Sensory Overload:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đây là một vấn đề thường xuyên và khá khó chịu trong cuộc sống hằng ngày. Hãy tưởng tượng bạn bị ném vào một thế giới với vô số những cái loa cỡ đại hét inh ỏi, và bao nhiêu là ánh sáng rọi vào bạn, và bạn không thể làm gì để khiến cho chúng biến đi được. Giống như một buổi concert nhạc rock lớn vậy, nghe một chút thì hay, nhưng nếu bạn phải ở đó 24/7, 365 ngày 1 năm thì bạn sẽ chẳng thích chút nào đâu.

Những lúc như vậy thì thường mình sẽ giống như bị đơ ra (trường hợp này hay xảy ra lắm luôn này), hoặc hoàn toàn không tương tác hay tiếp nhận thông tin nào xung quanh cả.

Có đôi lúc mình đã phải rời khỏi phòng bởi những âm thanh trở nên quá sức chịu đựng, ngay cả khi đó chỉ là tiếng gõ máy tính, hay là tiếng nói chuyện của bạn bè.

Không chỉ là âm thanh, mà mình cũng có chút vấn đề với ánh sáng. Thỉnh thoảng chúng cho mình cảm giác khó chịu. Mình thường thích những chỗ tối tối, và thường là trong phòng tối và yên lặng và chỉ có một chút ánh sáng là môi trường làm việc hiệu quả nhất của mình.

Bởi vì cảm giác đến từ xúc giác của mình nhạy hơn, nên mình cũng không thích bị đụng chạm, và thường những cử chỉ chạm nhẹ thôi cũng khiến mình cảm thấy khó chịu.

Trải qua thời gian thì mình cũng có thể chấp nhận những cái chạm tới một mức nào đó, và thi thoảng thôi (ví dụ như thi thoảng ôm hay bắt tay, với những người đặc biệt thân thiết.)

Mình không thể nói thay cho tất cả các bạn tự kỉ hay Aspies, bởi vì tất cả chúng mình đều khác nhau. Và mình nghĩ là việc quá tải thông tin từ các giác quan cũng ảnh hưởng đến từng người khác nhau. Trong trường hợp của mình, mặc dù mình hay có vấn đề với âm thanh và xúc giác, nhưng ánh sáng và mùi lại rất ít khi ảnh hưởng đến mình, thậm chí gần như không có.

Sensory Overload:

This is a constant issue in my daily life. It was like you have been thrown head-first into a world full of loudspeakers and lights pointed at you, and you can't sort them out. I've read that because we don't have some filter in our head, so we can't sort out the surroundings to pick up important details.

Often in those cases, I would be disengaged with the environment, or stop all the process information input and seem to lock up with my thoughts alone.

There are times when I have to leave the room because the noise is too loud for me to handle, even when it's nothing more than a computer typing sound, or small talk between my friends.

I do use some tools (earmuffs, noise-cancelling headphones, etc.) to help me deal with my sound sensitivity.

Not only sound, but I'm also rather sensitive to lights. They aren't overbearing, but sometimes can be extremely annoying. I generally prefer dimmer places, and only in a dark, silent room with a small lightbulb where I can focus my energy and work.

Also, due to my sensitivity, I don't like people touching me, no matter the circumstances. I repel even the smallest touches, although, over time, I've learned to control that, and allow touching to an extent (maybe slight hugs, shake hands.)

I can't say for all autistic and Aspies because we're all different, even from one another. But I don't think that sensory overload affects everybody the same. While I have strong stimuli with sound and touch, I'm less sensitive to light and to smell that the sensitivity borderline non-exist.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#self