khóc em một dòng sông buồn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

lạnh ngắt.

em thấy cơ thể sường sượng run rẩy. không đau lắm, không đau như em tưởng.

không đau như cách tình găm vào tim em.

đột nhiên em lại nhớ đến cái khi nắng trải dài trên triền nhà, và những khi sao giăng kín cửa sổ.

hoá ra là đời em vẫn còn đẹp đến thế.

em chẳng mong ước gì nữa, hơn cái khoảnh khắc này. thế có nghĩa là em sẽ không phải vật lộn với những đau khổ thường trực trong tâm trí như một bóng ma đầy ghê sợ săn đuổi em hằng đêm.

em vẫn cứ lê thê và ấu trĩ như vậy thôi. em không làm khác được.

không được, dù cho là đến lúc chết.

cũng không.

bởi vì anh ơi, ta đều biết cái kết mà. nhưng liệu có ai vỗ tay cho chúng ta, sau khi kịch hạ màn và chúng mình tháo cái mặt nạ yêu thương ấy xuống. liệu có ai tán thưởng, cho anh và em, cùng với vở kịch nhạt nhẽo và dài dòng. hay người ta sẽ chế giễu rằng hai ta chỉ là những kẻ khùng rong ruổi đi tìm hai chữ tình yêu. nhưng ta không xứng đáng được yêu, anh à. ta không xứng đáng được hôn lên cả đôi má và bờ môi nhau, không xứng đáng được ôm và nhìn nhau đầy trìu mến.

ta đơn giản là không xứng, có vậy thôi.

thôi thì em sẽ chọn cái nhẹ nhõm hơn cả cho bản thân vậy.

mong là anh sẽ làm nốt cho em phần còn lại, vùi em vào đất lạnh giữa mênh mông bạt ngàn.

và sống nốt phần đời em, anh nhé.

kết của một vở kịch thì phải thật buồn, nhỉ?

nhưng không phải kịch của mình, anh ơi.

ngắm em ngủ nhé. anh thân yêu, chào tạm biệt.





[watch you sleep - 25.09.19]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro