3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vượt qua đoạn đường núi không xa, cả hai dừng lại ở một mái đình tại khu rừng hoa lê trắng tuyết thơm dịu. Đây là chốn thân tiên lưỡng tình của riêng họ, tuyệt đối không có người thứ ba biết đến.

Nàng và hắn, như mọi lần du ngoạn thưởng cảnh khác, nhanh chóng thoát y ôm ấp nhau. Cứ như thế, thân thể màu đồng vạm vỡ của nam nhân day dưa với cơ thể mềm dẻo của nữ nhân không dừng.

Nằm trên lớp chăn dày được trải ra giữa đình, cơ thể Bạch Hiên ấp lên thân thể Đinh Khương, không che đậy mà phô bày cho nhau những nơi riêng tư nhất của chính mình, biểu đạt cho sự tin tưởng và tình yêu sâu đậm trải qua bốn năm bên nhau.

Nàng dùng môi mềm mút lấy côn thịt dần to lên của hắn, không nhanh không chậm hàm trụ trong khoang miệng ấm nóng ướt át mà vuốt ve tuốt lộng, gợi tỉnh côn thịt hùng vĩ nàng yêu thích. Hắn ở dưới nàng, cảm thụ hai bầu ngực mềm mại đè ép trên cơ bụng hắn, dùng hai bàn tay thô ráp chải âm mao của nàng sang hai bên, để lộ khe huyệt sẫm hồng được hắn yêu thương lâu nay, hắn quen đường thuộc lối dùng ngón tay vuốt dọc khe hẹp đó, chen vào đỉnh khe nhéo viên đậu nhỏ e ấp của nàng ra ngoài hưởng không khí trong lành rồi hung tác dùng móng tay niết lấy niết để, khiến cho khe nhỏ bị đau mà hộc ra chút dịch trong suốt. Hắn thích thú chơi với hạt đậu đáng yêu xong liền dùng mấy ngón tay tách đôi khe hẹp khóc nhè ra, cơ thể trắng mềm trên người hắn triệt để run rẩy, còn ngâm lên vài tiếng ân a vui tai, hắn muốn nghe nhiều hơn, không kiêng dè bẻ hai mép dâm bức của nàng ra xa thêm, động huyệt nhỏ bên trong lộ ra dưới ánh sáng ban ngày, xấu hổ đến nức nở co rút, khóc càng mãnh liệt hơn, khóc đến tưới đẫm 'nước mắt' lên khuôn mặt anh tuấn cương nghị của hắn.

Hắn nhếch môi, chọc nàng vài câu dâm dục: "Hiên nhi hay xấu hổ, tiểu Hiên nhi còn dễ xấu hổ hơn nàng, nàng xem, ta chỉ vừa ngắm nhìn một chút, tiểu Hiên nhi liền khóc ngất, nàng nhanh dỗ dành để nó còn hầu hạ bổn thế tử đi."

Bạch Hiên đỏ bừng ngương mặt, ngượng đến chôn mặt vào háng hắn, mặc kệ tiểu đệ của Đinh Khương cương ngạnh bá đạo co rút từng hồi bên má nàng.

"Chàng xấu xa vô sỉ...", nàng giấu mặt vào gốc côn thịt, hít lấy hương thạch nam để bình tĩnh nhưng lại tựa như nhầm lẫn với xuân dược hương, nàng càng động tình hơn.

"Ha ha, nàng chính là câu dẫn tên xấu xa vô sỉ ấy đấy! Nàng hẳn là kỹ nữ thượng đẳng của Tây Môn lâu đúng không? Sao lại dâm đãng như vậy, dùng tiểu bức hay khóc câu dẫn tiểu đệ của gia đến chơi đùa a!"

"Không có...không phải mà...", nàng phản kháng dường như vô tác dụng, càng khiến hắn trêu chọc ác liệt hơn.

"Ai nha, kỹ nữ ba mươi lại có cái dâm bức thiếu nữ chuyên dùng mời gọi nhi tử dùng côn thịt quấy phá. Đến, hôm nay để cho gia dùng qua xem kỹ nữ nàng thiếu thao dâm đãng đến thế nào mới khiến cho nhi tử quỳ dưới háng cầu xin nàng yêu thương, cầu xin nàng sinh cho nhi tử một cái tiểu nhi tử nghịch ngợm."

Mấy lời vô sỉ ngôn từ dâm dục mỗi lần ân ái hắn đều nói cho nàng nghe, chọc nàng sinh khí rồi lại vui vẻ hầu hạ nàng sung sướng, giúp nàng hạ hỏa trong lòng. Lần này chính là như vậy nhưng nàng chính là quận chúa lá ngọc cành vàng, cả đời chưa từng nói qua mấy lời mất tiết tháo như vậy, không thể đáp trả lại hắn, chỉ có thể bị hắn chọc ra uất ức.

Nàng sao có thể là cái kỹ nữ dâm tiện được! Nàng là quận chúa đích vương phi của kinh thành, sao có thể chịu sỉ nhục này đươc.

Nàng tức giận mài răng trên côn thịt chỉ thiên của hắn, khiến hắn đau đớn cầu xin tha mạng.

"A..a..mẫu phi..thê tử tha mạng...nàng mài đứt tiểu đệ của bổn thế tử..sau này ta sao có thể hầu hạ nàng dục tiên dục tử nữa đây? Haaaa..."

"Hừ..bổn vương phi chức cao vọng trọng, há có phải hạ tiện kỹ nữ cho ngươi mua vui. Đến, ngươi mới là danh kĩ nổi tiếng kinh thành, mau bày ra vài kỹ thuật hầu hạ bổn vương phi, bổn vương phi vui mới ban thưởng hậu hỉnh cho ngươi!"

Đinh Khương nhếch môi, đáp lời: "Được a, tiểu Khương thực có diễm phúc hầu hạ dưới váy vương phi, vương phi người cần ta hầu hạ ở đâu liền nói, ta giúp người."

Hầu hạ ở đâu? Nàng chẳng lẽ phải nói toạt ra tao bức của nàng đang cầu khát khó nhịn, xin hắn làm này rồi làm kia với nàng?! Quả thực vô sỉ a!!! Hắn đây là dụ dỗ nàng trầm luân đúng không?!

Nàng tức giận, dùng hai tay nhỏ bao chặt lấy tiểu đệ đệ cường ngạnh của hắn siết chặt.

"Ta..nơi kia...ngươi....lệnh cho ngươi hầu hạ thì ngươi bày ra hết học thức mà làm đi, còn dám dò hỏi lệnh ý, người là muốn bị đánh đòn trừng phạt a?!"

"Xin vương phi thứ lỗi, cầu xin vương phi nhẹ tay, tiểu nhân nào dám, vậy A Khương dùng tuyệt học mười tám năm chui ra từ bụng người hầu hạ người a."

Nói rồi, Đinh Khương dùng lực nhấn cặp mông căng tròn của nàng xuống, tiểu huyệt động lõa lồ khóc nhè của nàng được đà dán xuống môi hắn, bị hắn dùng môi lưỡi nóng bỏng làm cho càng thêm ướt át, liếm mút mãnh liệt lại còn bị hắn hút đi dâm dịch uống xuống bụng, nàng thực sự bị hắn hầu hạ cho sung sướng thăng thiên.

"A...a..ha..A Khương...A Khương giỏi...hảo hút a...á..ha...đừng chọc lưỡi nữa...mẫu phi...ta không chịu nỗi..ứm...a..."

Dâm dịch phía dưới của nàng bị hắn phá đập nhanh chóng, như lũ kéo ào ạt xối ra, đầu óc nàng mơ màng trống rỗng, không phân biệt nỗi là bản thân vốn nhiều nước hay là cao trào liên tục nữa, chỉ còn nhớ rằng, nàng chính là bị Đinh Khương làm bày ra dâm thái này, chỉ riêng hắn mới có thể thấy được nàng như vậy!

Sau khi hút no dâm dịch ngon lành của nàng, hắn cảm nhận được nàng đã mềm nhũn trên người hắn, thân thể ửng hồng kích tình vô cùng. Thuận thế đặt nàng quỳ bò, hắn cứ như vậy dùng côn thịt được nàng hôn hít qua chào hỏi cửa tao bức được hắn mở rộng của nàng rồi thật nhanh đâm vào toàn bộ hai mươi phân có lẻ côn thịt vào bên trong.

Cả hai đồng thời bật ra tiếng rên rỉ khoái cảm. Hắn vốn vì sợ bản thân thô bạo cắm mạnh vào tao bức của nàng, chỉ đành bất động chờ nàng thích nghi nhưng nàng dường như đã không thể quen thuộc hơn, trong ba năm qua chính là côn thịt này đem đến tình yêu định mệnh cho cuộc đời nàng, chính là nam nhân này cứu vớt nàng, bảo vệ nàng trong vòng tay, yêu thương nàng trong tim hắn, nàng vốn không còn xa lạ gì nữa. Thấy hắn không động, nàng có chút khó nhịn, ném đi cái gọi là tiết tháo đạo đức cùng danh dự liêm sỉ ra sau đầu, chỉ còn tình ý dục vọng ngự trị bên trong nàng, nàng ưm a đánh hông về phía hắn, lắc trái lắc phải, uốn éo vặn xoắn côn thịt của hắn, tựa như nó chính là chìa khóa mở ra sự cầu khát dâm đãng của nàng. Nương theo nhịp điệu của nàng, hắn nhíu chặt mày đâm rút tao bức đáng yêu của nàng, nàng thực sự bày ra dâm thái câu dẫn hắn, khiến hắn thần hồn điên đảo, dốc lòng dùng toàn lực thỏa mãn mong đợi của nàng.

"Chàng...chàng có sung sướng không? Ta..hm..a...hạnh húc a..."

Đáp lại nàng là những cái hôn từ dịu dàng cọ sát đến mãnh liệt mút mát của hắn, bày tỏ niềm hạnh phúc từ tận tâm can của bản thân hắn.

"Đến đây...đến...phá nát tao bức của..của kỹ nữ đi mà..hm..ha..thế tử..A Khương..."

"Như nàng mong muốn."

Nói rồi hắn tăng nhanh nhịp độ, từng cú đâm rút thêm một phần sức, vừa nhanh vừa sâu khai phá huyệt động của nàng.

"Hiên nhi có nhớ...đến chó săn mà bổn thế tử nuôi không? Hmaa..nhìn nàng lúc này chính là bộ dáng tao mẫu cẩu cầu công cẩu giao phối."

"Đúng..đúng, ta làm tao mẫu cẩu cho A Khương...a Khương mau..mau mau phối giống cho mẫu cẩu..để..a...a..a...để ta sinh chó con cho thế tử nha..."

Chết tiệt! Hẳn chửi thầm trong lòng, nàng ấy hôm nay quá phóng đãng, mời gọi hắn như vậy hắn sao có thể kìm nén!

Đinh Khương dùng lực tay nhanh chóng xoay người Bạch Hiên lại, côn thịt bên trong theo đó được tao bức nóng rẫy của nàng bao bọc vạn xoắn một vòng, khiến hắn siết chặt nắm tay, kìm nén cao trào. Rất nhanh hồi phục sau khoái cảm, hắn đối mặt với nàng, dùng thêm lực mà thọc rút, thực sự muốn phá nát tao bức dâm uế của nàng, khiến nàng dưới thân hắn rên rỉ cả đời. Hắn lưu manh điểm rất nhiều hôn ngân đỏ hồng trên cơ thể trắng trẻo không tì vết của nàng, nơi bầu vú, vùng bụng bằng phẳng, cần cổ thon thả, cánh tay cùng cẳng chân mìn màng của nàng không thoát khỏi môi lưỡi hắn, hôn ngân ướt át sắc tình cứ như hoa đào bung nở trên người nàng, nàng vừa thẹn thùng vừa van cầu hắn thêm nữa, nàng đã bị hắn nhấn chìm trong đại dương tình thú rồi.

Hắn được nước lấn tới, chiếm thành đánh đất, đoạt lấy môi lưỡi nàng, dày vò bầu ngực cùng núm vú nhỏ xinh nơi đỉnh đồi của nàng mà không ngơi nghỉ một phút giây nào đâm rút côn thịt đánh dấu chủ quyền của hắn bên trong nàng.

Mặt trời dần đứng bóng trên đỉnh đầu, vận động kịch liệt dưới mái đình vẫn còn tiếp diễn chưa dứt, nàng đã cao trào sáu lần, chăn dày lót phía dưới cũng bị nàng tưới ướt như gặp phải cơn mưa rào mà hắn vẫn rong ruỗi đánh trận trên người nàng.

Sau trăm cái đâm rút, hắn dừng lại lấy hơi liền nhấp một cú cuối chọc đến tử cung bị hắn yêu thương đến nát nhừ của nàng, khiến hắn thỏa mãn thở một hơi dài.

Hắn ôm lấy nàng, thủ thỉ bên tai: "Hiên nhi, dưới gối ta chỉ có một tiểu thạch đầu, vô cùng hiu quạnh, nàng sinh thêm cho ta một đứa nhỏ nữa, được không?"

Bạch Hiên thần trí bị khoái cảm đánh tới mơ hồ nhưng vẫn vui vẻ đáp ứng, thân là mẫu phi của hắn, hiện tại lại là thê tử của hắn, nàng yêu thương hắn, muốn giúp hắn khai chi tán diệp, để hắn có thêm nhi tử nhi nữ, nhà cửa đông vui, cuộc sống viên mãn. Chỉ cần là hắn muốn, nàng luôn hanh phúc sinh cho năm mười đứa nhỏ để dỗ hắn vui, để báo đáp tình cảm hắn dành cho nàng trọn đời này.

"Ừm, A Khương, đã lâu ta không động đến thuốc tránh thai, chỉ luôn bồi bổ cơ thể, có lẽ lần này sẽ sinh được một đôi long phương cho chàng."

Cả hai ôm lấy nhau, trao nhau hạnh phúc, cảm nhận tình yêu đâm hoa kết quả sau bao nhiêu trắc trở là một loại cảm giác khó nói thành lời, chỉ có thể dùng hành động chân thật để bày tỏ, ôm ấp ân ái, vĩnh viễn khảm người kia vào tận tâm can xương tủy không để mất đi.

Nơi kết hợp của nàng và hắn bỗng cảm nhận được vật lạ, nàng hoảng hốt nhìn đến. Hắn cư nhiên nhét một ngón tay thô to chèn vào bên trong?! Nàng còn đang ngây ngốc lại thấy thêm một ngón tay hư hỏng khác của hắn lần mò tiến vào.

"A? Chàng ..đừng chèn vào nữa, quá trướng...ta rách mất...", nàng bắt đầu nức nở vì phía dưới thực sự quá tê mỏi.

Không đợi nàng khóc lâu thêm nữa, hắn thúc mạnh một cái làm nàng hét lên ngưng bật cả nức nở.

"Chàng...chàng"

Đinh Khương hôn lấy gò má nóng bừng của nàng, dịu dàng nói: "Nhìn xem, ta nhét được đản thịt vào tao bức hư thối của nàng, nàng thực sự bị bổn thế tử làm cho rộng a, sau này chỉ có thể tìm ta mà thỏa mãn, Hiên nhi, như vậy chắc chắn có thể thụ thại cho nàng."

Vừa dứt lời, tinh dịch nóng bỏng đặc sệt của hắn bắn từng dòng từng dòng thẳng tiến vào tử cung của nàng, bắn căng trướng bụng nhỏ của nàng, quả thực nói được làm được!

Bắn xong cũng không rút lui, gắn chặt khăn khít với nàng một lúc lâu, tay hắn vuốt ve bụng bằng phẳng tựa như nàng đang mang thai đứa nhỏ được hắn gieo vào vậy.

Bạch Hiên chỉ đành cười khan, nam nhân của nàng quá bá đạo rồi!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro