Cap 1 : Dream

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng dậy :
Có người tỉnh . Không khí nhẹ lênh tênh ... có chút nhạt và mệt mỏi
     Tiếng mèo nho nhỏ ; tưởng tượng như mọi thứ chưa bắt đầu...

Giọng ca / Bút vẽ / Tiếng piano... " lọc cọc / khờ khạo...

             Gối ẩm . Chăn ấm thương thơm... toàn thân nặng trĩu cố gượng gạo .... máu rút xuống đầu tê nhức càng nặng thêm...
      Có sợ muộn học không?
" Không "
      Đúng ,kết thúc rồi ...
" Tôi không phải đi học nữa "
      Phải nhưng là mới 18 thôi/ còn quá sớm hay quá muộn?
" Không đời nào..."

Không khí bay đi nhẹ nhàng ... không hỏi nữa ... không hỏi nữa...

___________________________

Trời mát rồi :
Làm gì đi / Hay nghỉ ngơi
Ừ ... mới 18 thôi .... phải tiếp tục
Màu vẽ/ Giấy vẽ / cọ vẽ/ tiếng mẹ

" Tiếng bai mài màu sền sệt " / " Nắng táp vào thành bao phủ nhà sau - chói nè~ " tia sáng xuyên qua cả không khí ... cửa sổ phía góc mắt tới... chỗ người vẽ tranh / nắng lượn lờ trên hoa lá ; vừa nặng vừa nhẹ lơ lửng liếc nhìn không khí ... à à là nắng đó, con của lão nóng tính trên phía bầu trời xa xa kia~

Ngày qua ngày
Lưng mỏi. Tay tụ máu . Chân mỏi. Mắt hoa cả lên
Nghỉ không ?
" Một lát thôi / Mai lại tiếp tục "
********
Tiếng mẹ lạo xạo / đồ được chuẩn bị ; dọn dẹp / Tiếng cáu gắt / một chút nhìn coi thường ....
Còn ổn không?
" Sẽ bình tĩnh lại ngay thôi "
Màu được gom; giọng hát chuẩn bị sẵn... đồ chuẩn bị
Đi ngay đi~
" Ừ đi thi nào "

****

Rùng rục / cọt kẹt / tiếng đám đông / người qua lại ở nhà ga / đường sắt ... tạm biệt ~ tạm biệt~
Tàu đi nhanh quá?
Vâng?
Nhìn qua cửa sổ đi
" Có ánh sao/ có nhiều màu vẽ và những bài hát / tất cả thật vui ~ "
Đi ngủ rồi hả?
Đi ngủ chưa vậy ?
Sao không khí lạnh vậy ?
___ tiếng đáp xa xa , thoang thoảng ? " Ừmmm"
Đâu rồi đâu rồi.?
Khung cảnh xung quanh quay vòng một cách chóng mặt... xé toang ra thành từng mảnh/ tiếng người sợ hãi thỏ thẻ phát ra rợn người .... nước mắt đâu ra? Trời muộn hơi đỏ như oan uổng...
Ánh mắt nhìn đăm đăm
Trời âm u đỏ thẫm
Tiếng cọ vẽ
Tiếng bước chân rụt rè
Tiếng la ó. Ghanh ghét
Tiếng đàn ?
Tiếng khóc rên lên .... to dần to dần ...  ?????
_____
_____
_____

Mọi thứ biến mất
Người ngủ thiếp đi
Khung cảnh trở lại bình thường và đoàn người cứ tiếp tục đi...
Tàu ngưng rồi...
Xuống chứ?
Dậy đi ?!
" mắt nhắm mắt mở "
Người đi khuất nhìn không ra, chạy mãi chạy mãi về làn sương mù hiện lên và dày đặc dần... ánh sáng phía trước len lỏi ... bóng mẹ đi cùng như một bóng đen ... cái bóng nắm chặt tay con ... còn bản thân thật của mẹ ở lại cùng phía cuối làn đường nghịt sương cứ đứng yên một chỗ...


Tiếng khóc / Tiếng người hờ hững... / Tiếng cười của dân nhạc họa
Có phải không?
" Phải . Nó quá bình thường với tôi "
Xa nó. Tiếc không?
" Tiếc / nhưng mà nó khó gần "
Phải...
Ký túc xá có yên ổn không?
" Không... không một phút ..."
Sao lại khóc ? Sao lại khóc vậy ? Trả lời tôi đi ? Không khí lại biến mất ... bóng người đâu mất rồi ? Phòng tối rồi. Ánh sáng? Sự sợ hãi ? Lối nào ? Lối nào ? Có ai không ? Lối thoát đâu ??
Tiếng người phát ra /Tiếng gào khóc.... gào khóc... trong bóng tối

____

Rồi ánh sáng đèn chiếu rọi lên tường / không sợ hãi / không nước mắt / không kêu than...
Có bóng người đi thất thiểu lại gần rồi rồi thụp xuống ngất đi ...
..... không khí lạnh dần / ánh sáng như nụ cười gượng gạo bay tán loạn rồi biến mất ... chỉ màu đen thôi... một màu đen đẹp đến mê hồn lóng lánh như nước trong mặt hồ...
Chạm một ngón tay lên mặt nước... hơi lạnh bay lên.... nước bốc hơi hết... mọi thứ cháy toang rồi lại lắng đọng xuống khung cảnh hiện lên ...
Tiếp rồi...
Tự hỏi...
Người chối / người nhận
Người khóc / người cãi
Được hay không được
" Không thể trả lời..."
Người mà
" họ là người "
___ kệ họ đi ....
" không dễ vậy / gia đình "
Không thể nào ...
" nhưng bối cảnh giống / lòng người thì không "
Nhìn kìa " phải, là đố kỵ nhưng vẫn thân thiết "
Sao họ nỡ " họ không như thế "
Họ là thứ gì vậy ? " không rõ "
Sẽ dễ bị lừa vì tin người không ?
" không chỉ tin vào trung thành "
Không dễ vậy đâu...

Mọi thứ vẫn tiếp tục
Mặc kệ mọi thứ
Nghe nhạc tiếp đi
....
Đi piano không ?
" Giải thoát cho bản thân đấy à ?"
Tiến luôn...

Lũ kia tự cao tự đại thích ăn hiếp đàn em nhỉ ?
" Phải ~ tôi nhân nhượng "
15 phút sau rất tiếc là không biết điều ...
" Chịu "
Đi ra khỏi đây đi
Đau đầu rồi
Nhạc to quá
Bài tập không làm nổi
Kể truyện ma nhiều quá
Tắt điện rồi
Đàn chị ép chúng ta mở cửa cho lũ quạ kìa ... trời đang mưa...
Có 2 đứa nằm gần cửa
Đàn em lễ phép
Luôn nghe lời
" Ác quá ~ "
" Lũ em mệt mỏi "
" Nhiều tuổi đến thế mà..."
Ký túc xá có ma
Phải đập xây lại
Phòng học có người tự vẫn/ còn khoang 1 vòng tròn trong phòng vẽ ấy
" khổ thân lũ em "
" đã đi học nhiều về lại phải phục dịch đàn chị để có cơ hội chung phòng " haizzz ...
" có 1 đứa yếu đuối gần cửa nhất kìa / khổ thân khóc hoài không ai hiểu " _ nó nhớ mẹ ?
_ nó bị dồn nén?
_ sự đói khát ?
_ phải tập luyện ?
_ giọng hát?
_ nét vẽ ?
_múa?
_ bảng điểm danh.... ????
Điều kiện học tập khó khăn quá... phải ngồi 5 tiếng liền trong thời tiết khắc nghiệt như thế này ... sao chúng không có gì để học cả.
Sao cứ phải cứ như thế?
" Vì chúng là nghệ sĩ "
" haha... chồn con tội nghiệp "
Tự học à ?
" Thỉnh thoảng có .. đa phần là không "
Êh. Có con bé nhìn ủy mị quá . Nhìn nó mệt mỏi dù không có chuyện gì
" phải... cơ thể nó phải đi chữa trị suốt ~ còn phân vân gì "
Cứ bắt nó chạy vòng vòng lo toan việc gì gì ấy
À à
Là tại bà mẹ nó ngoan cố ấy mà... nó có muốn thế đâu... " nhìn mặt mày nó tái xanh "
Sao nó không có gì ăn vậy?
" Các bạn của nó cũng thế cả mà "
Ép xác à?
" Có khi~"
Hoàng hôn xế chiều...
Trời đổ cơn đau...
Ký túc xá ngập nước rét băng
Tiền rơi không ai thèm nhặt ...
" Hoang đường "
Cứ nhìn đi...
" ừ đúng "
Tiếng quạ hú / Tiếng đập cách phành phạch
....
    1 h sáng / tiếng thở nhè nhẹ của đàn chị / mồ hôi rướm ... / tiếng quạt / tiếng người chớp mắt /
Mọi vật trong bóng đen...
Sợ hãi
Sợ hãi
Chỉ có sợ hãi
.... Mắt chớp
... bình tự đổ / tiếng chạy nhảy của trẻ con thoang thoảng đâu đây...
Sao không giật mình?
Đâu rồi? Sao sáng chói hết vậy? Có thấy gì đâu?
Tiếng còi hiệu diệt muỗi độc vang lớn dần lên...
Mọi thứ như tản ra cái ký túc xá ma quỷ kia ... thoát chưa?
" một chút / chắc chúng cười lên 1 ít "
" chả thấy mặt đứa nào tươi khi bước vào cái ký túc này "
Phải~ ma ám cả rồi
...

...

Nhiều người tự tử thế kia mà...
Cười/khóc/vui/buồn
Lỗi lầm/ hờn giận/ oán trách
Tìm người/ tìm cha/tìm mẹ
Sách vở ướt/ bút cọ gãy/ màu thiếu / phím đàn của Minh Minh

Bế tắc...
Bế tắc...
*********






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#jjhfdy