Chương 279: PN02.33: Cuộc thi Giảng dạy Pháp thuật Quốc tế 33

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 279: PN02.33: Cuộc thi Giảng dạy Pháp thuật Quốc tế 33

Editor: Rosaline

Beta: Rosaline


Severus ở trong phòng học Độc dược chậm rãi đi lanh quanh, thế nhưng, tầm mắt của y cũng không ở trên vạc nấu bốc đầy hơi nước trước mặt bọn học sinh, mà là cách mỗi mười giây đồng hồ liếc mắt nhìn hướng về phía cánh cửa thông với phòng làm việc của mình, xác định mình và cánh cửa kia cách một cự ly nhất định, cùng với tính toán nhanh nhất đạt tới tuyến đường. Bọn học sinh xế chiều hôm nay là lớp nâng cao năm sáu, y cố ý sửa lại nội dung chương trình học, chế biến một loại dược trình tự không khó, chỉ cần đúng trình đúng tự mà dựa theo trình tự trong sách làm liền nhất định có thể làm ra thành phẩm hợp cách. Lớp nâng cao của năm Sáu lần này khó có được có hai người học sinh Gryffindor, thế nhưng rất hiển nhiên, bọn họ ngày hôm nay có chút không yên lòng, sắc mặt từ vừa mới bắt đầu cũng có chút ảm đạm. Nhưng mà, Severus ngày hôm nay cũng là không có trong trạng thái, nếu không phải là như vậy, phỏng chừng hai người bọn họ sẽ lập tức bị nọc độc rửa tội, đúng lúc này, phòng học Độc dược tới hai người, bọn họ đứng ở bên ngoài nhẹ nhàng mà gõ cửa một cái, Severus giương mắt nhìn sang, là Apollo cùng Artemis —— buổi chiều năm năm không có lớp, vì vậy, Severus biết đại khái ý nghĩ hai đứa bé lúc này tới, chắc là nghe nói chuyện Harry đã trở về.

Trước đó, y cũng không có thấy trong đội ngũ xem náo nhiệt phát hiện thân ảnh của hai đứa bé, điều này làm cho Severus cảm thấy vui mừng, chí ít bọn họ còn biết tránh hại tìm lợi. Không tới xem náo nhiệt, đây là một điều khôn ngoan. Vì vậy, y đối với bọn nhỏ vẫy vẫy tay, ý bảo bọn họ đi tới. Y đích xác có việc phải giao phó đứa nhỏ, dù sao, trạng huống trước mắt Harry không tốt.

"Cha, chúng con có thể đi xem ba sao?" Hai anh em đi tới trước mặt Severus, Artemis ở dưới ánh mắt ra hiệu của Apollo hỏi cha của mình.

"Sợ rằng không được, Al, tình huống ba con bây giờ thật sự không tốt, nói vậy các con đã nghe nói việc buổi trưa. Trước đó thời điểm Halloween, cha cũng hướng về phía các con nói qua pháp trận phong tình là cái gì. Al, Apo, bởi vì linh hồn bạn đời khế ước, cha là một người ngoại lệ, thế nhưng cha không biết ba con sẽ đối với các con phản ứng thế nào." Severus nói, "Bất quá, yên tâm, chậm nhất là ngày kia, ba sẽ khôi phục. Cha và ba đã nghiên cứu qua cái này, pháp trận phong tình mặc dù bị xưng là khó giải, bất quá là vì sức mạnh của một linh hồn không thể phá vỡ kết giới được hình thành bởi sức mạnh phong ấn trong một thời gian ngắn. Bản thân Harry là một phù thủy bảy hồn, lực linh hồn so với phù thủy thông thường cường đại hơn, cho nên cho dù không có cha, hiệu dụng của pháp trận phong tình đối với ba cũng chỉ là vấn đề thời gian. Chỉ là tính tình của ba sẽ bị lệ khí trên người ảnh hưởng, trở nên đa nghi mà thích giết chóc. Ba ở bên cạnh cha sẽ nhận nhiều lực linh hồn của cha hơn, cha đã chế tác dược bổ sung linh hồn cho ba, chờ ba tỉnh lại liền uống. Chỉ cần lực linh hồn đủ, phong ấn dĩ nhiên sẽ tháo ra. Tính toán ban đầu chỉ cần một ngày đêm. Hai ngày này, các con trước tiên không nên tới gần Harry, biết không?"

"Được rồi, cha, ba liền giao cho cha." Artemis nói, "Bất quá, tài liệu chế tác dược, chúng con có thể giúp một tay xử lý sao?"

"Không cần, Al. Làm tốt chuyện của các con là được, hơn nữa, các con còn phải xem tốt ba đứa nhóc kia. Như vậy, cha đặc biệt cho phép hai người các con tối hôm nay không cần phải tới đại sảnh ăn bữa cơm, nói cho Jacobsen, Wallin cùng Remus, thời điểm bữa cơm ngày hôm nay không nên tiến đến trước mặt Harry. Mặt khác, dược cha đã chuẩn bị xong. Đương nhiên, nếu như có cần, cha sẽ không quên các con." Severus trấn an mà nói, "Đọc sách, hoặc là làm bài tập, chuyển lời tới nhóm Slytherin, ngày hôm nay không nên cùng Harry chào hỏi." Đột nhiên cực nhanh đi tới cánh cửa của phòng làm việc của mình, "Harry sắp tỉnh, cha đi xem thử. Đỡ phải hù quỷ khổng lồ nhỏ này, các con cũng trở về đi."

Hai người Gryffindor năm sáu nghe được câu này sắc mặt đều trắng, nghĩ đến buổi trưa theo các giáo sư đi xem "náo nhiệt". Chỉ thấy cái cảnh tượng kinh khủng kia mới thật sự hiểu người đàn ông ngày thường luôn luôn lấy ôn hòa biểu lộ đến tột cùng có bao nhiêu đáng sợ, dưới sự so sánh với ngài hiệu trưởng cũng chỉ là nghiêm khắc chút. Thật là náo nhiệt không thể nhìn a...

Bởi vì phần lớn học sinh đi theo xem náo nhiệt là Gryffindor cùng mấy Ravenclaw tò mò, cho nên, hiện nay trong Bệnh Thất kín người hết chỗ. Slytherin cùng Hufflepuff tuy rằng nghe nói một ít tin tức, nhưng chung quy không có bao nhiêu khái niệm, dù sao cảnh tượng kinh khủng như vậy chỉ có lúc hiện trường mới có thể cảm thụ được cảm thụ được bầu không khí trong đó, thực sự không cách nào tiến hành hình dung chuẩn xác mà tỉ mỉ. Điều này làm cho nhóm Gryffindor ở trong mấy đời kế tiếp đều lưu truyền một truyền thống —— đối với viện trưởng Slytherin, giáo sư ma Bùa chú tuyệt đối nghe theo, chọc người nào cũng không thể chọc anh, cho dù anh nhìn qua vô cùng vô hại.

Severus trở lại phòng ngủ của mình, vừa lúc Harry mở mắt. "Sev." Con ngươi xanh biếc trong suốt mà sạch sẽ của Harry, đối với việc vừa mở mắt liền có thể thấy người đàn ông áo đen liền cảm thấy thoả mãn.

"Đã tỉnh? Còn có chỗ nào khó chịu sao?" Severus đi tới trước mặt Harry, ngồi ở mép giường, đưa tay xoa xoa đầu Harry. Sau đó đem anh kéo ngồi xuống, ở sau lưng của anh nhét vào gối đầu.

"Ừm? Khó chịu?" Harry suy nghĩ một chút, chỉ chỉ miệng mình, "Khô."

"Cho." Severus biết Harry ở vài ngày qua ngoại trừ nước, chưa từng ăn qua thứ gì, cho nên, đầu giường đã sớm chuẩn bị một chén nước, bỏ thêm nước suối Tinh Linh cùng dược dinh dưỡng, cánh tay dài duỗi một cái, đem ly nước lấy ra đưa cho Harry.

Harry tiếp nhận liền uống, uống một ngụm, liền cười: "Uống ngon! Ngọt."

"Vậy uống xong nó đi." Severus nhìn anh cười, cũng hơi câu khóe môi. Sau đó y đứng dậy đi tới tủ quần áo, lấy một bộ trường bào màu xám Harry ngày thường rất ít mặc, nhưng y lại cảm thấy Harry mặc nhìn đẹp, "Uống xong, đi rửa mặt một chút, sau đó đem bộ quần áo này mặc vào."

"Được. Là Sev tắm cho em sao?" Harry cảm thấy trên người vô cùng nhẹ nhàng khoan khoái.

"Đúng. Nếu không với mặt mày như trước đó, em làm sao có thể ngủ ngon?" Severus nói.

"Ừ, em ngủ rất ngon." Harry nói.

Thừa dịp Harry đang thay quần áo, Severus trở về phòng học đi xem một phòng quỷ khổng lồ nhỏ, sau khi xác định không có vấn đề lớn lao gì, lại quay về phòng ngủ đi xem Harry, đổi xong trường bào màu xám người cứ như vậy an tĩnh ngồi ở bên giường. Thấy y trở về, lập tức nở nụ cười.

"Cười cái gì?" Severus đi tới trước mặt anh, đưa ngón trỏ ra nhẹ nhàng mà miêu tả mặt mũi của Harry, nghĩ đến mấy ngày trước lòng mình nóng như lửa đốt mà muốn xác nhận tình trạng của em ấy, nghĩ tới những thứ này ngày nào mình cũng lo lắng em ấy ăn không ngon không ngủ ngon... mà hôm nay thấy em ấy cười như vậy, đột nhiên cảm thấy, mình kỳ thực cũng không chỉ có lo lắng sức khỏe của em ấy, càng sợ không thấy em ấy liền ở chỗ nào chịu ủy khuất.

"Sev thích em cười, hy vọng em cười nhiều." Cho nên em liền nở nụ cười.

"Kẻ ngu ngốc." Severus cười mắng, lại một tay kéo bạn đời vào trong lòng, "Em thế nào liền coi trọng ta?"

"Ừm?" Harry tựa hồ không rõ Severus tại sao phải hỏi như vậy, chôn ở trong lòng Severus suy nghĩ một hồi mới dùng giọng điệu đương nhiên, nghiêm trang mà nói "Bởi vì, anh nói anh là Sev của ta, ta là Harry của anh a."

Severus nghe vậy ngẩn ra, ôm anh chặt hơn chút nữa. Vốn là Severus không có tính toán nghe được Harry có thể cho ra cái đáp án gì, y cũng sẽ không ở lúc Harry thanh tỉnh hỏi vấn đề này. Y là hiểu rõ Harry có bao nhiêu yêu y, hỏi như vậy nói nhiều ít có vẻ Severus không được tự tin. Severus luôn cực kỳ tự phụ, cho nên, y sẽ không hỏi. Giữa y và Harry, chưa bao giờ sẽ hỏi vấn đề nhàm chán như vậy. Ngày hôm nay cũng chỉ là nhất thời hỏi mà thôi. Bất quá, đáp án Harry làm cho y cảm thấy ngoài ý muốn cũng càng thêm cảm động.

y chải đầu cho Harry, sau đó đem anh dẫn đến phòng làm việc, để cho gia tinh đưa bánh bích quy sô-đa đến.

"Ăn trước một chút, bằng không thì để đến lúc ăn bữa ăn chính sẽ khó chịu, ta đi xem học sinh." Severus nói.

"Không muốn, em muốn cùng anh cùng nhau." Harry khéo tay nắm bánh bích quy sô-đa, khéo tay bắt được tay của Severus, quơ quơ.

Làm nũng?

Severus nhướn mày, ý thức được điểm này, y biết bởi vì lúc Harry tuổi nhỏ cho tới bây giờ không có người có thể cho anh làm nũng, cho nên ở trước mặt y cũng không thể nào làm nũng. Bất quá, đối với Harry khó được khi làm nũng, y cũng là tính thích ứng hài lòng. Suy nghĩ một chút, nói: "Được rồi, bất quá không được dọa người, cất xong khí tức của em. Hiểu?"

Harry ngoẹo đầu một chút, nói: "Chỉ cần bọn họ không tới gần Sev."

Đối với bạn đời có ý muốn chiếm làm của riêng mãnh liệt chỉ có chỉ số thông minh của đứa nhỏ, Severus thỏa hiệp, y nghĩ bọn học sinh cũng sẽ không tới gần y. Liền dắt Harry gặm bánh bích quy, cứ như vậy xuất hiện ở trước mặt học sinh năm sáu. Y để cho Harry ngồi ở bên bục giảng gặm bánh bích quy sô-đa, còn đem nước suối Tinh Linh điều chế đặt ở trong tay Harry. Vì vậy, bọn học sinh đều kinh ngạc nhìn giáo sư Bùa chú bọn họ đã hai tuần lễ không gặp ngồi ở bên bục giảng, kéo tay quấn quýt với hiệu trưởng mặc áo đen, một tay cầm bánh bích quy vô cùng cao hứng mà ăn.

Severus vừa nói tổng kết của chế tác dược, vừa thường thường để cho Harry uống nước, thậm chí chiếu cố đến Harry, y không giống như ngày thường ở giữa học sinh vừa đi vừa nói, mà là vẫn đứng ở trên bục giảng.

"Được rồi, tan học. Đem thành phẩm của các trò cùng bài tập tiết trước đặt lên bàn, ta đợi nộp đủ sẽ thu đủ. Hôm nay bài tập đề mục là: Liên quan tới trình bày và phân tích trình bày và phân tích phản ứng Độc dược của cây cỏ tơ tằm câm, bảy tấc Anh tấm da dê." Severus bố trí bài tập.

"Không đúng, Sev." Mọi người nghe được Harry cắt đứt lời giáo sư Độc dược nói, vì vậy đều nhìn sang "Không phải là bảy tấc Anh, liên quan tới trình bày và phân tích phản ứng Độc dược của cây cỏ tơ tằm câm tổng cộng 53 điều, 192 nội dung chính, bảy tấc Anh tấm da dê là thế nào cũng viết không xong ít nhất ba mươi lăm tấc Anh a..." Harry căn cứ vào thứ trong trí nhớ mình hiện ra, thành thực mà chỉ ra sai lầm Severus, lại làm cho bọn học sinh chắt lưỡi, chờ đợi lo lắng mà nhìn Severus, rất sợ giáo sư Độc dược giáo sư sửa chủ ý. Bảy tấc Anh đến ba mươi lăm tấc Anh, tròn gấp năm lần a.

"Không, chính là bảy tấc Anh. Bọn họ không cần mổ vụn vặt gì đó nhiều như vậy, đám quỷ khổng lồ nhỏ này vẫn là chừa chút dung lượng não đi làm chút việc khác vẫn hơn, ta tin chắc bọn họ không cần tiến vào trong đội ngũ đại sư Độc dược kéo thấp phẩm chất cùng chỉ số thông minh của hội học thuật a." Severus nhẫn nại tính tình trả lời vấn đề của Harry, sau đó đối với bọn học sinh phất phất tay, "Bảy tấc Anh. Tan học."

Bọn học sinh lập tức bỏ trốn mất dạng, rất sợ giáo sư Snape thay đổi chủ ý, cho bọn họ bài luận văn Độc dược ba lăm tấc, vậy hãy để cho bọn họ thực sự khóc không ra nước mắt. Sau khi học sinh đều đi, Severus giơ giơ đũa phép, bài tập luận văn cùng tác phẩm của học sinh phân biệt bay lên bục giảng, đặt chỉnh tề.

Sau khi chỉnh lý xong, Severus liền lôi kéo Harry trở lại phòng làm việc, y nghĩ, y cần cùng Harry ở trước bữa cơm câu thông một lần. Bởi vì hiệu trưởng vắng mặt tiệc tối không tốt, nhất là bây giờ còn có khách nhân.

Vì vậy, y mang theo Harry ngồi ở trên ghế salon, vừa mới ngồi xuống, Harry liền chui vào trong lòng Severus, mặt dán vai của Severus mới yên tĩnh. Severus có chút bất đắc dĩ, cũng có chút đau xót. Y dường như lẩm bẩm hoặc như là đang nói cho Harry: "Ta có phải làm sai hay không? Ta hẳn là đem em giam cầm, không cho em đi địa phương nguy hiểm như vậy, đúng hay không?"

"Ừm?" Harry sửng sốt một lát, tựa hồ cảm giác được tự trách của Severus, "Sev không sai, là Harry sai."

Severus đưa tay lôi kéo tay của Harry, mười ngón giao nhau. Y tự nhiên biết cái trạng thái này của Harry kỳ thực nghe không hiểu nhiều ý của mình, chỉ là bản năng cho là mình sẽ không sai, sai đều là của em ấy. Em ấy chẳng qua là không muốn thấy mình tự trách.

"Em cũng biết mình sai rồi a..." Severus nói, "Một chút nữa ta phải dẫn em đi đại sảnh ăn, không được dọa người, quản tốt khí tức của em, hiểu rõ ?"

Harry chớp vài cái mắt, nói: "Không được tới gần Sev."

Severus bất đắc dĩ, tại sao lại là điều kiện này? Nhớ tới chỗ ngồi giáo sư có chút chen chúc, có chút khó làm.

"Trong đại sảnh rất nhiều người, tới gần chút không có cách nào. Có thể đổi điều kiện khác không?" Severus kiên nhẫn cùng bạn đời nói điều kiện.

Harry tựa hồ hiểu ý tứ của Severus, suy nghĩ một chút, gật đầu: "Không được có ý đồ với Sev? Sev, của ta."

"Đương nhiên, của em." Severus bất đắc dĩ, bất quá nghĩ đến một cái nữ sĩ nước Mỹ mấy ngày nay mang đến cho mình quấy nhiễu, hoặc là nên cho cô ta một cái dạy dỗ.

"Không được không muốn em." Harry lo được lo mất mà nói.

"Em quá lo lắng." Severus đối với Harry đột nhiên lo được lo mất cảm thấy buồn cười, y xem thời gian, nói, "Trước tiên đứng lên, ta lấy cho em dược bổ sung linh hồn, uống xong chúng ta liền xuất phát."

Harry gật đầu. Rất nghe lời ngồi ở một bên, Severus đột nhiên nghĩ đến y đã từng xem ký ức của Harry còn nhỏ —— Petunia Dursley đối với Harry bạo lực lạnh. Hiện tại Severus nuôi qua Ares nghĩ đến liền có chút bất mãn: Harry ngoan như vậy, Dursley làm sao có thể đối đãi với em ấy như vậy?! Còn có, lúc mới vừa bắt đầu, mình đối với em ấy khắt khe,... may mắn là mình không có tiếp tục phạm sai lầm, không có bỏ lỡ em ấy.

Cầm hai bình dược, từ sau khi biết Harry phải đối mặt pháp trận phong tình, mình liền phối dược hữu ích. Nếu không phải là Prujeff tự cho là thông minh, không đem người đưa qua đây, phỏng chừng anh đã sớm không sao. Vì thế, y tự cấp trong dược của Prujeff chút thủ đoạn nhỏ, đương nhiên, cũng không ảnh hưởng dược hiệu, hy vọng hắn hưởng thụ.

"Cho." Severus đem dược rót vào hai ly rượu chân cao, đưa cho Harry một chén, Severus cũng tự mình uống một phần. Loại dược này là dược ôn dưỡng, không có chỗ xấu gì, chỉ là không thể dùng lâu dài. Bởi vì quan hệ khế ước, nếu như cùng nhau uống, đối với tình trạng của Harry làm chơi ăn thật.

"Chua ngọt, uống ngon." Harry nếm một chút, lập tức cao hứng.

Đương nhiên, chính là theo khẩu vị em thích mà pha ...

Severus thấy nụ cười của Harry, cũng không tự chủ nâng khóe môi một cái.

Uống xong dược, Severus liền kéo tay Harry, dắt anh chậm rãi đi ra khỏi hầm. Dắt Harry, trong lòng Severus có cảm giác hạnh phúc cùng an tâm. Đây là thời khắc mấy ngày nay y khó có được. Nhưng mà, khi bọn hắn bước chậm đến chỗ không xa đại sảnh, lại vừa lúc gặp được mấy khách nhân, trong đó có một mái tóc đỏ hỗn tạp làm cho con mắt của Severus hiện lên một chút không vui, tiểu thư Elanchi mấy ngày này đối với Severus quấy rầy, tựa như con ruồi đáng ghét. Severus theo bản năng đem Harry đẩy về phía sau ẩn giấu, y chỉ là không muốn để cho con ruồi cái này thấy Harry tiếp theo liền quấy rầy. Phải biết rằng, điều kiện của Harry tốt hơn nhiều so với chính mình.

"A, Severus..." Nữ sĩ hormone vô cùng tràn đầy lập tức muốn đi qua bắt chuyện, thế nhưng, cô ta còn không có đánh một bắt chuyện hoàn chỉnh, liền phát hiện mình đang bay, sau đó bị một khí lực nặng nề mà ngã ở trên tường, sau đó tụt xuống rơi trên mặt đất.

"Cút!"

Chung quanh là học sinh cùng các giáo sư hoảng sợ thét chói tai, cô ta còn không có phản ứng liền cảm thấy trên người mình truyền đến đau đớn đáng sợ, cô ta còn chưa từng có đau qua như thế, nhưng là ý thức của cô ta lại hết sức tỉnh táo. Cô ta còn có chút không rõ chuyện gì xảy ra, đúng lúc này, cô ta nhìn thấy một người đàn ông áo choàng xám tro từ chỗ tối sau lưng Severus chậm rãi hướng về phía cô ta đi tới, người đàn ông anh tuấn đến không thể nào bắt bẻ được, mái tóc đen được cẩn thận tỉ mỉ mà xử lý, dễ bảo mà buộc gọn gàng. Nhưng mà khí thế băng lãnh mà bất thường trên người người đàn ông này, tựa như cùng Tu La trong địa ngục, anh từng bước từng bước chậm rãi rút ngắn khoảng cách, con ngươi màu xanh biếc để cho người ta nhớ lại cảnh tượng buổi trưa máu tanh, cái này khiến cô ta cảm thấy sợ hãi, tiếng thét chói tai chung quanh chậm rãi biến mất. Người nọ dừng ở trước mặt của cô ta, một cước hung hăng đạp ở trên cánh tay của cô ta, tất cả mọi người rợn cả tóc gáy mà nghe được âm thanh tách ra của xương cốt "Crắc".

Sau đó, tất cả mọi người nghe được, tuyên cáo phảng phất đến từ chính địa ngục, lãnh liệt, tàn khốc mà cao cao tại thượng ——

"Sev, của ta! Muốn? Đánh qua ta."

←Chương trước: Chương 278: PN02.32←

→Chương sau: Chương 280: PN02.34→

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro