1Choi Yeonjun (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô và anh cùng nhau đi về , đến nhà cô
-Nhà tôi đây rồi, cảm ơn anh đã đưa tôi về.
-Nhưng mà Narah à...
-hớ
-Nhà...tui ở bên này.
Anh chỉ sang phía dối diện
-Hả... trời ạ, thì ra anh là cái anh hàng xóm của nhà tôi mà mẹ tôi khen lên khen xuống. Bất ngờ ghê
-Ô vậy hả, cảm ơn mẹ cô, mà mẹ cô
khen tôi cũng phải thôi. Tôi đẹp trai thế này cơ mà, không ai mê mới lạ. Đúng không.
Anh tự hào nói
-Đúng cái đầu nhà anh. Chả hiểu sao mẹ tôi có thể thích cái tên đáng ghét như anh, xí, thôi tôi vào nhà đây, bye.
Rồi cô cứ thế bước vào nhà mặc kệ anh đang đứng đơ mặt thùng lùng ra chỗ đấy tức giận.
-Yayaya... trời trời, tôi còn chưa nói gì đâu đó. Aishh.
Rồi anh cũng về nhà luôn.
Sáng hôm sau
-Narah àh, có bạn gọi con nè.
Mẹ cô vừa cười vừa gọi
-Có bạn con gọi sao mẹ, ai chứ...
-Dậy đi nhanh lên đi con, Yeonjun đang đợi đấy.
-Hả, Yeonjun sao, sao tự nhiên lại muốn cùng mình đi học vậy.
Cô bật dậy vệ sinh cá nhân, thay đồ và xuống dưới nhà.
-Con xuống rồi hả, vậy hai đứa ngồi ăn sáng luôn đi, để người ta đợi lâu quá đấy.
-Thôi không cần đâu ạ, cháu cảm ơn, tí nữa bọn cháu ăn ở trường cũng được ạ.
Anh nói
-Đúng đấy mẹ, thôi bọn con đi học đây.
Cô và anh cúi đầu chào và đi học
-Ừ, hai đứa đi học vui vẻ nhé.
...
Đến trường, ai cũng ngạc nhiên khi thấy cô và anh đi học cùng nhau và có người còn tưởng họ đang hẹn hò. Anh thì vui sướng cứ vừa đi vừa cười, còn cô thì thấy ngại khi mọi người cứ nhìn mình như vậy, cô nghĩ cái tên đáng ghét  Yeonjun này không biết ngại hay sao mà còn cười.
Cô và anh đi xuống canteen để ăn sáng.
Cô nói
-Này Yeonjun, vừa nãy anh có bị hâm không mà người ta nhìn như vậy anh vẫn còn cười, aishh thể nào cũng có mấy đứa đến kiếm chuyện với tôi cho xem.
Anh trả lời
-Tôi thích thì tôi cười đấy. Mà sao cô phải sợ, có tôi ở đây thì ai dám làm gì cô.
-Haizz, mặc kệ anh, tôi lên lớp.
-Ê này, chờ tôi với, chân ngắn mà đi nhanh thế
Anh cười nói.
...
Dạo này cô và anh lúc nào cũng đi học với nhau, sáng nào anh cũng đợi cô để đi học cùng nên họ bây giờ đã trở nên thân thiết hơn, đi đâu cũng có nhau khiến cô từ lúc mới quen còn gọi anh là đồ đáng ghét thì bây giờ đâu ai biết rằng cô đã chót thích anh rồi.

Bây giờ cũng là thời gian siêu bận rộn để ôn thi đại học, cô và anh lúc nào cũng chỉ cắm đầu vào học chỉ để ôn thi và điều này khiến cô rất lo lắng vì khi ra trường sẽ không còn được gặp anh nữa. Không chịu đâu cô còn chưa tỏ tình mà :(((
...
Buổi sáng hôm nay, cô vẫn đang tung tăng đi học nhưng chỉ khác mọi ngày một điều đó chính là...hôm nay, anh không đi học cùng cô.

Đến lớp, cô chả có hứng để mà ăn sáng nữa, nằm gục xuống bàn. Trong lớp thì có khá nhiều bạn rồi nhưng lại chả thấy anh. Bỗng cô nghe thấy một nhóm bạn học sinh nói với nhau

Hs A:ê bọn mày biết gì chưa, hình như Yeonjun đang hẹn hò với cái đứa hoa khôi lớp bên đó, sáng nay tao vừa thấy hai người họ đi với nhau xong.
Hs B: gì, mày nói thật sao, trời đất ơi thật là khó tin mà, nhưng chắc là thế thật rồi, con nhỏ lớp bên đó xinh như tiên vậy mà, Yeonjun cũng đẹp trai nữa, tao thấy ghen tị ghê.
Hs C: suỵt cái con này, mày nói nhỏ nhỏ lại thôi, không thấy Narah kia sao?
Hs A: ừ đấy, công nhận cũng tội nghiệp thật, chắc là phải buồn lắm ha, nhìn thế kia cơ mà
Cô đang nghe thấy cái gì vậy, bọn hị không đùa cô thiệt chứ. Cô đập bàn rồi đứng dậy làm cho cả lớp đang yên thì giật hết cả mình.
Rồi cô chạy thật nhanh xuống phòng canteen, bây giờ cũng sắp vào lớp rồi nên canteen rất ít người, cô đã thấy anh rồi, thì ra chuyện họ nói là thật, anh đang ăn cùng với cô bạn hoa khôi ở lớp bên, cô đi nhẹ nhàng không gây ra tiếng động, chọn một bạn gần gần nhưng cũng giữ khoảng cách để nghe họ nói chuyện.
-Ừm...Yeonjun à, tớ có thể hỏi cậu một chuyện được không?
Cô bạn kia nói
-Ừ cậu hỏi đi
Yeonjun nhẹ nhàng trả lời
-Cậu...cậu có thể làm....làm bạn trai tớ được không
Yeonjun bất ngờ nói
-Sao, tớ...tớ...
Cô đã nghe thấy rồi, nghe thấy lời tỏ tình mà cô gái đó nói với cậu. Cô không thể ở đây mà nghe chuyện tình của họ nữa, chắc anh cũng sẽ đồng ý thôi, xem như cô đã hết hy vọng. Nước mắt cô bắt đầu rơi, cô chạy đi nhưng lỡ đá vào ghế khiến anh giật mình quay lại. Anh nhận ra hình dáng bé nhỏ đó của cô. Hình dáng của người con gái mà anh đã yêu ngay từ lần đầu gặp mặt. Anh vội vàng nói với cô bạn kia
-Xin lỗi cậu, tôi đã thích người khác rồi.
-Là cái cô bạn vừa rồi này đúng chứ?
Cô bạn kia nói
-Xin lỗi tôi không có thời gian để giải thích.
Nói rồi anh chạy một mạch đuổi theo cô.
Anh chạy đi mãi và gọi tên cô. A cô kia rồi, đang ngồi ở hàng ghế trong sân bóng rổ kia mà khóc.
Anh nhẹ nhàng đi lại
-Narah àh...
Thấy anh đến cô vội lau nước mắt.
-sao, có chuyện gì sao?
-Tớ mới phải là người hỏi cậu câu đó đó. Cậu sao vậy? Sao lại khóc.
-Thôi được rồi...
Cô trả lời
-Yeonjun à tớ thích cậu.
Cô lấy hết can đảm để nói ra
-Narah à, tớ xin lỗi...
Gì cơ, cô vừa nghe thấy gì vậy, anh vừa từ chối cô sao, cố kìm nước mắt cô nói
-Không sao đâu, tớ hiểu mà, là do tớ đã lầm tưởng vị trí của mình, cậu hãy đến chỗ cô bạn kia đi. Chắc bạn ấy đang chờ cậu đó.
Cô nói giọng như sắp khóc. Bây giờ cô chỉ muốn anh hãy đi nhanh đi để không thấy cô khóc.
-Gì cơ, không phải Narah à, tớ chưa nói hết. Nghe này, Narah à, cậu làm bạn gái tớ nhé.
Anh lấy hết dũng khí bày tỏ tình cảm lâu nay anh giành cho cô.
-Hả...
Cô đang shock
Anh nói tiếp
-Narah à, từ lần đầu tiên gặp cậu tớ đã mến cậu rồi nhưng chưa có can đảm để nói ra, định chờ đến ngày tốt nghiệp rồi nói nhưng ai ngờ bây giờ cậu lại tỏ tình tớ. Cậu sẽ đồng ý làm bạn gái tớ chứ?
Cô mỉm cười
-Tớ đồng ý làm bạn gái cậu Yeonjun àh.
Anh cười rồi hai người ôm chầm lấy nhau.

Vậy là cuối cùng cô và anh cũng đã là của nhau. Choi Yeonjun này hứa rằng sẽ luôn đem lại cho cô hạnh phúc và sẽ luôn ở bên cạnh cô.
...
Thế là the end một chuyện. Chuyện này có hay không? Nếu hay thì vote+follow cho tui nhá. Nếu được nhiều sự ủng hộ thì tôi sẽ ra chap sau là của Soobin nhá. Thanks mấy cô❤







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro