Chap 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Thời gian cứ thế mà trôi qua ...
-Sáng Hôm Sau ...
-Cô thức dậy vệ sinh cá nhân sau đó nhanh chóng đi đến công ty của Wendy .
-Vài phút sau...
-Cô đứng nhìn cánh cổng ấy ...nơi cô bước vào đầu tiên cùng anh ....
-Cô cố gắng kiềm chế cảm xúc . Sau đó bước vào trong ...
-Ai cũng ngó nhìn cô vì nhan sắc của cô quá chuẩn nữ thần ...
-Cô đi đến quầy tiếp tân .:
Nv: Chị Irene???
-Irene: Sao cô lại biết tên tôi chứ?
Nv: Chị là chủ tịch IR mà sao em không biết được ạ?
-Irene: À cô nhầm rồi ... Tôi đến đây để xin việc ạ ...Còn cô chủ tịch gì đấy , không phải tôi.
Nv: Hả?? Chị không phải là Bae Irene sao?
-Irene: À!! Tôi là Irene Manoban không phải Bae Irene gì đấy đâu ...
Nv: Vậy mời cô đi theo tôi lên gặp chủ tịch ạ ...
-Cô chỉ gật đầu . Cười...rồi cùng cô nhân viên ấy đi lên phòng chủ tịch.
-Đứng trong thang máy , cô thấy cô nhân viên ấy cứ nhìn mình mãi ... rồi cô liền nói .
-Irene: Bộ tôi giống cô Bae Irene gì lắm sao?
Nv: Dạ ..dạ cô rất giống ạ . Nhưng cô ấy mất rồi ạ . Thật là buồn mà , một người nhân hậu , dễ thương và  đẹp đến thế  lại phải đi sớm . Thật đúng là cuộc đời mà ...
-Irene: Cô ta là gì của Chủ tịch?
Nv: Dạ là người mà chủ tịch thương nhất ạ . Nhưng từ ngày có con nhỏ Nancy kia thì chủ tịch làm sao đấy ạ . Hình như chủ tịch đã trở thành một con người khác không còn yêu Cô Irene xinh đẹp nữa ... mà chắc cô Irene buồn nên tự giận ...
-Irene: Lúc trước , cô ta quan trọng với chủ tịch đến thế sao?
Nv: Dạ đúng rồi ạ ! Cưng chiều cô Irene lắm ạ ...
-Nói xong cũng đến nơi ... trước mắt cô là cánh cửa màu đen ...
-Cô nhân viên ấy , sao khi đưa cô đến trước cửa thì liền bấm thang máy đi xuống dưới làm việc .
-Cô đứng ánh mắt giận dữ nhớ lại những gì cô nhân viên nói . Liền nghĩ " Thương sao?? Ở chỗ nào chứ? Thương mà bỏ mặt tôi. Còn để ả kia giết tôi nữa . Vậy thì gọi là thương sao??"
-Nghĩ xong , cô nhẹ nhàng lấy lại thần thái dễ thương nhu mì ... gõ cửa ...
-Nghe được câu trả lời cô mới dám mở cửa bước vào

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro