Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



"Cái gì? Thất nghiệp sao? Thật tốt quá!"

Thật tốt quá? Đây là tất cả phản ứng của một người mẹ sau khi nghe con gái mình thất nghiệp sao? Kêu to thật tốt quá một cách vui vẻ và hào hứng, không thèm hỏi một một tiếng về nguyên do nàng thất nghiệp.

"Nhanh lên, con mau đến tập đoàn SW để xin việc đi, vừa hay gần đây bọn họ cũng đang thiếu người."

Tập đoàn SW? Chính là những thông tin đang hot gần đây, nói về nội bộ của một công ty cao tầng bị đối thủ cạnh tranh đào khoét, cũng lấy đi rất nhiều nhân viên ưu tú của các xí nghiệp tập đoàn đa quốc gia sao?

Trước kia mẹ nàng cũng hy vọng nàng có thể vào công tác tại một công ty lớn, cho nên mới có thể ứng đáp một cách vô tâm như vậy khi nàng mất việc tại công ty nhỏ trước đây.

Ban đầu nàng cứ cho là vậy, không nghĩ rằng lời nói tiếp theo của mẹ nàng quả thực làm cho nàng choáng váng...

"Con biết nhà họ Son giữa sườn núi chứ? Con cả của nhà bọn họ chính là tổng tài SW, tuổi còn trẻ chỉ mới 28 mà đã làm tổng tài, thật sự là tinh anh trong tinh anh, hơn nữa quan trọng là anh ta chưa kết hôn, nghe nói cũng chưa có đối tượng kết giao, con mau đến công ty bọn họ xin việc đi, tục ngữ có nói: cận thủy lâu thai tiên đắc nguyệt ( tựa như câu Lử gần rơm lâu ngày cx bén ) ngày nói không chừng các ngươi có thể trở thành vợ chồng."

Bỗng nhiên nghe thấy những lời như vậy, nàng ngoài việc choáng váng, ngây người ra không thể thốt nên lời, hoàn toàn không thể phản ứng gì.

Nãy mẹ nàng bảo nàng đến SW không phải để xin việc, mà là để xin chức con dâu nhà họ Son.

Vấn đề là, có biết bao người cạnh tranh, cúi đầu để có được nó? Đầu của mẹ nàng cuối cùng cũng có vấn đề, tự nhiên đi ảo tưởng đến chuyện này?

"Mẹ, please, cũng không phải được nhận vào công ty kia là có thể làm cho Son tổng coi trọng, con gái của mẹ có nhiêu trọng lượng đâu, mẹ tạm thời đừng có cân một mà hô mười đươc không?"

"Cái gì mà có nhiêu trọng lượng? Con mẹ sinh ra xinh đẹp như vậy, cần thân cao có thân cao, cần dáng người c dáng người, cần năng lực có năng lực, con có điểm nào thua kém người khác chứ?"

"Mẹ, cái này gọi là 'lão Vương bán mướp', 'mèo khen mèo dài đuôi thôi'."

"Con... con muốn làm mẹ tức chết sao?"

"Không có ah."

"Không nên tự xem nhẹ mình."

"Cái này gọi là của mình mình biết, không thể gọi là tự xem nhẹ mình."

"Mẹ nói một câu, con chẹn họng một câu là thế nào?" Mẹ nàng trợn mắt nhìn thẳng vào mặt nàng.

"Chẳng thế nào cả, chỉ là mẹ chưa từng nghe qua câu thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân sao? ( người có năng lực thì bên ngoài còn có người năng lực hơn) Nếu con gái của mẹ tuyệt vời đến vậy, mẹ có cần phải đi tơ tưởng đến con trai gia đình người khác không, mà sao không phải để con trai gia đình người khác tơ tưởng đến con gái của mẹ?"

   "Con thật là muốn mẹ tức chết sao? Tóm lại, con phải đến SW xin việc cho mẹ, nghe không?"

   "Nhưng chuyện là con muốn nghỉ ngơi một thời gian ngắn trước khi tìm công việc mới."

   "Nghỉ ngơi cái gì? Sau khi con lấy được Son tổng rồi hãy nghỉ ngơi, lúc đó muốn nghỉ bao lâu thì có bấy lâu?"

   "Nói thật, mẹ...mẹ có phải là người có năng lực đặc biệt, có thể mở mắt để ngủ, lại còn có thể mơ giữa ban ngày nữa chứ?"

    Cuộc đối thoại kết thúc ở đây, bởi vì sau đó mẹ Bae tức giận đến nỗi hoàn toàn không để ý tới Joohyun, thậm chí không thèm nấu nướng gì, hại nàng mỗi ngày phải ra ngoài để ăn, làm cho cha Bae vô cớ bị vạ lây cũng chẳng có cơm ăn, nói cái gì là dù sao cũng phải cần tìm một công việc, làm cho công ty lớn so với công ty nhỏ thì bảo đảm hơn, cho dù không phải vì mẹ, mà vì chính bản thân nàng thì cũng nên thử chọn lựa, nói ngắn gọn, chính là vẫn muốn Joohyun ngoan ngoãn đến xin việc ở SW.

  Phiền a, thật là lắm phiền phức!

  Cô chỉ muốn nghỉ ngơi một thời gian cũng không được sao?

  Huống hồ đâu ai nói công ty lớn ở Hàn Quốc  chỉ có một mình tập đoàn SW đâu, chẳng lẽ nàng không thể đến các công ty lớn khác để xin việc hay sao? Cần gì cứ lúc nào cũng phải đến SW chứ?

    Nghĩ đến chuyện gây phiền lòng này, Bae Joohyun liền không nhịn được mà gõ trán xuống mặt bàn, gõ gõ gõ, hận không thể chỉ cần gõ một gõ là mọi phiền hà có thể theo cái gõ đó mất đi.

----------------
Mấy chế đọc xong thì nhớ vote cho e nhé
Comment xin ý kiến có nên nam hoá Seungwan ko ạ????

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro