Chương 5:Dạo chơi kinh thành

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Một buổi sáng nữa lại bắt đầu ở cái "Âm" phủ này của hắn sau 3 tháng nàng với hắn bái đường,nàng ngồi than ngắn thở dài với Tiểu Hải:



_Đã nói là không muốn ta buồn nhưng mà giờ ta buồn chết,còn hắn đâu mất rồi?




_Phu nhân!Vương gia đang ở ngoài kinh thành,nếu người buồn Hải nhi có thể chơi với người,


_Dẹp!Suốt ngày chỉ toàn mấy trò trẻ con ta không thích,mà ngươi muốn rới đầu hả Tiểu Hải?


_Phu nhân,Hải nhi đâu có nói gì sai



_Đó lại nữa đó!Ta đã bảo "hàng trăm trệu" lần là KHÔNG ĐƯỢC GỌI TA LÀ PHU NHÂN!


_Phu..À tiểu thư nô tỳ xin lỗi!


_Ờ..nhưng mà tên đó ra kinh thành chơi hả?Ta cũng muốn ra đó chơi,ngươi đi với ta.


"Phịch"


_Gì đây sao mà quỳ hết vậy?



Đám cung tỳ,thái giám quỳ xuống hoảng hốt đồng thanh:"Nô tỳ(nô tài) cầu xin người không nên ra kinh thành vương gia sẽ nổi giận!"


_Nhưng ta muốn đi!Nếu các ngươi sợ thì ở lại,ta đi với Tiểu Hải dù gì ta cũng là nương tử của hắn mà.



(Tiểu Hải:Tiểu thư!Nô tỳ van xin người,người muốn gây ra họa lớn đừng kéo theo nô tỳ chứ..huhu nô tỳ chưa muốn chết..huhu.)


Đứng dậy nàng kéo Tiểu Hải vẫn đang khóc lóc đi thì.một cánh tay vươn ra chăn đường:



_Thiên nhi nàng định đi đâu vậy hả?



_Ta muốn ra kinh thành chơi


_Không được!


_Tại sao?


_Bởi vì ngoài đó rất nguy hiểm



_Vậy ta đi cùng hai hắc y vệ của ngươi.Hai hắc y vệ nghe thấy vương phi nhắc tới mình liền toát mồ hôi hột.Lãnh Phong nhướng mày:"Không được nàng phải ở đây"


_Gì đây ngươi tính cầm tù nương tử của mình chắc


Không đợi hắn trả lời nàng,víu lấy tay hắn nũng nịu:


_Cho ta đi đi Lãnh Phong ở trong này buồn lắm!Cho ta đi đi,đi mà Lãnh Phong.

Lãnh Phong nhìn cái cách nũng na nũng nịu của Thiên Thiên mà mềm lòng nhượng bộ:


_Được rồi!Nàng đi đi không được xảy ra xây xác gì nếu không thì đừng hòng nàng có lần sau.

Nàng nhanh chóng thay đổi nét mặt kéo tay Tiểu Hải đi,bước đi được mấy bước thì Thiên Thiên dừng lại quay đầu chạy tới phía hắn kéo tay hắn đi.Lãnh Phong kinh ngạc định mở lời thì bị nàng cướp mất:


_Ngươi đi với ta,ta không thích đi một mình.


_Nhưng nàng có Tiểu Hải đi theo mà


_Ta không thích,ngươi không muốn đi với ta chứ gì..huhu..

Lại cái bộ dạng mè nheo kiến hắn phải đau đầu.

Kinh thành một đôi nam nữ tỏa sáng,người nữ thì hồn nhiên vô tư,nụ cười như mặt trời,da trắng như mặt trăng hớp hồn hết những nam nhân nơi này,Còn nam nhân thì tuấn tú cướp hết không biết bao nhiêu trái tim của nữ nhân.Trong lúc cả kinh thành đang chăm chú nhìn họ thì nàng kéo hắn ghé sát tai:"Này!Họ không biết ngươi là vương gia sao ta tưởng tiếng tăm ngươi lẫy lừng chỉ có ta là không biết thôi chứ".Lãnh Phong buồn cười nói:"Họ chưa từng thấy mặt ta bao giờ chỉ nghe công lao lẫy lừng của ta thôi"

Thiên Thiên "ồ"lên rồi kéo hắn vào một quán ăn ngồi uống nước thì ở đâu một giọng nữ tử vang lên nghe rất chi là quen thuộc với Vân Thiên:


_Không ngờ lại gặp được Thiên muội và muội phu ở đây nha!-Nữ tử đó tiến lại gần Thiên Thiên cũng quay người lại mắt sáng lên đứng bật dậy chạy tới chỗ nữ tử đó la lên:


_Từ tỷ tỷ-Từ tỷ tỷ là con nuôi của phụ thân và mẫu thân ta tỷ không thích bị gò bò trong phủ mà chỉ thích đi khám phá cái này cái nọ nên ta không gặp được tỷ ấy đã lâu từ lúc ta bắt đầu học võ công mới gặp tỷ ấy được một lần nhưng mà tỷ ấy để lại ấn tượng vô cùng sâu đậm với ta.Ôm chặt lấy Từ Đại,nhìn về phía sau có một nam nhân đang đứng cười nhìn nàng bỏ Từ Đại ra nàng chỉ tay hỏi:


_Tỷ tỷ!Ai vậy?


_Nhị huynh-Lãnh Phong nhíu mày-Sao huynh lại ở đây?


_Thế sao đệ lại ở đây?


_Đệ đưa nương tử đi dạo


_Huynh chỉ đi chơi chút thôi-lời nói vừa dứt lai một người nữa chạy tới:


_Phong nhi!Đạo nhi!-giọng một người đàn bà trung niên kêu lên,Lãnh Phong cùng Lãnh Đạo quay phắt lại mắt trọn tròn.


_Hoàng tổ mẫu!Sao người lại ở đây?


_Ai gia đi ra ngoài chơi ý mà trong cung buồn quá!

Thiên nhi chạy lon ton tới bên Lãnh Phong cười cười:

_Bà à!Trong cung bà buồn lắm hả?Con cũng buồn lắm đó bà

_Đây là?

Lãnh Phong ôm eo Vân Thiên:

_Bà đây là nương tử của con Hạ Vân Thiên-nói xong hắn liền lãnh một cái cốc ngay đầu:"Buông ta ra tên dê xòm",Thái Hoàng Thái Hậu,Lãnh Đạo,Từ Đại lén cười.Thiên nhi thấy ánh mắt của mọi người liền xấu hổ khẽ ho.Lãnh Phong cúi người đỡ lấy Thái Hoàng Thái Hậu nói:


_Hoàng tổ mẫu người mau cùng con hồi cung để Hoàng huynh lo thì không hay đâu.


_Nhưng ta không muốn hồi cung


_Khoan đã nếu Hoàng tổ mẫu đã cất công ra tới tận đây thì cũng nên làm cho Hoàng tổ mẫu vui vẻ rồi hẳn đưa người hồi cung chứ!Hoàng tổ mẫu.


_Đúng là chỉ có Thiên nhi hiểu ta.


_Nhưng...-chưa kịp nói thì Thiên nhi chặn họng


_Chỉ đi một chút thôi mà có gì đâu-nói xong nàng cung Từ Đại,Hoàng tổ mẫu kéo nhau đi mất.




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro