6. Ghen

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

“Tôi là Kwon Ji Yong, còn cô?”

“Krystal Jung.” Cô nhẹ nhàng trả lời.

Hắn nhún vai, “Cô đến một mình à?”

Ji Yong làm bộ không biết chỗ ngồi này là của riêng Seung Hyun. Mọi người thường đến BLUE NIGHT đều biết rõ, huống hồ chỗ này là chính hắn dành riêng cho Seung Hyun.

Hắn có chút tò mò về người có thể khiến Seung Hyun hứng thú đang ở ngay trước mặt.

Giữa một nơi đầy vẻ giả tạo, trong một đống người sung mãn dục vọng, Krystal bình tĩnh tự tại, thần tình lãnh đạm mang chút chán ghét. Trong mắt kẻ khác cô thực sự sáng ngời, cảm giác làm người ta thấy tự nhiên.

Cô ngồi nghiêng mặt về phía hắn, vừa vặn có thể lưu ý mọi hành động của cô.

Khí chất đặc biệt của Krystal rất dễ dàng thu hút ánh mắt người khác. Cô dường như chuyện gì cũng không quan tâm, lạnh lùng nhìn trăm vẻ của người đời. Lấy thân phận người ngoài cuộc ngắm nhìn tất cả, đối với bất cứ chuyện gì cũng không bình luận, cũng không xen vào.

Cô chẳng qua là đang mỉm cười, nhìn cuộc sống.

Ji Yong không khỏi thầm lòng khen ngợi cô.

“Đến cùng cấp trên.” Krystal thành thật nói. “Vậy còn anh?”

“Tôi đi một mình. Seung Hyun là cấp trên của cô à?” Kwon Ji Yong là ông chủ ở đây, nhưng hắn không định cho cô biết.

“Sao lại hỏi thế?” Cô nhìn hắn, có chút tò mò.

“Bởi vì bàn cô đang ngồi là chủ club dành riêng cho Seung Hyun mà. Ngoại trừ anh ta ra không ai được ngồi hết, trừ phi là người anh ta mang tới. Khách quen của BLUE NIGHT đều biết. Đây là lần đầu cô tới sao?”

“Ừ. Vậy tôi có thể ngồi chỗ này là hết sức vinh hạnh à?” Krystal nhếch khóe miệng, vẻ khinh thường.

“Xem như là thế, cô biết ý nghĩa của câu lạc bộ này không?”

“Nhờ anh giải thích giùm vậy.”

“Thấy những người trên sàn nhảy không?”

“Có rất nhiều gương mặt quen thuộc.” Cô nói nhẹ.

“Phần lớn người đến đây đều là người nổi tiếng hoặc có thân phận đặc biệt.”

“Nếu như tôi là nhà báo, nhất định bị xử đẹp.” Cô chế giễu nói.

“Cho dù cô là nhà báo cũng không dám viết cái gì, rất nhiều người có thế lực, trừ phi cô không muốn sống.” Ji Yong ưu nhã cười nhẹ.

“Ông chủ nơi này là nữ à?” Krystal đổi chủ đề, ji Yong vừa mới nói những chuyện quá nhạy cảm, không phải điều cô nên biết, với lại cô cũng không có muốn biết.

“Là nam.”

“Vậy chắc là đồng tính ?” Cô bắt đầu cảm thấy có chút hứng thú muốn biết thêm.

“Vì sao cô lại hỏi như thế?” Ji Yong ngạc nhiên.

“Có vẻ như ông chủ ở đây dành cho cấp trên của tôi rất nhiều quyền lợi đặc biệt, cho nên quan hệ chắc cũng không bình thường.” Krystal rất muốn nói thẳng ra, bất quá như thế cũng rất rõ ràng rồi.

“Cô rất tinh đấy!. Tôi vốn nghĩ không người nào có thể chống đỡ được sức quyến rũ của Seung Hyun.”

“Kể cả anh sao?” Krystal hạ giọng, không cho là đúng. Ji Yong có tính là một trong số ít người không bị Seung Hyun quyến rũ không?

Ji Yong sửng sốt vài giây, hắn không ngờ cô gái này lại hỏi như vậy.

“Anh muốn uống rượu không?” Krystal thấy hắn dường như có điểm không khó nói, thì thuận miệng hỏi một câu, tránh cho không khí cứng ngắc kéo dài thêm.

“Ừ, cũng kể cả tôi.” Chốc sau, hắn nhẹ nhàng trả lời. Giọng nói có vẻ kiên định, nhưng trong ánh mắt là niềm cảm thương vô tận.

Krystal tay vẫn bình tĩnh rót rượu, nhẹ nhàng liếc hắn một cái.

“Tặng anh một câu, mang trái tim đặt ở trên một người không hiểu cái gì là tình yêu, là hết sức ngu xuẩn đó. Chúc gặp anh may mắn.”

Cô rất đồng cảm với những người yêu thích Seung Hyun, bởi vì bọn họ vĩnh viễn sẽ không được đáp lại tình cảm ấy. Seung Hyun là một cấp trên tốt, là một tình nhân tốt, mặt nào đều rất xuất sắc, nhưng chắc chắn không phải là người yêu tốt. Bởi vì cô phát hiện người này căn bản không hiểu yêu là gì. Có điều, dường như mọi người đều bị hấp dẫn, càng ngày càng nhiều.

Vậy có khi nào cô sẽ có ngày rơi vào vòng luẩn quẩn ấy? Hi vọng là không. Bởi cô hiểu bản thân mình rất cố chấp, nếu đã yêu thích thì sẽ giống như là trái đất luôn quay quanh mặt trời, không cách nào ngưng.

Có người nói càng lãnh đạm thì càng cuồng nhiệt? Là thế sao? Cô cảm thấy có chút mơ hồ.

Cho dù vướng vào, cũng sẽ không cho tên Seung Hyun biết. Bởi vì cô sẽ chọn cách rời đi.

Mãi mãi rời xa.

Nghe cô nói, Ji Yong ngẩng đầu, đôi mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng nhìn cô, “Cô với Seung Hyun không phải là…”

“Tôi với anh ta chẳng qua là quan hệ cấp trên cấp dưới.” Krystal cười, cắt ngang câu hỏi của hắn.

Cấp trên cùng cấp dưới, bọn họ chích xác là có quan hệ này, cũng không phải là nói dối.

Một người cố chấp như cô bằng lòng như thế là điều tất yếu, cho nên cô rõ ràng đã quá dễ dàng. Thôi coi như là một phần của “ sự thật” đi.

“À.” Hắn hiểu ý gật đầu, một chút lại nói tiếp, “Cô rất may mắn, có thể theo bên cạnh Seung Hyun.”

Nghe xong câu này, cơ mặt Krystal cứng ngắc. Là vận may sao? Hai tính hướng khác nhau thì không thể nói chuyện hợp ý với nhau được, sự thật là suy nghĩ của bọn họ khác nhau một trời một vực.

Ji Yong chú ý tới vẻ mặt của cô, lại nói tiếp, “Ở đây người muốn bấu víu vào quan hệ với Seung Hyun rất nhiều, nhưng có ai có thể nắm bắt được trái tim hắn đâu?”

“Cùng một chỗ với người như thế, anh có thể nhận được tiền của anh ta, cùng nhau làm tình , nhưng nhất quyết không nên có suy nghĩ có được trái tim của anh ta, nếu không cuối cùng sẽ mất trắng.” Krystal hừ lạnh một tiếng, “Bởi vì dân chơi thì điều kiện hàng đầu là nhất định phải luôn thờ ơ, vô cảm , nếu không bọn họ chơi đùa cái gì được?”

Nếu Seung Hyun đa tình thì nên mền nắm rắn buông, bằng không chẳng sớm thì muộn cũng ghen quá hóa điên thôi.

Lý do Seung Hyun không chơi đùa một thiên kim tiểu thư nào đó, bởi vì hôn nhân chính là xây mồ, dễ thành nguyên nhân làm hắn bị dèm pha khiến cho thân bại danh liệt. Dù sắc mặt của hắn lúc nào cũng ung dung tự tại như thế nhưng thay đổi lúc nào cũng không rõ được đâu.

“Suy nghĩ của cô rất đặc biệt.” Khuôn mặt như hoa của Ji Yong khẽ nở một nụ cười, đôi lông mày như vẽ, dường như thêm phần đẹp hơn.

Khó trách Seung Hyun cảm thấy hứng thú với cô , quả thực là người có suy nghĩ rất thú vị, càng nói chuyện lâu càng bị cô thu hút. Vẻ ngoài vô hại, tuy vậy đối với bất cứ ai cũng giữ được tâm tư thanh tỉnh.

Ji Yong cũng muốn biết, Krystal có thể sa vào lưới tình của Seung Hyun giống như những người khác hay không?

“Anh quá khen rồi.” Con ngươi đen láy của Krystal hiện lên vẻ tò mò, “Anh… yêu Seung Hyun?”

Ji Yong cười nhẹ, nói: “Yêu? Nói vậy nặng nề quá. Cơ mà tôi rất quý trọng anh ấy, đó là thật”.

“Ngoại trừ chuyện riêng tư, anh ta là người không gì có ,có thể bắt bẻ được.” Khóe miệng Krystal lại lần nữa hiện lên ý cười trào phúng.

“Có lẽ vậy.” Ánh mắt Ji Yong đột nhiên hướng về phía đám đông, “Xem ra ngày hôm nay chúng ta chỉ nói chuyện được đến đây thôi.”

Krystal quay đầu nhìn theo ánh mắt Ji Yong, Seung Hyun đang đi về phía hai người. Hắn cao 1m82, trong đám đông cực kỳ nổi bật .

“Nói chuyện đâu nhất thiết phải kết thúc, không nói với tên Seung Hyun này là được.” Cô nháy mắt.

Ji Yong nhếch khóe môi một cái, mỉm cười.

Ji Yong là một người rất hấp dẫn, vì sao hắn lại không thể thu hút Seung Hyun nhỉ? Muốn phong tình có phong tình, muốn hời hợt có hời hợt, cũng hiểu được phải xử sự có chừng mực, lại không kém kỹ thuật trên giường như cô. Tiêu chuẩn cao nhất của tình nhân không phải là như vậy sao?

Rốt cuộc Ji Yong đã phạm vào cái gì mà bị cho rơi? Có dịp cô phải hỏi cho rõ mới được.

“Hai người trò chuyện cái gì vậy, dường như rất hợp nhau?” Thanh âm trầm thấp như rượu làm say lòng người của Seung Hyun vang lên phía sau.

Krystal quay người lại, Seung Hyun đột nhiên cúi đầu hôn nhẹ lên môi, sau đó đặt tay lên eo cô, như là tuyên bố quyền chiếm hữu.

“Đang nói chuyện về cuộc đời.” Ji Yong mỉm cười trả lời, trong ý cười dường như mang chút đau khổ.

“Đúng… đúng… Tôi nghĩ anh sẽ không có hứng thú.” Krystal nghiêng mình, muốn tránh khỏi tay Seung Hyun. Thật sự không xong, cô vừa mới nói hắn chẳng qua là cấp trên, Ji Yong sẽ nghĩ thế nào?

“Thật sao?” Seung Hyun nhướng cao mày rậm, lực trong tay mạnh thêm , không cho cô tách ra, “Cục cưng, tôi rất có hứng thú nghe những chuyện hai người nói với nhau.” Hắn nghiêng mình về phía trước, mặt kề sát, khiêu khích ngậm lấy vành tai cô, dùng lưỡi liếm nhẹ, nhẹ nhàng nhấn rõ từng chữ.

Krystal ho nhẹ vài cái, giả vờ như không có chuyện gì, “Khụ……Giám đốc, tôi có tên mà.”

Cho tôi xin đi, gì mà cục cưng chứ? Nghe thật giống như con cún nhà hắn. Bình thường lúc hai người thì gọi thế nào cô cũng có thể không để ý, nhưng ở chốn đông người cũng gọi như vậy, rõ ràng là muốn cô khó xử mà.

Cô nổi da gà, cái đồ chết tiệt này thực sự là càng lúc càng khó hiểu.

Thình lình bị hắn hôn trộm, đã rất không dễ chịu, vậy mà còn đối cô động tay động chân trước mặt những người khác. Chỉ có điều, lại trước mặt Ji Yong mới bực chứ.

Cô muốn giải thích, nhưng không biết nói thế nào cho ổn, cuối cùng đành phải cố tỏ ra một bộ mặt tươi cười đạo đức giả, đến chính cô cũng cảm thấy buồn nôn.

Không khí ngượng ngùng giữa ba người bọn họ duy trì được một lúc, cuối cùng là do Ji Yong kết thúc.

“Hai người cứ từ từ ngồi chơi đi, tôi làm phiền quấy rầy rồi.”Ji Yong nhẹ nhàng đứng lên.

“Được, chúng tôi sẽ tự nhiên, ông chủ Kwon không cần để ý.” Seung Hyun nhướng mày.

“Anh là ông chủ ở đây?” Krystal hơi bất ngờ.

Ji Yong gật đầu cười nhẹ, rồi rời đi.

Thì ra Ji Yong chính là ông chủ ở đây, lại là một người phải lòng Seung Hyun. Người tình của hắn thật đúng là trải khắp bản đồ thế giới.

Nói như vậy, Ji Yong từ đầu đã nhận ra cô? Nói không chừng vừa rồi nói chuyện là để tìm hiểu tình địch. Nhìn qua, Ji Yong cũng không giống người như thế. Dò thử tình địch, chính là loại người thứ ba mới làm.

Nhìn bóng dáng Ji Yong ẩn khuất giữa đám người, Krystal mới chậm rãi khép lại suy nghĩ.

“Vừa rồi anh làm vậy là có ý gì?” Lấy lại tinh thần, cô khó chịu cằn nhằn với vẻ mặt lạnh lùng.

“Cô chỉ cái gì?”

“Này. Khó chịu!” Cô chỉ chỉ bên miệng, rồi mới lôi khăn tay ra xóa đi vết tích của hắn.

“Thì ra cô luôn cảm thấy khó chịu?” Mắt Seung Hyun híp lại lộ vẻ nguy hiểm.

“Tôi không phải là món đồ chơi của anh, đừng nghĩ muốn làm gì thì làm, có những việc muốn cũng không được, đừng quá đáng.” Cô bình tĩnh nói ra suy nghĩ của mình.

“Tôi quá đáng cái gì?” Giọng nói hoàn toàn không nghe ra bất cứ thái độ nào.

“Sau này đừng hôn tôi trước mặt người khác.” Cô lạnh lùng nhếch miệng, “Anh không biết ngại, nhưng tôi thì có.”

“Cục cưng, ra là cô xấu hổ.” Seung Hyun cười cợt.

Krystal lườm hắn một cái, đứng dậy, không muốn tiếp tục cãi nhảm với hắn nữa.

“Cô đi đâu?” Seung Hyun nắm tay cô.

“Tôi về nhà.”

“Không cho phép.” Rồi dùng sức kéo cô vào trong lòng mình.

“Thả tôi ra, đây là nơi đông người.” Cô nghiến răng.

“Không thả.” Hắn đùa giỡn lại.

“Vậy anh muốn thế nào đây?” Krystal nén lại cơn giận.

“Tôi muốn như vậy…” Âm cuối tan biến trên đôi môi.

Seung Hyun nâng mặt cô lên, bàn tay luồn vào tóc, với tốc độ sét đánh mà hôn cô. Đầu lưỡi linh hoạt của hắn bắt đầu tiến vào sục sạo trong khoang miệng, khơi gợi tầng sâu nhiệt tình của cô.

Hắn thật sự rất xấu xa, thậm chí còn vô liêm sỉ thực hiện một nụ hôn kiểu Pháp ướt át.

Krystal căn bản không kịp đẩy hắn ra, hơn nữa nụ hôn này vừa nhanh lại vừa mạnh mẽ, một chút khoảng không để thở cũng không có, tất cả đều là Seung Hyun chủ đạo. Hôn đến mức ngực cô như lò than, toàn thân nóng bừng.

“Tôi không muốn dừng lại, làm sao bây giờ?” Seung Hyun vuốt nhẹ đôi môi cô, giọng khàn khàn, “Chỉ có điều nếu hôn lần nữa, chắc chắn không thể kiềm lại, đêm nay đến nhà của tôi đi.” Hắn buông đôi môi đã sưng đỏ, bắt đầu một đường hôn lên vành tai và giữa cổ cô.

Krystal muốn lên tiếng, đột nhiên phát giác giữa đùi có một vật cứng đang ngượng ngùng đứng dậy, khiến cô không thể tự nhiên cử động, muốn tránh khỏi những tiếp xúc va chạm.

“Đừng động.” Vẻ mặt Seung Hyun lướt qua một tia thống khổ.

“Không muốn xảy ra chuyện thì buông tay.” Thanh âm vừa ra khỏi miệng, tuy ngầm đe dọa nhưng lại mang vẻ gợi cảm động lòng người, kích tình đến mức ngay cả cô cũng chịu không nổi.

“Tôi muốn ôm em như vậy.” Trán hắn nhẹ nhàng chạm vào Krystal, hơi thở nóng hổi phả vào mặt cô.

Cô cố đẩy hắn ra, nghiêng đầu tránh hơi thở nóng hổi của hắn.

Mùi hương nam tính trên người Seung Hyun bùng cháy mãnh liệt khiến cô hoàn toàn không được tự nhiên. Hắn lại bị chập cái dây thần kinh nào rồi? Krystal cố gắng cúi đầu xuống. Nếu như không phải bị hôn đến toàn thân mềm nhũn, cô nhất định hung hăng đẩy hắn ra, tốt nhất là khiến hắn ngã chổng lên trời.

Liếc mắt mờ mịt nhìn bốn phía, may mà không có người chú ý tới. Nhẹ nhàng thở ra một hơi.

“Ôm cũng đã ôm, hôn cũng đã hôn, hiện tại có thể… Aaa… Sao anh lại cắn người?” Cô đau đến nhíu mày.

Seung Hyun đột nhiên nhắm vào cổ cô cắn một cái, lưu lại dấu hai hàm răng mờ mờ.

“Tôi phải lưu ký hiệu của tôi trên người cô.”

“Đồ điên!” Cô chửi , “Yên tâm. Dấu răng thì cùng lắm là qua vài ngày sẽ tan hết, chẳng lưu lại ký hiệu gì đâu, khiến anh lại thất vọng rồi.”

“Cô khẳng định như thế sao?” Hắn mở miệng cười nhẹ, giữa tiếng cười mang vài phần tà mị.

“A……..” Krystal lại đau lần nữa, cô nghiến răng nói, “Anh muốn giết người à?”

Ra là Seung Hyun lại lần nữa cúi người cắn cắn, làm dấu răng đó sâu thêm, cho đến khi cảm nhận được mùi máu mới nhả miệng ra.

“Không phải, tôi đang phủ định lập luận của cô.”

“Đi chết đi, anh là đồ biến thái chết tiệt.” Cô dùng lực đẩy hắn ra. Cảm thấy đau đớn một hồi khiến cho cảm giác mơ màng cũng dần tiêu tan. Cô vùng vẫy, lại khiến cho hắn ôm chặt hơn.

“Này? Sao anh còn chưa buông ra ?” Krystal nói với ngữ điệu khó chịu.

Seung Hyun trầm ngâm một chút, “Chúng ta cá cược đi, thế nào?”

“Buông ra đã rồi nói, tôi khó thở.” Cô giãy dụa.

“Cô muốn cược không?” Seung Hyun nới lỏng tay.

“Cược cái gì?” Cô xoa xoa cái cổ còn đang đau nhức, cảm giác như thịt sắp rời ra, ngày hôm nay hắn lại phát điên phát dại gì rồi. Cô thầm mắng chửi.

“Xem ai yêu đối phương trước.”

“Anh bệnh à?” Cô trừng mắt, “Một người không hiểu gì về tình yêu, một người không tin vào tình yêu, thì học theo người ta nói yêu làm gì. Tôi cảm thấy chuyện như thế nuốt không trôi. Đừng có kiếm ra mấy trò vô nghĩa nữa.”

“Cô sợ thua à?”

“Không phải vậy.” Krystal lập tức phản bác.

“Vậy quyết định, trận cá cược này, nếu mà ai bày tỏ “Tôi yêu em/anh” trước, thì tính là… thắng.”

“Này này, đây là luật cá cược? Cái gì cơ? Nói trước tính là thắng?”

“Bởi vì chúng ta đều rất lạnh nhạt, nếu như không thực sự yêu, sẽ nói bày tỏ sao? Chẳng qua chỉ là trò chơi thôi mà, hay là cô không dám chơi?”

“Được… Anh nói rất có lý. Cá cược cái gì?” Cô đầu hàng.

“Vậy người thắng sẽ toàn quyền quyết định.” Seung Hyun thuận miệng nói.

“Ok.” Cô hờ hững đáp lại.

Bởi vì đối với cô mà nói, thắng thua không quan trọng. Nếu “Tôi yêu anh” khổ sở như thế, cô có chết cũng không nói, hơn nữa đối tượng lại là Seung Hyun. Có điều, cô cũng không chắc chắn mình có khổ tâm vì sẽ yêu hắn không.

Seung Hyun là một người bận rộn, việc cá cược này lại thật nhàm chán, không bao lâu thì sẽ quên thôi, ai để tâm làm gì.

“Vừa rồi cô nói chuyện gì với Ji Yong?” Seung Hyun nhẹ nhàng dựa vào lưng ghế.

“Nói nhiều chuyện, ai nhớ nổi.” Cô nhàn nhạt trả lời, liền bị Seung Hyun nâng cằm lên.

“Không được tiếp xúc với hắn như thế.”

“Vì sao?” Cô nhíu mày, không vui hất tay hắn ra.

“Phải nghe lời tôi.”

“Muốn nghe cũng phải có lý do chứ.”

“Tôi không thích hắn, được chưa?” Seung Hyun hừ lạnh, thanh âm mang chút xót xa.

“Lý do của anh hay quá nhỉ.” Cô đổi giọng, “Ji Yong là cựu tình nhân của anh phải không?”

“Hỏi làm gì?” Hắn lườm cô một cái. “Cô trở thành bà tám từ lúc nào thế?”

“Tôi tò mò.”

“Thật sao?” Hắn ngừng một chút, “Hắn ta có hứng thú với cô.”

“À, ra là thế.” Krystal liếc hắn một cái, “Không phải anh sợ Ji Yong có tình ý với tôi đó chứ.”

Người này thật là vừa ngu vừa ngốc mà, ai vô ý hay cố ý với cô chẳng lẽ  mà cũng không nhìn ra sao? Ji Yong và cô chỉ mới nói chuyện vài câu, làm gì đến mức có hứng thú với cô được?

Nghe Krystal nói, sắc mặt Seung Hyun trầm xuống, vẻ mất hứng. Rồi lập tức hé đôi môi khêu gợi, cười mỉa: “Cô cảm thấy mình có bản lĩnh này sao?”

“Cô có còn muốn chạy không?” Nhìn thấy ánh mắt Krystal không có biểu tình gì, hắn tức giận nói.

“Ờ.” Krystal thuận miệng trả lời, rồi đứng dậy.

Rõ ràng là không thích việc cô nói chuyện với Ji Yong, lại không chịu nói thẳng, nói vòng vo một hồi, đến chết vẫn mạnh miệng. Quả nhiên hắn rất sĩ diện, không biết trong hai người bọn họ, ai sĩ diện hơn ai?

***

Chiếc xe thể thao màu đỏ bóng mượt chậm rãi chuyển động, cẩn thận đi vào khu nhà của Seung Hyun.

“Cô cho xe vào gara, rồi lên lầu chờ tôi.” Seung Hyun nhanh chóng dặn dò, thanh âm cứng nhắc không có chút khác thường nào, nhưng trong con mắt dường như đang lóe lên tia sáng lạnh lẽo.

Hình như xảy ra chuyện gì đó, nhưng đương nhiên không phải chuyện của cô. Krystal nhận lấy chìa khóa xe, nhìn theo hắn đang đi về phía một bóng người.

Cô cười nhạt một tiếng, khởi động máy, chậm rãi lái chiếc xe đến gara.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro