Chương 24: Điệp vũ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trải qua hai cuộc thi lớn trong vòng 2 tuần, cuối cùng thì học sinh Hoàng Gia cũng đã chờ được tới ngày tổ chức sự kiện mà bọn họ mong đợi nhất – Đêm dạ vũ. Thực chất, ‘Đêm dạ vũ’ là hình thức thu nhỏ của ‘Mùa đăng quang’, vốn dĩ, ‘Hội thao’ – ‘Lễ hội âm nhạc’ – ‘Mùa đăng quang’ là sự kiện diễn ra vào từng thời điểm nhất định của một năm học ở Hoàng Gia. Bên cạnh đó còn có rất nhiều sự kiện hấp dẫn khác như ‘Kỉ niệm thành lập trường’, ‘Lễ hội Halloween’, …

Nhưng ‘Hội học sinh’ mà đại diện là Ưu Khải Phong đã gọp chung ba sự kiện thành ‘Mùa lễ hội’ và ‘Mùa đăng quang’ cũng đổi tên là ‘Đêm dạ vũ’. Cái tên gần với tính chất của sự kiện hơn ‘Mùa đăng quang’ - một buổi khiêu vũ sang trọng, cách thức tổ chức vẫn như cũ. Đây sẽ là dịp để mọi người thư giãn sau hai cuộc thi trước, cũng là đêm công bố Quốc vương và Hoàng hậu năm nay.

Hầu hết ai cũng đã nhanh tay lẹ mắt tìm bạn nhảy cho mình, không ngần ngại bỏ ra số tiền lớn sắm sửa quần áo dạ hội, trang sức, tu chỉnh nhan sắc để biến bản thân thành người tuyệt vời nhất trong mắt ai đó. Bọn nữ sinh năm nay cũng không ‘gây rối’ với nhau như ‘tục lệ’ nữa, chẳng là vào trước mỗi ‘Mùa đăng quang’ cách đây 2 năm, ‘Bạn nhảy sáng giá nhất’ của Hoàng Gia phải đau đầu vì không biết nên chọn ai trong số vô vàn tiểu thư mỹ lệ tuyệt trần.

Người nào hắn cũng thích, cũng yêu, cũng không nỡ bỏ qua, không nỡ đắc tội, đau xót khi thấy ‘chủ nhân’ của mình khó xử, các ‘bóng hồng’ chỉ còn biết cách tự ‘thanh lý môn hộ’ lẫn nhau, đấu đá đến sức đầu mẻ trán, ‘kẻ thắng làm vua, kẻ thua làm giặc’ là thiên lý bất diệt. Người sống sót cuối cùng, sẽ đường đường chính chính là cô gái của hắn trong ‘Mùa đăng quang’. ‘hắn’ mà chúng ta đang nhắc tới không ai khác ngoài __ Hạ Vũ Phi – chàng trai còn đáng sợ hơn cả loài quỷ dữ.

Nhắc tới ‘Mùa đăng quang’ đều khiến học sinh Hoàng Gia nhớ tới một ‘truyền kỳ’ nổi tiếng có liên quan mật thiết với Hạ Vũ Phi.

Thời điểm là ‘Mùa đăng quang’ một năm trước, trong số những cô nàng ‘ứng cử viên’, có một cô gái tên là San San, thiên kim của một doanh nhân đang sa cơ thất thế, nhan sắc tuy bình thường, nhưng lại sở hữu một trí thông minh siêu việt. San San là học sinh cuối cấp, ba năm liền đều đứng đầu bảng thủ khoa, là một cô gái an phận thủ thường, trầm lặng, ít nói. Nếu không vì trí tuệ nổi bật của mình thì San San sẽ mãi là người vô hình trong mắt kẻ khác.

Nên khi tên San San xuất hiện trên danh sách ‘ứng cử viên’, cả trường đều bị chấn động, cô gái ‘mọt sách’ này không lẽ cũng rơi vào ‘bẫy tình’ của Hạ Vũ Phi, mà từ lúc nào chứ? San San chưa bao giờ nằm trong số những cô nàng đeo bám Hạ Vũ Phi, cũng chưa từng là bạn gái công khai, hay nhân tình bí mật của hắn. Gọi là nhân tình bí mật nhưng thực ra hắn luôn hẹn hò rất minh bạch, cảnh tượng tay này ôm một cô, tay kia nắm một em, trước ngực là một nàng, sau lưng là một ả không còn lạ lẫm gì.

Hạ Vũ Phi cũng khá bất ngờ trước tin tức kia, San San?!? Hắn không nhớ là mình biết cái tên này, không có chút ấn tượng nào, chắc chắn là chưa từng gặp qua.

Trước ‘Mùa đăng quang’ vài ngày, Hoàng Gia truyền ra thêm một tin tức càng kinh thiên động địa hơn, đợt ‘thanh lý môn hộ’ lần này, cô gái duy nhất vẫn có thể đứng dậy được và thoát chết từ ‘bãi chiến trường’ rải rác đầy những ‘xác sống’, trở thành bạn nhảy đương nhiệm của Hạ Vũ Phi, chính là __ San San!

Cô gái ‘không phải người’ này đã một mình hạ gục tất thẩy 20 cô nàng khác, con số 20 đã giảm bớt rất nhiều so với một năm về trước bởi sự ‘tàn khốc’ của cuộc chiến đem lại. Bọn họ dù gì cũng chỉ là mấy tiểu thư chân yếu tay mềm, ‘xử lý’ nhau cũng chỉ bằng những trò đơn giản như nắm tóc, kéo áo, tát nhéo, cào cấu, bất quả cũng chỉ bị trầy da tróc vẩy, tóc tai quần áo biến dạng, không có gì là ghê gớm. Nhưng nếu bị ‘hội đồng’ thì lại là chuyện khác a __

Sau màn ‘long tranh hổ đấu’, quật cường chống đỡ vật vã hàng giờ liền sự ‘công kích’ của 20 cô nàng mặt mày đanh đá, hung tợn, móng tay sắt nhọn, miệng mồm cay độc, San San đã anh dũng giành chiến thắng.

Buổi chiều tà hôm ấy, ánh hoàng hôn đỏ gắt chiếu rọi xuống sân cỏ phía sau trường học, dáng người nghiêng ngã, vật vờ như bóng ma chơi vơi trong gió, cố gắng nhấc từng bước chân lê lết. Đến nơi, dừng chân trước mặt người con trai đẹp rực rỡ hơn cả ánh mặt trời ấy, cô gái ngẩng đầu, trên gương mặt thâm tím là đôi mắt nâu toát lên nghị lực phi thường, khóe môi chảy máu nở nụ cười mãn nguyện, yên tâm gục ngã, vòng tay phía trước dang rộng, ôm lấy cô gái đã bất tỉnh vẫn giữ vẻ tươi cười hạnh phúc ___

Người con gái si tình đó chính là San San, không biết có phải bởi tấm chân tình mãnh liệt của cô đã ‘cảm hóa’ được trái tim ‘quỷ dữ’ của Hạ Vũ Phi hay không, mà sau sự kiện ‘Mùa đăng quang’, San San không những ngiễm nhiên trở thành bạn gái chính thức của hắn, còn là vị ‘phi tử’ duy nhất chưa bị hắn biếm vào ‘lãnh cung’. Điều này có nghĩa là cho tới hiện tại, ngoài ‘chánh cung hoàng hậu’ là Tô Ngọc Thiên ra, thì San San là cô gái thân cận nhất với Hạ Vũ Phi.

Nhưng do San San đã tốt nghiệp, nên mọi người mới ít thấy hai người bọn họ bên nhau và nghe nói cô ấy cũng sẽ có mặt trong ‘Đêm dạ vũ’ với tư cách là ‘Cựu Hoàng hậu’ của Hoàng Gia.

May mắn thay, ‘Mùa đăng quang’ năm nay, Hạ Vũ Phi đã là ‘hoa có chủ’, lại là một ‘cô chủ’ ngoại quốc vô cùng xinh đẹp, nếu không thì đời nào các vị tiểu thư kia chịu để yên chứ.

‘Hội thao’ và ‘Lễ hội âm nhạc’ là hai cuộc thi cần sự hợp tác, đoàn kết của Hạ Vũ Phi – Tô Ngọc Thiên – Jasper Brando, ba ứng cử viên cho vị trí ‘Chủ tịch hội học sinh’ năm học này. Gần giống như một cuộc sát hạch kiểm tra ‘tư chất’ bọn họ có thích hợp, cần thiết cho ‘Hội học sinh’ hay không. Và ‘Đêm dạ vũ’ mới chính là cuộc chiến đấu thật sự giữa ba người, cùng với bạn nhảy của mình đánh bại hai đối thủ còn lại.

Sân trường Hoàng Gia là địa điểm chính diễn ra ‘Đêm dạ vũ’, tối hôm nay được trang hoàng lộng lẫy, những dãy đèn màu lấp lánh giăng chuyền từ cành cây này sang cành cây khác, bao quanh toàn khu vực rộng lớn. Dọc theo bốn phía là những bàn tiệc buffer với nhiều thức ăn nhẹ, hoa quả, nước trái cây, rượu nho… Những bản nhạc dịu êm hòa lẫn trong không khí mát rượi trong lành buổi đêm, trên bầu trời hàng ngàn vì sao sáng lung linh, khung cảnh tối hôm nay quả thật rất lãng mạn.

Mọi người đã đến gần như đông đủ, các cặp đôi đều vô cùng nổi bật, những cô gái rạng rỡ trong bộ váy dạ hội sặc sỡ nhiều màu sắc, những chàng trai bảnh bao trong bộ vest, complet sang trọng hòa nhã. Ai cũng cười tươi như hoa trò chuyện rôm rả, trên tay không là dĩa bánh thì cũng là ly rượu, xem ra đều rất vui vẻ.

‘Bộ ba vĩ đại’ cũng đã có mặt cùng với bạn nhảy của mình: Hạ Vũ Phi – Clara Heige, Tô Ngọc Thiên – Hoàng Khôi Vỹ, và Jasper Brando với một cô tiểu thư ‘cuồng nhiệt’, người đã đeo bám anh chàng suốt 1 tuần nay, để rồi anh phải chịu thua cô nàng, đồng ý chọn cô làm bạn nhảy.

Cả ba chàng trai đều anh tuấn phi phàm trong bộ vest trắng đen cách tân trẻ trung, ba cô gái thì mỗi người mỗi vẻ, cô tiểu thư kia thì xinh xắn đáng yêu với váy hồng mềm mại, Clara thì yêu kiều, quyến rũ trong bộ váy đen bó sát thân hình bốc lửa, còn Tô Ngọc Thiên với chiếc váy lụa trắng kem dài qua gối, mái tóc đen búi đơn giản sau gáy, trông cô có vẻ thuần khiết, thánh thiện như một chú nai con lạc lõng trong khu rừng rậm nguy hiểm, hoang dã. Thậm chí gương mặt cô ta cũng rất biết cách phối hợp với quần áo, ánh nhìn ngây thơ và nụ cười dịu dàng như ẩn như hiện, tựa tiên nữ giáng trần, phiêu diêu, thoát tục.

Hai anh em sinh đôi Ưu Khang Bình – Ưu Khải Phong cũng không hề kém cạnh trong hai bộ tuxedo đối màu đen – trắng hào hoa phong nhã, bạn nhảy của họ là cô bé Tiểu Nha nhỏ nhắn dễ thương với chiếc đầm hồng ngắn và một cô gái mặc váy voan đỏ dài, dung mạo tuy không xinh đẹp nhưng lại trông vô cùng khả ái, khí chất thì cao quý hơn người __ cô ấy chính là ‘Cựu Hoàng hậu’ của Hoàng Gia __ tiểu thư San San.

Tất cả bọn họ đứng tập trung thành một nhóm, đặc biệt thu hút, đặc biệt nổi trội, y như những đại minh tinh Hollywood trên thảm đỏ, khiến người khác không thể không nhìn, đã nhìn thì không thể rời mắt, mà nếu lỡ có rời mắt đi thì cũng không thể nào quên được. Nói là đứng cùng nhau, nhưng bọn họ lại không xôm tụ, rầm rì to nhỏ ồn ào như bọn người tụm năm tụm bảy kia.

Trừ đôi oan gia Ưu Khải Phong và Jasper là hai kẻ to mồm mạnh miệng nhất, không ngừng xỏ xiên nhau và ba người Hoàng Khôi Vỹ, Clara, San San lâu lâu chen vào vài câu ‘bình luận’ ra, thì bốn kẻ còn lại Ưu Khang Bình, Tiểu Nha, Hạ Vũ Phi, Tô Ngọc Thiên đều hầu như không chịu hé răng lấy một tiếng, chỉ gật đầu ậm ừ cho có thôi. Ưu Khang Bình thì vốn là người kiệm lời, Tiểu Nha một phần vì tự ti thân phận mình thấp kém, phần cũng chẳng biết nói gì nên chỉ đành ‘dựa cột mà nghe’, riêng Hạ Vũ Phi và Tô Ngọc Thiên, hai con người vừa cao ngạo vừa lạnh lùng này, đứng chung đã là nể mặt lắm rồi, muốn hai người họ chuyện trò thân mật thì chẳng khác nào việc ‘mò kim đáy bể’.

Ngay khi người dẫn chương trình kết thúc bài diễn thuyết dài dòng của mình, mọi người vỗ tay hoan hô hết cỡ, điệu nhảy đầu tiên đã chính thức được bắt đầu, từng đôi từng cặp đang cầm tay nhau bước ra khoảng sân trống, dìu dắt nhau trong tiếng nhạc du dương, trầm bổng ___

Sau ít phút, trên sân đã gần như kín chỗ, chỉ còn lác đác khoảng hơn chục người ở phía ngoài, bên cạnh bàn tiệc, hành lang, ghế đá vẫn tiếp tục đứng đấy tâm tình, hay chỉ đơn giản đứng nhìn vì chưa muốn nhập cuộc. Trong số đó, có cả Hạ Vũ Phi và Clara Heige.

Khuôn mặt tuyệt mỹ của Clara càng lúc càng trở nên khó coi, ánh mắt như nhìn ‘người ngoài hành tinh’ của cô không ngần ngại dán chặt vào cái bản mặt đẹp trai của ‘bạn nhảy’, người căn bản không thèm liếc mắt cô lấy một lần kể từ lúc đón cô ở bãi đỗ xe.

Mặc dù có chào hỏi ân cần, nhưng cũng chỉ là những câu xã giao hết sức bình thường, lịch thiệp, sáo rỗng, chẳng giống với lời ‘đồn thổi’ về bản tính ‘ong bướm tường đông’ của anh ta tí nào. Không lẽ diện mạo và thân hình của cô còn chưa đủ để hớp hồn hắn, hoặc là tiêu chuẩn của hắn quá cao, không thì mắt hắn cốt chỉ dùng để ‘trang trí’ mà thôi, à không, chính xác là ‘thần kinh’ hắn ta có vấn đề thì đúng hơn.

Không say mê cô thì đã đành, đằng này, Hạ Vũ Phi còn dám biến cô thành ‘không khí’, trong khi ai nấy đều mời bạn nhảy ra sân, thì hắn cứ bất động như tượng đá, mắt hướng về phía xa, không rõ là nhìn cái gì mà có thể chăm chú không hề chớp mắt đến vậy, đã giữ nguyên tư thế ‘bất bình thường’ này hơn nửa tiếng, không phải ‘bệnh thần kinh’ thì là gì?

Clara tức tối nhưng không thể mở miệng gọi hắn ta, như thế hắn sẽ lầm tưởng là cô ‘mong đợi’ hắn, làm mất ‘giá trị’ của cô, nên chỉ còn biết sử dụng ánh nhìn ‘gươm giáo’ của mình hi vọng hắn có thể cảm nhận được ‘sát khí’ mà ‘bừng tỉnh đại ngộ’. Thật may là đã có tác dụng, Hạ Vũ Phi nhẹ nhàng quay sang bên cạnh, lạnh nhạt lên tiếng

“Tiểu thư Clara, chúng ta cũng nên ra kia với mọi người đi chứ?” – hắn chìa tay

“ __ vâng __!” – cô nghiến răng nghiến lợi nói, cố giữ vẻ mặt hòa nhã đặt bàn tay lên tay hắn, để hắn dẫn đến một chỗ trống trên sân

Hai người điều chỉnh tư thế, cùng chuyển động theo âm nhạc, dần dần bắt kịp nhịp điệu, hòa lẫn trong đám đông. Dưới ánh đèn đầy màu sắc rọi vào, những bộ váy áo của các cô gái chờn vờn đong đưa trông như những cánh bướm sinh động lung linh huyền ảo giữa màn đêm đen tuyền kì bí.

Cách chỗ Hạ Vũ Phi không xa là bốn cặp đôi cùng đứng chung khi nãy, anh chàng Jas thì đang nhăn nhó khổ sở với cô bạn nhảy, không biết kiếp trước của cô ta có phải là loài ‘bạch tuộc’ hay không nữa, cả thân hình dính sát vào người anh, hai cánh tay thì đeo cứng cổ anh, gỡ thế nào cũng không ra, nếu không phải họ đang ở chốn đông người, chỉ sợ là cô ta sẽ quấn cả chân lên hông anh mất. Jas hết cách, đưa mắt ‘cầu cứu’ với tên đáng ghét Ưu Khải Phong đang nhảy gần đó, tiếp tục kiểu thế này qua mấy bản nhạc nữa chắc anh sẽ ‘liệt’ toàn thân chứ chẳng chơi.

Ưu Khải Phong tuy vừa nhảy vừa chuyện trò với ‘Cựu Hoàng hậu’, nhưng tình cảnh dở khóc dở cười của cậu chàng Jasper vẫn không lọt ra khỏi tầm mắt hắn. Cô gái ấy công nhận đáo để thật, giữa ‘thanh thiên bạch nhật’ mà cứ như ở chốn không người, bám cứng lấy Jas như động vật không xương sống, thiếu điều chỉ muốn ‘cường bạo’ anh chàng ngay tại đây. Nhìn bộ dáng ‘ngậm đắng nuốt cay’ như ăn phải ớt của Jas, Ưu Khải Phong cười thầm trong bụng, giả vờ như không thấy, cứ để cho cậu ta trân mình ra chịu đựng đi, hết bản nhạc này ắt sẽ có ‘quý nhân’ giúp đỡ thôi mà, nhưng người đó chắc chắn không phải là hắn rồi.

Kế bên hắn cũng có một đôi trông buồn cười không kém, là ông anh trai hắn và cô bé Tiểu Nha, việc hai người bọn họ thành một cặp ban đầu chỉ là lời gợi ý vu vơ của hắn, ai ngờ Khang Bình lại răm rắp nghe theo, hôm nay cả hai lù lù xuất hiện trước mặt, hắn mới vỡ lẽ.

Khi nãy thấy hai người đều trầm mặc thinh lặng, cứ tưởng mọi chuyện sẽ suôn sẻ trôi qua. Và tình trạng bây giờ thì đã chứng minh điều ngược lại, Ưu Khang Bình – Tiểu Nha hai con người ‘không dành cho khiêu vũ’ này liên tục luân phiên nói câu ‘xin lỗi’ đối phương vì giẫm phải chân nhau.

Hai người điệu bộ lúng túng như ‘gà mất thóc’, anh một câu, cô một câu ‘tôi xin lỗi’ không ngừng, bọn họ không biết là mình đang gây sự chú ý hay sao?

Nhưng dù gì thì vẫn chưa phải là cặp đôi tập trung sự chú ý nhất trên sân, Hoàng Khôi Vỹ và Tô Ngọc Thiên mới chính là tiêu điểm thực sự, nam thanh nữ tú, tài sắc vẹn toàn, với những bước chân uyển chuyển, lướt đi nhẹ nhàng, hai thân hình đối lập, một mạnh mẽ, một mềm mại, cùng nhau lay động, không gò bó, nhưng cũng không quá phóng túng, tựa hồ như một vũ điệu của loài bướm __ vô cùng tự nhiên, vô cùng xinh đẹp.

Thỉnh thoảng xung quanh vang lên những tiếng trầm trồ xuýt xoa, có cả tiếng xin lỗi khi các cặp va phải nhau vì mải mê nhìn ngắm, mãi cho tới lúc điệu nhảy đầu tiên chấm dứt  ___

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro