Chương 280: PN02.34: Cuộc thi Giảng dạy Pháp thuật Quốc tế 34

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 280: PN02.34: Cuộc thi Giảng dạy Pháp thuật Quốc tế 34

Editor: Rosaline

Beta: Rosaline


Thấy một màn như vậy, mọi người đều hoảng sợ nhìn phù thủy con ngươi xanh biếc này, đối với giáo sư cùng học sinh Hogwarts mà nói, bọn họ nhiều ít là biết tình trạng hôm nay của Harry có chút không bình thường, bọn họ cũng đều biết trong ngày thường Harry yêu bạn đời của anh sâu đậm, hơn nữa mấy ngày gần đây vị nữ sĩ nước Mỹ này đối với hiệu trưởng quấy rầy bọn họ cũng đều nhìn ở trong mắt, cho nên đều không tự chủ được nhìn về phía hiệu trưởng Snape. Mà nhóm Auror theo Hermione tới lại nhíu nhíu mày, bất quá, suy bụng ta ra bụng người, nếu là bạn đời của bọn họ bị người khác quấy rầy, phỏng chừng bọn họ cũng sẽ có kích động ra tay, quên đi, chỉ cần không tai nạn chết người, vẫn là có thể tiếp nhận, Bộ trưởng Elanchi có lỗi trước, hơn nữa... Cứu thế chủ chính là Cứu thế chủ, tuyên cáo có khí thế như thế thật là làm cho người người phải sùng bái. Về phần những khách nhân kia, nhiều ít cảm thấy xử trí của vị này có chút dã man mà trực tiếp, bất quá là đối với hiệu trưởng Snape có một bạn đời như vậy cảm thấy có chút đồng tình.

Severus đối với vị nữ sĩ nước Mỹ kia không hề thương hại y chỉ là lo lắng trạng thái của Harry, có chút hối hận đem Harry mang đi ra ăn cơm. Thế nhưng, y còn không có lên tiếng, liền thấy Harry lạnh như băng chuyển động mắt cá chân, nghiền a nghiền đoạn cánh tay của người dưới chân anh, nữ nhân kia lập tức phát ra thét chói tai như nữ quỷ vậy.

"Đau không?" Harry mỉm cười hỏi, nhưng nụ cười kia lại làm cho mọi người cảm thấy rợn cả tóc gáy, "Chỉ mong đau đớn này sẽ làm ngươi hiểu rõ, không nên đối với người của người khác nổi lên tâm tư. Tính khí của ta cũng không tốt, đặc biệt là lúc đối với địch nhân của ta. Thu hồi ác tâm này của ngươi đi."

"Harry, đừng làm rộn. Em quên đáp ứng ta cái gì?" Severus mở miệng dời đi lực chú ý của bạn đời nhà mình.

Harry lập tức bỏ qua dằn vặt nữ nhân kia, hướng về phía nam nhân của chính mình nhào tới, vùi vào trong lòng của Severus, như là rất sợ Severus vì vậy mà không muốn anh. Tất cả mọi người kinh ngạc nhìn người trẻ tuổi mới vừa rồi còn như một Tu La địa ngục đáng sợ ở một giây kế tiếp biến thành đứa nhỏ ủy khuất, chuyển biến thực sự quá nhanh, làm cho họ có chút không thể tiếp nhận được. Severus chỉ phải thở dài đem người ôm thật chặt, y biết Harry đang sợ, như vậy có thể cho anh một ít cảm giác an toàn.

"Thế nhưng, cô ta có ý đồ với anh, em biết cô ta muốn cùng anh ngủ. Không những một mình cô ta. Còn có người kia, cô ta đang đánh tính toán cùng anh có một hồi gặp gỡ; cùng với cái tên kia, hắn cảm thấy em lớn tuổi, anh sẽ thích người tuổi còn trẻ một chút." Ngón tay của Harry hướng về phía cô gái năm bảy của Durmstrang cùng một cậu bé năm sáu của Beauxbatons trong đám người, hai đứa bé kia bị một ngón tay này làm cho sợ đến mức mặt đều xanh.

Đích xác, bọn họ trước đó là có chút suy nghĩ nho nhỏ như vậy, cũng xác thực đối với vốn liếng của mình có tự tin nhất định. Nếu không phải như vậy, gia tộc bọn họ cũng sẽ không để cho bọn họ lấy thân phận học sinh kém đến Anh quốc, phải biết rằng đây chính là chuyện vô cùng hạ giá. Nhưng mà, sau khi nhìn đến hai hiện trường đáng sợ hung tàn như vậy theo nhau mà tới, bọn họ cảm thấy vì cái mạng nhỏ của mình suy nghĩ, tốt nhất vẫn là đừng đánh chủ ý lên người gia chủ Slytherin. Trước đó còn tưởng rằng gia chủ Potter là một người văn minh, cho dù biết mình có chút tâm tư cũng không đến mức động thủ, nhưng khi nhìn chuyện này...

"Được rồi, đừng lo lắng." Nhìn bộ dáng ủy khuất của Harry, tâm Severus đều đau, nhỏ giọng ôn nhu an ủi anh.

Nếu như Harry không có bị pháp trận phong tình làm bị thương, lấy phương thức làm việc của người trưởng thành, anh đương nhiên không có khả năng hồ đồ như vậy, anh biết dùng một mặt ưu tú nhất của mình đi chinh phục đối thủ. Anh sẽ nói cho đối thủ của anh, anh so với bọn họ càng cao quý, gia chủ Slytherin có một mình anh là đủ rồi. Thế nhưng, tình huống hiện tại, anh chỉ có chỉ số thông minh bốn tuổi, lấy hình thức hành vi của một đứa nhỏ bốn tuổi đi đối phó với đám đối thủ của anh, trực tiếp mà tàn khốc. Nhưng mà, Harry có vũ lực thật sự là cao hơn đối thủ của mình nhiều lắm, cũng không phải có khả năng một đứa nhỏ bốn tuổi có.

"Bọn họ đều muốn anh, cho rằng anh là gia chủ Slytherin, nhưng anh là của em. Anh cũng biết, thuật đọc tâm của em không có tệ. Em có thể quản hơi thở của mình, anh không thể không muốn em, không thể như dì Petunia đối với em như vậy." Harry lo lắng nói.

"Được rồi, đừng sợ, ta biết em có tuân thủ ước định. Bằng không phỏng chừng những quỷ khổng lồ này không có một đứa có thể đứng được, ta sẽ không giống Dursley đối với em như vậy, được rồi, là lỗi của ta." Severus nhìn cũng chưa từng nhìn người khác, chỉ là nhẹ nhàng mà an ủi Harry, "Em quên? Khế ước linh hồn của chúng ta là của Tinh Linh Tộc rất nghiêm khắc, ta chỉ sẽ đối với em sản sinh cảm giác, coi như là Tình dược cùng pháp thuật cũng sẽ không có hiệu quả."

Harry có thể cảm giác được Severus không có lừa gạt anh, cũng có thể cảm giác được giữa mình và Severus thân mật liên hệ, thế nhưng anh vẫn như cũ sợ hãi, anh tựa hồ biết mình quên mất rất nhiều chuyện.

"Còn có người phụ nữ kia ——" Harry chỉ phương hướng Hermione "Dựa vào cái gì cảm thấy chúng ta không xứng? Dựa vào cái gì cho là em nhất định sẽ bị anh cô phụ? Chúng ta cùng một chỗ thật tốt, anh rõ ràng rất đau lòng cho em, rất thích em, rất nhân nhượng em, em có thể cảm giác được. Cô ấy còn cảm thấy cô ấy là bạn bè của em, thế nhưng, nếu như nói mình là bạn bè, làm sao sẽ không biết em cần cái gì? Chỉ thấy người khác đánh giá, chỉ thấy một ít cách làm mặt ngoài của anh liền nói chúng ta không thích hợp? Vậy cũng là chuyện khi nào? Bạn bè? Em mới không..."

"Đừng nói như vậy, ta căn bản không lưu ý người khác thấy thế nào." Severus cắt đứt lời của Harry, y không hy vọng Harry nói ra lời đả thương người như thế. Y có chút hối hận, y không nên mang theo Harry với trạng thái bết bát như thế mà đi ra ngoài, y vốn cho là cái trạng thái này của Harry sẽ thích chỗ nhiều người, náo nhiệt một chút làm cho anh vui vẻ chút. Thế nhưng, y lại quên mất, Harry bây giờ sẽ bởi vì đối với người xa lạ sợ hãi, mà bản năng sử dụng thuật đọc tâm, đây là thói quen của anh sau khi bắt đầu làm người mạo hiểm.

"Sev, em muốn trở về. Ở đây thật đáng sợ..." Harry hơi khóc nức nở mà lên án nói —— có người xấu muốn chia rẽ chúng ta.

Nghe được lên án của Harry, mọi người đều cảm thấy có chút tan vỡ. Rõ ràng ngươi mới là người đáng sợ, nhìn những gì ngươi mới vừa làm, đó mới là kinh khủng a...

"Được rồi, em mấy ngày đều không có ăn uống gì, lại như thế, sẽ lãng phí Độc dược của ta." Severus nhìn thoáng qua Draco trong đám người vẻ mặt tan vỡ, đối với hắn ra hiệu, sau đó mang theo Harry liền đi trở về, nhìn cái tình huống này bọn họ có lẽ quay về hầm tương đối khá, "Được rồi, đừng làm rộn. Chúng ta lập tức về, ta làm canh em thích cho em..."

Nhìn hiệu trưởng Hogwarts đem nhân vật nguy hiểm mang đi, mọi người đều là thở dài một hơi. Hermione ngốc lăng mà nhìn hai người chậm rãi đi xa, cô nghe được xa xa chậm rãi truyền đến đối thoại của hai người, Harry đang càng không ngừng dùng giọng yêu cầu giáo sư Snape làm các loại ăn ngon, mà giáo sư Snape lại rất tự nhiên nói "Tốt" hoặc là "Không được, em muốn bệnh đau bao tử sao? Đừng lãng phí dược..." các loại mà nói.

Draco có chút ghét bỏ mà nhìn nữ sĩ nước Mỹ đã đau ngất trên mặt đất, hắn biết ý tứ cuối cùng của cha đỡ đầu là làm cho hắn giải quyết tốt hậu quả. Thế nhưng, nữ sĩ này thật là quá mức không biết tự lượng sức mình. Không thể không nói, câu tuyên cáo của Đầu Sẹo thực sự là quá có ý tứ, không hổ là người đàn ông cha đỡ đầu coi trọng! Vì vậy, hắn gọi qua hai người Slytherin, để cho bọn họ giúp hắn đem người đưa đến Bệnh Thất. Làm gia chủ Malfoy, những Slytherin nhỏ này nhiều ít hắn vẫn là sai sử được.

Đối với những chuyện phát sinh ngoài ý muốn này, không thể không nói khiến những khách nhân thay đổi ấn tượng trước đó đối với hiệu trưởng Hogwarts, cảm thấy hiệu trưởng Hogwarts thật là một người tình rất sâu, bằng không y sẽ không kiên nhẫn như vậy đối đãi loại trạng thái này của ngài Asaprhett. Không ít người đối với học giả tính tình ôn hòa trong truyền thuyết kia cũng có cái nhìn hoàn toàn mới, đó là một cường giả giá trị vũ lực vượt xa người bình thường, người như vậy cho dù ôn hòa cũng là có tính tình, không phải là ai cũng có thể chịu đựng nổi lửa giận của hắn. Không ít người đều ở đây âm thầm tính toán mình trước đó có hay không đắc tội gia chủ Potter trẻ tuổi hoặc là ngài Asaprhett, mà người nhiều hơn lại ở trong lòng gõ cảnh báo, đem người tuổi trẻ kia đưa vào trong hàng ngũ người vĩnh viễn không thể đắc tội.

——

Trở lại hầm phòng làm việc, Severus trấn an mà hôn Harry một cái, sau đó đi vào nhà bếp, chọn vài món Harry yêu thích mà thích hợp với tình trạng của anh bây giờ làm hai phần. Đương nhiên, mỗi phần cũng cũng không nhiều, Harry đói bụng lâu như vậy, không thích hợp làm cho anh một lần ăn nhiều lắm. Mà y lo lắng Harry thấy phần mình nhiều cũng muốn ăn nhiều hơn chút, cho nên phần của cho mình cũng làm không nhiều lắm.

Thế nhưng, khi y bưng ra, Harry lại cau mày, nói: "Sev thế nào cũng ăn ít như vậy?"

Đối với quan tâm của Harry, Severus rất khó mà không nói mình không cảm động, y cười trấn an nói: "Không có quan hệ, chờ một chút có thể ăn khuya."

Đối với thuyết pháp này của Severus, Harry coi như tiếp thu, cho nên cũng không kiên trì. Thật cao hứng ăn phần của mình, anh ăn rất nhanh, vừa ăn vừa nói "Ăn ngon". Severus nhìn anh ăn thỏa mãn, tâm tình mình cũng là rất tốt. Dù sao, đối với bất kỳ người nào mà nói, không có chuyện gì tuyệt vời hơn là tay nghề của mình được người yêu nhà mình khích lệ.

Ăn xong bữa cơm, Severus thu lại bộ đồ ăn, đưa cho Harry một chén nước, trêu chọc anh một hồi. Nghe anh không nối liền mà nói mấy ngày hôm trước Simbo "mang đến" các loại người "chơi không vui", Severus cơ bản đã biết dự định của Simbo, không khỏi cảm giác mình ở trong thuốc trị thương ra tay có chút nhẹ.

"Vẫn là Sev tốt nhất." Harry cười cùng Severus nắm tay.

"Thật vậy chăng?" Severus đem người ôm vào trong ngực, ôn nhu mà trêu chọc, "Trước đây, em bình thường gọi ta là 'lão khốn'."

Harry nghe xong lời này, không khỏi mở to hai mắt, hỏi: "Em thật sự có nói như vậy? Làm sao có thể..." Sau khi nhìn đến Severus cố ý gật đầu Harry lập tức trấn an Severus, "Sev mới không phải 'lão khốn', em sau này không nói Sev là 'lão khốn' a."

"Harry, ta còn không có nói qua, em thật đáng yêu." Severus đối với phản ứng của bạn đời động tâm không ngớt, nhẹ nhàng mà hôn lên môi của anh.

Ta yêu em, vô luận lúc nào, em đều đáng yêu như vậy.

Đối với cử động thân mật như vậy, Harry bản năng cảm thấy xấu hổ, thế nhưng anh không ghét Severus làm như vậy, thậm chí cảm thấy rất đáng giá hưởng thụ. Môi lưỡi giao nhau, dây dưa triền miên. Ở lúc Severus buông anh ra, anh thở hổn hển, sau đó lập tức xấu hổ ở trong lòng Severus giả bộ đà điểu.

Tâm tình Severus rất tốt mà ôm chặt người yêu trong lòng, lại không có người có thể làm cho y động lòng như vậy. Bọn họ hưởng thụ thời khắc thỏa mãn này. Đối với Severus mà nói, trong lòng chỉ cần có anh ở, chính là hạnh phúc hoàn mỹ cùng trọn vẹn.

Nhưng Severus không có quên bệnh tình của Harry, sau đó không lâu, y nhìn đồng hồ, cảm thấy có thể không sai biệt lắm, liền lại cầm hai lọ dược bổ sung linh hồn, hai người lại uống dược. Severus an vị sau bàn công tác phê chữa bài tập của đám quỷ khổng lồ nhỏ, thế nhưng y sợ Harry buồn chán, vì vậy cầm chút đồ chơi của Ares cho anh. Thế nhưng, Severus mới sửa một phần tư bài tập, ngẩng đầu một cái liền thấy đầu của Harry gật gù mà ngủ gật, lập tức đi tới: "Harry..."

Harry lập tức lên tinh thần, đối với Severus mơ hồ cười cười.

"Muốn ngủ liền ngủ trước đi." Severus biết dược đã bắt đầu hiệu quả rồi, thế nhưng người này vẫn như cũ không chịu thỏa hiệp, như vậy không tốt.

"Thế nhưng... Sev nói, phải ăn khuya." Harry mơ mơ màng màng nói.

"Được rồi, ta sẽ nhớ kỹ ăn khuya, em ngủ trước đi." Severus biết tâm tư của Harry, anh cũng không phải là do bản thân mình đói hoặc là muốn ăn mới nhất định phải chờ ăn khuya, mà là lo lắng Severus vừa ăn quá ít, sẽ đói.

"Sev... đáp ứng em, ... nhất định... phải ăn... zzz~" rốt cục nghe được hứa hẹn của Severus, anh ngáp một cái liền ngủ.

"Được." Tuy rằng Severus biết Harry không nhất định nghe được, nhưng anh lại vừa đem người ôm vừa trả lời.

Đem người thả đến trên giường, thay đổi áo ngủ cho anh lại lau tay chân cùng mặt, vì anh chỉnh tốt góc chăn, cúi người hôn trán anh một cái —— ngày mai sẽ tốt thôi.

Sau đó, Severus tắt đèn rời khỏi phòng ngủ, thừa dịp còn không có cấm đi lại ban đêm, quyết định đi ký túc xá Slytherin nhìn nhóm con gái nhỏ cùng đứa con trai nhỏ một ngày đêm cũng không có nhìn thấy. Cho dù giao cho con trai lớn cùng con gái lớn y yên tâm, nhưng ít nhiều vẫn là sẽ lo lắng. Harry nếu không phải là cái trạng thái này, nhất định sẽ nhìn đứa nhỏ.

Y lập tức khoác áo choàng hướng về phía ký túc xá Slytherin đi.

←Chương trước: Chương 279: PN02.33←

→Chương sau: Chương 281: PN02.35→

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro