Chap 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

ĐỐI THOẠI NGÀY HẠNH PHÚC

Có tiếng chuông gọi cửa phòng 701, Eunjung ra mở cửa:

- Tôi vào được chứ? – Xuất hiện trước cửa là Jiyeon.

- Mời phu nhân vào. – Eunjung ngạc nhiên vô cùng, chẳng phải Jiyeon đang ở Mỹ sao.

- Cô chuẩn bị đi đâu à? – Jiyeon hỏi bâng quơ.

- Tôi đang chuẩn bị chuyển đến nơi ở mới. – Eunjung.

- Nơi ở mới có gần đây không?

- Tôi cũng chưa biết được. – Eunjung vừa nói vừa cúi xuống cho đồ vào vali.

Jiyeon quan sát phía sau lưng Eunjung. Nàng đưa tay ôm Eunjung từ phía sau. Eunjung đứng thẳng lên. Nhịp tim cô đập nhanh hơn. Cô rất muốn quay lại. Và cô đã quay lại. Đôi mắt nhìn thẳng vào khuôn mặt xinh đẹp nhưng đã có dấu hiệu của sự mất mát lớn. Cô ôm ghì sát lấy Jiyeon. Cô sợ khi buông tay cô lại phải xa nàng một lần nữa. Cô không chịu đựng được thêm một lần nào nữa đâu. Nước mắt đã rơi trên gò má của cả hai. Linh cảm của Jiyeon đã đúng. Tracy Park chính là chồng cô.

- Em biết đó chính là Jungie mà. Sao Jungie lại hành hạ em như vậy chứ? – Jiyeon nức nở.

- Jung không có cách nào khác. Jung biết em đã nghi ngờ Jung. Jung phải làm như vậy để bảo vệ gia đình và bắt kẻ gây tội. – Eunjung giãi bày.

- Jungie biết như vậy là sẽ nguy hiểm không? – Jiyeon.

- Dù thế nào thì Jung cũng đã gặp nguy hiểm trước đó rồi. Quan trọng vẫn là gia đình mình.

- Nhưng khuôn mặt của Jungie sao lại thay đổi như vậy? – Jiyeon thắc mắc.

- Với khuôn mặt này em có còn yêu Jung không? – Eunjung dò hỏi.

- Nếu không yêu Jungie thì tại sao em lại ở đây? – Jiyeon.

- Jung cho em biết một bí mật nhé.

Eunjung lấy hai cái kính áp tròng ra khỏi mắt. Tiếp đó cô bỏ bộ tóc giả ra. Cuối cùng cô từ từ lột một tấm da trên khuôn mặt. Những động tác đó của Eunjung vừa kết thúc thì cũng chính là lúc khuôn mặt trước kia của Eunjung xuất hiện.

- Em xem. Jung có khác đi chút nào không? – Eunjung mỉm cười nhìn Jiyeon.

- Em thật sự không thể tin là Jungie hoá trang giỏi đến vậy. – Jiyeon bất ngờ.

- Jung không thể làm được nếu không có sự giúp đỡ của bác sĩ.

- Nhưng Jungie vẫn thiếu một thứ. – Jiyeon nghiêng đầu nhìn Eunjung.

- Thứ gì vậy? – Eunjung ngơ ngác.

- Một thứ rất quan trọng. Nó chứng minh cho tình yêu của vợ chồng mình.

- Yeonie à. Jung vô cùng xin lỗi em. Jung biết thật là sai trái nhưng quả thật Jung không còn cách nào khác. Em có thể tha thứ cho Jung không? Jung đã cầm chiếc nhẫn cưới. Jung sẽ chuộc lại nó ngay lập tức. Thật sự thời gian vừa rồi Jung vẫn chưa đủ tiền để chuộc nó. Em… - Eunjung nói với vẻ mặt khổ sở.

- Em biết rồi. – Jiyeon nói tỉnh bơ.

- Sao em lại biết?

- Em đã theo chân Jungie đến tiệm cầm đồ. Khi Jungie đi khỏi, em đã vào hỏi chủ cửa tiệm. Ông ta nói rằng Jungie đã cầm một chiếc nhẫn. Ông ta còn nói Jungie rất trân trọng chiếc nhẫn bởi vì cứ một tuần Jungie lại đến kiểm tra chiếc nhẫn xem nó còn ở đó không.

- Bây giờ Jungie sẽ đến lấy nó ra liền.

- Không cần đâu. – Jiyeon đưa chiếc nhẫn ra.

- Em đã chuộc lại nó?

- Em đã lấy lại ngay hôm đó. Chiếc nhẫn mà Jungie thấy gần đây chỉ là một chiếc nhẫn tương tự thôi. Nó giống y chang chiếc nhẫn này nhưng lại không phải là chiếc nhẫn cưới của Jungie.

- Em thật tuyệt.

Nói rồi Eunjung ôm lấy Jiyeon. Cô hôn nàng. Cô ấn nàng xuống giường. Cô thấy quá đỗi hạnh phúc vì người vợ của cô. Ngay lúc này cô muốn ôm trọn tấm thân của nàng. Thời điểm này cả hai đã phải chờ đợi và chịu đựng quá lâu rồi. Có lẽ họ sẽ phải mệt lắm đây.

- Sao em lại có mặt ở Hàn. Chẳng phải em đang ở Mỹ sao? – Eunjung nói chuyện sau khi đã làm Jiyeon hạnh phúc.

- Cái tin Young Rai bị bắt lan truyền rất nhanh. Em về ngay sau đó. Em muốn kiểm chứng linh cảm của mình. Anh hai cũng đã nói với em là Jungie còn sống. 

- Căn cứ vào đâu em tin Tracy chính là Jung?

- Một cô gái để tóc dài và cột gọn gàng như Tracy thì không thể có hành động vén tóc. Thoạt nhiên em chỉ thấy lạ. Em đã thấy cách Jungie làm việc trong ngày nhậm chức. Cách cúi đầu chào. Cách lắng nghe. Tất cả như là bản sao của Jungie. Em cũng đã quan sát Tracy ở công ty qua camera cá nhân. Đó là hành động mang đậm chất Jungie. Em thấy thất vọng khi không lấy được dấu nước bọt trên cái tách cafe. Nhưng em vẫn tiếp tục tin vào những cảm nhận của mình. Em thấy cái nhìn sững sờ của Jungie khi nhìn thấy chiếc moto. Cái nhìn buồn bã khi nhìn ảnh cưới. Và cả đôi mắt ướt khi gặp ba mẹ và con trai. Em tin đó là Jungie. Và cái nhẫn đã khẳng định cho em biết Tracy chính là Jungie. – Jiyeon nói ngắn gọn.

- Em thật là tuyệt. Em là người vợ tuyệt vời nhất thế gian. Jung muốn đắm vào cuộc sống chỉ có mình em.

- Em cũng vậy. Em muốn như thế này mãi mãi.

Và họ lại có những phút say đắm bên nhau. Cứ mỗi lúc nghỉ họ lại nói chuyện cùng nhau về những vấn đề đã xảy ra trong thời gian khó khăn đã qua.

- Jungie quá liều khi làm việc tại tập đoàn. – Jiyeon.

- Chỗ nguy hiểm nhất lại là nơi an toàn nhất đó em. – Eunjung lý sự.

- Em muốn biết vì sao Jungie thoát được vụ cháy.

- Chuyện sẽ dài đấy. Em biết là Jung bị tình nghi là gây ra vụ tai nạn máy bay. Chính Young Rai là người đưa đơn tố cáo. Hắn đóng một lúc hai vai. Tốt và nhẫn tâm. Hắn chỉ cho Jung trốn tại villa nhưng chính hắn lại báo cảnh sát đến đó bắt Jung. Jung đã may mắn thoát được nhờ thói quen uống rượu khi buồn của mình. Jung đã tình cờ tìm được căn phòng bí mật và trốn ở đó. Cũng nhờ nó mà Jung đã thoát được vụ cháy. Căn phòng đó thông thẳng ra đường quốc lộ. Jung cũng đã tìm được bản kế hoạch làm cháy xưởng dưới Busan. Jung đã gửi ổ cứng và RAM trong máy tính của Young Rai cho anh hai. Hắn ta yêu em đấy. Còn em thì sao?

- Sao Jungie lại hỏi em câu này chứ?

- Vì giả sử Jung chết thật, em có yêu hắn không?

- Jungie. Em nghĩ là Jungie phải biết hơn ai hết chứ. – Jiyeon đang mất bình tĩnh.

- Bình tĩnh nào em. Jung tin em. Jung đã nghe được những cuộc nói chuyện giữa em và hắn.

- Vậy mà Jungie còn hỏi em như vậy. – Jiyeon làm mặt hờn dỗi.

- Đáng yêu quá. – Eunjung cúi xuống hôn lên đôi môi Jiyeon.

- Tiếp theo chuyện gì đã xảy ra? – Jiyeon muốn biết tiếp diễn câu chuyện của Eunjung.

- Jung đã đến gặp bác sĩ phẫu thuật thẩm mỹ để biến mình thành Tracy. Bác sĩ đã khuyên Eunjung không nên làm phẫu thuật vì Jung có một gương mặt đẹp. Em có thấy vậy không? Vậy là sau một hồi bàn bạc bác sĩ cuối cùng cũng đã đồng ý làm cho Jung một lớp mặt nạ giả. Nhưng việc đó không quan trọng bằng việc Jung đã phát hiện ra.

- Việc gì vậy?

- Khuôn mặt đẹp hoàn hảo của Young Rai là sản phẩm tâm đắc của bác sĩ đó.

- Anh ta thay đổi khuôn mặt mình ư? – Jiyeon ngạc nhiên.

- Đúng thế. Jung đã nghiên cứu bộ hồ sơ của hắn. Hắn chính là người quen cũ.

- Người quen cũ? Em không hiểu.

- Em có nhớ vụ Jung bị đâm trước khi em đi Mỹ không?

- Làm sao em quên được.

- Hắn chính là người đã đâm Jung.

- Nhưng hắn bị bắt vào tù và chết trong đó rồi mà. Đợt đó báo chí đăng đầy đấy thôi.

- Đúng là hắn đã chết. Nhưng đó là chỉ trên giấy tờ thôi. Sự thật là hắn vẫn còn sống. Hắn nuôi mối thù với Jung từ đó. Đó chưa phải là một bí mật gì ghê gớm. Jung sẽ kể tiếp cho em nhé. Em có mệt không?

- Không hề. Jungie kể cho em đi. Em tò mò quá.

- Sau khi Jung đọc được hồ sơ ấy. Jung đã tìm kiếm thông tin về hắn. Hắn tên là Choi Dong Wook. Em biết không, hắn chính là con trai nuôi của cố vấn Choi.

- Cái gì? Tại sao lại như thế? Em thật không thể nghĩ tới.

- Đó là sự thật Yeonie à. Jung cũng đã gặp cố vấn Choi để làm rõ sự việc.

“- Chào cố vẫn Choi. Tôi là thư ký của chủ tịch. Tôi có thể gặp riêng ngài không ạ? – Tracy đến gặp cố vấn Choi tại nhà riêng.

- Chào cô. Mời vào. Tôi có thể giúp được gì cho cô? – Mr. Choi thấy ngạc nhiên khi Tracy đến tận nhà riêng của mình.

- Tôi đến đây là việc cá nhân. Ông có thể xem bộ hồ sơ này không? – Tracy đưa bộ hồ sơ cho Mr.Choi.

- Cái gì trong này vậy? – Mr.Choi cầm lấy hồ sơ.

- Cảm phiền ông xem nó giúp tôi.

Cố vấn Choi đọc nội dung trong hồ sơ. Mặt ông tái dần theo những nội dung ông đọc được trong đó. 

- Sao cô lại có nó? – Mr.Choi hỏi Tracy.

- Cũng tình cờ thôi. Tôi thật bất ngờ với những sự thật này. – Tracy cười nhếch mép.

- Cô muốn gì? – Mr.Choi.

- Tôi chỉ muốn biết tại sao Dong Wook thoát chết. – Tracy.

- Cô không cần tiền sao?

- Tôi cần nhưng không phải trường hợp này. – Tracy từ chối thẳng thừng.

- Cô sẽ làm gì?

- Tôi hứa với ông, ông sẽ được đảm bảo đứng ngoài pháp luật với điều kiện hợp tác với tôi. Tôi biết những hành động phạm tội của con nuôi ông. Tôi đã có bằng chứng gửi cho phía cảnh sát. 

- Vậy tôi có bị liên luỵ không?- Mr.Choi run rẩy.

- Tôi hứa là ông sẽ an toàn.

- Vậy tôi sẽ kể. Thực ra tôi đã từ Dong Wook vì sự hư hỏng của nó. Tôi cũng đã góp phần làm cho nó trở nên như vậy. Tôi thấy ân hận. Khi nó bị bắt vào tù, thương nó tôi đã mua chuộc người quản giáo tạo cái chết giả để nó được thoát án. Tôi đã cho nó thay đổi khuôn mặt. Với khuôn mặt mới nó trở thành cháu gọi tôi là chú. Tôi cho Dong Wook sang Mỹ học rồi trở về làm tại tập đoàn. Tôi chỉ biết có vậy. 

- Thật sự ông chỉ biết đến vậy thôi chứ? 

- Có một lần tôi tình cờ nói với nó về bản di chúc của cố chủ tịch. Nó đã rất phẫn nộ vì không được phần trăm nào của tập đoàn. Tôi đã khuyên nó là chủ tịch đã ưu ái với nó nên tặng cho nó công ty ở dưới Busan. Nhưng nó không thoả mãn. Cô là ai?

- Tôi chỉ cần biết vậy. Cám ơn ngài. Tôi hứa sẽ không để ngài dính vào vụ này. Tôi là người quen cũ. Chào ngài.”

- Cái chết của Dong Wook chỉ là dàn dựng để hắn được tự do với khuôn mặt mới. – Jiyeon.

- Đúng vậy. Choi Dong Wook chính là Yu Young Rai. Người đã đâm Jung đêm hôm đó. Vì bản di chúc mà hắn giết ba mẹ. Vì yêu em và gia sản khổng lồ hắn đang tâm một lần nữa hại Jung. Nhưng dù sao hắn vẫn còn một chút lương tâm là tha cho con của chúng ta và ba mẹ Jung.

- Có thể một ngày gần đây hắn sẽ không để cho họ yên nếu như hắn đã toại nguyện. – Jiyeon thở dài.

- Jung cũng không biết nữa. Jung không khai với cảnh sát về Dong Wook. Cảnh sát bây giờ chỉ đang giam giữ Yu Young Rai mà thôi. Jung đã hứa là không để cố vấn Choi bị liên luỵ.

- Jung làm vậy là phải. Hắn chỉ cần đền tội với tội ác hắn gây ra với cái tên Yoo Young Rai thôi. – Jiyeon đồng tình.

- Jung mong sao sóng gió này là cuối cùng. Jung không muốn mất em thêm một lần nào nữa. Jung muốn sống hạnh phúc bên em, con trai và ba mẹ. – Eunjung nhìn vào đôi mắt Jiyeon.

- Họ sẽ sớm trở về để đoàn tụ.

- Em là người vợ tuyệt vời mà Jung may mắn có được. Jung hứa sẽ mang lại hạnh phúc cho em hết cuộc đời này. Jung yêu em nhiều lắm. Khi được gặp lại em sau thời gian lẩn trốn Jung thấy như được sống lại. Em là động lực thôi thúc để Jung có bản lĩnh vượt qua khó khăn. Em biết không, gần em mà không được ôm em, không được hôn em, thậm chí không được gọi bằng cái tên thân thương khiến trái tim Jung muốn ngừng đập luôn. – Giọng Eunjung run run.

- Em cũng yêu Jungie nhiều như vậy. Cái cảm giác theo đuổi một người xa lạ để tìm hiểu sự thật em thấy thú vị lắm. Em thật sự thấy hạnh phúc khi nhìn cái nhẫn cưới. Vì lúc đó em biết Jungie vẫn còn sống và đang ở rất gần em.

Kẻ ác đã phải đền tội. Sóng gió đã qua kèm theo những mất mát đau lòng. Gia đình của tập đoàn Park sẽ đoàn tụ. Họ chắc chắn có những chuỗi ngày hạnh phúc bên nhau. Họ xứng đáng được như vậy. Jiyeon và Eunjung cảm thấy họ sinh ra là của nhau. Tuy hai nhưng lại là một. Trọn đời bên nhau.

END.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#avc#t-ara