Ám ảnh sở thích

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ám ảnh sở thích

Mình không biết là mình có nên sử dụng cụm từ "ám ảnh" hay không bởi nó nghe tiêu cực quá, tuy nhiên mình cảm thấy từ này hoàn toàn miêu tả đúng những sở thích của mình. Kể từ khi còn nhỏ, trong suốt thời gian niên thiếu và cả tận đến bây giờ, mình đã từng có rất nhiều sở thích. Mình rất thích tìm tòi về các thể loại điện thoại và laptop, mình rất thích cờ vây, mình thích manga và anime, Harry Potter (đặc biệt là Severus Snape) và nhiều thứ khác nữa. Nhưng mình luôn cảm thấy không thể kiểm soát được ý nghĩ về sở thích của mình ở mọi lúc mọi nơi. Dường như lúc nào mình cũng nghĩ đến chúng một cách thái quá, thậm chí cả khi nói chuyện với mọi người, khi ăn uống, làm việc. Chúng rất khó chịu, bởi ý nghĩ "ám ảnh" một cách kì lạ về những sở thích này đôi khi cản trở mình làm những việc khác mà đáng lẽ ra mình phải làm, và mình không cách nào điều khiển cho chúng dừng lại được. Mình thường tìm hiểu rất nhiều và rất chi tiết, tất tần tật mọi thứ về bất cứ "sở thích ám ảnh" nào của mình, cũng giống như nhiều người có chứng bệnh Asperger khác. Điều đó mình nghĩ cũng là lý do tại sao mọi người thích đọc truyện mình viết, bởi chúng thường được viết ra sau khi đã được tìm hiểu vô cùng kỹ lưỡng, viết và đánh dấu vô cùng chi tiết những giả thuyết, những điểm dù chỉ là nhỏ tí ti trong truyện.

Ảnh: Một bản plan out vô cùng chi tiết cho 1 nhân vật trong 1 truyện Harry Potter của mình

Một trong những điểm bất lợi nhất của việc có những loại ám ảnh này là mình thường nói rất nhiều về chúng, thậm chí cho cả những người không có một chút yêu thích nào cho những sở thích của mình. Và thường mình nói về chúng trong một thời gian rất dài mà mình thậm chí không có nhận ra (cho đến khi đối phương phải bảo mình không nên nói nữa bởi mình đã dành thời gian quá dài để nói rồi). Mình thường luôn phải cẩn thận về độ dài của cuộc nói chuyện mà mình nói về sở thích của mình, bởi nếu không luôn trông chừng, thì mình sẽ nói đến vài tiếng đồng hồ mà không ngừng nghỉ, thậm chí không nhận ra đối phương có nghe hay không.

Obsessive Interests

I'm not sure whether or not to use the phrase "obsessive " since it's a little negative, but I think it's correctly describe how I am with my hobbies.  I have many hobbies: mobile phones, laptops, go, anime and mangas, Harry Potter universe (especially Severus Snape), etc. But different from everybody, I don't think there is a switch for me to turn off or even turn down my thoughts about my interests. I always thinks about them in full swings, all the time, in my meals, when I'm talking, when I'm working, and sometimes it can be annoying since it distracts me from the works that I'm supposed to be doing. I often research very thorough and detailed about my "hobbies", and often find every thing there is to find about it. I think it's also the same for other Aspies, and is one of the reason why people likes the stories about Harry Potter that I've written. It is because those stories are all backed up by many researches in details, and fixating on perfecting every tiny details of the character's behavior.

 Another major problem that these hobbies posed for me is I often talked about them for a long time with other people that, often have very small or no interested in the subject. Often, the other people will have to remined me when I have gone on too long with my interests, and I will also have to constantly keeping myself in check or I might go overboard and talk about my interests for hours on end (or until I ran out of things to talk about them).

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#self