chương 18 : chap 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nghe vậy, khuôn mặt lạnh lùng từ trước đến nay của Sa Lãng Thần lộ ra một vẻ kinh ngạc, không dám tin cẩn thận nhìn kỹ nàng, ánh mắt sắc bén kia giống như muốn xuyên thấu da thịt của nàng, thẳng đến hồn phách của nàng.

"Vậy ngươi là ai? Làm sao lại ở trong thân thể Vu Nguyệt Oanh ?" Hắn chất vấn.

"Nói ra sợ rằng ngươi sẽ không tin, chuyện này nếu không phải là xảy ra ở trên người ta, ta cũng rất khó tin." Nàng cười khổ nói, "Hồn phách của ta là từ một thời không khác, một thế giới khác mà đến. Ta cũng không biết mình tại sao tới đây, lại vì sao mà đến, chỉ nhớ rõ lúc đó sau khi xe của ta bị đụng trúng, đợi ta khôi phục lại ý thức, đã đi tới cái thế giới này. . . . . ."

Vẻ mặt nàng nghiêm túc nhìn hắn, rủ rỉ nói chính nàng đến bây giờ cũng vẫn cảm thấy không thể tưởng tượng được chuyện đã trải qua.

". . . . . . Cho nên ngươi cứ như vậy thay thế vốn là Vu Nguyệt Oanh, gả cho ta? !" Nghe xong, mặc dù Sa Lãng Thần cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, nhưng trực giác của hắn tin những gì nàng nói.

"Ừ." Phát hiện ánh mắt và vẻ mặt của hắn hình như không có quá nhiều hoài nghi, Triệu Như Hi có chút ngoài ý muốn, "Ngươi tin tất cả những điều ta vừa nói?"

"Như thế cho nên, tại sao ngươi lại biết làm món ăn mà đến La sư phụ cũng chưa từng nghe qua , còn có tại sao lại nhảy loại điệu múa ta chưa từng thấy qua, tính tình của ngươi cũng rất khác với Vu Nguyệt Oanh chân chính, những thứ này đều đã có câu trả lời rồi" Đây là nguyên nhân hắn tin tưởng nàng.

"Đúng vậy, những thức ăn và vũ điệu kia đều là tại một thế giới khác ta học được." Nàng gật đầu, tiếp yêu cầu nói: "Hiện tại đến lượt ngươi nói ra hung thủ là người nào rồi."

"Nếu ta nói cho ngươi biết, ngươi phải đồng ý với ta không thể hành động thiếu suy nghĩ." Trước tiên Sa Lãng Thần phải lấy được cam đoan của nàng, hắn cũng không thể chịu đựng được nàng lại bị một chút xíu tổn thương, "Ngươi yên tâm, ta từng hứa với ngươi sẽ nghiêm trị hung thủ, thì tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho nàng ta"

Hiểu đây đã là nhượng bộ lớn nhất của hắn, Triệu Như Hi hít sâu một hơi, gật đầu nói: "Được, ta đồng ý với ngươi." Coi như sẽ muộn một chút, nhưng chỉ cần thù của Trăn nhi có thể báo là tốt rồi.

Sa Lãng Thần khẽ nói ra một tên, "Hung thủ là Mạnh Băng."

"Mạnh Băng là ai ?" Mặt nàng lộ vẻ nghi ngờ.

"Chính là Băng phu nhân."

"Là nàng? ! Trăn nhi cùng với nàng ta không thù không oán, nàng ta vì sao phải sát hại Trăn nhi?"

"Thật ra Trăn nhi là gian tế Cửu hoàng tử phái tới." Bởi vì nàng không phải Vu Nguyệt Oanh chân chính, Sa Lãng Thần cho là nói cho nàng biết chuyện bí mật này cũng không sao.

Vẻ mặt Triệu Như Hi kinh ngạc."Điều này sao có thể, nàng cùng Uyển Uyển và Vu Nguyệt Oanh là từ nhỏ cùng nhau lớn lên ở phủ Nhạc Bình Hầu , làm sao có thể sẽ là gian tế gì của Cửu hoàng tử ?"

Hiếm thấy Sa Lãng Thần tính tình nhẫn nại giải thích với nàng, "Nhạc Bình hầu là biểu cữu của mẫu phi Cửu hoàng tử, coi như là người của phái Cửu hoàng tử, vì vậy khi nữ nhi xuất giá thì Nhạc Bình hầu dặn dò thị tỳ theo gả cùng nữ nhi, sau khi đến vương phủ phải tùy thời báo tình hình trong vương phủ về Đô thành."

Có lẽ ban đầu Nhạc Bình hầu vốn là muốn giao phó chuyện này cho nữ nhi, nhưng nữ nhi vì đào hôn lại cùng tình lang uống thuốc độc, nơi nào còn chịu nghe ông ta sắp xếp, cho nên ông ta giao chuyện này cho Trăn nhi.

Nàng giật mình mở to mắt, Trăn nhi cho tới bây giờ cũng chưa từng nhắc tới chuyện này với nàng

Sa Lãng Thần lại nói tiếp: "Hôm đó nàng nhờ vào đi ra ngoài mua thuốc cho ngươi, thuận tiện truyền tin tức trở về Đô thành, kết quả chuyện này bị tỳ nữ bên cạnh Mạnh Băng phát hiện, nàng ta tùy thời bắt Trăn nhi đi , cũng lặng lẽ mang về vương phủ, giao cho Mạnh Băng tra hỏi, tra hỏi xong, Mạnh Băng giết nàng bịt miệng, cũng sai người đưa thi thể nàng đến trước cửa của ngươi, muốn dựa vào cái này giá họa cho Yến phu nhân."

Thiệu Ấn Hành đã tốn 3 ngày tra ra chuyện này, Mạnh Băng cho là hành động việc làm của mình thần không biết quỷ không hay, nhưng nếu muốn người không biết, trừ phi mình không làm, Thiệu Ấn Hành dẫn người đi theo tuyến đường ngày hôm đó Trăn nhi đi ra ngoài mua thuốc, một đường tìm tòi tỉ mỉ, tra hỏi hơn trăm người cùng với mười cửa hàng, cuối cùng tra ra được có người nhìn thấy tình hình lúc Trăn nhi bị bắt .

Hắn tìm đến họa sĩ, dựa theo người nọ miêu tả, vẽ ra dung mạo người lúc ấy bắt Trăn nhi, sau khi thẩm tra đối chiếu thì phát hiện, nữ tử này là một tỳ nữ bên cạnh Mạnh Băng tên là Đào Hoa.

Trở lại Vương phủ, Thiệu Ấn Hành không có kinh động Mạnh Băng, lặng lẽ bắt Đào Hoa tới thẩm vấn , cuối cùng nàng thú nhận tất cả tội ác.

Thiệu Ấn Hành thẩm vấn xong, cũng không giết nàng, mà là đang đe dọa dụ dỗ thu mua nàng, lại thả nàng trở về bên cạnh Mạnh Băng làm nội ứng.

Nghe xong, Triệu Như Hi kinh ngạc rất lâu mới hồi thần , nàng thật không ngờ trong vương phủ giữa cơ thiếp tranh đấu, nhưng lại dính dáng đến hoàng tử.

"Vậy chẳng lẽ Mạnh Băng cũng là cái gian tế gì sao?"

"Nàng là người của Đại hoàng tử."

Những năm gần đây, Đại hoàng tử lợi dụng không ít người, dưới chiêu bài danh nghĩa khác nhau dâng lên các loại mỹ nhân cho hắn, Mạnh Băng chính là một người trong đó, người lúc trước chết đi Sương phu nhân cũng là người Đại hoàng tử phái tới, Thiệu Ấn Hành âm thầm thiết kế xúi giục, khiến Yến phu nhân giết nàng.

"Tại sao những hoàng tử này phải phái người ẩn nấp ở vương phủ?" Triệu Như Hi đầy bụng nghi ngờ. Hắn không phải chỉ là Vương Gia ư, những hoàng tử kia phái người tới vương phủ của hắn để làm cái gì? Coi như bọn họ muốn tranh đoạt ngôi vị hoàng đế, không phải nên trong hoàng cung tranh nhau mới đúng sao?

"Ngoài đám người Đại hoàng tử và Ngũ Hoàng Tử, Thất hoàng tử, Cửu hoàng tử, còn có Tứ hoàng tử mới qua đời không lâu, thậm chí ngay cả hoàng thượng cũng phái người xâm nhập vào trong vương phủ, giám thị từng cử động của bổn vương"

Nghĩ đến một khả năng, nàng kinh ngạc bật thốt lên, "Chẳng lẽ ngươi muốn soán vị mưu phản?"

Suy nghĩ này của nàng thật sự ngây thơ, để cho hắn không nhịn được buồn cười khiển trách, "Ngươi nghĩ đi đâu vậy, Bổn vương làm sao sẽ mưu phản."

"Vậy vì sao bọn họ đều phái người tới giám thị ngươi? ."

"Hoàng thượng tuổi già sức yếu, lại chưa lập thái tử, vì vậy mấy vị hoàng tử lén lút tranh đấu gay gắt, rối rít muốn lôi kéo Bổn vương giúp đỡ, giúp đoạt được ngôi vị hoàng đế, vì vậy

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro