Chương 6 : Chân Tướng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Lâm Vĩnh Y là con gái của đại tướng quân Lâm Khang Đô. Là một trong song tuyệt của Nam Hạ. Lâm Vĩnh Y
..yêu kiều xinh đẹp, dịu dàng như nước, thanh nhã như hồ thu, Được xưng là đệ nhất mĩ nhân của Nam Hạ.

Lâm Vĩnh Y thong thả bước ra giữa điện, tay nhẹ đưa lên . Liền vũ một khúc Hồng liên nở rộ , bước nhảy nàng yểu điệu nhẹ nhàng, uyển chuyển đưa chân nhắt tay đều là xinh đẹp đến say lòng người. Điệu vũ vừa dứt liền nhận được tiếng tán dương vang lên không ngừng

Bốp Bốp...

..

Thật đẹp...

Hảo mĩ a...

Hảo vũ.... trong đó có vô vàng tiếng vỗ tay khen ngợi bao gồm Quân Minh và Bắc Kiển Phong

Lâm Vĩnh Y dịu dàng cười nhẹ, hài lòng với kết quả vừa đạt, cuối người thong thả hành lễ rồi quay về chỗ của mình

Phía dưới là vô vàng ánh mắt như tia lửa của đám nữ nhân ghen tị nhìn lên

Dạ Tư Hàn đôi ngươi thâm thúy nhìn Lâm Vĩnh Y rồi bất giác liếc qua chỗ của Bắc Kiển Phong , mắt lạnh mang ý cười nói
Dạo gần đây có lời đồn đại rằng Nam Hạ ta có ý định muốn thâu tóm thiên hạ.. đây quả là việc không tốt. Trẫm hôm nay mời các vị đến đây. Một là chung vui cùng tệ quốc , hai là muốn đính chính về lời đồn thất thực kia... các vị không nên hiểu lầm việc kia mà mất tình ban giao các nước..

rất phải.. Nam Hoàng nói vậy thật đúng.. chúng ta chính là rất hòa hảo..a... thái tử Côn Lịch liên tiếp tiếp lời

đúng rồi.. đúng rồi..》các đại diện của các tiểu quốc khác lập tức lên tiếng hùa theo

Haha.. chư vị.. nào chúng ta cùng nâng chén cho sự hòa hảo hôm nay 》 Dạ Tư Hàn Cười to nhưng lạnh lùng, tay mạnh nâng chén rượu đã được rót sẵng hướng phía dưới các quốc hô lên 《 cạn...

Phía dưới cũng hô theo... cạn..thanh âm thanh thúy vang vọng khắp đại điện

Bắc Kiển Phong khẽ cười âm trầm cũng nâng chén rượu lên một hơi cạn sạch

Quân Minh Im lặng uống xong chén rượu

Các vị...
Không đợi Dạ Tư Hàn nói hết lời, Bên ngoài đột nhiên vang lên thanh âm khàn khàn mà non nớt
《 Nga.. ở đây thật náo nhiệt.. có thật nhiều thức ăn nha..

Người lên tiếng là một nam nhân. trên người quận một bộ bạch y trang phục, tóc được quấn lên cao sơ xài cẩu thả, trên mặt là phiến mặt nạ bạc trắng đơn giản, thoạt nhìn trên người toàn thân đều cũ kĩ, có chút cảm giác bẩn thiểu. Ngữ khí nam nhân nói nghe như là có chút khác biệt.. hình như là có chút.. chút ngu dại thì phải

Mọi người đột nhiên ngừng lại mọi động tác, xoay người hướng thanh âm mới phát ra vừa rồi nhìn xuống
Không có tiếng hô hào là ai tới..
Không chỉnh chu nghiêm túc..
Dơ bẩn.. bộ dạng ngu dại..
Hắn đi một bước về phía trước, miệng vẫn hì hì cười tươi đến ngây dạy.. ở dưới phía dưới.. chân trái đã.. hình như đã bị phế !
Mọi người hít mạnh một cái hơi vào ngực, bộ dạng không dám tin nghĩ... không phải là Dạ Tư Hạ Tam Vương Gia sao . Người mà ba năm về trước cao cao quý quý Tam hoàng tử hô hào mưa gió muốn gì được đó , con trai cưng của tiên hoàng Nam Hạ đây ư. Không thể tin nổi, chỉ sau một biến cố tình thế lại hoàn toàn biến đổi lớn đến không ngờ, Tam Hoàng Tử Dạ Tư Hạ vốn dĩ cứ tưởng thuận lợi ngồi lên ghế Hoàng Đế Nam Hạ ...ai ngờ sau ngày tiên đế băng hà đột ngột, di thư được tìm lại giao hoàng vị cho nhị hoàng tử. Còn Tam hoàng tử Dạ Tư Hạ được phong làm Vương Gia. chuyện đời khó nói a , mà người ngồi lên hoàng vị hôm nay là Nhị Hoàng Tử Dạ Tư Hàn.. nghe nói bên trong có nội tình.. nhưng còn là gì thì không rõ lắm
Mấy tháng liền sau đó tam hoàng tử đột nhiên bị ám xát, thân người toàn bộ rơi xuống vực.. cứ ngỡ là đã tán thân nơi vực sâu.. ai mà ngờ được ..5 ngày sau lại trở về.. người trong phủ chưa kịp vui mừng lại đột ngột biết rằng.. Tam vương gia của bọn họ hình như là tâm trí có chút không bình thường.. không!.. chính xát hơn là biến thành ngốc rồi.. hơn nữa chân trái còn là bị phế đi.. tính tình sau đó biến đổi không ngừng.. suốt ngày không hiểu vì sau đều mặc trên người y phục màu trắng. Còn mang mặc nạ trắng
.....

Mặc kệ ánh mắt của mọi người. ở phía xa xa.. mới bước vào đại điện không lâu. Nữ nhân ánh mắt châm chú rơi vào người Dạ Tư Hạ, bao nhiêu kí ức cứ đua nhau ùa về. Nàng sẽ chẳng bao giờ quên được âm thanh của giọng nói này, hình dáng này của hắn.. mãi mãi sẽ không bao giờ quên .. ngày đó..
Bên cạnh vực sâu thăm thẳm..
lan nhi.. nàng.. tại sau nàng lại đối bổn hoàng tử dối gạt..》Hắn thê lương nhìn nàng, giọng có chút run rẩy..
lúc đó nhị hoàng tử Dạ Tư Hàn vừa kế thừa vương vị. Ngay lặp tức truy xát Tam Hoàng Tử Dạ Tư Hạ.. mà nàng là một con cờ thí của nhị hoàng tử. Nàng yêu Dạ Tư Hàn vì hắn làm nương tử của Dạ Tư Hạ cuối cùng thì ngay vực sâu hôm đó Dạ Tư Hạ vì nàng nhảy xuống vực sâu. Còn Dạ Tư Hàn .. hắn tặng nàng một mũi tên đẫm huyết..
Nhớ lại đúng là nàng thật ngu ngốc.. nàng nợ Dạ Tư Hạ hắn thật nhiều... Dạ Tư Hạ cũng vì nàng đã khổ sở nhiều rồi, vương vị ngày hôm nay của Dạ Tư Hàn tấc cả chỉ là cướp của Dạ Tư Hạ.. mà việc này xảy ra.. đều là lỗi của nàng.. Hạ Nguyệt Mẫn Lan
.....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro