7 - Đừng mơ về nhà đêm nay!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ trong gara đi ra, Krystal thấy Seung Hyun vẫn đang nói chuyện với ai đó trước cửa khu nhà.

Cô nhẹ nhàng đi đến gần bọn họ, đang muốn lên tiếng gọi Seung Hyun, thì thanh âm kích động của người kia truyền đến tai cô.

"Sáng nay chuyển tiền vào tài khoản của tôi là có ý gì? Phí sa thải? Từ khi nào thì anh trở nên nhẫn tâm như vậy?"

Nhẫn tâm? Là nói mình sao? Cô vô thức tự hỏi chính mình.

Krystal giật mình, cô đang ngu ngốc suy nghĩ cái gì vậy, những lời đó không phải là nói với cô mà.

Cô dừng chân lại, đứng tại chỗ. Giữ một khoảng cách với bọn họ, có thể nghe được bọn họ nói chuyện mà lại không bị phát hiện.

Đôi lông mày nhẹ nhàng nhăn lại.

Lại là tranh cãi chuyện tình cảm? Vì sao mà cô luôn gặp loại 'chuyện tốt' này chứ.

Chỉ có điều lần này đối tượng có điểm khác biệt.

Không phải đàn bà, mà là đàn ông.

Chẳng biết có lần thứ ba không? Nếu có, biết đâu lại là người chuyển giới nhỉ?

Cô lạnh lùng nở một nụ cười chế nhạo.

"Cậu có thể nghĩ như vậy, dù sao chúng ta cũng đã kết thúc." Seung Hyun lạnh nhạt nói.

"Kết thúc?" Cậu trai kia cười to, giữa tiếng cười tràn ngập vẻ bi thương, "Tôi đã rất cố gắng cho đi rất nhiều tình cảm, vậy mà anh đá tôi như thế?"

"Cái tôi muốn chỉ là quan hệ tình dục, chứ chẳng cần tình cảm. Cậu suy nghĩ nhiều quá rồi." Giọng hắn nhẹ nhàng ôn nhu, nghe hay vô cùng, nhưng mà không hề có chút hơi ấm.

"Em yêu anh, vẫn luôn luôn yêu anh, có lẽ anh không biết." Cậu trai la lên, giọng khàn khàn.

Ôi trời! Krystal đứng ở một bên suýt vì câu này mà kêu ra tiếng. Đống phim truyền hình trên tivi chắc cũng không sến súa như màn đối thoại này.

"Vẫn luôn luôn yêu anh." Cô nghe câu này, dường như muốn nôn sạch toàn bộ đồ ăn trong bụng.

Lạy hồn, sao mỗi người muốn giữ chân Seung Hyun đều lấy danh nghĩa là yêu? Ngoại trừ yêu, không có lý do nào hay hơn để làm hắn rung động sao??

Loại người như Seung Hyun e rằng cái không thiếu nhất chính là tình yêu, bởi vì người yêu hắn nhiều lắm, nhiều đến mức hắn cũng không phân biệt được, người nào là thật , người nào là giả ý.

"Tôi không cần cậu yêu tôi." Lời nói của hắn vẫn khá lãnh đạm.

"Em không cần tiền của anh, em chỉ cần được ở bên cạnh anh."

Krystal nghe nói đến đây, không những cơ mặt nhăn nhó, mà kể cả dạ dày cũng bắt đầu co giật.

Thực tại hoang đường khiến cô dở khóc dở cười.

Đàn bà đau khổ cầu xin hắn như vậy, chỉ cần ở lại bên cạnh hắn.

Bây giờ kể cả đàn ông cũng như thế.

Vì sao mỗi người đều vì hắn mà đau khổ? Sức quyến rũ của hắn thực sự lợi hại như thế sao?

Không giải thích được, không giải thích được.

Mà cô, chỉ biết là bản thân quyết sẽ không dẫm vào vết xe đổ của bọn họ.

"Ngoại trừ tiền, tôi không có cái gì có thể cho cậu."

"Vì sao? Trước đây anh có thể chơi đùa nhưng cũng không rời khỏi em, lần này vì sao lại muốn em đi? Chẳng lẽ em làm không đủ tốt?" Cậu trai kích động nói, thanh âm pha lẫn sự nghẹn ngào.

Seung Hyun ngưng lại một lúc, hiển nhiên việc cậu trai kia khóc có chút tác động đến hắn.

"Bởi vì tôi muốn kết hôn."

Câu nói này thực sự gây chấn động.

Không chỉ đối với cậu trai kia, kể cả Krystal cũng có chút giật mình.

Mặc dù ở công ty có tin đồn Seung Hyun có vị hôn thê, nhưng tin đồn nói chung vẫn là tin đồn, bởi vì không được ai chứng thực, cho nên tất cả mọi người đều cho là nói đùa.

Nào ngờ thì ra là thật. Xem ra tin này mà lan truyền, khẳng định tâm hồn các thiếu nữ trong công ty tan ra từng mảnh.

"Kết hôn? Tại sao anh lại có thể tàn nhẫn như vậy?" Cậu trai cuối cùng khóc không ra tiếng.

Krystal sờ sờ mặt mình, vẫn còn khô.

Không có khóc.

Vì sao cậu trai kia lại khóc, hơn nữa dáng vẻ còn muốn không chịu nổi.

Có phải vì Seung Hyun muốn kết hôn? Cậu trai đó thực sự yêu hắn?

Vậy cô thì sao? Sao lại không có cảm giác gì? Cô thật sự lãnh đạm như thế?

"Được rồi, chúng ta không thể duy trì mối quan hệ này quá lâu." Seung Hyun nhẹ nhàng an ủi, khẽ vỗ vỗ lưng cậu trai kia.

Bệnh tim của Krystal không biết thế nào đột nhiên tái phát, ngực dường như tắc nghẽn, khiến cô không có cách nào hô hấp.

Cô tựa người vào bờ tường thô ráp, khó khăn móc một viên thuốc từ trong túi xách ra, gắng gượng dùng nướt bọt nuốt xuống.

Từ từ hô hấp một chút, cảm giác đau đớn mới chậm rãi lắng dịu.

Bệnh tim này, nếu như đột nhiên co rút đau đớn, loáng một cái đến rất nhanh, căn bản không biết được nguyên nhân gì đã kích động cô.

Lúc cô khôi phục được thần khí, phát hiện hai người bọn họ không biết khi nào đang ôm hôn nhau.

Hơn nữa cảm giác có điểm khó bỏ khó rời.

Cô nhàn nhạt nở nụ cười.

Cũng không biết là chế nhạo họ, hay chính bản thân mình.

Cô lúc này đang chờ đợi người được gọi là tình nhân, lộ ra một chút đạo đức không đáng kể cũng được.

Đờ đẫn buông đầu xuống, tim thỉnh thoảng lại truyền tới cảm giác đau đớn theo quy luật.

Cô biết là vẫn nên đứng nguyên tại chỗ, chờ họ kết thúc màn tình cảm. Hoặc hiện tại có thể vẫy vẫy tay, rồi đi lại hướng đó.

Quên đi, nếu như thực sự đi lại đó, dựa vào tính cách "ta là nhất" của Seung Hyun nhất định sẽ nghĩ rằng cô quan tâm đến hắn.

Đi, cũng không phải là phim truyền hình lúc 8 giờ.

Cô không cần phải làm những việc ấu trĩ như vậy, sẽ khiến hắn cảm thấy ưu thế được tăng cao.

Một lúc lâu.

Lâu đến mức cô cũng không phát hiện cậu trai kia đã rời đi lúc nào.

"Krystal, Krystal." Phía sau truyền đến một giọng nói đầy từ tính.

"Nghe rồi." Cô ngây người, lập tức bình tĩnh quay lại trả lời hắn.

"Đang suy nghĩ cái gì? Cô dường như ngây ra một lúc lâu." Seung Hyun đến gần bên cạnh cô, nắm lấy hai vai, "Là muốn tôi sao?" Thanh âm trầm thấp pha lẫn ý cười.

Nghe hắn nói, đôi lông mày của Krystal vốn đang cau nhẹ, lại cau càng mạnh hơn.

"Tôi muốn anh, anh rất cao hứng sao?" Cô khẽ nói.

"Cũng có thể nói thế này, kể từ khi quen cô, tôi phát hiện sự tự tin của mình không ngừng bị đả kích." Seung Hyun chậm rãi trưng ra một vẻ mặt bị thương, có vẻ rất chân thật. "Cô dường như không để tôi ở trong lòng."

"Có quá nhiều người để anh trong lòng rồi, thiếu một mình tôi cũng chẳng ảnh hưởng gì." Cô nói lạnh, cười khinh miệt.

Đôi tay đang đặt trên vai cô bỗng dưng siết mạnh, khiến cô gần như thở không ra hơi.

"Á, anh làm cái quái gì thế." Krystal không nhịn được đau, hét lên.

"Không có chuyện gì, vào nhà." Hắn híp hai mắt lại, mơ hồ thấy hắn đang không vui.

Trên đường vào nhà, Krystal tám những chuyện trên trời dưới đất với Seung Hyun hoặc chỉ mỉm cười, đối với việc vừa rồi "mắt thấy tai nghe" không đề cập đến nửa chữ, dường như hoàn toàn chưa biết gì.

Sau khi hai người vào đến phòng khách, Seung Hyun vẫn bảo trì vẻ trầm mặc. Đôi mắt hắn híp lại, gắt gao nhìn Krystal chăm chú, muốn nhìn ra một chút manh mối, bởi vì thái độ của cô có điểm bất thường.

"Cô biết cái gì?" Seung Hyun hoài nghi mà trợn mắt ra nhìn một hồi, nặng nề mở miệng.

"Anh ám chỉ chuyện gì?" Cô nói dường như không có gì.

"Vừa rồi cô đã thấy hết, đúng không?"

"Ờ, đúng hơn là nhìn cũng đã nhìn, nghe cũng đã nghe." Cô nhướng mày, vẻ mặt không cho là sai.

Seung Hyun đầu tiên là sửng sốt, không ngờ cô trả lời thản nhiên như vậy, so với trước đây có chút khác biệt, rồi mới thấp giọng nói, "Đáng chết, cô.....Cái gì không tốt với mình thì đừng nhìn, cái gì không tốt với mình thì đừng nghe, điều hiển nhiên này mà cô không hiểu sao? Tôi phát hiện ra cô rất thích nghe lén chuyện người khác." Hắn lạnh lùng nói.

"Vậy sao?" Khóe miệng Krystal khẽ nhếch, nhàn nhạt ý cười. "Vậy xin hỏi, điều luật nào quy định trên đường nghe người khác khóc thét, mọi người đi qua phải che mắt bịt tai? Nghe trộm, anh không phải nói khó nghe như vậy, hai người nói lớn tiếng, tôi chỉ là vừa vặn nghe thấy mà thôi."

Krystal tự tin bản thân mình thoạt nhìn rất lý trí... lý trí đến mức khiến Seung Hyun nắm chặt hai tay lại , dường như rất muốn đánh cô.

Nghe được chuyện của người khác, mẹ cô thường nói, rồi sẽ có một ngày xảy ra sự cố bất ngờ.

"Được, nói hay lắm." Seung Hyun nheo mắt lại, bình tĩnh nhìn vào đôi mắt sâu thẳm của cô, "Cô còn muốn nói gì không?"

"Anh còn muốn tôi nói cái gì? Khóc lóc bảo anh đừng kết hôn? Rồi nói tôi cái gì cũng không muốn, chỉ cầu được ở bên cạnh anh?"

Cô nói lại những lời cậu trai kia vừa nói, "Nếu như tôi nói như thế, người này nhất định không phải là Krystal Jung", rồi làm ra bộ dạng buồn nôn.

Cô tiếp tục nói, "Yên tâm, anh cứ vui vẻ mà đi kết hôn, tôi sẽ không dây dưa với anh. Chỉ có điều, tôi sẽ không tỏ ra là người thanh cao, không muốn tiền của anh, chỉ cầu ở bên cạnh anh. Anh có đủ tiền để duy trì mối quan hệ giữa hai giới, mục đích chỉ cầu dễ đến dễ đi đúng không? Anh là một ông chủ tốt, tôi cũng là một nhân viên tốt, cho nên tôi tôn trọng quy tắc trò chơi của anh."

Quan hệ của bọn họ tựa như gió thổi mây trôi, im lặng bắt đầu, rồi lặng lẽ kết thúc.

Cô cũng rất hi vọng là như vậy.

Cuộc sống bình thường nhạt nhẽo mới phù hợp với quy tắc triết học của cô.

Cô luôn luôn cự tuyệt những chuyện tình cảm mãnh liệt.

"Hay lắm, cô là người lý trí nhất mà tôi từng gặp. Cô nhớ kỹ lần đầu tiên chúng ta gặp nhau không? Cũng là tình huống như thế này, lúc đó tôi và cô chỉ là hai người xa lạ, cô có vẻ mặt phớt lờ mọi chuyện, rất bình thường." Seung Hyun vẫn giữ nguyên một vẻ cao thâm khó đoán, nhưng trên khuôn mặt dường như lộ ra một chút bất thường.

Krystal gật đầu, dáng vẻ ngồi nghe rất nghiêm chỉnh.

"Hiện tại lần thứ hai đụng phải chuyện như thế, cô đã tính là người bên cạnh tôi, nhưng vẫn cứ là dáng vẻ chuyện người ta không liên quan đến mình, còn có thể cùng tôi tranh luận thiệt hơn trong quan hệ. Cô lạnh, cô thực sự rất lạnh, máu lạnh đến mức so với người từng trải trên tình trường như tôi còn muốn lão luyện hơn." Thanh âm hắn có chút giễu cợt.

"Lão luyện cái gì? Cá tính tôi luôn luôn là như vậy, là chính anh cho rằng tôi làm bộ làm tịch."

Đầu Krystal sít sao co lại, chuyện không liên quan đến mình, nói thẳng ra, việc hắn muốn kết hôn xác thực không phải chuyện của cô, biểu hiện lạnh nhạt thì hắn chướng mắt sao? Chẳng lẽ cứ phải một khóc hai nháo ba đòi treo cổ mới được gọi là bình thường?

"Tôi muốn kết hôn, cô cảm thấy chúng ta sau này là nên thế nào? Tôi muốn nghe ý kiến của cô." Hắn mặt vô cảm, chỉ có hai con ngươi lộ ra lửa giận.

"Tôi sợ nói sai."

Ánh mắt này, cô hoàn toàn nắm rõ, sắc mặt Seung Hyun âm u giống như sắp xảy ra giông tố, lỡ nói sai, không dẫn đến cái chết bi thảm là còn may. Mặc dù cô vẫn không hiểu rõ mình đã đắc tội gì với hắn, có thể là vì thái độ không quan tâm, làm tổn thương lòng tự tôn đàn ông của hắn.

"Nói đi. Tôi giống loại người không hiểu lý lẽ sao?" Hắn hừ nhẹ.

Krystal trầm tư một chút, nói: "GAME OVER! Trở lại như cũ. Hết thảy như trước đây, được không. Đương nhiên là đừng quên chuyển tiền vào tài khoản của tôi."

Cô cười, nhẹ nhàng nói như gió thoảng mây trôi, tựa như cùng người khác chào hỏi.

Seung Hyun cau mày, lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.

Hắn cũng đoán được từ trong miệng cô sẽ không nói ra cái gì tốt đẹp, không ngờ suy nghĩ của hắn thực quá coi thường cô rồi. Hắn thực sự là hiểu cô quá ít.

"Đây chính là suy nghĩ của cô? GAME OVER?" Hắn cười nhẹ, "Muốn chạy sao ? Nghe được câu này của cô, cho dù tôi kết hôn, cũng phải cùng cô tiếp tục mối quan hệ này."

Sau đó, hắn vươn tay ra ôm lấy cô. Krystal trợn to hai mắt, muốn tránh lồng ngực mạnh mẽ nhưng không cách nào thoát khỏi vòng tay rắn chắc của hắn, mắt lườm lườm nhìn khuôn mặt anh tuấn càng thấp càng gần, mãi cho đến khi hơi thở hai người cuốn vào nhau.

"Này, chúng ta chưa nói xong..."

Chưa kịp nói xong, Seung Hyun chợt cúi đầu xuống, nuốt toàn bộ những lời phía sau. Hắn hung hăng hôn cô, khí tức mang một ngọn lửa ! Như là sự trừng phạt, còn mang thêm cảnh báo.

"Nhắm mắt lại." Hắn hôn sâu hơn, bàn tay thon dài lướt nhẹ qua đôi mắt cô.

"Này, này..." Krystal cực lực chống giữ khoảng cách giữa hai người, cô không hứng thú chơi trò ân ái với hắn, tình huống không giống như mong đợi, có điểm không khống chế được.

"Tôi không phải là "này", gọi tên của tôi." Sau khi buông đôi môi cô ra, hắn vẫn nhè nhẹ đặt môi mình lên môi cô, nhẹ nhàng nói, rồi lại vuốt ve hai má vì hơi nóng giữa hai người mà phiếm hồng.

Seung Hyun chợt nhận ra cô chưa bao giờ gọi tên hắn.

Quên đi, Krystal buông đôi mắt xuống, ngừng vùng vẫy. Gọi tên của hắn, xin thứ lỗi, cô gọi không được. Trong bầu không khí như vậy, không ngờ lại càng kích thích dục vọng của Seung Hyun.

Seung Hyun dùng cả thân hình vững chắc mà giữ chặt cô, đôi môi khêu gợi để lại dấu vết xanh hồng đan chéo nhau dọc theo cổ tái nhợt của cô. Krystal đau đến nhíu mày, nhưng không có cách nào tránh được đôi môi hắn. Cô phát hiện Seung Hyun gần đây rất thích cắn người.

Không khí ái muội mang theo sắc dục dang bao quanh hai người bọn họ.

"Ngày hôm nay có thể... không làm được không?" Cô khó khăn nói ra một câu.

"Cô-đừng-mơ!" Seung Hyun trầm mặt, nghiến răng nói ra ba chữ, mắt hung hăng trừng cô.

"Không bằng hôm khác... Được không?" Cô kiên trì thương lượng.

"Không được!!! Cô không phải mặc cả với tôi. Đừng mơ nữa." Hắn cự tuyệt, mặt vô biểu tình.

Cuối cùng dứt khoát đem cô đẩy xuống ghế sô-pha, dùng cả người đè cô không để lại một khe hở nào, liên tiếp hôn mỗi khi cô muốn mở miệng.

Đã sẵn sàng thực hiện một cuộc vận động vào ban đêm.

***

Bên ngoài, trời tối đen như mực.

Hiện tại là mấy giờ?

Krystal nhàn rỗi nâng mắt lên nhìn, vị trị hiện tại của bọn họ bây giờ không bình thường chút nào? Một trên một dưới.

Cô cảm giác được Seung Hyun đang ra sức chuyển động bên trong cơ thể của mình.

Không biết có người nào muốn biết cảm giác bị cắm vào là như thế nào không nhỉ?

Cô không rõ những người khác thực sự có cái gọi là khoái cảm hay không, nhưng cô thấy thống cảm thì có, rất xin lỗi, khoái cảm thì không hưởng thụ được.

Người không thể chuyển động, cô nhàm chán ngáp một cái. Trong miệng nhai nhai thứ gì đó.

"Cô không chuyên tâm được một chút sao?" Seung Hyun dùng sức chuyển động thật mạnh trong cơ thể cô, nhắc nhở sự tồn tại của hắn.

Krystal nhíu mày, nghiến răng nói: "Anh làm tôi đau."

"Cô chưa một lần nói đau mà?" Hắn giảm lực đạo chuyển động của thân dưới, nhưng vẫn không có ý định rút khỏi cơ thể của cô.

Krystal giật giật khóe miệng, ngay cả phản bác cũng không thèm.

Vẫn duy trì giọng điệu ấm áp, dạ dày tương đối tốt.

Nghe thanh âm rút ra đâm vào không ngừng tuyền tới, cô thấy có điểm chối tai, thực sự rất khó nghe.

Đây là lần thứ hai của đêm nay, làm thế nào cô lại để hắn làm mình lần hai? Thật là có bệnh.

Không biết người khoẻ nhất một đêm có thể làm bao nhiêu lần đây? Tám lần, mười lần? Nếu như tên chết toi này làm được, cô sẽ gọi hắn là ông nội.

Lại nhìn Seung Hyun đang chuyển động, thể lực của hắn thật tốt, nhưng chắc cũng không vượt quá bảy lần. Không biết cô có tính nhiều quá không, đây chỉ là suy đoán của cô. Đương nhiên cô sẽ không để Seung Hyun thực hành trên người mình, cũng như không bao giờ cho hắn cơ hội đó.

Một đêm bảy lần? Mới nghĩ mà đã sởn cả da đầu.

Cho dù muốn chết, cũng không bao giờ chọn cách bị làm tình cho đến chết. Mà chết kiểu này thực sự rất khó coi.

Không phù hợp với quan niệm thẩm mỹ của cô.

Mồ hôi trên người Seung Hyun, một giọt, hai giọt... chậm rãi chảy xuống người cô, hình thành nên một cảnh mê hoặc lòng người.

"Anh rất nóng sao? Trên trán rất nhiều mồ hôi." Sau đó, miệng cô lại nhai nhai.

"Đương nhiên, chỉ có tôi chuyển động. Cô có phải dùng sức đâu." Thanh âm hắn khẩn trương.

"À." Ánh mắt cô hời hợt, "Ai bảo anh hưởng thụ nhiều hơn tôi, như vậy rất công bằng." Trong miệng lại nhai nhai. ( ="= ||| )

"Không nói cô động thì không thèm động luôn, trông y chang con cá chết." Hắn cắn chặt răng.

"Tôi eo đau nhức, lưng đau nhức, phía dưới lại càng đau hơn." Trong miệng lại nhai vài cái, "Anh phải thấy may mắn bởi tôi chưa có vì đau mà ngất đi."

"Vì sao?" Giọng nói nhẹ nhàng và động tác mạnh mẽ của Seung Hyun hoàn toàn chẳng hợp với nhau gì sất. Hắn vẫn như cũ không ngừng đâm vào, liên tục chuyển động trong cơ thể cô.

"Tôi không nghĩ anh hứng thú làm tình với một cái xác." Krystal lại dùng lực nhai nhai.

Hắn lại liên tiếp đâm vào, vừa nhanh lại vừa mạnh, làm cô cảm thấy một trận chóng mặt lẫn đau đớn. Hiển nhiên là Krystal đang phát tiết nộ khí của mình.

Một hồi sau, cô chưa bỏ ý định, lại lên tiếng.

"Anh đến khi nào mới dừng? Thắt lưng tôi đau, tôi muốn về nhà ngủ."

"Không được, tôi tạm thời vẫn chưa muốn dừng." Hắn nheo nheo đôi mắt mị hoặc, vẻ mặt cao thâm khó đoán. Không biết là đang suy nghĩ cái gì?

Seung Hyun giống như muốn chứng minh lời nói của mình, đột nhiên trừu động nhanh hơn. Thân dưới Krystal truyền đến một cảm giác đau xót cùng nóng rực, hắn lại lần nữa tiến vào bên trong cô. Hoàn toàn chôn vùi cả chiều dài sâu trong cơ thể cô.

Krystal đến nói cũng không nói được!!

Bởi vì Seung Hyun điên cuồng dũng mãnh mà tiến xuất, khiến cho toàn bộ chiều dài đều nằm trong cơ thể cô, cùng cô chặt chẽ tương hợp, thân thể hai người giao quấn triền miên, giữa bọn họ lúc đó không tìm ra một khe hở.

Xem ra cô lại nói sai rồi, làm người tốt nhất là không nên thành thật.

Đột nhiên, Seung Hyun dừng lại, nhưng mà không có rút ra.

Cô có chút cảm động nhìn Seung Hyun, bởi vì cuối cùng hắn cũng dừng. Bất quá miệng cô vẫn theo quán tính, lại nhai nhai một chút.

Hai người bọn họ nhìn nhau một hồi, trong đôi mắt thâm thúy của Seung Hyun lại bùng lên một ngọn lửa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro