Chương 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gemini là người tới sớm nhất. Cậu cũng có một tấm thẻ như Joong nên chẳng cần Joong mở cửa mà vẫn có thể đàng hoàng bước vào căn phòng tuyệt mật này. Từ trước tới giờ đàn em trong bang dù thân tín tới đâu cũng không được bước vào căn phòng này, kể cả là bồ của hắn.

Gemini và Joong nói chuyện thì thầm to nhỏ gì đó với nhau. Dunk vẫn đang ngồi ăn nhưng tai thì dương lên hóng hớt mà không thể có chữ nào lọt vào tai, chỉ thấy Joong cứ cười cười rồi lại nói nói cái gì đấy còn Gemini thì mặt ủ rũ bỗng trở nên nghiêm nghị lạ thường, rồi lại ngoẻn miệng cười đầy.

Một lát sau Tứ Quỷ cùng ông chủ bang Jinling cũng tới và đương nhiên là tên Pond cũng như Gemini ngang nhiên vào cùng Phuwin mà chẳng cần mở cửa đã thế khuôn mặt lúc nào cũng cười toe toét làm chút nữa là Dunk ném cả đĩa đồ ăn vào mặt đáng ghét kia nếu không tinh mắt nhìn thấy Phuwin phía sau.

- Lúc nào cũng ăn được vậy? _ Phuwin nhìn Dunk ngán ngẩm

- Có thực mới vực được đạo mà _ Dunk toe toét nhìn Phuwin đầy vô tội

- Thôi tập chung vào việc chính đi _ Phuwin ngồi xuống cạnh Dunk

- Ừ, vậy mọi người cho tôi xem kết quả đi _ Khuôn mặt Dunk bỗng trở nên nghiêm nghị hẳn

- Tôi tra khảo mấy bọn đấy thì cũng không có gì nhiều đâu vì bọn chúng thực sự cũng không biết ai là người thuê. Chúng chỉ biết đó là một đứa con gái thôi, cô ta đã bỏ ra số tiền lớn để thuê bọn chúng giết Dunk và cũng biết là cô ta cũng thuộc người của thế giới đêm. Hết!

- Tôi và Phuwin dựa trên thông tin mà Gemini đưa đã cùng với Tứ Quỷ tìm được những cô gái mang trong mình thế lực lớn, có ảnh hưởng tới thế giới đêm hay đang có hoạt động mờ ám ở thế giới ngầm này _ Pond để xuống bàn những tập kẹp ghim có đầy đủ thông tin cá nhân và ảnh của những người đã được khoanh vùng phạm vi

- Nhưng đặc biệt là có người này. Người này chắc cậu không ngờ tới đâu. Cô ta đã cấu kết và hiện tại đã tụ họp được hơn 10 bang nhỏ lẻ về đóng quân tại Sagu và đang bành chướng thế lực, thực hiện âm mưu nào đó do cô ta cầm đầu _ Phuwin dơ tập hồ sơ của cô gái đó lên rồi đưa cho Dunk

- Xian Lin _ Joong và Gemini hết sực ngạc nhiên, khuôn mặt lãnh đạm vô cảm thường ngày giờ không thể dấu được sự ngạc nhiên

(Xian Lin đã được nhắc đến ở chương 9 nha)

- Ủa? Xian Lin là ai vậy? _ Dunk đần mặt nhìn mọi người

- Haizz... lại quên rồi. Chính là cô bé mà Dunk đã cứu ở K.W lúc cô ta bị mấy bọn học sinh đánh úm đó. Lúc đầu tôi có nghi ngờ cô ta nhưng sau đó không thấy cô ta tiếp cận Dunk nên cũng bỏ qua không điều tra nữa... ai dè... _ Phuwin thở dài

- Hả? Cô bé đó á? Không đùa chứ? _ Dunk nhăn mặt

- Chính xác đấy ạ. Theo như tụi em điều tra thì cô ta đang tiếp cận với những người có thế lực ở thế giới đêm và hiện tại gộp những bang nhỏ mà cô ta cầm đầu thì cũng phải có tới mấy trăm người liền ạ _ Leo lên tiếng

- Được lắm! Ba, thế ba đã tìm được tung tích gì của Fourth cho con chưa? _ Dunk quay sang hỏi ông Win

- Ừ rồi, theo rada định vị toàn cầu thì điện thoại và hình ảnh của cậu nhóc được định vị ở khá gần nhau nên chắc chắn cậu nhóc ở đó là rất cao. Nhưng chúng để ta tìm được cậu nhóc thì chắc chắn có âm mưu con nên cẩn thận thì hơn _ Ông Win khẽ gật đầu

- Ở đâu vậy ạ? _ Gemini lo lắng nhìn ông Win

- Cậu nhóc bị nhốt ở ngôi nhà bỏ hoang bên ngoài ngoại ô phía nam Bangkok _ Ông nói và tay chỉ bản đồ đặt ở cạnh bàn

- Vậy thì ta xuất phát thôi _ Dunk nhanh chóng đứng dậy nhưng bị ông Win ngăn lại

- Dunk, khoan đã... _ Giọng ông bỗng trở nên lo lắng

- Có chuyện gì vậy ba? _ Dunk ngồi lại chỗ của mình

- Ừm... Ta vô tình biết được rằng ngôi nhà bỏ hoang này hiện tại là nơi cư chú cố định của một bang phái mới. Bang này của ai thì ta không rõ nhưng khi kiểm tra thì ta biết được người đứng tên ra lại ngôi nhà này là... là cậu ta... Dunk à, con hãy bình tĩnh nhé... _ Ông Win ngập ngừng một chút rồi đặt tấm ảnh xuống bàn

Nhìn thấy tấm ảnh Joong dù có cố giấu nhưng khuôn mặt cũng thoáng lên chút ngạc nhiên lẫn căm phẫn quay sang nhìn Gemini lúc đó cũng đánh mắt sang nhìn Joong đầy lo lắng, e ngại. Còn Dunk khi vừa nhìn thấy khuôn mặt trong tấm ảnh ấy thì chết sững, khuôn mặt trắng bệch rồi đôi mắt bỗng long lanh đầy tức giận vò nát tấm hình trên bàn. Những kí ức mấy năm trước, những kí ức mà cậu vốn muốn quên đi lại thi nhau ùa về vò nát tâm trí cậu. Leo tiến lại gần Dunk nhưng rồi lại thôi vì Leo biết bây giờ cậu không thể nào ngăn Dunk lại được. Leo ước giá như người đó ở đây thì nhất định sẽ ổn thôi nhưng sự thực là người đó đang ở nơi xa, xa lắm. Pond và Phuwin cũng ngầm đoán ra có chuyện gì đó nhưng biết hiện tại không phải lúc hỏi nên đành im lặng.

Hít một hơi thật dài, Dunk lấy lại bình tĩnh, khuôn mặt cũng chẳng biểu cảm gì, đứng dậy nhìn ba nuôi hỏi

- Ba, người con nhờ ba đã có chưa ạ?

- Ừ, xong rồi. Gun hãy đi theo luôn nhé _ Ông khẽ gật đầu rồi quay lại nói với Gun đang đứng bên cạnh. Đáng nhẽ Gun không hề được ông đưa đi vì ông nghĩ Dunk làm được nhưng hiện tại việc diễn biến như thế này thì việc đưa Gun _ người thân cận và trung thành nhất của ông đi là cực kì hợp lý.

- Vâng ạ _ Gun gật đầu. Có lẽ Gun cũng hiểu được nỗi lo của ông đối với cậu con trai nuôi. Chỉ có duy nhất một điều anh không hiểu và tất cả chẳng ai hiểu được rằng tại sao Natachai Boonprasert lại được lòng của ông tới vậy thôi.

- Vậy thì đi thôi, không còn nhiều thời gian nữa đâu _ Dunk dảo bước đi trước

Mọi người cũng lần lượt đứng dậy nhưng có lẽ mọi ánh mắt đều hướng về cậu nhóc Natachai kia với một nỗi lo ngại lớn.

Leo theo Dunk từ hồi bé tí nên nó hiểu khá rõ con người Dunk. Tuy đơn giản nhưng thực ra là người một khi đã hận thì sẽ không thể kiểm soát được bản thân nữa. Leo nghĩ mình phải làm cái gì đó để lôi Dunk không bước qua danh giới kia vì cậu đã hứa với người ấy rằng cậu nhất định sẽ bảo vệ Dunk. Lưỡng lự một chút rồi Leo cũng quyết định bước tới chỗ Joong. Joong đang đi một mình, khuôn mặt lạnh tanh lãnh đạm nhưng Leo hiểu và biết rằng giờ chỉ có Joong mới có thể làm được gì đó mà thôi.

- Anh Joong _ Leo vỗ vai Joong

Joong không nói gì chỉ nhìn Leo như muốn hỏi có chuyện gì?

- Chuyện của anh Dunk... um... chuyện của anh ấy em nhờ anh nhé _ Leo cười khó nhọc

- Là sao? _ Joong nghiêng nghiêng đầu nhìn Leo, tỏ ý không hiểu

- Tại em không đủ khả năng giữ anh ấy... nhưng em nghĩ anh đủ khả năng ngăn anh ấy lại mà. Có lẽ cũng vì anh có gì đó đặc biệt lắm... trăm sự nhờ anh đó _ Leo cười cười rồi bước đi trước bỏ Joong đứng đó mặt đần cả ra

- Ngốc, không nói cũng làm mà _ Joong mỉm cười rồi đi tiếp
...

Ra tới bãi để xe tất cả bọn nó đã quyết định đi moto phân khối lớn. Nhưng mọi thứ vẫn không thể yên được khi hiện tại Dunk không hề có chút bình tĩnh nào.

- Anh Dunk, hay là để anh Joong đèo đi _ Leo nói

- Không! _ Dunk dứt khoát

- Anh à!... _ Jey lo lắng

- Kệ anh, đi lẹ đi _ Dunk lạnh lùng

- Trước hẹn 4 giờ cơ mà, giờ còn chưa tới 4 giờ thì việc gì phải vội vàng thế? _ Pond thủng thẳng nói

- Điên thật! Đúng là trời không ủng hộ mình mà, sao lại tối sầm vậy chứ? Không còn thời gian nữa đâu, mau đi thôi đừng hỏi nhiều nữa. _ Dunk ngước lên nhìn bầu trời xanh đang có những đám mây u ám kéo đến, lo lắng

- Là sao? _ Pond hỏi

- Không gì, đi thôi! _ Dunk lên xe

9 chiếc xe moto phân khối lớn màu đen cùng 5 chiếc ôtô chở 50 người của Bang Jinling lao vùn vụt trên đường quốc lộ tới điểm đã định sẵn.

Dunk vốn đã không bĩnh tĩnh lại càng bất bình hơn khi thời tiết hiện tại chỉ trực chờ tối sầm lại và kéo mưa nên phóng xe như điên khiến người đi đường không khỏi rùng mình vì tiếng rồ máy xe, tiếng phanh xe gấp cọ sát mặt đường. Tất cả đều lo lắng rằng trước khi cứu được Fourth thì người thiệt thân đầu tiên là Dunk

- Để tôi.

Joong quay lại nói với mọi người phóng xe đuổi theo Dunk. Chiếc xe dần dần đuổi kịp, đi ngang rồi phóng xe vượt qua Dunk nhưng dường như Dunk chẳng để ý. Bẻ tay lái, Joong ngoặt xe sang chặn xe Dunk lại.

KÍTTTTTTTTTT.........

Tiếng phanh xe đột ngột làm mặt đường tóe lửa do bánh xe cọ mạnh vào đường tạo nên một vệt xe dài màu đen khiến người ra rợn tóc gáy.

- Làm cái quái gì vậy? Muốn chết à? _ Dunk hét lên. May mà lúc đó cậu nhận thức được không thì việc tông thẳng vào Joong là điểu hiển nhiên sẽ xảy ra dù có bẻ lái cũng không kịp.

Joong dựng xe, bỏ mũ bảo hiểm bước xuống tiến lại phía Dunk cách đó chưa đầy 1m, kéo khóa chiếc áo da đen của mình cho thoải mái, Joong đứng lại nhìn Dunk nhưng chẳng nói gì

- Cái gì đây? _ Dunk nhăn mặt

- Nhóc muốn đi cứu người hay là muốn đi ch*t? _ Joong nheo nheo mắt nhìn cậu nhóc bướng bỉnh trước mặt mình

- Đồ điên, nói mấy thứ vớ vẩn gì vậy? Tôi đi _ Dunk quay bước đi

Nhưng vừa bước đi thì cậu đã bị cánh tay săn chắc của người đó kéo lại. Một người khỏe hơn cậu, mạnh hơn cậu mà cậu lại bị kéo bất ngờ nên chẳng thể phản kháng gì được, nằm gọn trong vòng tay của Joong. Cậu sững sờ trước hành động của đó của hắn, tai cậu ù ù cả lại, thứ cậu nghe thấy duy nhất là tiếng tim đập "thình thịch....thình thịch...." của người con trai kia dường như cũng đang đập cùng nhịp với trái tim đã loạn nhịp của cậu từ lúc nào.

- Điên... điên dồ... buông ra _ Cậu giờ mới hoàn hồn

- Không _ Joong trả lời gọn lỏn

- Buông ra mau _ Dunk hét lên, cậu đẩy Joong ra

- Được thôi _ Joong nhìn Dunk đầy tinh ranh

- Vậy còn không mau buông ra, lẹ lên _ Dunk nhăn mặt, cố đẩy hắn ra, mặt càng ngày càng đỏ

- Hô, mặt nhìn hay nhỉ? _ Joong nhìn cậu cười tinh nghịch

- Điên, dồ, hâm, hấp... Bỏ ra _ Dunk thụi nguyên nắm đấm vào người Joong

- Aow, đau đó _ Joong hơi nhíu mày

- Buông lẹ lên, khùng hả?_ Dunk gắt lên bằng cái giọng yếu sìu

- Được nếu em nghe lời tôi _ Joong nhìn Dunk cười hiền

- Gì? _ Dunk nhăn mặt

- Đi xe chậm lại, đợi mọi người. Em có biết rằng mọi người ai cũng như em đều rất lo cho Fourth nhưng họ còn lo cho em nhiều hơn. Em thực sự đang mất bình tĩnh đấy, có uất ức hay tức giận, phẫn nộ tới đâu thì cũng hãy kiềm chế lại để đầu óc thật thoải mái thì mới có thể xử lý được mọi tình huống chứ? Chẳng phải "Dunk Meow" vốn rất thông minh, lanh lợi sao? _ Joong nhẹ nhàng nói, nhìn Dunk trừu mến

Nghe Joong nói vậy, Dunk đâu có ngốc, cậu hoàn toàn hiểu nên cậu chẳng nói gì cả chỉ cúi xuống và khẽ gật đầu nhẹ như đồng ý và hiểu, Joong biết, nhìn cậu cười hiền rồi buông Dunk ra, tay xoa xoa nhẹ lên đầu cậu:

- Đi thôi

Joong và Dunk lên xe của mình, đợi mọi người và cùng đi tới địa điểm xác nhận Fourth đang ở đó. Đấy là một ngôi nhà ba tầng bỏ hoang đổ nát, bên trong tối om, ẩm thấp và đầy mạng nhện chăng lằng nhằng khắp nơi.

- Leo _ Dunk gọi

- Dạ _ Leo chạy lại

- Lẹ lên, lại đây đi đằng trước anh đi _ Dunk nhăn mặt

- Sao ạ? _ Leo đần mặt

- Sao trăng gì trên trời ý, cứ đứng trước đi _ Dunk gắt

- A! Hehe hiểu rồi. Tuân lệnh đại ca, Key Jey Rey đứng hai bên và sau anh Dunk đi _ Leo cười lém lỉnh ra lệnh cho ba tên kia, không quên đánh mắt với ba tên đó đầy hàm ý

Ba tên kia hiểu, chỉ khẽ cười cười rồi cũng bước tới bên Dunk

- Gì vậy?_ Joong tò mò hỏi

- Không gì _ Mặt Dunk hơi hồng khi nghĩ chuyện vừa nãy nên quay phắt đi, càng không thể để Joong biết cậu sợ nhện, rất mất mặt.

Rồi mọi người nhanh chân bước đi, qua gian phòng này lại tới gian phòng khác nhờ ánh sáng leo lắt, ít ỏi tử bên ngoài chiếu vào. Cả đám cứ bước đi như thế cho tới khi một giọng nói vang lên và tiếng bước chân dồn dập đang tiến tới

- Tao đợi tụi mày lâu rồi đấy _ Giọng một thằng đàn ông ồm ồm vang lên

- Ai? _ Giọng Dunk lạnh lùng

- Mày không cần biết tao là ai chỉ cần biết rằng chúng mày hôm nay phải dừng chân lại ở đây thôi. Dù mày có mang theo "Tứ Quỷ" hay kể cả "Joong Bow" nức tiếng đi chăng nữa thì mày "Dunk Meow" hôm nay mày phải nạp mạng cho tao _ Thằng đó hách dịch

- Nếu tao không thích vậy? _ Dunk nhìn tụi nó bằng ánh mắt lạnh lùng

- Được, vậy thì Dunk Meow, Tứ Quỷ, Joong Bow, Đại ca Gemini, Tay kiếm vàng Phuwin, Vệ sĩ Pond... tụi mày có giỏi thì thì cứ xông lên đi. 9 thằng mày thử đấu với hơn 200 người bọn tao đi, ai thắng sẽ rõ thôi... _ Thằng đó chỉ về phía những thằng đứng sau, mặt mũi thằng nào cũng đầy sát khí, tay cầm vũ khí nhìn tụi nó đầy thách thức

- Tụi mày còn kể thiếu đấy. Gun này cùng thành viên Bang Jinling nữa cơ. Nhị thiếu gia, cậu đi trước đi, cứ để tụi nó cho chúng tôi _ Gun lên tiếng

- Ai? _ Thằng đó quát

- Mày ngông với ai đấy? Tao Gun Atthaphan hôm nay sẽ dạy mày một chút bản lĩnh người của Bang Jinling _ Gun nhếch mép đầy khinh thường

- Được, vậy giao cho Gun nhé. Nhưng phải đảm bảo với tôi là tuyệt đối một ai được chết, ok? _ Dunk cười nhưng khuôn mặt đầy quyết đoán

Gun suy nghĩ một lúc rồi nhìn các anh em trong bang xem ý kiếm thế nào. Khi họ hiểu được tấm lòng của nhị thiếu gia thì ai nấy đều đầu gật đầu đồng ý và Gun cũng nhìn Dunk gật đầu cái "rụp" chốt lại cuối cùng

- Được, đảm bảo _ Gun nói

- Vậy thẳng tay đi, giết không tha thằng nào _ Dunk nói giọng lạnh lùng liếc qua thằng cầm đầu cười khẩy một cái và nhanh chóng cùng 8 người còn lại đi tiếp

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro