Chap 10 - Con Rơi Của Nhà Kuroba

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mở mắt ra, cứ ngỡ mình đã chết, không, chẳng lẽ tổ chức muốn moi tin tức từ mình và lý do vì sao mình bị teo nhỏ, vừa ngồi dậy cơ thể đã đau muốn xé ra, chỉ đành nằm bẹp đó

Cánh cửa mở ra, một người phụ nữ bước vào và ôm chầm lấy tôi, Kuroba Chikage?!
Cô ấy là mẹ của Kaito mà, sao lại ở đây chứ, rốt cuộc là sao.

Cô ấy cười khi ôm tôi rất chặt, tôi đẩy cô ấy ra, thắc mắc hỏi
"Cô là ai vậy ạ, sao cháu lại ở đây"

Cô ấy cười cười, hẳn là do cô chưa giải thích cho tôi mà đã làm thế nên hơi ngượng, cô Chikage đứng ra cúi chào tôi
"Chào cháu, cô là Kuroba Chikage, ngày trước lúc cháu còn nhỏ cô đã nhận nuôi cháu ở cô nhi viện, nhưng do sự cố nên đành đưa con cho nhà của bạn cô nuôi dưỡng, tới giờ ta mới tìm được con"

Này, đừng đùa chứ, tôi là con rơi của nhà Kuroba á, không đùa chứ, sao lại có chuyện phi logic tới như vậy, nhưng sao cô ấy không bất ngờ dưới dạng trẻ con của tôi và chuyện tôi bị teo nhỏ

Một tiếng ngáp rõ to phát ra, một người chẳng lạ bước vào, Kuroba Kaito, Kaito Kid, tôi leo xuống giường, liếc nhìn anh ta, hờ, hẳn là anh ta đã biết việc thằng nhóc Conan bị teo nhỏ nên đã nói với mẹ mình việc tôi cũng teo nhỏ nhờ loại thuốc.

Chiếc áo này rộng quá, hình như tôi chưa được thay đồ miếng nào, cô Chikage nói tiếp
"Hôm nay Kaito phải đi ăn cắp một viên đá, hình như và đôi guốc nhỉ, con định làm gì"

"Hờ, cậu định sử dụng trò Teleport để đối phó với nhóc thám tử phải không"
Kaito bất ngờ, cậu chưa nói cho ai biết cả, trừ Jii_san "Sao chị biết"
"Hà, không ngờ cậu lại gọi tôi tiếng chị đấy, tôi biết vì sao á, bởi tôi..."

Chết, không thể nói việc biết trước tương lai, nếu không sẽ rất tệ, nhưng kì quá, nếu như cốt truyện theo hướng này tức tôi đã là người thay đổi đi cốt truyện, vậy chẳng phải sẽ tồi tệ sao, tôi ngồi xuống trầm mặc nói
"Dừng ngay ý định phá bỏ nguyên tắc 3 không của ảo thuật gia đi, nếu không cậu nhóc sẽ bắt được em đấy Kaito"

Đứng trước bà chị cau có teo nhỏ này, Kaito bĩu môi, hừ một tiếng rồi vẫn quyết định làm trò đó, cậu thì thầm "chả dễ thương gì cả" rồi quay đến chỗ của Jii chan.
Cô đi xuống bếp, đau lưng quá, cô định nấu ăn một chút thì gặp Aoko, cô ấy thực sự rất giống Ran đấy, cô ấy hỏi "cô bé à, bé là ai vậy".

"Chị của Kaito"
Câu nói hồn nhiên của tôi làm Aoko khá bất ngờ, nhưng mà chưa kịp hỏi gì thì Kaito xông ra bế tôi lên hốt hoảng bảo "Không có gì đâu, đây là em họ tớ, nó hay nói lung tung ấy mà"
Aoko tin lời, Kaito tức tối nói nhỏ với tôi: "Sao chị thẳng thắn thế, nếu làm thế có thể lộ đấy"
tôi cười ờm ờ cho qua rồi leo xuống cùng Aoko đi nấu ăn.

[....]

Ở nhà của Haibara, cô gái nhỏ đó rất lờ đờ và thờ ơ, bác tiến sĩ hỏi cũng chỉ đáp "cháu ổn", bác Agasa đành nhờ tới Conan và đám nhóc để làm cho con bé vui trở lại. "Mizuka, cậu đang ở đâu"
Haibara lẩm bẩm một mình, lòng không ngừng lo lắng. Kíng Kong, tiếng chuông cửa vang lên, cô mở cửa ra thì thấy bọn nhóc.

Cả bọn nhóc ồ ạt chạy vào trong vui đùa làm Haibara dù đang rất lo lắng nhưng vẫn phải giả vờ là mình vẫn bình thường, Conan đứng bên cạnh khẽ nói "cậu không cần phải giả vờ đâu, đừng lo lắng, cậu ấy sẽ về sớm thôi", nghe Conan an ủi, cô cũng gần yên lòng, cô đi xuống phòng thí nghiệm mà kệ lũ nhóc, đóng cánh cửa lại, tay nắm chặt bức ảnh của chị và ôm trong tay chiếc đàn mà Mizuka đã từng đánh cho cô nghe, cứ vậy cô gái nhỏ đã bật khóc. Bên ngoài, đội thám tử nhí rất buồn, chúng biết mình không thể làm gì bây giờ cả.
                   _END CHAP 10_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro