6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bản thân Mạc Thiếu Dương cũng rất mâu thuẫn. Cậu không muốn gặp lại Mạc Quân nhưng lại muốn chứng minh cho những người bên cạnh gã biết cậu cũng có thể trở thành một người ưu tú giống như Mạc Thiếu Quang. Những thứ mà Mạc Thiếu Quang đạt được nhờ sự giúp đỡ và bồi dưỡng của Mạc Quân, cậu tự tin rằng mình có thể đạt được mà không có bàn tay can thiệp của gã.

Sau đó sự thật chứng minh, cậu không thể đạt được những thứ ấy mà không có Mạc Quân.

Cậu không có tiền chi trả học phí, không có luật sư hướng dẫn, đến cả một vị trí công bằng trong nhóm cũng không có.

Bây giờ thì... cậu không có tư cách rũ bỏ trách nhiệm cho người khác.

Đó không phải là thứ mà Mạc Quân muốn nghe sao? Mạc Thiếu Dương không thể so với đứa con cưng Mạc Thiếu Quang của gã, từ giờ cho đến lúc chết, cách biệt giữa cậu và cái tên đã đi đầu thai kia không thể nào xóa bỏ được.

Mạc Quân lúc này đột nhiên lên tiếng, "Ấn theo quy tắc của Quân Vũ thì mỗi thực tập sinh khi vào đây đều phải đi theo một luật sư hướng dẫn. Quyền chọn thực tập sinh nằm ở các luật sư, thực tập sinh được chọn không chỉ phải tuân thủ quy định của công ty mà còn có trách nhiệm hoàn thành yêu cầu của các luật sư hướng dẫn. Mạc Thiếu Dương, không ai nói cho con biết ta là luật sư hướng dẫn của con sao?"


Ánh mắt Mạc Thiếu Dương hơi dao động. Cậu ngước nhìn Mạc Quân, dường như là đang xác minh xem những lời mà gã nói là thật hay giả.


"Không có."


Đáp án mà Mạc Thiếu Dương đưa ra hoàn toàn nằm trong dự đoán của Mạc Quân. Chưa có người nào thử phỏng đoán Mạc Quân sẽ nhận ai làm thực tập sinh, vị trí đó từ trước đến nay vẫn luôn là của Mạc Thiếu Quang. Mạc Thiếu Dương không hỏi là vì giữa cậu và Mạc Quân có xích mích, người ngoài không hỏi... đơn giản là vì có hỏi cũng dư thừa.
Tại sao cần phải hỏi khi đã biết rõ đáp án?

............

Đọc tiếp tại truyenhd.com

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro