Chương 317: PN02.71: Cuộc thi Giảng dạy Pháp thuật Quốc tế 71

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 317: PN02.71: Cuộc thi Giảng dạy Pháp thuật Quốc tế 71

Editor: Rosaline

Beta: Rosaline

Thấy Severus và Harry, phu nhân Pomfrey liền lập tức ngưng trấn an Hermione, đi lên trước. Cũng không đợi hai người mở miệng muốn hỏi, nói: "Ta rất xin lỗi, ta thật không ngờ cậu Zabini nhỏ sẽ bởi vì sau khi tỉnh lại thấy nữ sĩ Granger liền lại một lần nữa ma lực bạo động."

Nghe xong lời này, Harry nhíu nhíu mày, nhưng đối mặt phu nhân Pomfrey vẫn rất chiếu cố mình không nói gì thêm, anh nhìn ra được, vị phu nhân này hiện tại rất tự trách. Thế nhưng, Severus không có săn sóc như bạn đời nhà mình, y vô cùng không khách khí nói: "Poppy, đây cũng không phải là chuyện một hộ lý ưu tú ở Hogwarts thời gian dài, có kinh nghiệm với phù thủy nhỏ làm ra, chúng ta trước đó tựa hồ cũng đã giao hẹn với bà, lúc đứa nhỏ ngu xuẩn này có dấu hiệu tỉnh lại cần phải lập tức nói cho chúng ta biết?"

"Ta rất xin lỗi, ta cho rằng đứa nhỏ sẽ..." phu nhân Pomfrey biết là sai lầm là của mình, bà chỉ là muốn đứa nhỏ có thể thấy người mẹ một mực chiếu cố bé trong lúc bé bệnh có thể có trợ giúp chữa trị quan hệ mẹ con giữa bọn họ, thế nhưng thật không ngờ, cậu Zabini nhỏ khi nhìn đến Hermione tình hình đặc biệt lúc ấy mở miệng đả thương người, đồng thời chọc giận ngài Zabini, sau đó ngài Zabini... "Ta thực sự rất xin lỗi..."

"Được rồi, Poppy, xin lỗi vô dụng." Harry thấy phu nhân Pomfrey thực sự vô cùng áy náy, vì vậy ngăn cản bà còn muốn nói gì, "Nếu tình huống đã như vậy, liền làm phiền bà nói cho ta một chút tình huống. Sev, anh đi vào trước kiểm tra một chút cho cậu Zabini nhỏ, nếu như cần, liền làm chút biện pháp khẩn cấp." Harry đem Severus tức giận đi vào bên trong kiểm tra cho Ansagado, "Nga, được rồi, Poppy, cậu Zabini nhỏ không có kích thích đến Sheryl đi?"

"Không có." Phu nhân Pomfrey nói, "Bé gái còn không có tỉnh."

"Đó là một tin tức tốt." Harry gật đầu, mỉm cười nói.

Phu nhân Pomfrey tâm tình bất an bị cái mỉm cười này trấn an, bà cảm thấy cái người đàn ông trẻ tuổi này tựa hồ so với Dumbledore còn hiểu được làm sao trấn an nhân tâm.

"Tuy nói xin lỗi vô dụng, thế nhưng, đầu tiên, ta thay Sev hướng về phía bà nói một tiếng xin lỗi, bà cũng biết miệng của anh ấy xưa nay là không có lời tốt." Harry cười nói, sau đó ở thời điểm phu nhân Pomfrey muốn bày tỏ cái gì, anh giơ tay lên một cái, ngăn lại vị phu nhân này, nói, "Được rồi, Poppy, đừng nói những lời khách sáo kia, nói cho ta nghe một chút tình huống vừa phát sinh đi. Mặt khác, ta cần chi tiết, ta nghĩ bà cũng hiểu rõ tầm quan trọng của chi tiết đi."

"Đúng vậy, giáo sư." Phu nhân Pomfrey định tâm trạng bắt đầu nói.

Nghe xong miêu tả của phu nhân Pomfrey, Harry gật đầu, không có làm thêm nhiều đánh giá, tuy rằng trong lòng anh đối với hành vi của phu nhân Pomfrey rất có ý kiến, thế nhưng, anh tôn trọng phu nhân này. Huống hồ tình huống hiện tại anh cũng cảm thấy nhiều lời vô ích, anh đưa ra một bình dược: "Poppy, trí nhớ của bà cho ta một phần, có thể chứ?"

Phu nhân Pomfrey gật đầu, đem đũa phép chỉ vào trên huyệt thái dương, rút ra chỉ bạc ký ức, để vào trong bình trong bình dược. Bà biết, đây là cần thiết, nếu như miêu tả của mình có cái sơ hở gì, như vậy, ký ức là tham chiếu rất quan trọng.

"Poppy, bà yên tâm, đoạn ký ức này sau khi kết thúc sử dụng, ta sẽ trả lại bà." Đây là điều giữa nhân viên pháp thuật chữa bệnh sau khi lấy ký ức theo thông lệ giao phó.

Phu nhân Pomfrey gật đầu, nếu như không phải là biết Harry không có ở St. Mungo đăng kí qua, bà cảm thấy Harry hẳn là một nhân viên chữa bệnh có tư chất vô cùng chuyên nghiệp.

Harry tiếp nhận ký ức của phu nhân Pomfrey, anh nhìn ngài Zabini đờ đẫn như trước cùng Hermione còn đang khóc, thở dài một hơi. Severus sau khi kiểm tra, tình huống của ngài Zabini nhỏ không tính là xấu nhất, vì vậy anh cũng hơi an tâm. Đi tới trước mặt Hermione, lấy khăn tay ra, đưa tới, nhẹ giọng nói: "Lau một chút đi, Hermione."

Hermione nâng lên hai mắt đẫm lệ, nhìn bạn tốt ngày trước, sửng sốt hồi lâu. Harry liền vô cùng thân sĩ lấy khăn lau lau nước mắt cho cô, sau đó đem khăn nhét vào trên tay phải của cô.

"Không có việc gì, Sev đã kiểm tra qua, ma lực tuy rằng bạo động một lần, nhưng vẫn là ở phạm vi có thể khống chế, không có cái gì không nên kích thích." Harry trực tiếp đem kết quả kiểm tra của Severus nói cho nàng biết, "Hiện tại, Hermione, nghe kỹ lời của ta, tình trạng của cô bây giờ không tốt, cô hẳn nên quay về chỗ ở của cô, ngủ một giấc thật tốt. Sau đó sau khi kết thúc công việc ngày mai hãy tới nữa, bất quá, ta hy vọng lúc cô qua đây, không nên lập tức đến Bệnh Thất. Tìm ta trước, chúng ta cần trao đổi ý kiến về tình huống đứa nhỏ một chút, nói chuyện với nhau sâu sắc một lần."

"Thế nhưng..." Hermione như trước lo lắng co đứa nhỏ, cho dù lời của đứa nhỏ vô cùng khắc nghiệt, đả thương cô thật sâu.

"Hiện tại, cô đã thấy phản ứng của bé đối với cô, phản ứng như thế đã nói rõ cô đối với đứa bé kia là một loại kích thích không có ích. Lúc này đây có thể chưa có việc gì, nhưng khó đảm bảo tiếp theo sẽ không có việc gì. Ta nghĩ, chuyện chúng ta cần làm rất nhiều, không những là trị liệu thân thể đứa nhỏ bị thương, còn có vết thương thật lớn ở tâm hồn. Hermione, hãy nghe ta nói, cô bây giờ lưu lại, vô ích. Ngày mai tới nữa, đứa nhỏ giao cho phu nhân Pomfrey chiếu cố, cô hẳn là yên tâm." Harry khuyên.

"Vậy ngày mai ta lúc nào đến?" Hermione nghe xong khuyên nhủ của Harry, cũng hiểu rõ lưu lại vô dụng.

"Chiều sau khi kết thúc công việc ngươi qua đây, đây là phục chế phẩm của Bản đồ Đạo Tặc, xem như là đồ dùng một lần, ngày mai cô có thể dùng nó tìm được ta." Harry đưa một tờ tấm da dê trống qua, "Khẩu lệnh vẫn là cái kia."

"Được, ta đã biết." Hermione gật đầu, tâm bị tổn thương, "Ta có thể lại nhìn bé một cái sao?"

Harry nhàn nhạt mỉm cười, đối với lần này không nói.

Hermione hiểu thái độ của hắn, vì vậy gật đầu, nói: "Ta đã biết, cảm ơn, cám ơn cậu vì Anse cùng Sheryl làm tất cả. Nhờ cậu a, Harry."

Harry không nói gì, nhìn Hermione đứng dậy phóng xuất thần Hộ mệnh, gọi Auror cùng bí thư của cô chuẩn bị rời khỏi, cấp dưới của cô rất nhanh thì tới, cô đi tới trước mặt Blaise, cùng hắn ôm một cái: "Thân ái, đừng trách Anse, con còn nhỏ. Hơn nữa chúng ta đều rõ ràng, con không có sai. Ngày mai có thể đưa chút đồ ăn cho em chứ? Kỳ thực em thật nhớ nhà bếp nhà Zabini."

Lúc này Blaise mới có một tia biểu tình, nhìn vợ kiên cường, cũng gật đầu: "Anh đã biết."

"Chờ một chút." Harry gọi lại Hermione gần rời đi, đem một bình dược vứt cho cô, Hermione tiếp nhận, thấy biểu tình không hiểu, Harry giải thích một câu, "Dược Vô mộng, ngủ ngon, Hermione."

"Đa tạ." Hermione cảm thấy dược trên tay mang theo ấm áp thẳng vào trong lòng, giống như ánh dương quang mùa đông vậy, giương mắt đối với Harry gật đầu, sau đó liền mang theo người đi.

Sau đó, Harry đi tới chỗ Blaise, lưu lại nói: "Đối với Hermione, ngươi làm không sai. Thế nhưng, đây đối với Ansagado không công bằng." liền đi vào Bệnh Thất, sau đó, "Bang" một tiếng đóng lại cửa chính của Bệnh Thất, làm cho mũi của Blaise muốn theo đuôi tiến vào trực tiếp cùng ván cửa "tiếp xúc thân mật", đau đến làm cho Blaise nước mắt đều chảy xuống.

Trong Bệnh Thất, Severus sau khi kiểm tra cho đứa nhỏ gương mặt đen, ngồi ở trên ghế salon chân cao mà y biến ra. Y tự nhiên thấy được cử động đóng cửa tức giận lúc Harry đi vào, có điểm buồn cười, người trẻ tuổi nhà mình thường ngày cũng không tức giận phát hỏa. Đêm nay đại khái là thật sự có chút căm tức, dù sao mấy ngày tới anh khó mà có cơ hội như đêm nay, thế nhưng anh lại không thể đối với một nữ sĩ như phu nhân Pomfrey phát hỏa, đồng thời, anh cũng không thể đối với bạn học cũ đang khóc thương tâm lửa cháy đổ thêm dầu. Nhìn anh trầm mặt một đường hướng về phía giường bệnh đi nhanh tới, nhìn thoáng qua hai người bệnh nhẹ người. Sau đó mới tới trước mặt mình, đem sô pha biến rộng một ít, ngồi ở bên cạnh mình.

"Ta nên đối với em cảnh cáo một chút, cánh cửa kia là tài sản của Hogwarts, hơn nữa còn là đồ cổ, bị hư là phải bồi thường." Severus nhún vai, nhẹ giọng trêu chọc.

Harry nhướn mày nhìn về phía chồng, biết y là khuyên mình, vì vậy, nhẹ nhàng mà nở nụ cười một tiếng: "A, nghề mộc của em cũng không tệ lắm, phá hủy em sửa là được." Sau đó anh đưa ký ức của Poppy ra, Severus tiếp nhận, hứng thú điều chỉnh tia sáng nhìn một chút. Sau đó, Harry tràn ngập tò mò nói: "Nhìn sao?"

"Xem một chút đi, thỏa mãn lòng tốt của em." Severus biết Harry thực sự vô cùng hiếu kỳ tình cảnh lúc ấy.

Sau đó bọn họ mở bình dược đem chỉ bạc ký ức rót vào Chậu Tưởng Ký, hai người đồng thời chìm vào trong đó.

...

Khi bọn họ đi ra, Severus có vẻ lo lắng.

"Thật may mắn, Apo cùng Al năm đó không có ầm ĩ như vậy, gần như chỉ là trốn tiết Độc dược một lần. Bằng không..." Thấy biểu tình dữ tợn, miệng không lựa lời của quỷ khổng lồ nhỏ kia trong trí nhớ Poppy, rất khó cùng cậu bé hiện tại an tĩnh nằm ở trên giường liên tưởng tới.

"Apo cùng Al thế nào giống nhau? Anh lại không phải cố ý không muốn cùng chúng ta cùng nhau sinh hoạt? Lúc đó bọn họ cũng chỉ là có điểm rối loạn, không biết nên thế nào đối mặt với anh. Còn nữa, hai người bọn họ luôn trưởng thành sớm, nếu không phải là em khi đó không có cùng bọn họ nói đến em chính là Harry Potter, bọn họ phỏng chừng lúc biết quan hệ của em và anh và liền sẽ lập tức nói cho em biết. Bọn họ trước đó cũng đã rất ỷ lại anh, bằng không thì sẽ không đem quả táo vàng chia cho anh." Harry đem kéo lấy ra một lần nữa bỏ vào bình Độc dược.

"Bất quá, hiện tại em nghĩ nên làm thế nào?" Severus hỏi.

"Hiển nhiên, Sev, anh phải cùng ngài Zabini bên ngoài kia nói chuyện thật tốt. Xét thấy hắn hôm nay ở phương diện sinh hoạt gặp cảnh ngộ trái ngang khó có thể vượt qua như vậy, làm viện trưởng học viện của hắn, anh phải giúp hắn một tay." Harry nói, "Cho dù không vì cái này, Zabini thế nhưng là một trong mười hai giáo đổng, không thể ra cái chấn động gì lớn."

"Ta xem tháng Chín tới nó vẫn chớ vào Slytherin liền tương đối tốt." Severus đã cảm thấy phiền —— tính cách bết bát như thế, vào Slytherin chỉ gây tai hại cho Harry.

"Nhìn nhìn lại đi, nếu như nửa năm sau còn như vậy, lại nói cho nón Phân Loại cũng không muộn." Harry thủy chung có chút nhẹ dạ, phải biết rằng, nón Phân Loại sẽ cân nhắc đề nghị của hiệu trưởng cùng viện trưởng học viện.

"Như vậy, chúng ta cũng cần phải trở về. Ngẫm lại đứa bé này, ta đã cảm thấy ngay cả Are vẫn là ngoan." Severus cười khổ lắc đầu, nhớ tới mới vừa rồi ở trong Chậu Tưởng Ký nghe được tiếng rít chỉ trích của đứa nhỏ đối với Hermione.

"Con của chúng ta nha, dĩ nhiên là ngoan." Severus cùng Harry cùng đứng dậy, Harry khoe khoang mà nói, giọng nói giống như bất kỳ người ba trên thế giới, tràn đầy bảo vệ.

Hai người đi ra Bệnh Thất, Harry đi thẳng tới Poppy bên kia, đem ký ức trả lại cho bà, tiện thể nói cho bà biết: Nếu như bé trai lần thứ hai có dấu hiệu tỉnh lại, xin bà thông tri mình hoặc là Severus. Đồng thời hiện tại quan hệ đứa nhỏ cùng cha mẹ rất phức tạp, cho nên, vì tốt cho cậu bé, xin Poppy cự tuyệt thăm hỏi của cha mẹ đứa nhỏ, nếu có cần, Harry hoặc là Severus sẽ đích thân đem người mang tới. Poppy cũng nhìn thấy tính nghiêm trọng của chuyện này, cho nên, bà lúc này biểu thị mình sẽ không lại phạm sai lầm.

Ở lúc Harry và Severus dắt nhau quay về hầm, phía sau bọn họ, Zabini đi theo tràn ngập thấp thỏm bất an ——

Râu mép của Merlin, viện trưởng muốn cùng hắn nói chuyện thật tốt —— No! Mình mấy ngày trước đắc tội với Harry, bây giờ là có thể coi là tính sổ sao? Mình còn có mạng để thấy mặt trời ngày mai sao?...

Ngài Zabini sâu sắc vì bản thân mình lo lắng.

←Chương trước: Chương 316: PN02.70←

→Chương sau: Chương 318: PN02.72→

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro