chương 1:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong biệt thự  cẩn mật của  Liễu gia.

"Mạc  Quân!!!!.Đệ  về đây ngay  cho  tỷ!!!. Mạc Liên  cố gắng  kìm nén cơn  tức giận từng  chữ vào  điện thoại . Cái  thằng  nhóc này  lại  đem đồ của  nàng  đi  tặng  bạn gái rồi . Tức thật . Cái  váy  thời thượng nàng  mới  mua chưa  kịp  mặc mà  đã  không  cánh  mà  bay... Chỉ có  nó  không  ai khác ... Mấy  lần rồi... Hừ ... Về  đây thì  tỷ  sẽ  hảo hảo  yêu thương  nhóc. !!!.

"Tỷ tỷ a.  Hì hì ... Đệ  đang dự tiệc sinh nhật của  tiểu  Nhan... Đệ  ko  về ngay được ... Tỷ tỷ  yêu dấu  xinh đẹp đáng yêu nhất  trần  đời của  đệ.. Tỷ tỷ tốt bụng luôn  yêu thương  đệ  mà ... Đệ  biết tỷ  đang giận ... Đệ  trẻ người   non dạ  trót ". Mạc Quân luyên thuyên
một hồi chưa  nói  xong đã  bị  tỷ tỷ  ngắt  lời ...

Ngừng  nhà  ngươi  đừng  khua môi múa  mép nữa. Mấy  lời này tỷ tỷ  nghe thuộc lòng rồi !Hazzz... Ai bảo đệ đệ  duy nhất của  ta cơ  chứ !Tỷ  sẽ không  lỡ lòng nào  đánh mắng  đệ  đâu!Tỷ ..."

"Oa..! Tỷ  yêu của  đệ ! Đệ biết  Tỷ tỷ  thương  đệ  nhất mà.  Tỷ sẽ không lỡ  lòng nào đánh mắng đệ  đâu! .Tỷ... "

"Đủ  không  cần  nịnh .Mạc Liên  lắc đầu nhưng  trên  môi  nở nụ cười .

"Được rồi  khi nào  đệ  về ?- Nàng chịu thua  nó rồi, biết nàng  dễ  mềm lòng nên mèo  nheo hoài ...Hazzz...

"Đệ  đứng  sau  tỷ  nãy giờ ...

Ăn tút tút ..." Mạc Quân biết  mình  lỡ lời vội vàng  cúp máy phóng ngay ra ngoài trước khi  bị  túm lại . Lần này  xong rồi,xong thật rồi ... Tỷ tỷ sẽ  cho hắn  no đòn ...Hic...

Tay  run run áp  điện thoại vào  tay ...Mạc Liên bần thần vài giây nhưng  vừa  tỉnh  ngộ đã  gọi điện ngay cho vệ sĩ gác cổng .

"Chặn  tam thiếu gia lại  ngay cho tôi ! Mang nó vào  đây ngay  lập tức !" Mạc Liên  nghiến răng ra lệnh

"Dạ  nhị  tiểu thư ..." vệ  sĩ toát mồ hôi vội vàng thực thi  nhiệm vụ 1 phút sau.. Mạc Quân  giãy giụa ,nước mắt  lưng tròng nhìn  tả hữu  vệ sĩ cao to của  tỷ tỷ  mình . Cả  người hắn bị  nhấc bỗng Lên, lôi Đi thoăn thoắt hướng về đại sảnh  Liễu gia... Không... Không được ... Tỷ tỷ mà  tóm được  hắn thì  hắn  chỉ có  chết chắc ... Oa oa... Hắn  còn  yêu đời lắm a.. Cố gắng thoát ly khỏi tay  vệ sĩ nhưng  bị  hắn  nắm chặt quá ... Hết  đường thoát.

Bịch - Mạc Quân bị  thả cái  bạch  trên  nền  đất ... Hắn  lồm cồm bò  ra đằng sau nhưng không  kịp... Hai tay  bị  giữ lại.

"Ai Za.  Đệ đệ  yêu quý  của  tỷ ... Đệ  đang tính đi  đâu vậy ? Mạc Liên  mỉm cười nhẹ nhàng,chớp mắt  nhìn tiểu đệ của mình ".
Khuôn mặt  xinh đẹp thiện lương  của tỷ tỷ  không làm hắn  thêm  an tâm  mà  chỉ có toát mồ hôi lạnh, mỗi một lúc nhiều..  Tỷ tỷ hắn  rất  bình thường rất  đáng yêu nhưng  khi  tức giận lại  chẳng khác nào  ma nữ . Khi tỷ tỷ cười  hiền  như vậy  thì  là  lúc  trên thế gian  mất  đi  một  sinh mệnh... sinh mạng  lần này  là  hắn .
.ngày thường  là kiến. gián nhưng  lần này là  hắn ...

"Oa oa...  Tỷ  ơi ... Đệ  biết  lỗi rồi mà.  Mạc Quân mếu máo  cầu xin  tỷ tỷ "

" Lỗi  gì  a...? Mạc Liên  vừa  xoay xoay ly trà trong tay  mỉm cười hỏi.

"Ách ... Đệ  lỡ tay lấy  chiếc  váy tỷ mới mua cùng  vài  món  trang sức khác  mà  chưa  hỏi ý kiến  tỷ .... Ách... Còn. Còn ... Đệ còn nói dối tỷ  đi  học mà  thật ra  đi  chơi ... Còn... Còn ... Oa huhu... Đệ  ko nhớ  hết " Mạc Quân cúi đầu kể  tội ,không  dám  ngẩng đầu  lên  nhìn tỷ tỷ phát hỏa.. Nhưng...

"Phốc...oahaha... Đệ  đáng yêu quá "

Mạc Liên cười  sảng khoái nhìn  đệ đệ đang hết sức  chật vật . Ngay cả  tả hữu vệ sĩ của nàng cũng  cố gắng  nén cười . Tam thiếu gia của họ  thật ngốc...

"Ơ  là  Sao...? Mạc Quân chớp chớp  nhìn  tỷ tỷ mình  đang cười nghiêng ngả  trên ghế sofa ..

"Hì  mấy  cái đó tỷ  biết lâu rồi... Chẳng qua là  không  thèm  bắt  lỗi  đệ thôi.. Tỷ  hết giận rồi ...lại đây .." Mạc Liên  cười  nhìn tiểu đệ đang ngây  phỗng như  trời trồng . Hắn bất tri bất giác bị  tỷ tỷ  dụ dỗ,cứ tiến tới  ngồi cạnh tỷ tỷ mà  không  hề phòng bị

"Oái ... đau quá a. .. Tỷ tỷ  gạt người .." Mạc Quân run run khoé môi nhìn  nụ cười  ma mãnh  của tỷ tỷ, tay  ôm cái  tai  vừa  bị  nhéo đau đỏ chét.

" Cho chừa  lần sau thì  đừng  hòng  tỷ  tha cho đệ ! Biết  chưa " Mạc Liên hạ  giọng  uy hiếp .

"Dạ...  tỷ tỷ ..." Mạc Quân nuốt nước bọt đánh  ực  cái ... Đại ca  ơi... Về  nhà đi ... Nhị  tỷ  ăn hiếp đệ  thực thảm a.

Mạc Liên  hạ  mi mắt tiếp tục xem bản  báo nhân viên mới gửi. Một  khu mộ cổ mới  được  tìm thấy ư ... Mắt  Mạc Liên sáng ngời,thân thủ mau lẹ núm áo  Mạc Quân đang rón rén bò  đi kéo  về  bên  người  mình (na ai...  Tội nghiệp   Quân ca ca quá.. Haha)

"Tỷ... Hả.. ?khu mộ  mới  Sao ? Mạc Quân  nhất thời mừng  rỡ mắt  phát sáng  bừng bừng . Đã  lâu lắm rồi  hắn không  được đi  dạo  chơi ,hay quá

" Ừ ... Người  của  ta đã  xác định được vị trí của khu mộ  này rồi . Đệ  đi  chuẩn bị đi ,ngày mai  tỷ với  đệ  sẽ  lên đường tới  đó. Vé máy bay  tỷ cũng  đặt rồi . Tối nay  đừng  chơi điện tử đến  khuya  nữa,20 tuổi  đầu rồi mà  cứ  game miết thôi ! Tỷ  mà  phát hiện đệ  chơi game nữa  thì  tạm biệt với  latop của  đệ  đi nhé.! "

What???... Sao  tỷ ấy  biết  mình  thức  khuya chơi game? Không  lẽ  tỷ tỷ  gắn  camera trong  phòng mình  sao ? Phải  nhanh chóng truy tìm mới được,bà  chị  mình  thật gian xảo... Mà  công nhận tỷ tỷ làm việc  nhanh chóng  thật ...thôi thì đi  ngủ sớm vậy. .. Hic.. .

"Vâng tỷ tỷ ... Chúc ngủ ngon..."

Mạc Quân  vừa nói nhanh chóng phóng như bay  về phòng . Chần chờ vài giây thì  tỷ tỷ sẽ  núm đầu hắn lại, hảo hảo  chỉ giáo hắn cho một  phen cho mà xem.

"Ngủ  ngoan đệ  nha"...

Mạc Liên phì cười  trước hành động ngây thơ  của  đệ đệ . Nàng âm thầm mở máy tính xem  động tính  Mạc Quân  trong phòng ... Tốt ... Leo lên giường  ngủ rồi ... Ngoan thật .

Hết  chương 1

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#mai