Chương 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


    Sau một tuần kể từ khi xảy ra sự việc đó, Bae Joohyun vui mừng phát hiện rằng không biết tại sao mình vẫn còn ở lại trong công ty như cũ, không có chút phiền toái nào tìm đến cửa, mà sự việc xảy ra trong thang máy tựa như thuyền trôi trên sông không để lại một vết xước.

    Vì thế, rốt cuộc nàng có thể đặt tảng đá lớn trong lòng xuống, nếu không mỗi ngày phải vác theo một tảng đá lớn như vậy thật quá mệt mỏi.

    Bất quá ngẫm lại, cũng là do tướng mạo của tren họ Son như vậy thật khác xa với một đại tổng tài, nếu vẫn còn cùng một viên chức nhỏ "không biết là vô tội" như nàng so đó, thì điều đó quả không phải là rất không độ lượng, rất nhỏ nhen sao?

    Nói cách khác, cả một tuần trước chỉ là do Joohyun tự mình dọa mình, thật là quá ngớ ngẩn.

    Nhìn vào gương rõ ràng khuôn mặt trông cũng thông minh, nhưng kết quả bản thân lại là một con ngốc, Joohyun lắc đầu tự giễu, rửa tay xong, sau đó rút tờ khăn giấy lau khô hai tay, rời khỏi WC nữ, trở lại văn phòng.

    Trong văn phòng ồn ả tiếng xì xào, có vẻ như trong lúc nàng mới chỉ rời khỏi chỗ ngồi này có mười phút đã xảy ra chuyện lớn gì.

    "Làm sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì à?" Joohyun tiến tới chỗ đám đồng sự đang tụ tập thảo luận, khó hiểu mở miệng hỏi

    "Nghe nói Daisy xảy ra hỏa hoạn, hình như tình hình rất nghiêm trọng, dường như các nguyên vật liệu dự kiến sẽ vận chuyển cho chúng ta ngày mai đều bị đốt cháy."

    Doanh nghiệp thương mại Daisy là một trong những đối tác hàng đầu của tập đoàn
SW, với mối quan hệ hợp tác lâu dài.

    Bởi vì là đối tượng hợp tác lâu dài, gần như 30% số lượng sản phẩm là do bọn họ cung cấp, nếu nhà máy bọn họ thật xảy ra hỏa hoạn, sẽ chặt đứt nguồn cung cấp hàng hóa cho SW, vậy đối với SW mà nói sẽ là một phiền toái hết sức lớn.

    "Chuyện này xảy ra khi nào?"

    "Một giờ trước, nghe nói lửa vẫn còn đang cháy lớn, tình hình trông có vẻ không được khả quan lắm, trợ lý giám đốc cùng phó lý đã nhanh chóng qua đó xem xét tình hình."

    "Hình như thật sự rất tệ."

    "Nói cách khác, tại sao hết lần này tới lần khác trước khi xuất hàng một ngày lại xảy ra chuyện? Tốt xấu gì cũng hãy đợi xuất xong rồi hãy xảy ra chứ, như vậy cũng sẽ không liên lụy đến công ty chúng ta."

    "Ngươi nói vậy chẳng phải rất ích kỷ ư."

   "Người không ích kỷ, trời tru đất diệt a"

   "Là người vì bản thân mình đi?"

   "Vì bản thân mình hay là ích kỷ sao? Giống nhau cả thôi."

    Không gia nhập vào hàng ngũ đám đồng sự đang đấu võ mồm, Bae Joohyun quay đầu nhìn nhân viên ở đây một chút, trừ phó lý vắng mặt ra, cũng đều không thấy bóng dáng giám đốc cùng trưởng phòng. Bây giờ bọn họ nhất định rất nhức đầu nghen?

    "Giờ chúng ta nên làm cái gì?" Joohyun hỏi.

    "Không biết, giám đốc cùng trưởng phòng đều bị gọi lên tầng trên để họp rồi, chờ bọn họ quay lại đã, chúng ta mới biết được nên làm cái gì."

    Bae Joohyun gật đầu, bước về chỗ ngồi ngồi xuống.

    Thật ra, khi nàng còn làm việc tại công ty thương mại KS cũng đã từng trải qua tình huống tương tự,nhưng mà KS là một công ty nhỏ, đứng lên khắc phục không khó khăn như vậy.

Bất quá nói đi cũng nói lại, cũng không nhất thiết tất cả mọi chuyện đều phải đợi giám đốc cùng trưởng phòng đi họp về mới có thể tiến hành nha.

Suy nghĩ một chút Joohyun bắt đầu làm việc.

Chẳng biết qua bao lâu, trong văn phòng đột nhiên vang lên tiếng vỗ tay cùng giọng nói làm thu hút sự chú ý.

"Mọi người nhìn xem này."

Joohyun ngẩng đầu nhìn lên, lúc này mới phát hiện giám đốc đã trở về.

"Như vậy mọi người cũng đã nghe nói chuyện Daisy xảy ra hỏa hoạn, trợ lý giám đốc vừa mới đi xác nhận qua, xác định rõ nguyên vật liệu sẽ cung cấp cho chúng ta ngày mai đã bị thiêu rụi hoàn toàn."

Giám đốc đứng phía trước, dùng mộ vẻ mặt nghiêm túc nhìn mọi người.

"Cho nên, bây giờ việc chúng ta cần làm là tìm kiếm nguyên liệu bù đắp vào phần thiếu hụt của Daisy, trừ việc liên lạc với những đối tác cũ, xem thử chúng ta có thể tăng ca để đẩy nhanh tốc độ hay không, hoặc là bên ngoài có hàng tồn kho có thể bán cho chúng ta, còn phải tìm đối tác khác nữa. Thời gian gấp gáp, trưởng phòng có thể bàn giao phạm vi công việc cần phụ trách của từng người, mọi người hãy bắt đầu ngay bây giờ đi."

Nói xong, trưởng phòng Lee bên cạnh giám đốc liền bàn giao công việc, sau đó giám đốc xoay người rời khỏi văn phòng.

Trưởng phòng Lee là trưởng phòng của Bae Joohyun, hắn tiến về hướng nàng, cùng với ba nhân viên khác.

"Chỗ chúng ta phụ trách tìm trong list các công ty xí nghiệp vừa và nhỏ có khả năng cung cấp nguyên vật liệu cho chúng ta, sau đó gọi đến từng nơi một để xác nhận, nếu cần thiết, cho dù tự mình đi một chuyến đến đó cũng không được ngại, đã hiểu chưa?"

"Trưởng phòng" Joohyun giơ tay kêu lên.

"Chuyện gì?" Trưởng phòng Lee nhìn về phía nàng.

"Vừa rồi tôi đã liên lạc đến mấy công ty này, trong kho bọn họ hình như đều còn một ít hàng tồn kho, nhưng tạm thời không thể xác định được số lượng, về mặt chất luợng hàng cũng cần phải kiểm định, ngươi có muốn cùng giám đốc thảo luận một chút không?" Joohyun đưa sấp tư liệu về các công ty cho trưởng phòng Lee.

Trưởng phòng Lee im lặng nhìn Bae Joohyun, sau khi cúi đầu nhìn vào danh sách một chút, liền gật đầu với nàng nói: "Tốt lắm, mọi người bắt đầu làm việc đi, chiếu theo những công việc tôi nói mà làm Joohyun, ngươi liên lạc với công ty bọn họ nói không cần liên lạc lại, khỏi lãng phí thời gian."

"Được." Joohyun gật đầu lên tiếng.

Trưởng phòng Lee cầm tư liệu Joohyun đưa xoay người đi tìm giám đốc, đồng sự trong phòng nháy mắt với nàng, lộ ra vẻ mặt "ngươi là số một".

Bất quá theo lời giám đốc nói, thì thời gian gấp gáp, mọi người không dám phí phạm thời gian, mất trật tự như trước, đã chưa kịp liên lạc với công ty để lấy tư liệu như Joohyun, nên lập tức trở lại chổ ngồi tập trung vào làm việc.

...

"Chờ một chút! Thang máy!"

--------------------
Chap trc Tết nè
Mọi người ăn Tết vui vẻ nhaaaaa

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro