Chương 318: PN02.72: Cuộc thi Giảng dạy Pháp thuật Quốc tế 72

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 318: PN02.72: Cuộc thi Giảng dạy Pháp thuật Quốc tế 72

Editor: Rosaline

Beta: Rosaline


Lúc rời đi Zabini đã là bộ dáng bị nọc độc của ngài viện trưởng của hắn phun mất nửa cái mạng, đối với lần này, Harry tuyệt không cảm thấy hành vi của Xà Vương nhà mình có chút nóng nảy. Trái lại, anh thậm chí cảm thấy ngài Zabini nên bị đối đãi như vậy, xét thấy hắn vì bảo vệ vợ không có lo lắng bao nhiêu, liền ra tay với con ruột mình. Nếu không phải là do hành vi không khôn ngoan của hắn, cậu bé cũng không đến mức lại một lần nữa bạo động ma lực. Người một nhà này, thật là để cho người ta có chút bất đắc dĩ.

Tuy nói lúc này đây bởi vì phu nhân Pomfrey bén nhạy nhận thấy được cậu bé không thích hợp ra tay làm hôn mê cậu bé, khiến bạo động ma lực không có thương tổn nghiêm trọng đến cậu bé. Thế nhưng, hiển nhiên, chính như Harry suy nghĩ, oán khí của đứa nhỏ kia đối với Hermione cũng không phải là ngày một ngày hai, đồng thời cái này ở giữa còn có sự không thèm để ý của ngài Zabini đưa đến hậu quả..., Hermione ở quá khứ cùng con trai ở chung cũng bởi vì vô cùng bận rộn mà sơ sót quan tâm với đứa nhỏ. Nói chung, tạo thành tình cảnh hôm nay, là tổng hợp lại vấn đề ở nhiều phương diện bạo phát tạo thành. Thậm chí, từ góc độ càng sâu mà nói, cũng có lỗi Harry năm đó rời khỏi Anh quốc. Thế nhưng, thời kì tạo thành bi thương mỗi người đều có, chỉ là, hiển nhiên, bởi vì cha mẹ bận rộn công việc mà thiếu hụt quan tâm cậu bé làm cho phản ứng kịch liệt hơn.

"Thực sự là một tuồng kịch thật náo nhiệt." Harry thu thập ly trên bàn, "Sev, cả nhà này thật sự là quá phiền toái. May mà em trước đây đem Apo cùng Al mang khỏi Anh quốc, không để cho bọn nó ở trong hoàn cảnh vấn đề này lớn lên."

Nghe được Harry cảm thán may mắn, Severus cũng là rất có cảm tưởng giống nhau. Trong lòng y sinh ra một kế hoạch nho nhỏ ——

"Lúc Apo cùng Al 17 tuổi, Are cũng đã 6 tuổi, chúng ta hiển nhiên sẽ càng ngày càng bận rộn, không bằng làm cho bé theo anh chị đi ra ngoài rèn luyện? Ở trong hoàn cảnh này của Anh quốc, ta sợ Are sẽ thành một ông hoàng nhỏ." Severus tính toán nói.

"Được a, còn có hai năm mà. Bất quá, Al cùng Wallin đã bắt đầu xin đại học Muggle, em đã nhờ Prujeff ở khu sinh hoạt Muggle của quận Cambridge nhìn một phòng ở." Harry đã tính toán.

"Apo thực sự dự định ở Hogwarts lãng phí thời gian?" Severus nói.

"Làm sao có thể nói là lãng phí thời gian chứ? Apo dù sao là con trai lớn của chúng ta, nói như thế nào đi nữa, hắn cũng là họ Slytherin, làm gương mẫu cùng kiểu mẫu là vô cùng quan trọng." Harry cũng thở dài một hơi, "Đây lựa chọn của Apo, hắn thực sự là quá có tự giác."

Severus không nói gì, con trai lớn hiểu rõ mình muốn là cái gì, cái này tốt. Sau đó y phát hiện Harry lại nghĩ tới cái bé trai ở Bệnh Thất kia, tâm tình của Severus lại bắt đầu có chút mất hứng.

"Được rồi, Sev, em chỉ là đang suy nghĩ làm sao chữa cho bé mà thôi." Harry khẽ cười, lúc anh phát hiện tâm tình của Severus có chút xu thế biến xấu, lập tức trấn an mà hôn môi mỏng của Severus một cái.

"Rất đơn giản, ngày mai để cho Draco cùng đứa nhỏ trao đổi một chút. Sẽ có thu hoạch tốt." Severus đề nghị, "Hiện tại, chúng ta hẳn là nghỉ ngơi."

——

Ở rìa Rừng Cấm trên một khối đất trống, nhóm người phán quyết dựa theo phân phó trước đó của Harry đổi thành quần áo dễ hành động. Là Harry ngày hôm qua để gia tinh phát xuống cho đoàn phán quyết, người phán quyết có kinh nghiệm ngày hôm qua thấy bộ quần áo này, chỉ biết huấn luyện hôm nay chỉ sợ sẽ làm cho bọn họ mệt thành chó chết. Mà hôm nay đứng ở trên màn huấn luyện này, thấy mấy thân hình cao lớn của trưởng lão nghiệp đoàn người mạo hiểm cũng xuất hiện ở nơi này, bọn họ chỉ biết sự tình chỉ sợ không phải đơn giản như bọn họ suy nghĩ, sợ rằng lúc này có thể so với mệt thành chó chết còn thê thảm hơn. Quả nhiên, lúc Harry cùng Severus xuất hiện ở trong sân huấn luyện cũng là một thân đồ rằn ri, gương mặt lạnh lùng, các trưởng lão đi tới hướng về phía Harry hành lễ, trong miệng nhất trí kêu lên: "Ra mắt điện hạ."

Harry gật đầu, lấy ra hộp dược, nói: "Các vị trưởng lão cực khổ, vãn bối ở đây trước tiên cảm ơn các vị hỗ trợ công tác đoàn phán quyết."

"Nhờ có điện hạ để mắt mấy lão già chúng ta." Trưởng lão thoái lui, bọn họ thường ngày tuy rằng đều có chút chức trách, bất quá sinh hoạt so với oai phong một cõi lúc còn trẻ nhiều ít vẫn cảm thấy sắp buồn chán đến mốc meo, một tuần trước nghe bạn già Prujeff nói đến điện hạ hiện giữ chức người thẩm lí và phán quyết, muốn trưng dụng bọn họ giết cảm giác về sự ưu việt của đoàn phán quyết bây giờ cho thật tốt, cho nên bọn họ mỗi một người đều cảm thấy rất thú vị, liền đều ghi danh. Đương nhiên, đây cũng là bởi vì điện hạ là người thẩm lí và phán quyết lần này, nói ra tình hình cùng trả thù lao thực sự quá mức ưu đãi để cho bọn họ hài lòng.

Người càng già yếu lại càng dễ hồi tưởng lại tất cả những gì mình đã từng có ở thời kỳ toàn thịnh, thậm chí những người này dù cho tiêu phí chi phí lớn cũng hy vọng mình có thể lần thứ hai cảm thụ được lực lượng mình có thời điểm cường đại nhất, dù cho chỉ có mấy tiếng đồng hồ. Mà Harry ở dưới nhắc nhở của Severus, nắm được tâm lý này thật tốt. Tốn nhiều loại tài liệu trân quý, để cho Severus điều chế ra một loại dược trong truyền thuyết là "Dược Phản linh". Đây là phản ứng hiệu quả không lớn ít có của dược, lại có thể khiến phù thủy già yếu một lần nữa nhất thời mà đạt được năng lượng mình có trong thời kỳ toàn thịnh. Chỉ là tài liệu dược đối với người khác mà nói căn bản đừng mong có được, chẳng hạn như nước sông Minh. Thế nhưng, bởi vì Harry có thể thoải mái mà đem những tài liệu này đoạt tới tay, cho nên phối dược tốt trái lại không có bao nhiêu khó khăn. Hơn nữa, quan trọng hơn, là Severus đối với phương thuốc này rất có ham muốn nghiên cứu. Dù sao, hiệu quả tăng phúc tốt như vậy lại không có bao nhiêu dược tăng phúc thông thường có được, đối với bản thân y, phản ứng dược chính là một đầu đề vô cùng đáng giá nghiên cứu.

"Trưởng lão Byron, các vị hiện tại cũng là càng già càng dẻo dai, mà chúng ta những người tuổi trẻ này còn muốn hướng về phía các vị thỉnh giáo nhiều." Harry mấy năm nay cùng những cao tầng này giao tiếp nhiều, trò chuyện cũng trôi chảy.

Vừa cùng những trưởng lão này nói vài câu lời xã giao, sau lại để Severus phát dược cho các trưởng lão. Mà anh, lại đối với đoàn phán quyết của mình tuyên bố nội dung đặc huấn thứ hai: "Hy vọng các vị tối hôm qua ngủ ngon giấc. Ngày hôm nay, ta cố ý mời tới mấy vị trưởng lão, từ hôm nay trở đi đến trận thứ hai khảo hạch kết thúc, bọn họ cùng các ngươi tiến hành luyện tập một đấu một, bọn họ mỗi một ngày đều tận sức đem các ngươi đánh cho tàn phế. Mà mục tiêu của các ngươi chính là: Ở trước khi các trưởng lão đem nhóm người các ngươi đánh cho tàn phế, đem bọn họ đánh cho tàn phế. Hiểu chưa? Tại đây trong màn đặc huấn này, không hỏi thủ đoạn, chỉ cầu kết quả. Người nào chỉ cần đem đối thủ của mình đánh ngã, tính là thông qua. Thời gian còn lại có thể chuẩn bị hạng mục thứ ba, ta có thể sớm đối với các ngươi tiết lộ: hạng mục khảo hạch thứ ba là thi văn, khảo hạch kia nếu như không chuẩn bị trước thật tốt, thì sẽ không làm được. Đến đây đi, để ta xem lực lượng của các ngươi một chút, nếu như ngay cả lão giả tuổi già sức yếu này đều không thể đánh ngã nổi, các ngươi liền phải cùng ác mộng triền miên nửa tháng. Nghe rõ chưa?"

"Thực sự là hung tàn..." Ngân Hồ hứng thú đánh giá một câu, hắn cùng những lão nhân vẫn có thể lấy ra vài phần năng lực thời kỳ toàn thịnh kia cảm thấy hiếu kỳ, đồng thời người mạo hiểm quá khứ cùng người mạo hiểm hiện nay có cái gì không giống nhau cảm thấy vô cùng hiếu kỳ.

"Nga, điện hạ, ngươi thật đúng là uy hiếp trắng trợn a..." Mấy người tuổi trẻ Thảo Hoa, Thu Diệp lại đều là sắc mặt tái nhợt, bọn họ càng để ý là nghiêm phạt —— cùng ác mộng triền miên nửa tháng? Đó là tuyệt đối sẽ suy nhược tinh thần, được không? Mặc dù đối với rèn luyện tinh thần lực là sẽ có hiệu quả vô cùng rõ rệt.

La Sát nghe được nội dung huấn luyện này chính là sắc mặt trắng bệch, hơn nữa uy hiếp làm nửa tháng ác mộng, càng làm cho trong lòng cậu thiếu tự tin. Ngày hôm qua một buổi tối cũng đã làm cho cậu không chịu nổi, sau đó tỉnh lại là một thân mồ hôi lạnh, thân thể cũng mau mệt lả. Cậu tối hôm qua càng không ngừng mơ tới cảnh tượng ngày đó cậu không gặp được điện hạ Góa Phụ, mỗi lần đều là lấy phương thức bất đồng chết thảm, bây giờ suy nghĩ một chút vẫn cảm thấy tay chân băng lãnh. Cậu dậy sớm liền hướng Thảo Hoa hỏi thăm là ai nghĩ ra nghiêm phạt để cho người ta hỏng mất như thế, cậu cho rằng sẽ từ trong miệng của Thảo Hoa nghe được tên Dược Sư, thế nhưng cậu sai rồi. Thảo Hoa nhìn bên trái lại nhìn bên phải, xác nhận chung quanh không có ai a, sau đó mới nhỏ giọng nói cho cậu biết là điện hạ Góa Phụ. Còn nói điện hạ tuy rằng nhìn ôn hòa, thế nhưng, ở có chút thời điểm ngài ấy nhưng là sẽ tuyệt không lưu tình đâu. Mà muốn điện hạ thủ hạ lưu tình, cơ hội duy nhất chính là làm cho Dược Sư ở lúc bình thường thấy người bị phạt đối với đoàn phán quyết cống hiến. Chỉ cần làm cho Dược Sư thấy được, y tự nhiên sẽ quản thúc điện hạ thật tốt.

Nói thật, La Sát đến nay như trước giống như rất nhiều người không tin cái người đàn ông tóc đen kia có thể quản thúc được pháp sư duy nhất sở hữu bảy hồn. Dù sao từ trên thực lực đến xem xét, Severus yếu hơn nhiều, lại không thường ra tay.

Đối mặt nghi hoặc của thành viên mới, Thảo Hoa bĩu môi, lúc rất nhiều thành viên mới mới vừa tiến vào đoàn phán quyết, cũng sẽ có nghi hoặc như vậy, cũng có ít nhiều khinh thường Dược Sư làm Độc dược sư chức nghiệp phụ trợ, thế nhưng, chỉ cần bồi Dược Sư cùng Góa Phụ ra một hai lần nhiệm vụ về sau, thì sẽ biết ở lúc Góa Phụ giới thiệu Dược Sư nói "Độc dược sư chiến trường" là một loại khái niệm đáng sợ nhường nào. Hơn nữa, Dược Sư là người Góa Phụ tín nhiệm nhất, điểm này cũng đủ những người tuổi trẻ này bọn họ coi trọng. Đáng tiếc, ngoại trừ người cùng bọn họ trước đó quan hệ rất tốt ra, có rất ít người thời điểm mới vừa tiến vào đoàn phán quyết liền đối với Dược Sư coi trọng.

La Sát bị phân phối cho một trưởng lão danh hiệu gọi Đề Phong (Typhon). Harry chỉ dặn dò trưởng lão Đề Phong không nên đánh hỏng tay của La Sát, sau đó anh thấy được mấy khách nhân trường bạn qua đây xem náo nhiệt, anh mỉm cười nói: "Dược Sư, mấy ngày nay anh cũng không có hoạt động một chút, không bằng anh tới mở đầu, em nghĩ, trưởng lão Trường Thanh Thụ cùng trưởng lão Ẩn Kim sẽ nguyện ý cùng anh hoạt động một chút."

"Góa Phụ, ngươi không có nói giỡn đi?" Các trưởng lão đều là hai mặt nhìn nhau, trưởng lão Trường Thanh Thụ cùng trưởng lão Ẩn Kim là người mạo hiểm độc lập cấp SSS vô cùng nổi danh trăm năm trước, thực lực tuyệt đối không thể nghi ngờ, ngộ nhỡ thương tổn tới vị dược sư linh hồn trân quý này cũng không tốt....

"Ta không ở trường hợp này đùa giỡn." Harry nói.

"Ách, vậy thì mời Dược Sư chỉ giáo nhiều hơn." Trưởng lão Trường Thanh Thụ cùng trưởng lão Ẩn Kim nhìn Harry, trong lòng thầm nghĩ, hạ thủ nhẹ một chút là được.

"A, Sev, thoạt nhìn anh nên nỗ lực một chút, hai vị trưởng lão có thể có chút ý tứ giữ lại thực lực, liền nhìn anh có thể làm cho bọn họ lấy ra bao nhiêu thực lực." Harry đối với Severus trêu chọc.

Severus không nói gì, y chậm rãi đi tới. Là người đứng sau Harry, Severus rất dễ bị người ta bỏ qua. Y đi tới chỗ cách hai người trưởng lão 3 bước dừng lại, dùng thanh âm lạnh tanh nói: "Xin hai vị tiền bối vui lòng chỉ giáo."

Harry lại nhẹ nhàng lơ lửng trong không khí, dùng tư thế ngồi ưu nhã nhất, nhàn nhã mà thưởng thức trận đấu một địch hai sắp bắt đầu.

Những người khác cũng học theo, đa số đều trôi lơ lửng ở trên không trung.

"Ngươi cảm thấy Dược Sư sẽ thắng sao, Ngân Hồ?" Thu Diệp cùng Thảo Hoa hướng về phía tiền bối nhỏ giọng thỉnh giáo.

Ngân Hồ mỉm cười, nhẹ liếc bọn họ một cái: "Người tuổi trẻ, vấn đề này tuyệt không chính xác, ngươi nên hỏi ta, hai người trưởng lão kia có thể làm cho Dược Sư lấy ra bao nhiêu bản lĩnh?"

←Chương trước: Chương 317: PN02.71←

→Chương sau: Chương 319: PN02.73→

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro