Chapter 2.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ayumi đi chợ nấu cơm, ăn cơm. Trong bữa cơm, cô có phần quan tâm tới chiếc xe:

“Xe bị hỏng ntn?”

“phải thay khá nhiều thứ đây.”

“Tôi…” - Ayumi ngập ngừng.

“Em sẽ phải trả giá.” Kan nhắc lại.

Ayumi xong việc rửa bát, cô không dọn dẹp vì sợ anh vồ lấy mình bất cứ lúc nào. Cô vào nhà tắm khóa trái cửa và tắm. Xong ngay khi vừa bước ra, Kan đã đứng ngay cửa nhà tắm chờ hỏi tội.

Anh kéo cô vào giường và bịt mắt cô lại. Ayumi biết không thể thoát khỏi nên cô phản kháng không hết sức. Cô bị anh lột quần ra ngay lập tức. Kan chỉ hôn cô qua loa rồi vào luôn.

“... (ư… ư… ư)... - Ayumi ngăn không cho mình thét lên, nhưng cô đau quá, khe của cô chưa kịp tiết chất nhờn anh đã đi vào khiến cô đau đớn - AAAAAAAAAAAAAAAAAA” - cô hét lên thất thanh và đẩy anh ra một cách mạnh mẽ.

Kan không cho cô toại nguyện, anh lại nhấp vào, nó khiến Ayumi cong lên và hét Á Á Á rất to, cô đau đến tột cùng. Kan không thể đi vào sâu trong cô được. Hẹp quá, khi anh nhận ra cần phải mơn chớn Ayumi và từ từ làm lại theo từng bước, khi đút vào, Ayumi nhăn mặt đau đớn.

Cô cấu chặt da anh xin buông tha.

“Đừng, dừng lại đi Kan, em không chịu nổi. Á! Á AAAAAAAAAAAAAA! Đừng, anh… a…. a… đau lắm anh… em đau…”

Ayumi quằn quại, cô buông xuôi, cô không thể chống lại sự tấn công của Kan, cô không có cảm xúc cho lần này. Vì vậy, dù sắp đạt tới đỉnh điểm hưng phấn, Kan phải dừng lai. Anh phóng tinh ra ngoài, tưới quanh vùng kín của cô. NHưng không thể chịu nổi, anh đẩy Ayumi lên và ấn đầu cô vào cái của mình.

“ư ư” - ayumi thét lên chống đối. Cô thấy nó ghê tởm quá, Kan cứ ép cô sát nó.

“Cắn nó đi!” - Kan nói - nếu như em không muốn tôi làm đau em.”

Ayumi sợ đau, cô ngậm cái đó vào và cắn. 
Nó quá to với khuôn miệng cô,cô cho nó vào được rồi nhè ra, lại bị Kan sục vào, cô chỉ viết xoay miệng, rồi dùng lưỡi gạt nó ra. Kan bị kích thích bởi nó, anh bắt cô phải uống toàn bộ những thứ anh cho ra.

*

Sáng hôm sau, Ayumi ghê tởm miệng, cô dậy và đi đánh răng ngay lập tức thì cơn đau bụng lại trào lên. Anh đã quá mạnh bạo và nhanh khiến “cô bé” bị tổn thương. Cô ôm bụng nhăn nhó, mặt phụng phịu. Kan biết cô đang làm nũng, phụ nữ luôn luôn vậy.

Điện thoại của Ayumi réo. Bạn cô hỏi sao không đi học, hôm nay điểm danh hai lần, đầu giờ ca 1 và đầu ca 2 nhưng Ayumi lắc đầu. Nói rằng mình bị ốm. Kan nhớ tiết hôm nay của thầy rất nghiêm, cô sẽ bị trừ hai điểm chuyên cần và 1 điểm trong bài kiểm tra. Ayumi học rất hời hợt nên điểm không thể cao được, vậy mà cô còn nghỉ, trong khi bây giờ đến vẫn kịp.

“Anh chở em đến trường nhé!”

Kan ngồi sát bên cô, nhẹ nhàng vòng tay ôm cô.

“... Xe hỏng rồi mà.”

Kan biết không phải vì cô không có xe đi hay sắp muộn giờ, mà vì cô bị đau bụng. Và nữa là cô không hề giận anh, cô chấp nhận chỉ vì đã làm hỏng xe của anh.

“Anh đã mạnh quá - Kan hôn lên trán cô - sau này anh sẽ không thế nữa, Ayumi!”

Cách anh gọi tên cô thật âu yếm. Ayumi lắc đầu:

“Không có lần sau nữa.” - giọng cô ngạt ngào. Gia đình biết chuyện chắc chắn cô sẽ chết.

Kan thích cách cong môi lên hờn dỗi của cô. Nó khiến anh muốn gần gũi cô.

“Giờ đi học thôi.” - Kan đẩy cô dậy rồi chỉ vào đồng hồ. - “Điểm danh xong rồi trốn về”.

Rốt cục Ayumi đã đi học, điểm danh xong cô vẫn ngồi trong lớp vì cô sợ, sợ khi chỉ còn hai người anh ta sẽ làm đau mình. Cho đến khi tan học, cô vẫn lấy lí do ở lại. Kan thấy đám bạn của Ayumi đã đi ra, anh vẫn kiên nhẫn chờ trên taxi. Mãi sau mới thấy cô.

Ayumi ngồi vào xe, hai người đi siêu thị mua đồ ăn. Về đến nhà một anh chàng điển trai đã chờ sẵn ở cửa.

“Kan, cậu thay ổ khóa từ bao giờ vậy? Tôi gọi cho cậu cả ngàn cuộc ,cả Nana nữa, em gái nào đây? Cậu tranh thủ lúc người yêu đi vắng dẫn về nhà à? Đó là tính cách của cậu ư?”

Cậu bạn nhìn Kan xách một đống túi thực phẩm và đoán già đoán non.

“Điện thoại tôi hết pin. Cô gái này là trợ vẽ của tôi. Cậu định vác xác đến ăn nhờ phải không Haku. Xin lỗi nhà tôi không rộng rãi chào đón cậu.”

Kan trông túi xách của HaKu thông báo.

“Cậu nhóc Taka đâu rồi?”

“cậu ta sợ nảy sinh tình cảm với một gã đàn ông men lỳ như tôi nên đã tự dọn đi.” - Kan giấu nhẹm chuyện mình bị phản bội và không nói với người bạn thân của mình rằng đó là lỗi của ai.

Ayumi có chút tự ái vì Kan không nói về mối quan hệ của hai người. Cô vào làm cơm.

Haku có hỏi về giường ngủ.

“Kan, cậu để một cô gái ngủ ở sa lông trong khi mình nằm trong cái giường vua chúa kia à?”

“Vậy thì sao? Nếu cậu ở đây thì cái sạp kia là của cậu” - Kan chỉ vào bàn vẽ của mình. Anh không quên nhắn cho Ayumi một cái tin:

“Cho cậu ta ở nhà mình vài ngày nhé.”

Ayumi chợt cười. Giờ cô đã hiểu tại sao phụ nữ nói Kan rất biết cách chiều chuộng phụ nữ mà trước đây cô không nhận ra. Hoặc là với cô anh đã từng không cư xử như vậy.

“Không thích.” - Ayumi đánh bạo nhắn lại.

Ngay sau đó Kan lấy cớ đuổi Haku, nói rằng anh ta thường dẫn gái về nhà làm ảnh hưởng đến công việc của Kan,...

Ayumi bật cười, cô nhắn lại:

“Anh ấy là bạn thân của anh mà.”

Kan biết Ayumi sẽ đồng ý, dù sao có Haku thì cô sẽ an tâm khi ở nhà hơn. Anh hiểu vì Ayumi đang sợ anh, cô vẫn lẩn tránh ánh mắt của anh. Còn anh cố tỏ ra bình thường, coi cô chỉ như người giúp việc để cậu bạn Haku không nhận ra.

Khác với kan, người chỉ đối xử trân trọng với phụ nữ đẹp, Haku hòa đồng hơn, anh rất galang. Vì thế Kan khá bực mình khi để anh ta trong nhà, vì vậy anh cũng ru rú trong nhà.

Ayumi một hai hôm đầu còn ngại ngùng với Haku nhưng sao đó, cô nói chuyện nhiều với anh ta hơn, vì ít ra nói chuyện với anh ta còn thoải mái hơn cứ nhìn vào mắt kan. Cô thấy ngại ngùng, bối rối và có chút sợ sệt.

Nana đi du lịch với gia đình về, cô gọi Kan đến ăn cơm tối ngay, Kan gọi Haku đi cùng.

Ayumi nói rằng mình đến nhà bạn nhưng thực ra cô ở nhà, cô khóc một mình vì tủi thân. Nana mới là người yêu của Kan.

“Đồ ngốc, em đang khóc phải không?”

Kan nhắn tin cho cô.

Sao anh biết mình khóc mà lại để mình khóc chứ. Ayumi không trả lời lại, nhưng cô cảm thấy hạnh phúc vì tin nhắn đó.

“Nhớ Ayumi lắm.”

Kan tiếp tục nhắn. Anh thích giữ mối quan hệ lén lút như thế này, nó cho anh cảm hứng trong mạo hiểm. Trách sao Nana muốn duy trì nó. Nhưng anh làm chủ được cảm xúc, không như Nana, yêu anh mà vẫn dan díu với thằng nhóc kia.

Trong thời gian Haku đến, anh ta ó xích mích với Ayumi và hai người thường hay tranh cãi nhau. Haku không hiểu sao con nhỏ này với mọi người đều làm hòa, dễ dãi, còn với anh thì thích đấu tranh đến cùng. Còn Ayumi thực chất chỉ muốn chứng minh sự tồn tại của mình trong nhà, để Kan ghen nhưng rất tiếc anh không hề tỏ ra ghen tuông gì. Vì anh biết mẫu người của Haku giống như Nana, hoặc 1 cô nàng cá tính, sành điệu. Còn về Ayumi, cô là người đơn giản, thời gian qua ở cùng nhà với cô, anh hiểu con người cô. Nó giống anh, không thích sự thay đổi.

Ngay khi lấy xe về, Haku mượn xe của Kan đi chơi, không bỏ qua dịp đó, Kan đã ôm trầm lấy Ayumi mà hôn lấy gáy cô.

“Đừng!”

Ayumi vừa nhận điểm kiểm tra, quá tệ, cô không có hứng làm gì hết.

Kan cũng vừa gặp ức chế với bản vẽ của mình, anh không có hứng cho chuyện ấy nhưng khi vừa chạm vào da thịt Ayumi, nó lại cho anh cảm xúc. Anh từ từ rờ tay khắp vòng eo cô, tiến lên vòm ngực.

“Không được!” - Ayumi phản đối.

Kan vẫn tiếp tục bóp hè nhẹ xung quay bờ ngực dưới của cô, khiến chiếc áo lót bị xếch lên. Chiếc áo cô mặc hơi rộng, cổ nó bị kéo sang bên, Kan hôn lên vai cô. Dùng lực giữ cô không cho nhúc nhích, Kan cúi mình đi xuống, dùng lưỡi cảm nhận từng đường gân căng lên xung quanh cổ Ayumi.

Ayumi cố gắng trụ vững, tay anh ta hư hỏng đi xuống, những ngón tay tỳ sát vào hông cô mà trượt xuống, đi đến đâu quần cô nhàu nhúm và tuột xuống theo.

“Kan, em không thể vào ngày hôm nay.”

Ayumi thở hổn hển chống cự. Mặc dù sự mơn man đang chạy dọc cơ thể cô, ngọn lửa bắt đầu bừng lên nhưng Ayumi phải kiềm lại.

“Haku ở nhà chúng ta mấy tuần nữa.” - Kan hôn sâu hơn, anh áp sát cô nữa, một chân anh luồn giữa hai khe chân Ayumi, co lên rồi đưa xuống, ba lần như thế cho đến khi hai chân cô giữ chân anh lại, mông cô cong lên chạm vào phần nhạy cảm của Kan, khiến nó cứng lên và ngọ nguậy trong lớp khóa quần.

“Nhưng…”

Ayumi ngửa mặt lên trời khi bị Kan hôn lên vành tai và huyệt của cô, rồi cắn quanh, trong khi đó tay anh bóp cứng đầu ngực cô, chần thì dịch chuyển trong khe chân cô.

Kan nghĩ mình sẽ nhẹ nhàng với cô, dìu cô lên đỉnh từ từ nhưng dường như anh đã khiến cô chao đảo bởi sự cuồng dại này.

Kan đưa tay tuột lớp quần bó của Ayumi ra. Mồ hôi trên ngực cô lấm tấm, Anh vội vã xoay cô lại và húp từng giọt lấm tấm đó, chiếc áo của Ayumi bị xộc xệch, Kan mạnh dạn tuốt nó lên.

“Em bị!”

Ayumi ré lên trong khó khăn. Cô thở thành tiếng.

“Ngày thứ mấy?”

Trước đây kan vẫn bất chấp đi vào Nana khi cô gần kết thúc chu kỳ, những ngày đó thường ẩm ướt, trơn tuột và không đem lại cực khoái như ngày thường.

“Ngày đầu tiên. Em ra nhiều lắm. Đau bụng nữa.”

Cô để tóc che lấp khuôn mặt, đồng thời rúc vào ngực anh nói bằng giọng trách móc.

Cái sự ngây thơ, ngốc nghếch, thật thà ấy khiến Kan không thể nhẫn nhịn được nữa. Nó cho con tim anh ngập tràn yêu thương, tin tưởng và lãng mạn.

“Nhưng anh muốn.” - Kan cũng chiều theo sự làm nũng ấy.

“Em… không… nó dơ lắm,... anh sẽ không thể…” - Ayumi nãy giờ đã bị ra, cô cảm thấy mình cần phải thay băng bây giờ.

Kan nghĩ tới cách khác, anh đặt tay lên hai má Ayumi, ấn đầu cô xuống dần dần.

“Em… em…” - Ayumi muốn từ chối. cô không thể cho cái đó vào miệng được. Nhìn nó đã đáng sợ, nó còn là chỗ để đi tiểu nữa. Kinh lắm.

“Chiều anh nào, Ayumi.”

Kan nói rất ngọt, anh nhìn cô bằng ánh mắt đầy ham muốn.

Ayumi từ từ cúi xuống, anh vội vàng chìa nó ra mà không bỏ quần ra để Ayumi đỡ sợ. Cô cho nó vào miệng, giây phút đó đưa Kan lên thiên đường. Ayumi rụt rè đưa nó vào đầu lưỡi rồi bỏ ra ngay lập tức, Kan ấn cô lại khiến Ayumi phải quỳ xuống. Cô cho nó vào lần ha, Kan ấn nó vào sâu.

“Ọe”.

Ayumi bị buồn nôn khi mà Kan cho nó quá sâu.

“Anh sẽ để ý hơn.”

Ayumi khóc lóc van xin.

“Em không làm được, nó to quá, đáng sợ lắm.”

“Tiếp đi Ayumi ngốc.”

Kan vén tóc lên mang tai cô, anh dùng tay vân vê da thịt cô. Hất hàm cô lên, vuốt ve xương mặt.

“Em không… Chỉ một lần thôi nhé.” - Ayumi thều thào.

Cô bị chìm vào ánh mắt hút hồn của anh.

Ayumi cho nó lại, cô nhắm nghiền mắt.

“Cắn nó đi em.”

Ayumi ngoan ngoãn cắn nhẹ vào nó, rồi nhè ra.

“Ngoan lắm.”

Kan ngồi xuống hôn lên Ayumi, anh cho cả người cô đè lên mình, để mùi thơm của cô quyện vào mình.

Kan cuốn lấy miệng cô mà cọ vào từng nơi trong đó, răng, lợi, hàm. Anh khiến cô không thể kìm lại nữa, sự ngoan ngoãn trong Ayumi bị đánh đổ, cô muốn trở nên hư hỏng, muốn cùng anh khám phá bản năng.

“Anh đi vào nhé.”

Dù biết nó sẽ không thể tuyệt vời như ngày thường, nhưng Kan không dừng lại được nữa.

“Ứ” - Ayumi tỏ ra giận hờn, cô ngồi dậy.

“Sao?” - Kan cắn tai cô.

“Anh không giữ lời.”

Kan bật cười, - “Em biết đó là tại em mà. Cách em chuyển động khiến tôi không thể cưỡng lại được, nếu muốn tôi nhẹ, em phải dừng ngay cái kiểu hôn này đi.”

Xong Kan quấn lấy môi Ayumi, anh bắt cô phải theo. Trước sự ấm áp, cuồng nhiệt, tràn đầy kích thích đó, Ayumi hoàn toàn bị tê liệt, cô không thể từ chối. Kan dùng sức lật cô xuống, banh chân cô ra và kéo lớp quần lót xuống.

Đúng là cô đang bị, nó dơm dớp, dính dính, và có mùi của băng vệ sinh, anh kéo nhẹ chiếc quần màu tối ra.

“Em sợ nó sẽ làm anh thấy khó chịu.” - Ayumi định lấy tay kéo lại quần lên nhưng Kan đã giữ lại luồn những ngón tay cô lên vai mình.

“Nghe anh!” - Kan từ từ đưa vào trong Ayumi. Nó không khó để đi vào. Anh đi rất chậm, thứ anh cảm nhận được chỉ là một bãi nhày, một cái hang ẩm ướt, trật trội và giữ chặt lấy anh.

Ayumi dạng hết cỡ hai chân để anh đi vào thật dễ. Cái âm ẩm đau bụng giờ bị bịt kín bởi thứ vật chất vừa to, vừa nóng, nó đi sâu vào cô, sâu nữa.

“Dừng lại đi, anh vào quá sâu rồi.” - Ayumi rên lên, cô oằn người theo những đợt lia lưỡi của anh trên đầu ngực mình.

“Chưa, thêm một tý nữa, của anh vẫn chưa khít.” - Kan nói, anh sộc vào luôn để Ayumi ré lên quằn quại: Á Á AAAAAAA.

Anh nhấp liên tục, Ayumi cắn răng cảm nhận sự sung sướng chạy dọc cơ thể. Cái của anh đã chạm đến điểm cực khoái của cô, chỉ có điều nó quá lớn nên hơi rát.

Kan rút ra, máu của cô ra theo, ồ ạt. Nó cho anh cảm giác như được phá trinh cô lần nữa vậy. Tuyệt vời vô cùng.

“Dừng ở đây thôi anh.”

Ayumi muốn khép chân lại, cô ngại ngùng khi những cục máu trong người trào ra, nó dính lên cả của anh, ngoe ngoét xung quanh, trên nền gạch trắng.

“Anh mạnh hơn tý nữa, Ayumi cắn vai anh nhé.”

Kan cởi hẳn quần ra, anh để môi cô sát vai và bắt đầu xộc vào thật mạnh.

“Á!” - Ayumi rung lên, cả người cô rung lên theo anh. Họ bắt đầu vào cuộc một cách nhịp nhàng, cô đã dần quen với cách của anh.

“Ư ư ư! Ơ… a… Kan!”

Cô gọi tên anh và luôn những ngón tay lên tóc anh. Kan muốn Ayumi sướng hơn nữa, anh hôn dọc từ ngực xuống tới rốn, cố tìm cách cắn cái bụng phẳng lì của cô, nó khiến Ayumi phấn khích, thăng hoa đến không thể chịu được hơn.

“Em không chịu được nữa!”

Ayumi đang nứng đến tột độ, như thể cô không nghĩ sẽ còn sướng hơn được nữa. Cô chỉ cần thế này thôi, đừng bắt cô khoái cảm hơn nữa, nó nằm ngoài sức tưởng tượng của cô.

Mùi tanh của máu xộc lên, mặt Ayumi đã dính máu vì cánh tay hư của Kan rờ khắp mọi nơi. Cô đang ra nước, nó hòa cùng với kinh, xối ra. Tuy nhiên, cái của Kan vẫn còn trong đó, anh đang lên đỉnh và sẽ phun ra ngay lập tức.

Dịch của Kan phóng ra trong người Ayumi, dòng nước nóng hổi phun trào, nó làm Ayumi ngột ngạt, bức bách, nhưng nó làm cô kích thích.

“Không! Bỏ ra đi, em không chịu được, đừng ra, Á… em chết mất.”

“A-yu-mi!” - Kan gọi tên người tình. Anh thở lên tóc cô.

“Anh không thể ra được.”

Kan giữ chặt Ayumi không cho cô ra, anh muốn cô phải hứng trọn dòng nước của anh trong khoái lạc, vì vậy Kan hôn lấy hôn để gáy cô, tay miên man, xờ xoạng khắp tất cả.

“Cạch!” tiếng động cửa. Kan giật mình nhìn ra, nơi anh và cô chỉ cách cái cửa vài mét. Haku đi có lẽ đã về, cậu ta có chìa khóa. Kan vội vàng buông Ayumi ra, đứng giữ cửa.

Ayumi lo sợ không kém, cô đang trong trạng thái không có gì che chắn, máu lênh láng.

“Lấy cho anh cái khóa trong hộc tủ.” - Kan ra lệnh, Ayumi làm theo ngay lập tức, anh khóa trong lại.

Haku không mở được cửa, anh gọi cho Kan. Máy của Kan để rung.

“Kệ hắn.”

Kan tiếp tục quấn lấy Ayumi, tay anh vội vàng ấn vào vùng dưới của cô.

“Anh ấy về rồi, chúng ta dừng lại thôi.”

“Không, anh thích thế này.” - Kan quật Ayumi xuống, ngồi lên người cô, ấn nhẹ cái của mình vào trong ngực cô, để hai bầu ngực vẫn còn săn lên cọ sát với nó.

Đến lượt điện thoại của Ayumi reo, cô để chuông.

“Lờ hắn đi, không thấy trả lười, hắn sẽ đi chơi tiếp. Anh muốn em! Ayumi.”

Kan chưa thể kết thúc khi mà cơn dục cảm còn ở đỉnh điểm. Anh hôn lên khuôn mựt Ayumi rồi tiếp tục sục vào cái lỗ nhỏ của cô.

Nó khít chặt, khiến anh đê mê, không tài nào dứt ra nổi.

“A… a!”

Ayumi vẫn ré lên. Kan rất thích âm thanh này, nó cho anh nhiều cảm hứng hơn bao giờ hết.

Anh dừng lại một chút ngắm nhìn cô, sau đó lại đưa nó vào ngực cô, xoa bóp.

“A A A…” - Ayumi lè lưỡi cảm nhận sự sung sướn, cô thở mạnh. Ngực cô căng lên đầy quả.

“Em mệt lắm, a… a... em chịu không được, Kan. Ư… ư...Tha cho em.”

Ayumi nói bằng thứ giọng nài nỉ.

Kan nhìn cô cười, anh phóng tinh và xả nhằm đúng cằm Ayumi.

Mặt cô ướt, dính đầy bọt trắng.

“Anh yêu em, Ayumi!” - Kan lại duỗi người ra, hôn khắp mặt Ayumi. Anh vẫn thích tạo kích thích hơn thế nữa, khiến cô oằn người xoay xở.

Điện thoại vẫn réo.

“Em cũng yêu anh!” - Ayumi nói. Lần này chỉ cần thầy Kan thay đổi từ thế, cô tự động dạng háng để anh đi vào.

Họ quấn lấy nhau không dứt. Cho đến khi Ayumi không thể chịu được nữa mới dừng lại.

“Anh phải chịu trách nhiệm.”

Xong Cô đi vào nhà tắm.

Cô tắm rất lâu, dòng nước xả vào cô, vẫn còn nguyên cảm giác đê mê, cô nếu chịu được nữa, cô vẫn muốn anh tiếp tục làm đau mình.

Kan ở ngoài dọn dẹp, cảm giác giống như vừa được cưỡng bức Ayumi vậy, thích thú vô cùng. Anh muốn vào nhà tắm làm tình tiếp nhưng chắc cô sẽ không cho đâu.

Haku về nhà. Anh chỉ thấy con nhỏ Ayumi nói ít đi, còn cậu bạn Kan vẫn tỏ ra khó tính với nó. Haku thực lòng mà nói, anh thích nó nói nhiều như mọi khi, và chí chóe với anh.

Kan nhìn vào vỉ thuốc tránh thai, cô đang bị, không cần phải uống làm gì. Loại này chỉ nên uống 2 liều trong 1 tháng thôi mà.

*

Một vài ngày sau, Khi Nana đến chơi nhà, họ định tổ chức tiệc. Ayumi không muốn, cô nói rằng mình có việc phải đi. nhưng cô đã nói rằng Kan cũng có việc.

Vì vậy kan phải lựa chọn, 1 là ở nhà tiếp Nana và Haku, hai là trốn ở môt xó nào đó và đè ngửa Ayumi ra.

Và anh chọn cách thứ hai.

Ayumi không thể hiện ra nhưng vui vô cùng, giả vờ hai người đi có việc, cô ngồi trên xe Kan và cười tỉm tỉm một mình. Kan phóng xe rất nhanh, đến một bãi hoang văng, có cánh đồng trải dài anh mới dừng lại.

“Anh muốn hiếp em!”

Kan nói. Muốn bất cứ lúc nào, muốn cô chống trả và muốn cô quằn quại để anh sộc vào tận sâu.

Ayumi nhìn quanh, ở đây ư? Anh muốn làm chuyện đó ở nơi hoang sơ vậy ư. Cô lắc đầu.

Kan mở vòm xe ra, anh nhảy ngay sang ghế của Ayumi mà kéo cô ngã đầu vào ghế lái. Mở cửa xe ra.

“Lỡ có người…?” - Ayumi giãy giụa.

Kan mặc kệ, anh xé áo của Ayumi ngay.

“Anh,... rách áo em về không được.”

Ayumi thẹn thùng. Mấy hôm cô nhớ anh kinh khủng, nhớ cách anh động đậy trong người cô, nhưng cô muốn ở trên giường, không phải ở ngoài trời, mà bất cứ ai đi qua đều có thể thấy như vậy.

Kan vỗ vào mông Ayumi mà lột quần tất của cô ra.

“Đừng!” - Ayumi lo sợ anh sẽ đâm sập vào mình luôn, như thế rất đau rát. Kan bắt đầu đưa tay rờ người cô.

“Tư thế mới nhé, Ayumi!”- Kan hôn xuống ngực cô.

“Không, ở đây không được!” - Ayumi quay mặt sang hướng khác, tay đẩy đầu của anh ra. Kan lấy chân đẩy cửa xe bên ghế khách hết cỡ, những cơn gió lùa vào. Anh bắt đầu ngay.

Những ngón tay Kan chạm hờ lên vùng đùi cô, một cách thận trọng, năm đầu ngón tay vờn vĩnh đùi trong, tiến lên dần dần.

“Đừng Kan, ở đây không được!”

“Anh muốn chúng ta trong im lặng!” - Kan nói bằng chất giọng ra lệnh. Anh đẩy mạnh Ayumi ngã phịch xuống ghế, bỏ việc kích thích cô mà thô bạo giật áo cô, Ayumi không thể làm cách khác được, cô bị lột áo ra một cách thô lỗ.

“Anh làm sao vậy?” - Ayumi chưa từng gặp thái độ này của Kan khi hai người gần gũi.

“Ngậm miệng lại, cả việc rên rỉ của em nữa!”

Kan ghì tay bóp ngực cô, bóp rất mạnh, anh muốn xả giận lên cô, anh ghét cách cô tiếp chuyện với Haku, nó giống như với anh ngày trước, cô chỉ được phép làm như thế với anh. Anh muốn cô phải giữ mình.

“Ứ… ư… ư” - Ayumi nghiến răng nghe lời. Cô sợ anh sẽ làm cô bị tổn thương.

“Á” - Ayumi bị Kan lật ngược người, vỗ phát mạnh vào mông, anh thích nghe âm thanh cô bị đè nén. Nó giống như cô đang bị anh cưỡng bức. Kan giật cúc áo sơ mi của mình ra, anh áp lưng cô vào ngực mình, một tay chống giữ người cả hai, một tay bóp lấy bóp để ngực và eo Ayumi. Sau đó anh hôn lên cầu vai, lưng và mông cô. Anh ra khỏi xe và kéo cô ngồi trở lại trên xe. Ayumi vội vàng khép chân và ngồi ngay ngắn, cô quơ áo toan định mặc lại thì bị Kan vội vàng banh chân ra.

“Kan.” - Cô hét lên.

“Câm nếu không tôi sẽ nhét cái đó vào miệng!”

Ayumi sợ hãi im lặng. Anh tỏ ra quá hung bạo, bảo thủ. Cô đang bị ép buộc mà không thể chống cự vì ở nơi này chỉ có cô và anh, anh quá khỏe.

Kan lia lưỡi hôn bầu ngực Ayumi, rúc vào hôn hít đầu ngực săn chắc, vòng lưỡi xung quanh, tay còn lại không quên mon men vòng ba cô. Nó khiến Ayumi rướn người lên. Anh luôn là người cho cô những cảm xúc chưa bao giờ cô tưởng tượng ra được. Có mãnh liệt, say mê, đớn đau, tủi hờn, phiền muội, hạnh phúc, thăng trầm. Ayumi tóm lấy tóc anh, ôm siết.

“Nà na na ná na…” - Ayumi có điện thoại. Cô biết Kan sẽ không cho cô tắt máy. Tiếng chuông vẫn kêu liên tục, nó khiến Ayumi có cớ để buông ra, cô hoàn toàn không muốn làm chuyện ấy ở đây chút nào.

Cô với lấy chiếc túi đã bị Kan quăng xuống ghế dưới và mở ra. Là Haku gọi, Kan cũng nhìn vào màn hình. Anh giật lấy điện thoại, trượt nghe ngay lập tức:

“Alo! Con nhỏ quên điện thoại trên xe tôi. Anh muốn nhắn gì?”

Haku lắp bắp trong điện thoại. Kan kết thúc cuộc nói chuyện luôn:

“Vậy thôi nhé.”

Anh tắt nguồn điện thoại của Ayumi. Sau đó nhìn cô bằng ánh mắt như sẽ nuốt chửng ngay bây giờ.

Bất chợt Ayumi đặt tay lên má anh, cô cười khúc khích. Kan khá bất ngờ trước nó, nụ cười của cô đáng yêu quá, nó trong vắt và đôi mắt cô chằm chằm nhìn anh âu yếm.

“Anh đang ghen!”

“Linh tinh!” - Kan gạt đi, anh quay mặt sang hướng khác nhưng Ayumi áp má anh sát gần, cô đặt trán kề lên trán anh.

“Em thích cảm giác này lắm!” - Cô cười và cọ mũi vào mũi anh.

Kan bị hành động đó làm ngây ra. Anh há miệng ra và cắn môi Ayumi ngay lập tức, anh ngồi lên người cô, trao cho cô nụ hôn sâu, nồng ấm. 
Ngọn lửa tình ái bùng cháy trong cả hai. Anh muốn để cô bùng cháy, và trở thành người hạnh phúc nhất ngay lúc này. Kan trượt xuống, cắn xương hàm, cổ, những điểm kích thích, eo, xương chậu.

“Anh! Em vừa mới hết, không chắc nó vẫn còn.” - Ý của Ayumi cô e sợ hành kinh vẫn còn, và nó vô cùng kinh tởm để anh dùng lưỡi.

“Em-ngậm-miệng-lại!”

Kan ra lệnh. Anh lúi húi quanh vùng kín của Ayumi. Anh ngửi thấy mùi thơm ở đó, có lẽ Ayumi của anh đã rửa ráy để chuẩn bị cho sự tiếp xúc. Xem ra cô không cưỡng lại được được anh rồi. Kan dừng lại, ngước nhìn Ayumi và cười hiểm. Anh đặt ngón tay vào chính giữa cửa mình của cô, ấn từ nhẹ đến mạnh. Ayumi đã leo lên cao trào. Cô trào ra một ít nước.

Kan đưa đầu lưỡi thế chỗ ngón tay, anh lia qua lại và húp chùn chụt. Anh bóp lấy mông cô một cách khoái cảm, tách hai bàn tay đang ôm trọn hai bên mông cô ra, nước của Ayumi ra nhiều hơn. Cô nhắm nghiền mắt cảm nhận cái lưỡi đang hoành hành trong mình. Nhưng Kan luôn chỉ mấp mé ngoài cửa.

Rất lâu, Kan chỉ thập thò quanh quẩn vui đùa với “cô bé” của Ayumi. Anh có cách của mình, anh điều chỉnh được ham muốn của phụ nữ. Anh muốn cô phải chủ động.

Và Ayumi lại cắn câu, cô tóm lấy đầu anh ấn sâu vào trong, cũng đẩy người gần về anh hơn. Kan quỳ bên ngoài xe, còn cô ngồi trong xe, dạng chân cho anh muốn làm gì thì làm, nhưng Kan lấy tay giữ lực đẩy của cô, anh vẫn kiên trì xoay lưỡi vòng quanh.

Nhưng Kan chiều lòng Ayumi theo cách khác, anh há miệng to và cắn luôn toàn bộ âm hộ của Ayumi, anh hút lấy hút để nước rỉn ra. Anh biết thứ nước này là của anh, vì anh và dành cho anh.

“AAAAAAAAAAA” - Ayumi không thể ngậm miệng được nữa, cô run lên sung sướng, cô bị kích thích, và cô nghĩ mình đã lên tới đỉnh điểm của cảm xúc. Kan đóng răng lại rồi lại mở ra, ngoạm lấy “vỏ hến” và lớp lông mu xung quanh, cắn nhẹ.

“Ư Ư Ư Á AAA Ư”

Ayumi căng người ra, cô thở hắt ra, tay nắm chặt khung của xe, tóc cô giũ ra, mồ hôi lấm tấm, chân cô quắp lấy thân anh. Cô không nghĩ mình chịu được khoảnh khắc này thêm nữa.

Kan dừng việc đó lại, trong quần anh, cái đó đang biểu tình, nhưng anh muốn giữ lời hứa với chính mình, phải cho Ayumi lên tới trên cả sự thỏa mãn. Anh giờ chỉ rờ lưỡi quanh “con hến”.

Nó làm Ayumi nao nao, sau khi được lên đỉnh cao của ngọn núi, anh chỉ lờ lờ, chấp chới. Cô muốn lên nữa, miễn sao đừng lên cao như vừa rồi là được.

“Tiến nữa đi anh!” - cuối cùng Ayumi phải nói ra. Cô buộc lòng phải nói thay ước muốn của cơ thể.

Kan đi sâu thêm vào, rồi anh rút lưỡi ra.

“Đổi lại em sẽ phải làm như thế với cái của tôi.” - Anh mặc cả.

“Vâng!” - Ayumi gật đầu. Giờ anh muốn thế nào cũng được, chỉ cần chăm sóc, vuốt ve “con bé” theo ý nó muốn.

Kan sộc lưỡi vào ngay, anh tiến đến kịch lưỡi, uốn lượn, ngọ nguậy, quấy rầy cái hang động bí hiểm. Cái lưỡi được làm mọi thứ ở nơi rộng rãi với nó.

Ayumi trào lên dữ dội, cô bấu chặt lấy tóc anh. Nếu miệng anh ở trên môi cô, cô sẽ tóm lấy hôn lấy hôn để để cảm ơn sự bùng nổ này. Nó trên cả tuyệt vời.

Kan dùng lưỡi một cách chuyên nghiệp, như anh đang lau chùi một nơi nào đó đầy bụi bẩn, anh không bỏ sót một chi tiết nào.

“Ư...Ư…”

Kan dừng lại, anh dùng tay đẩy Ayumi ngồi thẳng người và quấn lấy môi cô, ngực cô cố tình va chạm vào người anh, nó chạm tới đâu, mọi thứ trong anh như nở hoa.

“Em yêu anh!”

Kan ngừng hôn nhìn cô, Ayumi thốt lên trong vô thức. Cô đang rất hạnh phúc và muốn anh biết cảm xúc của mình. Cô chấp nhận hư hỏng để được yêu.

“Dừng lại thôi, em sẽ không chịu được nữa!” - Kan nói, anh buông tay khỏi cô nhưng Ayumi không cho phép. Cô bấu tay vào người anh sát hơn, người cô ưỡn lên chạm vào anh, giờ anh có muốn đâm sập vào cô cũng chịu hết.

“Ứ ư” - Cô phát âm bằng cổ họng. Hoặc là anh ấy muốn được thỏa mãn, Ayumi đưa tay mình đi xuống dưới từ từ. Cô sẽ cố gắng.

“Em có dám tiếp tục không? Nó khá tốn sức đấy!” - Kan đưa một tay ôm đầu cô, vừa nói vừa hôn.

“... Không biết!” - Ayumi ngập ngừng. Thì ra còn tiếp.

“Thử nhé, nếu em không chịu được phải đẩy tôi ra đấy.”

Ayumi khẽ gật.

“Em không được phép phát ra tiếng động, và…”

Kan nhìn cô không rời.

“Mà thôi, dừng lại tại đây. Em ko thể giữ lời. Tôi biết em không làm được đâu.”

Kan gạt đi. Ayumi cảm thấy hụt hẫng, cô sẽ ngặm nó, cắn nó chiều ý anh, chỉ cần anh tiếp tục, cô cũng sẽ tìm mọi cách che giấu sự thăng hoa và khả năng chịu đựng của mình nếu anh cho phép. nhưng anh nói thế cô biết làm sao? Ayumi giữ anh một lát rồi buông tay ra.

“Em hứa sẽ cưng cậu nhỏ của tôi đi.” - kan hôn lên tóc cô.

“Hứa!” - Ayumi gật đầu.

“Tốt. Giờ tôi sẽ moi ruột gan em.”

Kan đẩy Ayumi ngã nhào xuống ghế, chân cô vẫn nhoài ra khỏi xe, anh quỳ xuống và đưa lưỡi lại vào “cung cấm.”

Từ từ, anh cho lưỡi đi vào sâu bên trong, chỉ đi thẳng. Ayumi quờ xung quanh để tìm một chỗ nắm, cô cào lên tựa của ghế, nơm nớp lo lắng anh sẽ dừng lại bất cứ lúc nào.

Kan dùng tay trái banh chân của Ayumi rộng thêm dù vốn dĩ cô đã dang rộng đón anh vào rồi. Ngón trỏ tay phải, anh theo lưỡi luồn vào, từ từ.

“Á… ư… ư…” - Ayumi oằn mình lên, cái gì đó đang đi vào cô, nó đi sâu hơn cả cái lưỡi, cả hai bọn nó không to bằng cái đó của Kan nhưng cũng đủ làm cô chao đảo. Tay cô ghì sát chặt vào bất kì chỗ nào có thể với.

Cô đã hứa phải im lặng mà, vì thế cho khuỷu tay lên miệng cắn.

Ngón tay Kan bắt đầu động đậy, nó giãy giụa trong khoảng không chật hẹp. nó nhấn mạnh, rồi gẩy, cào nhẹ, cậy, moi, móc, đùa giỡn trong đó. Nước từ trên xối xuống ào ào.

“AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAaAAAAAAAAAAAAAAAAAaaaaa”

Ayumi thét lên. Cô không rõ đang đau hay đang sướng nữa, cô thu mình lại, ngồi dựng lên, ép chân lại để đẩy mọi thứ ra.

Lưỡi của Kan bắt đầu hoạt động, cùng với tay của anh, nó khuấy đảo toàn bộ khu vực dưới ấy, mọi dây thân kinh của Ayumi như chịu sự chi phối vì nó, tim gan cô cồn cào, nóng như lửa đốt. Đúng là anh đang moi tim gan của cô ra mất rồi. Cô trào ra, nước rỉn ướt sũng phần ghế.

Cô đã bị kéo lên một cái đỉnh còn cao hơn cái vừa rồi, cao hơn gấp ba lần.

Kan mặc dù bị đẩy ra, anh vẫn cố tấn công, anh rút ra nhè nhẹ đầu ngón tay và đút thêm ngón trỏ cùng vào.

“KHÔNG!!!!!!!!!!!!” - Ayumi gào lên trong nước mắt. Cả lưỡi và hai ngón tay của anh ta trêu đùa cô, nó ngoe nguẩy, xục xạo âm đạo cô. Toàn bộ cơ thẻ cô tê liệt.

“Á Á Á!” - Cô thét lên theo những cái xộc vô căn cứ của anh.

“Đủ rồi! Giờ đến lúc để tôi thỏa mãn!” - NHìn vẻ mặt mệt mỏi của Ayumi, Kan cởi cúc quần và khóa, nằm úp xuống hai cái ghế. Anh đâm vào cô luôn. Lần này âm đạo của Ayumi đã mở rộng chào đón cậu nhóc của Kan. Ayumi một lần nữa bị cơn sóng dục vọng thổi tung. Cái đó sâu hơn những ngón tay, nó tấp vào cô bé của cô như muốn đâm sầm vào vậy. Cô rên lên.

“AAAAAAAAAAAAaaa” - Rồi cắn răng phát ra những tiếng từ cuống họng.

Kan nhấp lên xuống, chỉ chưa đầy một phút anh đã phóng vào vì trước đó đã chịu quá nhiều kích thích. Anh tìm đến bờ môi cô hôn say đắm. Ayumi hẳn đang rất hạnh phúc, anh đã kiềm chế nãy giờ vì cô mà.

Ayumi lắc đầu, cô mệt quá, cô không thể cứ bị kéo lên một cái đỉnh khác như vầy được, cô muốn đi xuống, trượt thật nhanh xuống dù cô biết mình đã hứa phải chiều theo cái đó của Kan.

Ayumi bị Kan tấn công, anh lẩn tay vào mái tóc cô, bóp thật chặt và lại xông vào. Anh đang rên rỉ. Cô nghe thấy anh cũng đang rên lên.

“A-yu-mi.”

Anh gọi tên cô trong lúc lâm trận.

Không thể chịu được nữa, Ayumi hét lên hết cỡ: A, a, AAAA, aaa, ư ư … Á… Á”

Kan không nể nang gì Ayumi nữa, anh làm cho đến khi nào mình kiệt sức mới thôi, tức là khi tinh dịch của anh phóng đầy người Ayumi, tóc của cô đã bết chặt, và hơn cả là cô chẳng còn cất nổi người nữa. Cô cũng không thể đáp lại cái hôn của anh nữa, mặc anh muốn làm gì thì làm.

Kan ôm cô vào lòng, phủ tạm lớp áo lên và ngả ghế ra, họ ngủ ngay lúc đó, kể cả khi mặt trời chiếu sáng vào.

Ayumi khẽ cựa mình, cô tỉnh dậy khi thấy người mỏi nhừ. Cô cố với lấy chiếc áo sơ mi của mình. Lúc này Kan cũng mở mắt. Đã hai giờ chiều.

Ayumi mặc chiếc áo rách của mình vào. Kan hôn lên gáy cô.

Ayumi tìm quần lót, nó đã bị ném lên kính chiếu hậu, cô nhặt nó và xỏ chân vào. Kan giật nó lại, nhìn cô thách thức.

“Tại sao chúng ta chỉ có làm chuyện này?” - Ayumi nói. Hễ cứ rảnh ra chỉ có hai người là kan lại tìm cách vật lộn cô ra. Trong khi đó anh làm đủ mọi thứ với Nana, đi ăn, đi xem phim, mua sắm, chuyện trò, nấu ăn, ca hát.

“Em làm tôi bị kích thích.” - Anh còn đưa tay luồn vào bẹn cô.

“Anh luôn đổ cho em. Chúng ta không phải đang yêu nhau chứ? Bạn trai em vẫn còn đang lằng nhằng với người yêu cũ, anh ta nói với bạn mình rằng em là một kẻ giúp việc. Nhưng anh ta chỉ muốn đè em ra và đi vào em.”

Ayumi muốn nói chuyện nghiêm túc với Kan.

Kan đang suy nghĩ, rằng tại sao ngay lúc anh nhận ra Ayumi quan trọng với mình, anh không thể để cô đi, lại chính là lúc ham muốn trong anh dấy lên. Rồi sau đó cứ nhìn thấy cô là anh chỉ muốn đụng chạm, banh háng cô ra và vật lộn với nó.

“Anh yêu em chứ?” - Ayumi nhìn vào mắt Kan nói.

Anh nhìn lại cô.

“Hay là anh vẫn còn nghĩ đến Nana.”

“Em đừng đưa Nana vào đây.” - Kan lắc đầu. - “Nana không liên quan gì ở đây cả.”

“Tại sao không? Vì anh bị cô ấy phản bội, nên anh tìm em để phản bội lại cô ấy ư?”

“Em nghĩ cái quái gì vậy?”

“Bà ăn chả thì ông phải ăn nem phải không?” - Ayumi nóng lên ngồn ngột.

“Anh không bao giờ có ý nghĩ đó. Nghe này!...”

“Anh thôi đi, tôi không phải hạng người để anh tìm đến mua vui.”

“Ayumi, em đang hạ thấp bản thân mình đó. Tôi…”

“Vầng, vì tôi chỉ là một con ngốc, nhà ở xa lắc xa lơ, không có gì cả, xấu xí, lắm mồm, không thể ví von với người yêu của anh được.” - Ayumi nói chen lời Kan.

Kan giữ tay cô lại và hôn. Anh cưỡng hôn cô. Thật không hiểu nổi Ayumi có suy nghĩ quái đản gì vậy.

Ayumi chống lại, cô cắn mạnh vào môi anh, giằng tay dập cả khuỷu vào mặt Kan. Cô ngồi sang ghế bên, giật lấy quần lót và mặc lên người.

Kan bị cú đánh đó làm khó chịu. Anh hét lên:

“Đến bao giờ em mới thôi nghĩ tôi còn yêu Nana.”

“Chưa bao giờ anh hết nghĩ về cô ấy. Anh xem, danh bạ của anh vẫn lưu cô ấy là bạn gái.”

Thì ra là vì tin nhắn điện thoại Nana vừa nhắn, anh để điện thoại trên đầu xe. Việc để tên danh bạ quan trọng lắm à. Anh không hề bận tâm đến mấy thứ nhỏ nhặt ấy.

“Trời ạ, phụ nữ thật rắc rối. Đây, em đổi đi, muốn để ntn cũng được.”

Kan mở khóa điện thoại, giơ ra trước mặt Ayumi.

Ayumi gạt điện thoại ra, khiến nó bị rơi lăn lộn xuống.

“Tôi không tiếp tục thế này được nữa.”

“Vậy em muốn sao? Để tôi bỏ Nana và công khai với tất cả em là bạn gái à?”

“Anh làm được ko?” - Ayumi quay sang nhìn anh.

Kan vừa nhặt điện thoại vừa trả lời:

“Chuyện đó với tôi không phải chuyện quan trọng. Tình dục là một cách thể hiện tình yêu. Em muốn tôi chứng minh tiếp sao?” - anh vươn người áp lấy Ayumi.

“Anh là đồ bắt cá hai tay, đồ xấu xa, tôi dừng tại đây, anh hãy đi mà chứng minh với một con gà ngốc nghếch khác.”

Ayumi mở cửa xe bên ghế lái cô đang ngồi và đứng dậy. Kan giữ chặt lấy tay cô:

“Đứng lại!”

Ayumi vẫn nhất quyết đòi ra ngoài.

“Em định đi đâu khi không biết nơi này là đâu, còn em thì đang mặc một cái áo rách tươm và không có quần.”

“Đó không phải việc của anh.”

Kan ôm chầm lấy cô. Anh thở một hơi dài, anh đã nghĩ rằng Ayumi hiểu anh. Sau lần thất bại với Nana, anh không còn cần yêu theo kiểu hào nhoáng ấy nữa, tức là phải cho mọi người biết mình có một cô người yêu xinh đẹp, hay chiều nàng ta đi ăn ở những nơi sang trọng, thanh tĩnh, cao sang. Anh thích một mối quan hệ nguy hiểm, mà không cần công khai, chỉ cần hai người mặc định, anh cho cô hạnh phúc qua những lần ân ái và cô cho anh cảm hứng vào thế giới riêng của hai người. Vì thế dù để Haku ở nhà, anh đã nghĩ Ayumi hiểu anh như thế. Nhưng không, cô cần 1 thứ gọi là “danh phận.” , phải thôi. Anh hiểu cho cô nhưng cái đó có ảnh hưởng tới tình cảm của cả hai đâu.

“Bỏ tôi ra!” - Ayumi thét lên, Kan siết chặt hơn, anh hôn lên gáy cô và tiến lên môi.

“Dừng lại. Anh…” - Ayumi thở mệt, người cô vẫn còn dinh dính, cô không thể làm gì nữa khi đã bị khống chế theo cách này.

“Ring rinh!” - Chuông điện thoại của Kan đổ. Anh lẩm nhẩm: “Chết tiệt.” Xong với lấy nó tắt đi.

“Ai gọi?” - Ayumi hỏi.

Kan vừa không để ý, anh cầm lại điện thoại, Ayumi giật lấy xem. Đúng là thói ghen của phụ nữ. Kan thích thú quan sát cô, anh đưa tay vuốt tóc cô lên tai.

Là của Nana. Ayumi ấn nút gọi lại và nói:

“Anh không dám nghe sao?” - Cô để loa ngoài.

Kan cầm lấy điện thoại, anh cười lên thành tiếng. Dùng lưỡi liếm quanh mặt  Ayumi, vừa nghe điện thoại.

“Kan, bao giờ anh về?”

Kan hôn lên cằm Ayumi.

“Chưa biết.”

“Haku ra mắt bạn gái, chúng ta đi chơi đôi, anh thu xếp sớm rồi qua đón em nhé.”

Ayumi đưa tay nắm lên những sợi tóc ngắn cũn của Kan.

“Hắn thay bạn gái xoành xoạch.”

Kan đáp lại Ayumi bằng cách ngửi làn tóc cô.

“5h nhé.”

“Không được, anh sẽ về muộn. Thế nhé!”

Kan cụp máy. Nhấn tắt nguồn. Anh nâng cằm Ayumi và cắn môi cô kèm nụ cười.

“Làm như thế không được, em thấy mình là người không tốt.” - Ayumi từ chối cái hôn, cô rúc vào ngực anh, cọ mũi vào vòm ngực.

Kan suy nghĩ về những lời Ayumi nói, anh không muốn làm đau Nana, cũng không muốn người ta nghĩ Ayumi là kẻ xen giữa, sớm muộn chuyện này cũng sẽ đến.

“A-yu-mi!” - Anh gọi tên cô nhẹ nhàng, vuốt mái tóc cô.

Ayumi ngước lên nhìn anh:

“Hay là… chúng ta dừng lại… một thời gian… để anh xác định lại tình cảm.”

“Ayumi!”

“Không,... không phải… đừng lo em tủi thân… em chỉ không muốn bị đau và làm đau người khác. Anh… và Nana… em thấy mình không phù hợp.”

Ayumi lắc đầu, cô vẫn ngồi trên người anh, người cô mới chỉ mặc 1 chiếc áo.

“Em hiểu không Ayumi? Em có thực sự hiểu anh không?”- Kan áp đầu cô lại gần.

“Em… lỡ đâu, sẽ có một ai khác làm anh rung động và rời bỏ em.”

“Em biết không, nếu Nana không phản bội lại tình yêu giữa hai bọn anh, anh sẽ không có bất kỳ ý định gì với em... Anh tin em, Ayumi.” - Kan hôn lên thái dương cô.

Những lời anh nói khiến Ayumi rơi vào mê cung tình ái. Cô lim dim mắt ngả vào người anh.

“Nana ở bên anh suốt quãng thời gian anh chập chững vào nghề, cô ấy gắn bó với anh quá lâu, rất khó để anh quên được cô ấy. Ayumi, trước khi em bước vào nhà anh, anh đã có ý định chấm dứt tình cảm ấy. Nếu không phải là em thì anh cũng sẽ cư xử như vậy với cô ấy. Anh không muốn làm tổn thương Nana, hãy cho anh thời gian được không?”

Ayumi im lặng.

“Giờ thì anh chọn em, em hiểu không? Anh chọn con người em, em đừng so sánh với bất kỳ ai khác. Nó không thể so sánh được, với anh, kể từ lúc anh hôn em, từ lúc đó, em đã là một nửa của anh rồi.”

Ayumi vòng tay ôm lấy Kan, cô nằm ngoan ngoãn trong vòng tay anh và cười rúc rích. Kan nắm chặt lấy những ngón tay cô và hôn say đắm.

*

Còn tiếp

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#giấu