Chương 3: Chờ đợi lâu.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mặt trời chiếu những tia nắng đánh thức Chihiro dậy, cô mỉm cười, đây là ngày nghỉ lễ, là thời gian để cô thư giãn mà không bị làm phiền vì ba mẹ cô ko có ở nhà. Mỗi khi họ ở nhà cô sẽ bị hai người họ quản lí không đuợc làm theo ý mình.

Ngay sau khi ăn sáng, cô lấy dây buộc tóc màu tím óng ánh và buộc tóc đuôi ngựa cao trước khi bắt đầu chuyến đạp xe buổi sáng.

Chihiro đi qua thị trấn nhỏ của mình; Đêm đang đến rất nhanh nên Chihiro tăng tốc về nhà. Cô vừa mệt vừa đói, những giọt mồ hôi chảy ròng ròng xuống chiếc cằm của cô. Cô ấy tăng tốc nhanh đến mức không thể đuổi kịp chiếc xe đang lái ra khỏi đường lái xe của nó. Đột nhiên, mọi thứ trong tâm trí Chihiro trở nên tối tăm, những âm thanh xung quanh cũng bắt đầu mờ dần...

"Chihiro!" Haku kêu lên rằng anh đang nằm trên mặt sàn ở phòng đun nước của ông Kamaji trong khi mặt trời bắt đầu lặn và ông ấy đang bận rộn làm việc.

"Ể? Có chuyện gì vậy Haku?" Kamaji hỏi, ông quay lại đối mặt với Haku, người đang hít vào thở ra với tốc độ nhanh chóng.

"Là Chihiro, cô ấy đang gặp rắc rối và cháu cần phải đến chỗ cô ấy!" Haku giải thích và sau đó chạy nhanh ra khỏi phòng nồi hơi, khiến Kamaji không nói nên lời.

"Tình yêu đích thực..." Chihiro rên rỉ khi mở mắt ra và nhìn thấy một người đàn ông đang cúi xuống mình, cô nhanh chóng đứng dậy, nhận ra chân mình đau quá, cô không thể đứng vững được.

"Cẩn thận nhé cô gái, cô ổn chứ? Tôi rất xin lỗi; tôi đã không nhìn thấy cô ở đó cho đến khi cô đâm vào xe tôi. Tên cô là gì? Cô sống ở đâu?" Người lái xe hỏi, anh đặt tay lên lưng Chihiro và cô ngay lập tức nhún vai.

"Tôi ổn, tôi không cần bất kỳ sự giúp đỡ nào của anh, cảm ơn anh, và tôi xin lỗi, lẽ ra tôi nên chú ý nơi tôi đang đi! Tôi có phải trả tiền cho vết xước nào không?" Chihiro hỏi cô bắt đầu lo lắng nên cúi đầu xuống.

"Không, không cần đâu, nhưng làm ơn cho tôi biết cô sống ở đâu để tôi có thể đưa cô về nhà gặp bố mẹ." Người đàn ông nài nỉ, tuy nhiên Chihiro chỉ lắc đầu, những giọt máu đỏ rơi xuống đường từ chiếc chân bị thương của Chihiro khiến cô cảm thấy sợ hãi. Chihiro thở hổn hển nhưng cô vẫn nở một nụ cười.

"Không không, không sao đâu, anh thấy đấy, tôi sống ngay gần đây và bố tôi là bác sĩ nên ông ấy có thể giúp tôi, nhưng cảm ơn vì lời đề nghị của anh!" Chihiro trả lời và trước khi cho người đàn ông nói, Chihiro đã phóng đi, khiến bản thân vô cùng đau đớn khi dùng chân đạp để tránh xa người đàn ông.

Sau đó cô rẽ trái vào một con hẻm bị lãng quên, nơi mọi người vứt bỏ những đồ đạc không dùng đến của họ. "Ồ, mình sẽ phải ở lại đây qua đêm, vì chân mình đang đau lắm." Chihiro lẩm bẩm một mình, rồi cô tìm một chiếc đệm cũ để tựa vào cái đầu đầy máu của mình. Cô nhanh chóng chìm vào giấc ngủ, không biết điều bất ngờ gì đang chờ đợi mình.

Chương này mình viết hơi ngắn mình cảm thấy hơi bí ý tưởng cho chương này. Mọi người thông cảm cho mình nha. Mình sẽ viết tặng mọi người chương 4, mình nghĩ chương 4 này chắc 2 người họ sẽ gặp nhau. Mọi người cùng theo dõi chuyện với mình nha.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#145