9 giờ.

"Về rồi à."

Tôi vừa vào nhà đã nghe thấy giọng nói lạnh lùng, ngẩng đầu lên liền nhìn thấy mẹ chồng đang ngồi bên bàn đợi tôi.

"Vâng, con về rồi." Bà ta dẫu sao cũng là bề trên, tôi không muốn cãi nhau to, bèn trả lời một câu rồi đi vào phòng.

" Mói cướihơn một năm mà đã về nhà muộn thế rồi." Tôi nghe tiếng mẹ chồng lải

nhải đằng sau, " Không biết liêm sỉ, nhà họ Ngũ chúng tôi đúng là vô phúc mới lấy phải loại con dâu này."

Tôi khó khăn lắm mới nhịn được không chửi ầm lên, chỉ lùi lũi đi vào phòng.

Hôm nay Ngũ Trương phải trực đêm, tôi vốn tưởng rằng trong phòng sẽ không có ai, nòa ngờ vừa vào đã nhòn thấy Ngũ Linh đang ngồi trước bàn trang điểm của tôi.

"A, chị dâu." Ngũ Linh vừa nhìn thấy tôi đã hốt hoảng đứng lên, " Chị về rồi à."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro