Chương 4 Profile

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tiểu Lưu sao rồi đã sàn lọc được bao nhiêu hồ sơ báo cho chị biết , nhanh lên đó chúng ta cần tìm đủ 6 người trước ngày mai . Thời gian khởi quay sắp tới rồi , chúng ta cần tìm ra đủ người, sau đó còn phải chụp hình poster nữa sắp không kịp tiến độ theo kế hoạch "-người vừa nói là tổng biên tập của chương trình We Are Love

Còn tiểu Lưu là trợ lý của biên tập , cậu ta đang ngồi đó nhìn kỹ chòng hồ sợ được in ra từ hơn 100 lượt đăng ký đã được lọc đi từ 1000 lượt đăng ký " Aaa chị Giang ơi cứu em với , chị nhìn đi 100 hồ sơ đấy , em sắp muốn nhập viện tới nơi rồi nè . Chị ở đây hối em chi bằng phụ em một tay đi "

Thế là hai người hì hục mà nhìn từng sấp hồ sơ một lượt tới khi tổng biên tập Giang nhìn thấy hồ sơ ghi tên Đinh Trình Hâm . Cô ấy không dám tin vào mắt mình, nhìn đi nhìn lại tận 3 lần mới dám tin rằng diễn viên hạng A đang nổi Đinh Trình Hâm lại đi đăng kí show của họ . Cô vội đưa qua cho tiểu Lưu nhìn , biểu cảm của cậu ta i chang cô thậm chí còn hơn nữa . Hai người nhìn nhau mà cười một cách mãn nguyện , show của họ sắp leo lên hot search rồi đây . Bỏ tập hồ sơ của Đinh Trình Hâm sang một bên hai người tiếp tục sàn lọc chòng hồ sơ còn lại . Tới tận tối khuya cuối cùng hai người cũng đã tìm ra được 5 người đạt tiêu chuẩn nhất tốt nhất
Nhìn từ trái sang phải 6 tập hồ sơ đang được trải dài lần lược là

1 Đinh Trình Hâm
Tuổi 27
Nghề nghiệp : Diễn viên người mẫu
Mẫu người yêu : Ấm áp , thông minh , có sự nghiệp


2 Mã Gia Kỳ
Tuổi 27
Nghề nghiệp : Viện trưởng bệnh viện
Mẫu người yêu: Thông minh , có tính cách riêng, tự chủ vui vẻ


3 Nghiêm Hạo Tường
Tuổi 25
Nghề Nghiệp : Tổng giám đốc điều hành công ty
Gu bạn trai : ấm áp , chu đáo năng động hoà nhã


4 Lưu Diệu Văn
Tuổi 23
Nghề nghiệp : Game thủ chuyên nghiệp
Mẫu người yêu: Hoà đồng , dễ thương , ấm áp và thích cười


5 Hạ Tuấn Lâm
Tuổi : 25
Nghê nghiệp : Bác sĩ
Mẫu người yêu : Thấu hiểu , chu đáo


6 Tống Á Hiên
Tuổi 25
Nghề nghiệp : Giáo sư thanh nhạc
Mẫu người yêu: Mạnh mẽ , chu đáo , bảo vệ


" Chị thấy lần này mùa hai của chúng ta sẽ bạo , tất cả 6 người đều là tinh anh trong tinh anh , đặc biệt họ còn rất đẹp trai đó tiểu Lưu ơi , trời ơi làm gì mà đẹp dữ thần vậy trời " Tổng biên tập Giang vừa nói vừa lắc cậu trợ lí muốn xuất hồn

Tiểu Lưu ngồi kế bên bị bà chị biên tập lay muốn xuất hồn về lại với ông bà nhưng chợt nhớ ra cần phải liên hệ gấp tất cả 6 người ra gặp mặt để bàn kĩ hơn về hợp đồng cũng như điều luật chương trình" Chị à trước mắt chúng ta khoan hãy kích động đi , bây giờ mình cần liên hệ gấp tới 6 người họ để hẹn gặp riêng chứ . Ngoại trừ Đinh Trình Hâm ra thì 5 người còn lại đều không phải người trong giới . Nếu chúng ta không thông báo và đưa ra điều luật từ trước chắc chắn họ sẽ vô tình hoặc cố ý ảnh hưởng chương trình chúng ta"

Tổng biên tập nghe lời nói của tiểu Lưu cũng dừng hành động lay cậu em trai điên cuồng mà quay xuống nhìn kỹ mail cũng như số điện thoại từng người . Sau đó cả hai chia nhau sẽ gọi điện cho từng người để bàn sâu về show cũng như định ra ngày gặp mặt .

Bệnh viện Mã Lệ
Phòng bệnh của bệnh viện Mã Gia. Anh ấy đang mặc áo blouse trắng, gương mặt điềm tĩnh nhưng đầy quan tâm sải bước dài qua từng dãy phòng bệnh , anh ta tiến vào phòng hồi sức. Phòng bệnh trang nhã, ánh sáng nhẹ nhàng tạo cảm giác ấm cúng. Bệnh nhân đang nằm nghỉ vào với khuân mặt tươi tắn nhưng vẫn không thể che đậy sự mệt mỏi yếu ớt sau ca phẩu thuật cấy ghép tim thành công
Hạ Tuấn Lâm : Giọng trầm ấm, ân cần "Chào cậu, mời cậu nằm, không cần đứng dậy khi thấy tôi đâu. Hôm nay cậu cảm thấy thế nào rồi?"

Giọng yếu ớt của chàng trai mặc đồ bệnh nhân  nhưng cố gắng toả ra sự lạc quan "Từ sau ca mổ tim, em thấy khỏe hơn nhưng đôi lúc vẫn còn hơi đau ngực."
Nở nụ cười nhẹ, ánh mắt quan tâm " Ừ, ca mổ đã thành công tốt đẹp và tôi rất vui vì cậu đang hồi phục tốt. Để tôi kiểm tra lại nhé. Cậu có còn thấy khó thở hay chóng mặt không?"-Hạ Tuấn Lâm

Bệnh nhân lắc đầu nhẹ "Không, em chỉ thấy đau nhẹ ở ngực chỉ là thỉnh thoảng thôi."- bệnh nhân
Hạ Tuấn Lâm gật đầu, ghi chú vào bệnh án song vẫn tiếp chuyện với bệnh nhân" Điều đó là bình thường sau một ca mổ lớn. Để tôi kiểm tra kỹ hơn nhé. Cậu nằm im để tôi tái khám"

Bệnh nhân nghe lời bác sĩ Hạ ngoan ngoãn nằm im cho cậu tái khám. Hạ Tuấn Lâm đeo ống nghe, cúi xuống kiểm tra tim phổi của bệnh nhân, động tác nhẹ nhàng nhưng chắc chắn.
Hạ Tuấn Lâm giọng dịu dàng "Hít thở sâu nào... rồi thở ra... Tốt lắm. Cậu có còn thấy đau ngực hay khó chịu ở đâu khác không?"

" Thỉnh thoảng em thấy hơi tức ngực thôi, bác sĩ."- bệnh nhân
Hạ Tuấn Lâm vẫn giữ giọng điệu ân cần "Ừ, sau ca mổ, những triệu chứng này là bình thường. Tôi sẽ theo dõi tình trạng của cậu thêm một thời gian. Quan trọng là cậu phải nghỉ ngơi đầy đủ và tuân thủ chỉ dẫn của tôi." Hạ Tuấn Lâm sau khi thăm khám kĩ lưỡng quay qua nhìn người bệnh nhân trước mặt

Người bệnh nhân nghe lời của Hạ Tuấn Lâm thoáng nở nụ cười nhẹ, cảm thấy an tâm hơn bao giờ hết . Bởi từ nhỏ do sở hữu một trai tim yếu ớt mà cậu không thể chạy nhảy vui đùa như những thanh thiếu niên khác . Cậu tưởng chừng như đã tuyệt vọng chấp nhận số phận không tìm thấy được trái tim cấy ghép phù hợp. Nhưng ông trời cuối cùng cũng đã lắng nghe lời cầu nguyện mà đã tạo ra cho cậu cơ hội đón nhận một trái tim mới tiếp tục một cuộc đời mới.Dù ông trời cho cậu một cuộc đời mới nhưng cũng đồng nghĩa cướp đi số phận của một người khác , cậu e ngại tiếp nhận trái tim mới nhưng cũng chính bác sĩ Lâm đã tiếp thêm động lực cho cậu

2 tháng trước
Phòng khám bệnh của Bác sĩ Hạ Tuấn Lâm. Anh ấy đang mặc áo blouse trắng, gương mặt điềm tĩnh nhưng đầy quan tâm. Bệnh nhân ngồi trên ghế đối diện, khuôn mặt lộ rõ sự lo lắng và bất an.

Hạ Tuấn Lâm cất giọng trầm ấm, ân cần "Chào cậu. Tôi biết việc này khó khăn, nhưng chúng ta cần thảo luận về tình trạng hiện tại của cậu và phương pháp điều trị tốt nhất.
Cậu thanh niên trước mặt trông còn khá nhỏ , cử chỉ hay hành động bây giờ của cậu đều chứng minh cho người trước mặt biết cậu đang lo sợ "Em biết... Bác sĩ muốn nói về việc ghép tim phải không?"

Hạ Tuấn Lâm gật đầu, ánh mắt kiên định nhìn thẳng về phía người thiếu niên "Đúng vậy. Tình trạng tim của cậu đã đến mức cần thiết phải thay thế. Ca ghép tim này sẽ giúp cậu có cơ hội sống một cuộc sống bình thường và khỏe mạnh."

"Nhưng... em cảm thấy thật khó để chấp nhận điều này. Em không muốn cướp đi trái tim của người khác để sống tiếp. Điều đó có công bằng không, bác sĩ ?" Người bệnh nhân lo lắng giọng thoáng run nhẹ như cố kìm nén điều gì đó

Tôi hiểu nỗi lo của cậu. Ca phẫu thuật ghép tim luôn có những rủi ro, nhưng đội ngũ y bác sĩ của chúng tôi đã có kinh nghiệm và sẽ làm tất cả để đảm bảo an toàn cho cậu. Trái tim mà cậu nhận được là của một bệnh nhân đã qua đời, và gia đình họ đã đồng ý hiến tặng để cứu sống những người khác." Hạ Tuấn Lâm ân cần dùng giọng điệu nhẹ nhàng cố gắng thuyết phục cậu trai trẻ

"Trước đây, em đã sống một cuộc đời không trọn vẹn. Em luôn cảm thấy mệt mỏi, không thể chạy nhảy, vui chơi như những người khác. Bây giờ em lại phải nhận trái tim của người khác để sống... Em cảm thấy như mình đang cướp đi điều quý giá của họ." Người bệnh nhân hiện rõ ánh mắt đầy sự xúc động và day dứt đang cố gắng cúi thấp đầu để che đậy sự yếu đuối của mình

Anh đặt tay lên vai bệnh nhân, giọng điệu chân thành "Cậu không cướp đi gì cả. Việc hiến tặng trái tim là một hành động cao cả của người đã mất và gia đình họ. Họ muốn giúp đỡ người khác, để một phần người thân họ tiếp tục sống. Điều đó không chỉ cứu sống cậu, mà còn là một cách để họ tìm thấy ý nghĩa trong sự mất mát."

"Nước mắt lăn dài Em... em hiểu điều đó. Nhưng em vẫn cảm thấy rất khó chấp nhận. Em không biết liệu mình có thể sống vui vẻ với trái tim của người khác không.

Anh chỉ nhẹ nhàng đứng dậy tiến tới nắm lấy tay bệnh nhân, ánh mắt đầy sự ấm áp "Hãy nghĩ đến những gì cậu có thể làm với trái tim mới này. Cậu có thể sống trọn vẹn, chạy nhảy, vui chơi và mang lại hạnh phúc cho những người yêu thương cậu. Cậu không chỉ sống cho bản thân mình, mà còn cho người đã hiến tặng trái tim đó. Hãy coi đó là một món quà, một cơ hội để cậu sống tốt hơn, ý nghĩa hơn."
Cậu bé hướng tầm mắt mình nhìn về phía cửa sổ , bên dưới sân là hinh ảnh các cậu bé chảy nhảy nô đùa , âm thanh của những cậu bé đó cậu chưa bao giờ được như vậy . Cậu quay lên nhìn thẳng về phía bác sĩ, giọng nghẹn ngào hạ quyết tâm"Em đã quyết định rồi em sẽ sống cuộc đời của người đã hiến tặng trái tim cho em. Em sẽ thay họ ngắm nhìn thế giới qua ánh mắt của em,  sẽ lo lắng và quan tâm đến gia đình của họ như một phần của chính em thưa bác sĩ "
Hạ Tuấn Lâm Nở nụ cười ấm áp, ánh mắt tràn đầy quyết tâm đối với người trước mắt "Cảm ơn cậu. Đây là quyết định dũng cảm và sáng suốt. Chúng ta sẽ chuẩn bị mọi thứ để ca phẫu thuật diễn ra tốt đẹp nhất. Hãy yên tâm và nghỉ ngơi, cậu nhé."
Bệnh nhân gật đầu, nụ cười nhẹ nhõm hơn. Hạ Tuấn Lâm nhìn theo, lòng tràn đầy quyết tâm và trách nhiệm.

  Quay trở lại hiện tại , chàng trai mít ướt không mấy tin vào cuộc đời giờ đây đã tràn ngập dũng khí và quyết tâm sẵn sàng mở ra một trang mới cuộc sống- "Cảm ơn bác sĩ. Em thật sự rất biết ơn anh đã cứu em."
Hạ Tuấn Lâm đặt tay lên vai bệnh nhân, ánh mắt chân thành bày tỏ" Không có gì đâu. Công việc của tôi là giúp cậu. Bây giờ cậu cứ nghỉ ngơi và tuân thủ các chỉ dẫn y tế. Chúng ta sẽ gặp lại trong buổi thăm  bệnh tiếp theo để đảm bảo mọi thứ diễn ra tốt đẹp."

Bệnh nhân gật đầu, nụ cười trở nên tự tin hơn. Hạ Tuấn Lâm tiếp tục ghi chú thêm vào bệnh án, sau đó đứng dậy chào bệnh nhân."Được rồi, cậu nghỉ ngơi tiếp đi. Nếu có gì không ổn, cứ gọi cho tôi. Chúc cậu mau khỏe tạm biệt"
" Vâng, cảm ơn bác sĩ. Chào bác sĩ!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro