Chương 5: Sự cố ở canteen

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Rút kinh nghiệm buổi đi học muộn ngày hôm trước, hôm nay Jiyeon rất rất sớm. 6h30 nó đã có mặt tại lớp học thấy lớp có lác đác vài người đang chán nản định lôi điện thoại ra lên mạng thì từ xa đã nghe thấy tiếng Boram với Sung Gyu chí chóe nhau. Hai cái con người này sáng sớm cũng trêu nhau được, người thì chả thấy đâu mà đã nghe thấy tiếng từ xa. Boram tiến vào lớp mang theo vẻ hậm hực ngồi xuống cạnh tôi còn Sung Gyu theo sau cười cười kiểu rất gợi đòn cũng tiến vào lớp. Tôi thấy thế liền qua hỏi:

- Chúng mày lại sao đấy? Suốt ngày chí chóe

Rambo gườm gườm nhìn Sung Gyu hậm hực trả lời tôi:

- Ai thèm chí chóe với nó. Tại nó trêu tao chứ.

- Ai thèm trêu mày. – Sung Gyu nghe thế cũng cố cãi theo

Tôi hết nói nổi bọn nó, cứ để kệ cho chúng nó như vậy. Còn mình ngồi bên cạnh nhìn chúng nó cười cười. Được một lúc thì trống vào tiết vang lên, hai đứa kia cũng ai về bàn nấy. Tôi lôi sách trong cặp ra rồi chăm chú nhìn lên bảng nghe thầy giảng bài.

Tùng…tùng…tùng…. Trống hết tiết vang lên

- Sao đã hết tiết rồi à? - Tôi hỏi với vẻ ngỡ ngàng

- Lâu chết đi được. Nhanh xuống canteen thôi, đói sắp lả rồi – Tôi chưa kịp trả lời nó đã kéo tay tôi và Sung Gyu chạy thẳng 1 mạch xuống canteen.

Canteen trong giờ ra chơi rất là đông học sinh xuống ăn sáng, tôi với Boram phải mất một lúc lâu mới tìm thấy chỗ, còn Sung Gyu thì có nhiệm vụ chen vào đống người kia mua đồ ăn sáng. Tôi với Rambo ngồi một lúc thì Sung Gyu cũng từ đám người chen ra hai tay xách 3 túi bánh mì, cười cười tiến về phía chúng tôi. Boram thấy Gyu Gyu ngồi xuống bên cạnh thì hỏi:

- Này! Ông không mua nước à?

Sung Gyu đang định đứng lên đi mua nước thì tôi ngăn lại:

- Để đấy mình đi mua cho. – Tôi cười nhìn hai đứa rồi đứng dậy.

Rambo vừa ăn vừa nói cảm ơn tôi. Cầm ba cốc nước trong tay tiến về phía trước, tôi sợ nước đổ cứ nhìn chằm chằm ba cốc nước, không để ý đường phía trước nên vấp vào cái ghế nhựa cả người mất đà ngã nhoài về phía trước, ba cốc nước cũng theo hướng tôi ngã mà văng theo. Trước lúc “tiếp đất” trong đầu tôi phát ra suy nghĩ “phải ngã thật đẹp” không thì “dơ” chết mất.

Nhưng trên thực tế thì nó lại chẳng như Jiyeon mong muốn, tôi ngã nhoài về đằng trước nên chắc chẳn ngã ngay kiểu vồ ếch, mông thì vểnh lên trên, đầu cúi rạp xuống đất giống tư thế lên chùa khấn phận, trên tay thì còn sót lại chiếc cốc nhựa.

Mọi người trong canteen đều ngoái lại nhìn tôi với ánh mắt e ngại, chưa thấy người ngã bao giờ chắc, tôi trong lòng oán thầm. Lúc này tôi mới để ý thấy có đôi giầy thể thao đứng trước mặt mình, theo hướng đôi giầy nhìn lên. Lúc này tiếng hét kích động của Jiyeon vang lên, người đứng trước mặt Bảo Châu lúc này chính là Taehyung:

- A…A….A!!!! - Jiyeon vừa hét vừa dùng tốc độ nhanh nhất để đứng dậy.

Lấy vội mấy tờ giấy ăn ở gần đấy tiến lên lau nước trên áo anh, chân tay lúc này vì sợ hãi cuống cả lên, miệng thì luôn lắp bắp nói:

-Xin..xin lỗi. Thực sự xin lỗi.

Jiyeon định cho tay lên lau nước trên mặt anh thì bị túm lại. Taehyung dùng ánh mắt đầy tức giận và đầy khó chịu nhìn chằm chằm Jiyeon, theo đó lực nắm tay Jiyeon càng tăng, nó bị nắm tay có chút đau nhưng vì ánh mắt đáng sợ đó nên không dám kêu, chỉ biết đứng đó cau mày. Lúc này anh mới gằn từng chữ nói:

- Cô…. Muốn chết hả? Tránh xa tôi ra. – Taehyung không chút thương tiếc hất mạnh tay Jiyeon, rồi quay người đi ra khỏi canteen.

Đằng sau, Jiyeon cả người lảo đảo ngã “phịch” xuống đất. Lúc này Rambo với Sung Gyu từ trong đám đông chạy tới đỡ Jiyeon dậy. Boram liên tục nói câu xin lỗi, nhìn thấy bạn vẫn không có phản ứng gì thì cuống lên suýt thì bật khóc. Jiyeon lúc này mới lấy lại bình tĩnh nói:

- Đi thôi. – Nghe nó nói thế Boram với Sung Gyu liền dìu nó rời khỏi canteen để lên lớp học.

----------------------------------------------------------------- ^^
Chương 6: BÀI THE DEVIL

Chuyện ở canteen đã trôi qua được một tuần, nhớ lại hôm đó lúc Jiyeon vừa lên lớp các bạn trong lớp xúm lại chỗ Jiyeom hỏi thăm đủ thứ làm cho nó chỉ biết ngồi đần mặt ở đấy, Boram thấy thế thì nhanh nhảu trả lời thay rồi đuổi lần lượt từng đứa một về chỗ.

Buổi sáng lúc Jiyeon vừa vào lớp học thấy các bạn trong lớp tụm năm tụm ba vào chỗ của của Boram thấy nó tới thì có một bạn nhường chỗ cho nó vào. Vừa ngồi xuống Jiyeon thấy Boram trong tay cầm một xấp bài Tarot, ngón tay thuần thục xếp từng lá bài trên bàn, bạn học ngồi xung quanh thì hồi hộp nhìn, Boram xếp xong thì lên tiếng:

- Nào, đứa nào muốn hỏi về chuyện gì thì bốc đi nào, bốc xong rồi đưa tao giải hộ cho, nhưng nói trước cái này chỉ để giải trí thôi nhé, đứa nào tin thì tin không thì thôi.

Boram nói xong, mọi người ngồi ở đấy nhanh tay mỗi đứa lấy một lá rồi đưa ra trước mặt Boram, tranh nhau đặt câu hỏi, Rambo thấy tình cảnh hỗn loạn trước mặt không khỏi lắc đầu nhưng tay vẫn nhận bài lần lượt của từng người rồi giải đáp.

Tôi không hứng thú với trò này lắm, nhìn quanh lớp thấy Sung Gyu đang đứng ngoài hành lang một mình tôi liền chạy ra, vỗ mạnh vào vai nó, rồi nói:

- Này chàng trai, làm gì mà thơ thẩn thế, tương tư em nào ở dưới sân trường chăng. Đâu, để tôi xem ông tương tư em nào dưới đó mà nhìn chăm chú vậy. – Tôi vừa nói vừa làm điệu bộ ngó ngó lung tung, Sung Gyu thấy thế thì bật cười.

- Đừng giả vờ nữa, ra đây làm gì, sao không ở trong đấy mà xem.

Tôi nghe Sung Gyu nói thì nhún vai, ra vẻ nhàm chán dựa lưng vào lan can. Sung Gyu thấy tôi không trả lời, nói tiếp:

- Con gái mấy bà chỉ toàn nghĩ ra mấy trò vớ vẩn, toàn tin vào mấy cái linh tinh. Có mấy cái lá bài mà cũng đoán được đủ thứ. Chắc chết. – Sung Gyu vừa nói vừa nhìn vào lớp chỗ Boram.

Tôi nghe Sung Gyu nói vậy, không phản đối cũng chả đồng tình, chỉ đáp:

- Chịu thôi. Ai bắt chúng tôi sinh ra đã là con gái chứ. Nào, đi vào lớp thôi cũng sắp đến giờ học rồi đấy – Tôi nói xong liền kéo tay Sung Gyu đi vào lớp.

Mọi người đã về chỗ của mình hết, tôi vừa vào lớp liền ngồi vào chỗ, Rambo thấy tôi liền xích lại gần, nói với vẻ hào phóng:

- Nào muội muội, lại đây bốc thử một lá xem nào.

Boram vừa nói vừa kéo tay tôi, ánh mắt nhìn tôi với vẻ “chỉ được bốc, không được cãi”. Tôi thấy vậy cũng đưa tay lên bốc bừa một lá rồi đưa cho Boram.

Boram nhận lá bài mà Jiyeon đưa cho, cười cười nhìn cô bạn, nhưng khi nhìn thấy lá bài thì nụ cười liền tắt ngấm, thay vào đó là vẻ hoảng sợ. Nó thấy thái độ của Boram thay đổi thì lo lắng hỏi:

- Sao thế?

Boram vừa giơ lá bài ra, vừa nói:

- Lá bài này mang tên The Devil, lá bài này cho thấy điểm xấu sắp xảy đến.

Lúc này Jiyeon mới nhìn kĩ lá bài, trong lá bài là hình ảnh của một con ác quỷ với cặp sừng to trên đầu, đằng sau nó là một đôi cánh và cái đuôi màu đỏ rực lửa, con ác quỷ dường như đang nô đùa trong một khu vườn mang nguy hiểm đến cho con người. Mặc dù Jiyeon không tin vào mấy thứ này lắm nhưng nhìn thấy con ác quỷ trong tấm bài này bất giác nó nghĩ đến Kim Taehyung, lại nhớ tới khuôn mặt lạnh lùng, đôi mắt âm u, giá lạnh nhìn xuyên vào người Jiyeon như hôm ở trong canteen, nghĩ xong nó không khỏi lạnh người.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro