Chương 2 : Tái Sinh Vương Nữ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

《 sống.. sống... lại làm sau có thể !
Mẫn Lan giọng có chút run run , lấp bắp hỏi 《còn nửa các ngừơi là ai ? tại sau lại giúp ta ?

Chúng ta là những tinh linh.. sứ giả của vệ thần

Trong đêm, một bóng người dần xuất hiện... người kia một thân y phục màu tím vô cùng mị hoặc ,dung nhan tinh tế đẹp đẽ, quanh thân tỏa ra hào quang nhẹ nhàng tự tại. Trên môi như có như không nở nụ cười điên đảo chúng sinh, Hoàng Tĩnh Hân một câu trả lời nàng ta

" Vệ.. Vệ Thần ?" Mẫn Lan vừa ngạc nhiên với sắc đẹp của nữ nhân trước mặt mình nhưng lại càng ngạc nhiên hơn với thân phận của nàng ta

" Đúng, và chúng ta sẽ giúp cô hồi sinh" một bóng bạch y từ màng đêm bước ra. Dáng vẻ lung linh thuần khiết ,y phục màu trắng kết hợp khoác trên người nàng tựa như trích tiên hạ phàm hoàn toàn tương phản với bóng đêm cô tịch , môi phấn nộn không tô tự điểm, nàng ,nhợt nhạt lại mang chút tinh nghịch cười nhìn hồng trần vạn dặm , Lụt Tử Kì

Chưa đợi Mẫn Lan ngạc nhiên về nữ nhân vừa mới đến , cùng lúc ấy lại một thân ảnh xuất hiện. Người tới mắt phượng lạnh lùng, mày cong cong ẩn hiện sự xa cách , huyền y thần bí trên người tùy ý phất phơ. màu đen kia như dung hòa với màng đêm tịch mịch khiến người khác không nghĩ có thể đến gần... như thể lạc vào khoảng không mộng ảo ,mơ hồ . Mạn Lạc Lạc không nhanh không chậm nói
dương thọ của cô vẫn chưa tận.. muốn tiếp tục sống tiếp hay lựa chọn quên hết tất cả để đầu thai.. cô tự mình quyết định

ta.. ta..muốn tiếp tục sống ! Nàng Mẫn Lan, không cam tâm chết đi như vậy !

tốt ,thân phận cùng gia thế của cô sau này sẽ chuyển biến rất nhiều .cô cần phải thích ứng


Lời nói vừa dứt , một lần nữa bóng tối lại bao trùm toàn bộ...trong tích tắc vài giây ngắn ngủi ,một luồng sáng trắng đã thổi bay nàng đi.. khi ý thức cuối cùng còn xót lại.. Mẫn Lan mơ hồ nghe thấy có người nói với mình rằng:
...

Mẫn Lan ,ta tạm thời cho cô Ngọc Tâm Tiêu và cách sử dụng, lúc cần thiết..cô hãy dùng nó . Nhớ rõ, giữa thiện và ác chỉ cách nhau một ý niệm..gieo nhân nào nhận quả nấy... đừng quá chấp mê !》..

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Phía nam thiên hoàng đại địa gồm có chính quốc gia lớn nhỏ phân bố tùy thời khắp nơi... cường hãn nhất chính là tam quốc Đông Li, Thục Kì ,Nam Hạ ... tiếp đó là những tiểu quốc gia nhỏ như Bằng Sơn, Hoàng Hoa , Cửu Nguyệt, Chu Na, Côn Lịch, Ngôn Tần.. ba cường quốc như thế bàn ba chân kìm hãm lẫn nhau đi qua . Đông Li giàu lương thực là nơi địa linh nhân kiệt anh tài rộng khắp. Ngôn Tần vũ khí vô số có sức công phá mãnh liệt. Nam hạ binh hùng tướng mạnh một sĩ địch trăm.. chính vì vậy các quốc gia khác thức thời hàng phục mấy năm nay xem như hòa bình... nhưng chiến tranh vẫn tìm ẩn đâu đó mọi nơi và đang chờ cơ hội bùng phát..

Bề ngoài các quốc gia vẫn duy trì hòa bình .. nhưng bên trong các thế lực không ngừng củng cố binh quyền, tích trữ lương thực, chuẩn bị khai chiến..

Các thế lực vì sự hùng hậu cân bằng đó mà luôn khao khát có một nguồn lực hùng mạnh khác để năng cao vị thế của mình trước cường quốc khác.. đồng thời cũng là nuôi dưỡng mưu đồ thống nhất thiên hạ....

........ Nghe nói vào khoảng 2 năm gần đây .. thiên hạ xuất hiện tứ sắc lệnh phù kì bí.. Hắc_ Bạch lệnh phù chỉ huy hắc_ bạch đạo cửu quốc, Huyết lệnh phù thống lĩnh ngàn vạn hùng binh phản loạn khắp nơi trên đại địa phía nam này, còn lại là Tử lệnh phù nắm giữ huyết mạch buôn bán kinh thương trọng yếu... Nghe nói nếu ai có trong tay tứ sắc lệnh phù kia là có trong tay thiên hạ. Chính vì thế mà Đông li, Thục kì , Nam Hạ luôn không ngừng truy tìm tung tích của tứ sắc lệnh phù, các đế vương luôn khao khát có chúng...

~~~¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤¤~~~

Trong một căn phòng sa hoa lộng lẫy.. màu vàng được ánh lên rực rỡ bằng dạ minh châu cao quý... Một nữ nhân khoác hồng y ngồi đó.. ánh mắt nàng nhìn về phía xa xăm nơi bầu trời đêm bên ngoài.. tóc đen mượt xõa dài phất phơ theo từng đợt gió.. đôi môi đỏ hồng khép chặt .. đáng tiếc phiến mặt nạ đã che đi dung nhan của nữ nhân kia.. chỉ biết rằng nàng da trắng tựa tuyết.. mắt phượng đen tuyền.. thoạt nhìn vô cùng mị hoặc.. nàng không ai khác chính là Hạ Nguyệt Mẫn Lan.. nàng trọng sinh đến nay đã gần 3 năm, 3 năm nói dài không dài nói ngắn không ngắn.. đủ để nàng tiếp nhận tất cả, .. Thuần Vũ Du Tiên.. là tên mới củ nàng.. tân nữ vương của Hoàng Hoa quốc.. khi biết được điều này nàng là bất ngờ cỡ nào.. nàng không nghĩ khi tái sinh kiếp nữa liền chở thành vương của một nước.. Hoàng Hoa .. cái tên này nghe thật hay.. nàng thích.. bất quá lúc đó nơi đây chỉ là một tiểu quốc nhỏ lệ thuộc bị cường quốc khinh miệt.. Nhưng một khi đã để nàng trọng sinh vào thân thể này làm vương của họ thì nàng làm sao có thể ngồi yên nhìn con dân của Hoàng Hoa chịu thiệt chứ.. chỉ bằng một thời gian ngắn nàng đã không ngừng xây dựng Hoàng Hoa chở nên cường thịnh hơn.... dĩ nhiên thế lực phía mặt ngoài của nàng vẫn là vô cùng yếu, Hoàng Hoa trong mắt các cường quốc khác vẫn nghèo nàn, suy kém..

Tất cả đều đó đều nhờ một phần vào sự trợ giúp của họ... ngón tay mân mê ngọc tâm tiêu, bất giác môi nhẹ cười..

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro