CHƯƠNG 221: THĂM DÒ LÚC ĐẦU

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


221.【Dò xét sơ bộ】

Editor: YOYO

Beta: chưa có :v

Thiên Tôn và Ân Hậu đi Thái Bạch Cư ăn một bữa trưa, vạn vạn không nghĩ tới tiểu hài nhi nhà mình đã nghĩ ra một cái kế hoạch kinh thiên động địa——kế đoạt lại Yêu Vương.

Nhưng muốn là một chuyện, thực thi lại là một chuyện khác, mọi người hiện tại chỉ có một giả thiết, chân chính muốn hạ thủ thế nào, còn phải hảo hảo tính toán.

Đóng cửa lại, một đám nhỏ liền thương lượng.

Đầu tiên, tình huống Ác Đế thành được làm rõ.

Cửu Vương gia giơ hai ngón tay, "Có thể tiến hành cùng lúc."

Mấy người khác đều nhìn hắn, ý kia——xin lắng tai nghe!

Triệu Phổ chỉ chỉ chính mình, "Nói đơn giản một chút, ta bên này tương kế tựu kế."

Nói xong, lền chỉ chỉ mấy người Triển Chiêu, "Bên kia các ngươi liền vào hang hổ."

Triển Chiêu con mắt đều sáng, "Chúng ta mật thám Ác Đế thành?!"

Cửu Vương gia gật đầu, không đợi bọn Triển Chiêu mở miệng, nhắc trước, "Đương nhiên là chỉ dò xét sơ bộ, chắc chắn an toàn của các ngươi phải đặt ở vị trí hàng đầu!"

Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường đều híp mắt.

Lâm Dạ Hỏa khoát khoát tay, "Ai nha! Không vào hang cọp làm sao bắt được cọp con! Không bỏ hài tử không bắt được sói!"

Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường một bên gật đầu, ba người bọn hắn đều là to gan lớn mật, sớm đã muốn vào Ác Đế thành xem một chút, nhất là Triển Chiêu, chút điểm miêu tính này của hắn đã sớm không nhịn được mà tò mò.

Công Tôn ngồi ở một bên, nâng cằm lắc đầu a lắc đầu, cảm thấy cứ lờ mờ đi vào như thế không chừng gặp nguy hiểm, cao thủ chỗ kia nhiều như mây, nhất định là long đàm hổ huyệt.

Tiểu Tứ Tử ngồi trên đùi Công Tôn, nhìn Triệu Phổ, lại nhìn Triển Chiêu, lại nhìn nhìn cha bé, nhìn tới nhìn lui cũng không biết đang suy nghĩ cái gì.

"Phải là ba người chúng ta cùng đi, mới có thể bảo đảm an toàn." Bạch Ngọc Đường cảm thấy có chỗ không đúng.

"Vấn đề là chưa quen thuộc tình huống nội bộ Ác Đế thành!" Triệu Phổ phương diện này vẫn tương đối cẩn thận, ba người này tuy là võ công cao đầu óc linh, nhưng Ác Đế thành quá hung hiểm, không biết tính chất lớn thế nào, vạn nhất nếu là có mệnh hệ nào, như vậy ba vị đại nhân tới tìm mình, hắn có thể không kham nổi trách nhiệm này, ngay cả Bao đại nhân cũng sẽ liều mạng với hắn.

"Có thể những người khác cũng chưa từng vào Ác Đế thành! Chúng ta có thể tìm một nội ứng hay không?" Công Tôn hỏi.

Triển Chiêu suy nghĩ một chút, có chút ghét bỏ nói, "Bạch Mộc Thiên?"

Lâm Dạ Hỏa nhíu mày, "Hắn không phải trước đã trúng cổ của ngươi sao? Chắc là nghe lời?!"

Bạch Ngọc Đường lại là cảm thấy không thích hợp, Triệu Phổ cũng lắc đầu, "Không được, người này quá gian, không tin được!"

"Ân......"

Mọi người đều cau mày.

Đang thời điểm nghĩ sao cũng không ra người thích hợp, Tiểu Tứ Tử đang cầm chén trà "thổi phà phà" uống một ngụm trà, chậm rì rì uống một ngụm, "Tìm Tiểu Linh Tử hỗ trợ a."

Tất cả mọi người sửng sốt——Tiểu Linh Tử? Ai vậy?

Công Tôn nâng khuôn măt mập mạp của con trai, hỏi, "Con đây là lại quen bạn mới nào rồi?"

Tiểu Tứ Tử nháy mắt mấy cái, "Tiểu Linh Tử nha! Mới quen không phải sao? Hắn không phải là từ Ác Đế thành tới sao?"

Mọi người đều cau mày vẻ mặt mơ hồ——Tiểu Linh Tử......

"A!" Triển Chiêu đột nhiên vỗ tay một cái, "Thánh Linh Vương!"

Nghe được ba chữ này, những người khác cũng là bừng tỉnh đại ngộ——Còn không phải sao! Thánh Linh Vương chính là từ Ác Đế thành tới mà! Hắn có thể không biết tiếp sau Cửu Long hấp thủy là gì, nhưng khẳng định biết địa hình.

"Ta đi tìm Hắc Thủy bà bà." Triển Chiêu đứng lên.

Triệu Phổ nói, "Ba người các ngươi phân công, ta đi thương lượng chuyện tương kế tựu kế kia với lão Hạ một chút! Các ngươi cẩn trọng mọi việc."

Triển Chiêu và Lâm Dạ Hỏa đều gật đầu.

Triệu Phổ tựa hồ không thể yên tâm, dặn Bạch Ngọc Đường, "Trông chừng hai người bọn họ!"

Ngũ gia chớp mắt, Triển Chiêu và Lâm Dạ Hỏa gương mặt không phục——hắc?

Triển Chiêu chỉ vào mình, "Nhìn thế nào cũng là ta ổn trọng nhất mà!"

Triệu Phổ gật đầu, vươn tay vỗ vai Bạch Ngọc Đường, "Nhờ vào ngươi! Thời điểm hai người bọn họ nhảy vào hố lửa, ngươi phải giữ vững lỹ trí a!"

Lâm Dạ Hỏa và Triển Chiêu tức giận tới mức tốn hơi thừa lời.

Công Tôn ôm Tiểu Tứ Tử nhìn hai bên một chút, hỏi, "Vậy chúng ta thì sao?"

"Ách......" Triệu Phổ đang định phân cho phụ tử thư ngốc này một nhiệm vụ an toàn thì thấy Tiểu Tứ Tử kéo áo Công Tôn, "Phụ thân, chúng ta đi bồi Tôn Tôn và Ân Ân đi dạo phố đi?"

Công Tôn sửng sốt.

Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường liếc nhau một cái.

Lâm Dạ Hỏa liền hỏi, "Muốn nói cho Thiên Tôn và Ân Hậu không?"

Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường cùng ăn ý lắc đầu.

Triệu Phổ nhìn Tiểu Tứ Tử một chút.

Tiểu Tứ Tử nháy mắt mấy cái.

Cửu Vương gia vui vẻ, gật đầu với Công Tôn, "Thư ngốc! Ngươi phụ trách dẫn dụ Thiên Tôn và Ân Hậu đi, đừng để hai người họ biết chuyện này!"

Công Tôn vẻ mặt mờ mịt, nhìn Tiểu Tứ Tử một chút, chỉ thấy tiểu tử kia gật đầu với hắn.

Công Tôn cũng bất đắc dĩ......Nhưng cho tới nay thời khắc mấu chốt nghe Tiểu Tứ Tử đều là đúng......Mà chính mình cũng chẳng giúp được việc gì lớn, không bằng đi bồi Thiên Tôn và Ân Hậu.

Chủ ý đã định, Công Tôn còn chưa thật yên tâm, dặn Bạch Ngọc Đường, "Ngươi xem chừng hai người bọn họ a......"

Triển Chiêu và Lâm Dạ Hỏa quăng ly, "Xong chưa a!"

Kết quả là, chia ra ba đường.

Triệu Phổ chạy đi tìm Hạ Nhất Hàng trước, Công Tôn ôm Tiểu Tứ Tử đi Hắc Phong thành tìm Thiên Tôn Ân Hậu, Triển Chiêu, còn Bạch Ngọc Đường và Lâm Dạ Hỏa đi tìm Hắc Thủy bà bà.

......

Lại nói bọn Triển Chiêu đến lều Hắc Thủy bà bà ngủ đông, đợt này trời ấm áp,, bà bà còn thức, đang ngồi một chỗ đờ ra.

Bất quá kể từ sau khi biết "Cấu tạo nội bộ" của Hắc Thủy bà bà rồi, mọi người cũng đều biết, nàng không phải là đờ ra đâu, không chừng bên trong là một đám lão thái thái đang mở tiệc trà......

"Thái Di bà," Triển Chiêu vỗ nhẹ Hắc Thủy bà bà một cái.

Bà bà nhìn thấy Triển Chiêu, trên mặt lập tức hiện ra nụ cười, thooáng cái thấy được ba người tiến vào, liền che miệng cười "hắc hắc" hai tiếng, hỏi, "Các ngươi tìm ai nha?"

Triển Chiêu vội vàng nói, "Thánh Linh Vương."

Hắc Thủy bà bà nháy mắt mấy cái, hỏi, "Chuyện gì tìm hắn a?"

Triển Chiêu cũng không gạt nàng, đem kế hoạch dự tính của họ nói qua một lần.

Sau khi nói xong, chỉ thấy cặp mắt đá thạch lựu giống như ngọc lưu ly kia của Hắc Thủy bà bà tựa hồ nhan sắc càng tươi đẹp thêm vài phần, Tinh Bạch Liệm trốn trong tay áo nàng cũng chui ra, đại khái là cảm thấy bà bà không quá bình thường tâm tình bất ổn.

bọn Triển Chiêu có chút khó hiểu.

Chợt nghe Hắc Thủy bà bà đột nhiên mở miệng, thanh âm còn hơi có chút run, "Thật sự có thể đem hắn tìm về sao?"

"Đáng để thử một lần." Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường đều gật đầu, Lâm Dạ Hỏa cảm thấy xung quanh tựa hồ có nội kình đang kích động, Hắc Thủy bà bà so với trong tưởng tượng của bọn hắn còn kích động hơn......

"Thái Di bà, Thánh Linh Vương......"

Bạch Ngọc Đường vừa mới nhắc nhở một câu, Hắc Thủy bà bà sắc mặt phát lạnh, "Ngươi đi ra cho ta!"

Theo tiếng nghiến răng nghiến lợi của bà bà, mọi người liền thấy ánh mắt của nàng phát sinh biến hóa.

Sau đó, chỉ thấy bà bà vươn tay vỗ ngực một cái, thở ra một hơi dài, "Ai nha làm ta sợ muốn chết, các ngươi tìm người nào a? Khiếu Nguyên và Hắc Thủy hai nha đầu suýt nữa bóp chết ta......"

Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường liếc nhau một cái.

Lâm Dạ Hỏa luôn cảm thấy có chút quỷ dị, liền hỏi người trước mặt, "Ngươi là Thánh Linh Vương?"

Hắc Thủy bà bà gật đầu, bảo bọn Triển Chiêu nói chi tiết một chút, Khiếu Nguyên và Hắc Thủy quá kích động, hắn nghe không rõ.

bọn Triển Chiêu đành phải nói kỹ lưỡng hơn một lần nữa kế hoạch của họ.

Thánh Linh Vương sau khi nghe xong, nâng cằm suy nghĩ một chút. "Cái này không chắc đích thực là được không, ta quả thật nhớ là có nghe qua một ít về truyền thuyết Vạn Chú cung, các ngươi chờ a, ta đi hỏi một chút."

Nói xong, Hắc Thủy bà bà lại bất động.

Lâm Dạ Hỏa tò mò nhìn Triển Bạch, "Vị này đi hỏi người nào?"

Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường cũng không nắm chắc được, "Ước chừng......Một bà bà 800 ngàn tuổi?"

Qua một lúc lâu, Thánh Linh Vương "hồi hồn" một cái, có phản ứng, "Ân, ta hỏi một chút, thuyết pháp hư vô méo mó này đích thực là từ xưa đã có, thuộc về thuật bí ẩn, tương tự với xem trộm thiên cơ. Các ngươi nói Ngân Yêu Vương, là hoàng tộc Ngân Hồ tộc?"

Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường cũng không biết Ngân Yêu Vương có phải hoàng tộc hay không, Lâm Dạ Hỏa liền gật đầu, "Chắc vậy a, lão ấy thông minh như vậy xác định không phải là người phàm."

Thánh Linh Vương nói, "Ngân Hồ tộc là thần tộc thần bí nhất, tồn tại đã tương đối lâu. Hoàng tộc Ngân Hồ tộc còn gọi là luân hồi, đều là khả năng trời phú, phân làm đại hooàng tộc và tiểu hoàng tộc. Dựa theo lời các ngươi, Ngân Yêu Vương hẳn là thuộc về đại hoàng tộc, mà bên người các ngươi mang theo con hồ ly nhỏ kia, thuộc về tiểu hoàng tộc."

"Cái này còn phân cao thấp?" Lâm Dạ Hỏa cảm thấy thật có ý tứ.

"Tiểu hoàng tộc được xưng là tiểu thần tiên, điểm lợi hại nhất của loại ngân hồ này là có thể dự đoán tai họa, nhìn thấy tương lai." Thánh Linh Vương nói, "Đại hoàng tộc lại là cực kỳ hi hữu, vài thời đại mới có thể có một người, độc nhất vô nhị, hắn ngoại trừ có toàn bộ nâng lực tiểu hoàng tộc ra, còn có một thứ......Là tất cả năng lực mà tiểu hoàng tộc không có."

"Năng lực gì?"

Thánh Linh Vương mỉm cười, "Đại hoàng tộc Ngân Hồ tộc, còn một biệt danh——Nghịch thiên chi tử."

"Nghịch thiên......" Tất cả mọi người giật mình.

Thánh Linh Vương đè thấp vài phần thanh âm, :Chỉ có tiểu Ngân Hồ, các ngươi không cần sợ cũng không cần lo lắng, tiểu Ngân Hồ thường là phúc trạch đời sau."

"Vậy......Đại ngân hồ thì sao?" Lâm Dạ Hỏa hỏi.

Thánh Linh Vương khe khẽ thở dài, "Đại Ngân Hồ thì mệnh khổ, bởi vì theo truyền thuyết hắn sở hữu bản lĩnh thay đổi thời gian nghịch thiên, cho nên trăm ngàn năm qua, đại ngân hồ bị xem là tượng trưng cho diệt thế tai ương. Hết thảy người có chút dã tâm và quyền thế, đều muốn có được hắn, lại muốn tiêu diệt hắn. Cho nên nói......"

Thánh Linh Vương nhìn ba người khẩn trương một chút, đột nhiên nở nụ người, "Các ngươi có thể phá giải tương truyền sai lầm trăm ngàn năm qua."

Tất cả mọi người sửng sốt. luôn cảm thấy không khí rất khẩn trương vừa rồi bỗng nhiên thay đổi hoàn toàn.

Lâm Dạ Hỏa hiếu kỳ, "Sai lầm?"

"Nếu nói khả năng thay đổi thời gian nghịch thiên, chỉ là khả năng trí tuệ cực cao, cùng năng lực tính toán siêu việt hơn người thường." Thánh Linh Vương có chút hăng hái mà sờ cằm, "Đại hoàng tộc và tiểu hoàng tộc Ngân Hồ tộc đều có phương diện trời cho này, chỉ là đại Ngân Hồ so với tiểu Ngân Hồ thông minh hơn chút, có thể tính tooán chuẩn xác đồng thời tìm được cái lối vào hư vô méo mó kia. Mà sở dĩ đại Ngân Hồ lâu như vậy mới xuất hiện một người, khả năng chỉ là vì điều kiện hình thành loại cửa này tương đối hà khắc, thậm chí là có thể gặp không thể cầu (khả kiến bất khả cầu), một người thọ mệnh căn bản đợi không được một lần......"

Mọi người lĩnh hội một chút ý tứ của Thánh Linh Vương, Bạch Ngọc Đường hỏi, "Cho nên Ngân Yêu Vương cũng không phải có năng lực đặc thù gì, cũng không phải thật là thần......Tất cả năng lực của hắn, đều chỉ là vì hắn thông minh?"

Thánh Linh Vương nhẹ nhàng gõ đầu. "Người thường khó mà hiểu được loại thông minh kia!"

Đám Triển Chiêu không khỏi nhìn ra, Thánh Linh Vương tựa hồ đối với Ngân Yêu Vương có một phần thường thức, liền thử hỏi dò, "Vậy người biết cách giúp bọn con cứu hắn a?"

Thánh Linh Vương gật đầu, "Ân, tất nhiên."

Triển Chiêu, Bạch Ngọc Đường và Lâm Dạ Hỏa đều mừng rỡ.

Thánh Linh Vương nở nụ cười, lẩm bẩm, "Hai ngươi đừng nhéo ta, ta cũng đáp ứng rồi!"

Triển Chiêu và Lâm Dạ Hỏa liền hiếu kỳ quan sát Thánh Linh Vương——Là Hắc Thủy bà bà và Dư Khiếu Nguyên nhéo hắn sao?

"Ngân Yêu Vương, nhất định là có rất nhiều người yêu quý." Thánh Linh Vương tựa hồ là có chút cảm động lây, tự nhủ, "Người thông minh đều sẽ tự bảo vệ mình, chỉ cần có vài người yêu thương, mới có thể chọn loại đường hiến tế này. Tự mình dấn thân vào hư vô, đổi lại người thương trăm năm thái bình. Muôn vàn tính toán không phải vì chính mình, mà vì bảo toàn chúng sinh yên vui......Người như thế được lắm, ta rất muốn gặp hắn một lần."

Nói xong, Thánh Linh Vương đứng lên, hỏi, "Năm người chúng ta sao?"

Đám Triển Chiêu gật đầu, đồng thời dường như cảm thấy không đúng lắm......Không phải bốn người sao?

Triển Chiêu nhìn Bạch Ngọc Đường, Ngũ gia nhìn Lâm Dạ Hỏa, Hỏa phượng bẻ bẻ ngón tay......Tính thế nào sao cũng là bốn người a.

Bạch Ngọc Đường suy nghĩ một chút——Giao Giao?

Triển Chiêu buồn bực——Giao Giao cũng coi như là một người riêng biệt a?

Thánh Linh Vương thấy mọi người cùng một mặt ngốc, đưa tay chỉ phía sau bọn họ, "Hắn cũng đi sao?"

Đám Triển Chiêu sửng sốt, chợt quay đầu, chỉ thấy phía sau một thân ảnh trắng như tuyết.

"Oa!"

Triển Chiêu và Lâm Dạ Hỏa sợ đến nhảy dựng, Ngũ gia vẫn còn tương đối lãnh tĩnh, trong nháy mắt phân biệt ra được——Không phải sư phụ hắn!

Đứng phía sau ba người là ai? Bạch Long Vương.

Bạch Long Vương cũng bị Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường làm hoảng sợ, vỗ ngực một cái, bất mãn nhìn ba người——Các ngươi mấy tuổi a? Dọa chút đã sợ (Nhất kinh nhất sạ 一惊一乍的。

"Người......Người ở đây từ bao giờ?" Lâm Dạ Hỏa giậm chân.

Bạch Long Vương sờ cằm suy nghĩ một chút, "Từ lúc các ngươi bắt đầu ở trong lều thương nghị kế hoạch đoạt lại Yêu Vương......"

Ba người hít vào một ngụm khí lạnh——Hoàn toàn không có phát hiện! Thật không có cảm giác tồn tại rồi!

Bạch Long Vương giận, "Loại chuyện như vậy các ngươi dĩ nhiên muốn tự mình đi làm! Nếu như bị bọn Tiểu Du biết......"

Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường đột nhiên nghĩ cùng một việc, tình cảnh Thiên Tôn và Ân Hậu sau khi biết được họ gạt hai người đi cứu Ngân Yêu Vương......

Ngũ gia âm thầm gật đầu——Không ổn a! Khẳng định không phải đánh một trận là xong!

Lâm Dạ Hỏa liền hỏi, "Vậy......Có nên nói cho họ biết hay không a? Bọn họ chắc cũng sẽ muốn cùng đi cứu Yêu Vương a?"

"Không ổn." Hắc Thủy bà bà đột nhiên mở miệng.

bọn Triển Chiêu nghe giọng nói không giống Thánh linh Vương lại không giống Thái Di bà......Nhìn chằm chằm nàng một hồi, hiểu rõ——Dư Khiếu Nguyên.

Dư Khiếu Nguyên buồn bã nói, "Bất luận Ác Đế thành là do ai làm ra, người nọ chắc chắn biết hai tên tiểu quỷ không tiếc bất cứ giá nào đi cứu Yêu Vương."

Bọn Triển Chiêu yên lặng phân tích một chút, mới hiểu rõ——hai tiểu quỷ dĩ nhiên là nói Thiên Tôn và Ân Hậu.

"Hơn nữa......" Bạch Ngọc Đường cũng có chút cố kỵ, "Tiểu Tứ Tử tựa hồ cũng chủ trương gạt sư phụ ta và Ân Hậu."

"Chúng ta trước đi dò thám đã." Triển Chiêu nói, "Xem một chút rồi hãy tính cũng không trễ."

Những người khác cũng đều gật đầu.

Lúc này, bên ngoài truyền đến vài tiếng pháo vang, xem ra là Triệu Phổ bên kia đã bắt đầu "Tương kế tựu kế" rồi.

Việc này không nên chậm trễ, Triển Chiêu, Bạch Ngọc Đường, Lâm Dạ Hỏa, dẫn theo Bạch Long Vương và Hắc Thủy bà bà, lặng lẽ rời khỏi quân doanh, chọn tuyến đường đi rừng Hắc Phong, dù xét sơ bộ Ác Đế thành.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro