6.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cũng đã muộn, Tùng Dương thu xếp lại đồ đạc rồi chuẩn bị đóng cửa tiệm lại. Đang chăm chỉ dọn lại cửa tiệm một mình thì có một tiếng sét đánh lớn. Tùng Dương hơi giật mình vì tiếng sét đánh bất ngờ. Lủi hủi một hồi, em vừa ra tới cửa quán thì có mấy hạt mưa nhỏ cũng chẳng để tâm lắm em chạy ra lấy xe rồi phóng về nhà. May mà trời cũng chỉ là mưa phùn nên về thì người em cũng chẳng ướt là bao. Mở cửa ra, thấy thằng bạn đang ngồi với đống tài liệu. Em tiến lại gần rồi nói

-Mệt thì ngủ đi, đừng có cố.

-Mẹ nó, nhiều tài liệu vcl, kệ tao đi t cố tuần là xong ấy mà?

-Ăn gì chưa?

-Tao chưa, mày rảnh thì mua hộ tao với.

-Ờ, thế đợi đấy tao đi tắm rồi mua đồ t với mày ăn

-Yêu bạn nhất

Nói rồi, em lấy bộ quần áo rồi đi tắm. Một hồi lâu khi bước ra khỏi phòng tắm, thấy bạn mình nó đã gục xuống bàn lúc nào không hay. Em liền chạy ù ra cửa hàng tiện lợi gần đó mua đồ rồi về gọi nó dậy ăn cùng. Mang theo cái ô của Bùi Anh Ninh đưa lúc trước, em chạy ra cửa hàng mua đồ ăn rồi về. Vừa ra khỏi cửa hàng, em đã gặp lại Anh Ninh với bộ vest nhìn khá đắt tiền. Em cũng cười mỉm nụ cười chẳng thể nào công nghiệp hơn với hắn. Định bước đi, hắn kéo mạnh tay em lại hỏi

-Thế không định trả ô cho anh à?

-Này. -Tùng Dương đưa thẳng cái ô vào người hắn

-Gỡ block anh đi

-Đéo

Em giằng tay mình ra khỏi tay hắn, nhưng đâu có dễ. Với cái tâm thân nhỏ bé làm sao có thể thoái khỏi Anh Ninh. Kéo em lại gần mình hắn lên tiếng

-Lại ăn đồ ăn nhanh thế này? Không tốt đâu.

-Về muộn nên mới bất đắc dĩ

-Đi ăn không, tôi chở em đi. -Hắn vừa nói vừa liếc sang chiếc xe ô tô ở đó.

-Không bạn tôi đang đợi.

Em đẩy mạnh hắn ra, rồi quay lưng đi thẳng về trọ. Về tới trọ, em thấy bạn mình vẫn còn đang gục xuống bàn. Nhanh chóng hâm lại đồ ăn rồi gọi bạn nó dậy. Đang đợi đồ ăn thì em nghe thấy tiếng chuông điện thoại của Hoàng. Em vội chạy ra bắt máy

-Alo? Đức Duy đang ngủ rồi ạ. Có gì lát tôi bảo cậu ấy gọi lại sau.

-Cậu là bạn của em ấy à?

-Dạ vâng.

-Ra ngoài hẻm đi, tôi đang đứng ở đó. Ra lấy đồ ăn cho em ấy nhé.

-À, vâng

Ra đến hẻm, thấy 1 người đàn ông đang đứng ở đó với 1 túi đồ ăn. Tùng Dương ngạc nhiên khi thấy đó là người bạn đi cùng với Anh Ninh lúc trước. Em hỏi anh ta có phải người vừa gọi điện cho Đức Duy không, anh ta gật đầu rồi đưa túi đồ ăn cho em. Về đến trọ, em gọi Duy dậy ăn rồi có gì ngủ tiếp. Lay một hồi, cậu ấy cũng chịu ra bàn ăn ngồi ăn.

-Này, Quang Anh gửi đồ cho mày nè con.

-Giề?

-NGUYỄN QUANG ANH GỬI ĐỒ ĂN CHO MÀY NÈ. -Em nói to làm Đức Duy tỉnh luôn cả ngủ.

-Phiền thế, sáng nay chưa đủ ám tao rồi hay gì.

-Ai biết, ông vừa gọi điện cho mày thì tao nhấc máy thì ông bảo vậy.

-Trời, tao chặn số thằng cha đó rồi mà?

-Ăn đi rồi làm tiếp.

Ngồi ăn một hồi, em cũng đứng dậy dọn dẹp cho bạn mình nó làm nốt việc. Đêm tới, khi liu diu tỉnh dậy vẫn thấy thằng bạn nó ngồi với cả đống tài liệu. Em quát nó đi ngủ, nhưng Đức Duy nào có chịu. Em bèn nói

-Đi ngủ liền cho tao, không mai tao cho Quang Anh địa chỉ nhà bây giờ?

-Đùa?

-Một là ngủ luôn hai là đưa địa chỉ nhà mày chọn cái nào?

-Dạ, tao đi ngủ ạ.

-Ngoan

Thấy thằng bạn đã lên giường mà ngủ, em cũng yên tâm đắp chăn ngủ tiếp. Vì sáng mai em không có ca làm nên dậy hơi muộn. Thì lúc dậy cũng là trưa rồi, mà thấy nhà cửa yên ắng nên nghĩ thằng bạn mình nó cũng đi làm luôn rồi. Vì tối hôm qua, Tùng Dương mua khá nhiều đồ với thêm đồ của Quang Anh cho Đức Duy nên cái tủ lạnh cũng chật kín đồ ăn. Lấy ra hâm nóng lại, đang ngồi ăn với lướt ig thì có thông báo. Em thấy thằng bạn mình mới đăng tin cách đây 2 giờ trước. Là hình nó đang ngồi ăn với 1 người khác. Em cũng chẳng để tâm lắm, tiếp tục ngồi ăn. Đến chiều, lại thèm trà sữa em ra vội quán mua một cốc. Vừa ra đến quán, em thấy thằng người yêu cũng đang đứng đấy với một con ả nào đó. Em ngồi xuống bàn gọi phục vụ, gọi đồ xong thì 2 con người kia cũng đã nhìn thấy em. Con ả kia biết em chứ vì ả chính là Quỳnh Chi, người đang cặp với Anh Ninh. Chẳng để tâm lắm, em cứ ngồi lướt điện thoại tự nhiên trời tối dần, ngước mặt lên em thấy thằng người yêu cũ với Quỳnh Chi. Cười nhẹ một cái em lướt điện thoại tiếp.

-Người yêu cũ, chia tay xong chả thấy khá hơn là bao nhỉ?

-Đéo có anh đời tôi đẹp hơn nhiều rồi.

-Chắc vẫn đang một mình nhỉ? 

-Đéo cần biết, à mà chị nhà anh có vẻ quen quá nhỉ? Hình như tôi gặp ở đâu rồi thì phải?-Tùng Dương liếc xéo sang Quỳnh Chi rồi nói tiếp.

-À, chị nhà đây có phải quên một người tên Bùi Anh Ninh không ấy nhỉ? Tại em thấy có chút quen mắt.

-Sao? Ghen tị với người yêu tôi à người yêu cũ? Gặp được anh Bùi Anh Ninh thì phải có địa vị cao mới gặp được, cỡ Dương đây thì làm gì có cửa nhỉ?

-Địa vị cao trong cái lầu xanh ấy hả? 

-Mày nói thế là có ý gì? - Quỳnh Chi nói lớn

-Có ý gì đâu chị nhà, chị đừng nói to thế chứ mọi người biết thì nhục lắm ấy.

Phục vụ bê đồ ra chỗ Tùng Dương, cắm ống hút rồi đi ra trả tiền. Bước khỏi cửa quán, em bị một cốc nước lạnh hất thẳng vào lưng. Quay lại nhìn thì quả nhiên là Quỳnh Chi với thằng lồn đó làm chứ còn ai. Lúc này, thì có ai can thì em cũng phải chửi. Nhưng nghĩ đến cảnh con ả này quỳ xuống năn nỉ mình thì em thấy vui hơn nên liền nhấc máy gọi.

-Anh đến quán cafe 3003 này đi, có kịch hay cho anh xem này.

-Nay bé gọi cho anh cơ à?

-Đến đi, nhanh.

-Bé đợi anh.

Em đi vào trong xin nhân viên ít giấy để lau người thì 2 con người đó cũng đi theo em. Tháng cô hồn chưa hết hay gì mà gặp vậy trời?-Em lí nhí nói. Đang đợi nhân viên lấy giấy, thì nghe có tiếng gọi tên em, quay đầu lại nhìn thì quả nhiên đó là Anh Ninh.

-Tùng Dương?

-Anh Ninh? - Quỳnh Chi hỏi lại

-Em cũng ở đây à? -Bùi Anh Ninh nhếch mày hỏi.

-Này, xem cô gái của anh đang đi với ai kìa. - Tùng Dương xen vào câu chuyện

-Ninh nghe em nói, đây chỉ là bạn em thôi. -Quỳnh Chi vội vã nói

-Anh đã nói gì em đâu? Hoảng loạn làm gì?

Hắn để ý thấy lưng của em ướt nên gọi người mang khắn lau lại cho em. 

-Bùi Anh Ninh~em bị CÔ GÁI CỦA ANH hắt nước vào người rồi nè.

Nghe thấy em gọi hắn thế, làm sao có thể giấu được cảm xúc của mình. Hắn xoa đầu em.

-Quỳnh Chi, em làm hả?- Hắn bình thản nói

-Dạ? E...em.....k..không làm ạ.

Đương nhiên, hắn thừa hiểu con người của ả. Cũng chỉ bảo ả nhẹ nhàng rồi nắm tay em ra xe. Khi thấy bị che khỏi tầm mắt của ả với thằng người yêu cũ. Em giằng tay em ra khỏi tay hắn rồi nói lời cảm ơn rồi quay lưng đi thẳng. Đây là nghĩ vậy thôi chứ có giằng tay ra kiểu gì được. Em đứng yên rồi nói

-Anh Ninh, bỏ tay ra đi em phải về rồi.

-Đi ra hồ Gươm với anh rồi về nhé?

-Cũng được.




Cảm ơn mọi người đã đọc tới đây. Camxamita☀️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro