Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hạ Tuấn Lâm bước ra khỏi phòng khám sau khi hoàn thành buổi khám bệnh cho bệnh nhân. Anh ấy thở dài nhẹ nhõm nhưng khuôn mặt vẫn còn nét suy tư. Đang chuẩn bị ghé thăm một bệnh nhân tiếp theo thì điện thoại của anh rung lên.

Hạ Tuấn Lâm nhìn màn hình điện thoại thấy số lạ, không bắt máy. Tiếp tục đi về phía phòng bệnh tiếp theo. Nhưng điện thoại vẫn rung liên tục khiến anh cảm thấy bực bội. Cuối cùng, anh dừng lại và nhấc máy, giọng gắt gỏng "Tôi sẽ không mua gì hết!"
" Giọng nhẹ nhàng, từ tốn Xin chào, đây có phải là bác sĩ Hạ Tuấn Lâm không ạ?"
Hạ Tuấn Lâm ngạc nhiên, giọng dịu lại một chút Đúng vậy. Tôi là Hạ Tuấn Lâm. Ai đang gọi vậy?
Nụ cười trong giọng nói thông quan điện thoại" Chào cậu Lâm, tôi là Tiểu Lưu, trợ lý của tổng biên tập chương trình mà cậu đã đăng ký tham gia từ trước. Tôi gọi để thông báo một tin vui cho cậu.
Giọng của Hạ Tuấn Lâm bây giờ vô cùng nghi ngờ nhưng vẫn lịch sự hỏi lại phía bên kia "Tin vui gì vậy?"
" Cậu Tuấn Lâm đã được chọn làm một trong những người tham gia chính của chương trình. Chúng tôi rất mong chờ sự tham gia của cậu và hy vọng cậu có thể sắp xếp thời gian để chúng ta gặp mặt và thảo luận chi tiết hơn."
Khuôn mặt dần dãn ra, nụ cười nhẹ xuất hiện "Thật vậy sao? Cảm ơn cậu, thời gian và địa điểm gặp mặt như thế nào?"

"Chúng tôi sẽ gửi thông tin chi tiết qua email cho cậu Lâm. Cậu có thể kiểm tra và xác nhận lại thời gian phù hợp. Chúng tôi rất hân hạnh khi có cậu tham gia chương trình."
" Cảm ơn cậu. Tôi sẽ kiểm tra email và xác nhận lại. Chúc cậu một ngày tốt lành."
Hạ Tuấn Lâm tắt máy, cảm thấy tinh thần phấn chấn hơn. Đột nhiên, một dòng suy nghĩ về quá khứ hiện lên trong đầu anh.

Cảnh hồi tưởng
Hạ Tuấn Lâm còn trẻ, đang học đại học y. Anh ngồi trong thư viện, ánh mắt chăm chú vào sách nhưng đầu óc lại mơ màng. Anh nhớ lại những lần mình tham gia các hoạt động tình nguyện, gặp gỡ nhiều bệnh nhân và cảm nhận sâu sắc sự đau đớn và hy vọng trong ánh mắt họ. Nhưng có lần anh thật sự đã gục ngã trước sự khó khăn của nghành này nhưng lúc đó có một người đàn ông học cùng trường đại học với cậu đã an ủi và động viên cậu rất nhiều . Cậu tự hỏi sau 3 năm du học anh ấy đã thay đổi như thế nào sống tốt không . Cậu có hơi bồi hồi nhớ về người bạn cũ cũng là người cậu từng đơn phương nhưng mãi không nói . Sau này người đó đi học cậu và hắn cũng mất liên lạc. Theo thời gian cậu dần quên đi gương mặt người đó , cậu chỉ còn nhớ được họ của chàng trai đó họ Nghiêm thì phải

Quay trở lại hiện tại
Hạ Tuấn Lâm lắc đầu nhẹ, thoát ra khỏi dòng suy nghĩ. Anh cũng bồi hồi nhớ lại cảm xúc, ý chí thời niên thiếu khi bước chân vào ngành y, để giúp đỡ và mang lại hy vọng cho những người cần nó nhất, anh bước vào phòng bệnh tiếp theo, lòng tràn đầy kỳ vọng về những gì sắp tới.

Trung tâm làm việc của chương trình "We Are Love" hôm nay đón một vị khách đặc biệt. Trong bộ vest dành cho phái nữ sang trọng , người quản lý của diễn viên người mẫu Đinh Trình Hâm bước vào, mang theo một chút lo lắng nhưng cũng đầy quyết tâm. Chị biết rõ đây là cơ hội tốt để giúp nghệ sĩ của mình có một cuộc sống tình cảm bình thường, không bị fan hâm mộ và truyền thông can thiệp quá nhiều.

"Xin chào, tôi là quản lý của diễn viên người mẫu Đinh Trình Hâm. Tôi đến đây để đặt lịch hẹn thỏa thuận hợp đồng tham gia chương trình," chị quản lý nói với nụ cười nhẹ nhưng rõ ràng là có phần căng thẳng.
Biên tập viên khác trong chương trình, một người đàn ông trẻ tuổi và niềm nở, đứng dậy chào đón. "Chào chị, mời chị ngồi. Cậu Đinh Trình Hâm là một nghệ sĩ có thực lực, chúng tôi rất mong được hợp tác. Khi nào anh có thời gian để chúng ta có thể gặp mặt và thảo luận chi tiết hơn?"

Quản lý thở phào nhẹ nhõm, ngồi xuống ghế "Chúng tôi có thể gặp vào sáng thứ Tư tuần này, lúc 10 giờ sáng. Anh thấy sao?"
Biên tập viên gật đầu đồng ý. "Thứ Tư, 10 giờ sáng thì phù hợp. Chúng tôi sẽ chuẩn bị hợp đồng và các thông tin cần thiết để buổi gặp diễn ra suôn sẻ. Cảm ơn chị đã sắp xếp thời gian."

"Cảm ơn anh. Tôi mong buổi gặp mặt sẽ thành công và chúng ta có thể ký kết hợp đồng," quản lý đáp lại, nụ cười trên môi trở nên tự tin hơn.

Tại phòng làm việc riêng của Đinh Trình Hâm, không khí ấm cúng và thân mật. Anh ấy ngồi đối diện với quản lý của mình, người luôn đồng hành và hỗ trợ anh từ những ngày đầu vào nghề. Hôm nay, cả hai người đều cảm thấy trọng trách lớn lao khi quyết định tham gia chương trình tìm kiếm tình yêu.
"Chúng ta đã sắp xếp được buổi gặp với tổ biên tập vào sáng thứ Tư tuần này. Em có muốn chuẩn bị gì trước khi gặp không?" Quản lý hỏi, ánh mắt lo lắng dõi theo từng biểu cảm của Đinh Trình Hâm.

Đinh Trình Hâm, với ánh mắt sắc sảo nhưng đầy dịu dàng, nhìn xa xăm như lạc vào một thế giới khác.
Đinh Trình Hâm ngồi trên chiếc ghế bành êm ái, nhìn ra cửa sổ. Những ánh nắng nhẹ nhàng chiếu vào phòng, tạo nên một không gian ấm áp. Anh lơ đãng nhìn ra xa, tâm trí trôi về những ký ức cô độc mà anh đã trải qua.Đinh Trình Hâm luôn tỏ ra mạnh mẽ và tự tin trước công chúng, nhưng sâu thẳm trong lòng anh là một trái tim cô độc, luôn khao khát được yêu thương và che chở. Anh hy vọng rằng, qua chương trình này, anh sẽ tìm thấy một người có thể chờ đợi anh ở nhà, nấu cơm và chia sẻ những niềm vui, nỗi buồn trong cuộc sống. "Em nghĩ ổn rồi , mong rằng quyết định tham gia sẽ là một quyết định đúng đắn "

Người quản lí mỉm cười trấn an tâm trạng hiện giờ của Đinh Trình Hâm

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro