Chương 329: PN02.83: Cuộc thi Giảng dạy Pháp thuật Quốc tế 83

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 329: PN02.83: Cuộc thi Giảng dạy Pháp thuật Quốc tế 83

Editor: Rosaline

Beta: Rosaline


Bóng đêm như mực, che đậy tất cả, cũng lây lên lòng người. Severus yên lặng nhìn bạn đời nhà mình dựa nghiêng ở bên cửa sổ, hai tay khoát lên trên song cửa sổ bằng gỗ. Y không có đi làm phiền anh, ít nhất chủ động che giấu tâm tư của mình, kể cả đem bọn nhỏ đuổi về căn phòng của bọn họ, cũng một mình tiễn Ngân Hồ. Y hiểu rất rõ ràng buộc đứa con trai nhỏ nhà Weasley cùng người tuổi trẻ này nhà mình a, tuy rằng hắn mấy năm nay luôn miệng nói quan hệ của mình và thằng nhóc tóc đỏ kia đã không còn như đã từng nữa, thế nhưng Severus luôn cảm thấy giữa bọn họ sẽ không đơn giản như vậy mà kết thúc hữu nghị, một ngày nào đó, bọn họ sẽ một lần nữa trở thành bạn. Severus thậm chí đã làm chuẩn bị tốt tiếp thu một người đã từng muốn giết mình có một ngày tự do mà xuất hiện ở nhà của mình, chỉ cần Harry vui vẻ. Nhưng mà, ở lúc mới nãy cái tin dữ kia truyền đến, y thấy Harry tĩnh táo trấn an dành cho George, đồng thời hỏi thăm tình huống của Molly cùng Arthur, sau đó ước định ngày mai anh sẽ tới Hang Sóc viếng thăm. Chỉ là sau đó trong tiệc rượu Prince đối mặt người vì nhà Prince nỗ lực người nói chuyện sức chiến đấu thẳng tắp tăng vọt, y dám nói, sợ rằng ngày hôm nay qua đi, tuyệt đối không người nào dám lại vì Prince nói nửa câu lời hữu ích, cũng tuyệt đối không có người trưởng thành nhà Prince dám đến trước mặt mình và anh lắc lư. Y nhìn ra được, Harry là thật sự tức giận.

"Sev," Harry đưa tay đóng kỹ cửa sổ, sau đó chậm rãi đi tới bên người chồng, "Ta chưa từng có một ngày định đem Ron Weasley mang về nhà của chúng ta, cho dù hắn không có tự sát, cũng sẽ không dùng như vậy. Được rồi, anh không cần đơn phương che giấu. Em nghĩ chúng ta cần tâm sự. Anh có nguyện ý nghe vài lời rác rưởi của em?"

"Được." Severus gật đầu, đem người tuổi trẻ kéo lên giường, nhưng không có giải trừ che đậy của mình.

"Sev, em thực sự thật bất ngờ, " Harry ngồi ở trên giường, kéo chăn cho mình, bình tĩnh mở miệng, "Em cho là hắn sẽ sống đến rất già, ít nhất là ở thời điểm Hugo kết hôn, em vẫn có thể ở thời điểm đi tham gia hôn lễ đến nhà Weasley thấy hắn. Tin tức này thật đúng là đột nhiên. Trước đó liền nghe Charles nói trạng thái hắn gần nhất không tốt, nhưng thật không ngờ là như thế này." Hugo là một trong con trai của Ron, Harry có một lần ở trong tiệm của George gặp qua, đứa bé kia rất tốt vui tính.

"Em tức giận, Harry." Severus nói.

"Đúng vậy, anh nói không có sai, em tức giận." Harry nói.

"Vì sao?" Severus kiên nhẫn hỏi.

"Hắn làm sao dám? Sev, anh nói, hắn làm sao dám chết chứ? Molly cùng Arthur đã mất đi Fred, nhưng đó là ở trong chiến tranh, hi sinh là chuyện không thể tránh khỏi. Thế nhưng Ron Weasley thì sao? Hắn làm sao dám chết chứ?! Điều này làm cho Molly cùng Arthur đau lòng rất nhiều đi? Còn có vợ của hắn, cho dù em nghe nói bọn họ đang ồn ào ly hôn, nhưng hắn chết thế này, hắn làm cho vợ của hắn đối mặt thế nào?! Lẽ nào làm cho trên lưng vợ của hắn danh tiếng bức chết chồng sao?! Dù sao, em không có biện pháp lý giải. Còn có anh trai cùng em gái hắn, hắn mấy năm nay, bởi vì sau khi bị thương quay về, liền mất đi công việc của Sở Auror, nếu không phải là Bill, Charles, George, Percy, Ginny vẫn tiếp tế hắn, giúp hắn, chỉ sợ hắn đều phải đầu đường xó chợ a. Hắn một nhát kết thúc như vậy, đúng, chính hắn là kết thúc, nhưng là anh trai của hắn cùng em gái làm sao bây giờ?! Bọn họ cố gắng như vậy mà hy vọng hắn có một ngày sẽ lần nữa có lại được lòng tin, hắn tự sát như vậy, để cho bọn họ làm sao bây giờ?! Còn có 8 đứa nhỏ của hắn thì sao? Hắn để cho bọn họ làm sao bây giờ?! Thế nào đối mặt sự thực cha mình tử vong?! Hắn uống một lọ độc dược xuống, mình là cái gì cũng đều kết thúc, xong hết mọi chuyện, thế nhưng làm cho người sống làm sao chịu nổi?" Harry thực sự rất tức giận, "Tự sát, mệt hắn nghĩ được như vậy dũng khí Gryffindor của hắn đâu? ..."

Harry tức giận trách móc.

"Harry, đừng tức giận a, biết đâu, hắn là thật gặp chuyện gì? Chúng ta ngày mai cùng đi nhà Weasley nhìn tình huống. Nột, cái nhìn của mỗi người đối với sinh mạng không đồng nhất, hắn đã quyết định như vậy, nhất định là đối với cảnh ngộ của mình mất đi cái nhìn đã đi đến cực hạn." Severus an ủi người tuổi trẻ nhà mình.

"Anh sẽ theo em?" Harry thật không ngờ Severus sẽ quyết định cùng anh cùng đi nhìn.

"Đương nhiên, ta cùng em." Severus đưa tay xoa xoa tóc Harry, "Ta không chuẩn bị làm cho một mình em đối mặt chuyện có thể ảnh hưởng tâm tình em."

"Anh thật tốt, Sev." Harry được chồng trấn an tức giận, anh nhướn cao thân ở trên môi của Severus khẽ hôn một cái, "Em yêu anh."

"Được rồi, ngủ đi. Nguyên nhân gì gì đó ngày mai sẽ biết." Severus thấy Harry rốt cục bình tĩnh trở lại, lúc này mới giải trừ che đậy đơn phương. Che đậy đơn phương là vô cùng tiêu hao tinh thần lực.

——

Sáng sớm hôm sau Harry cùng Severus phải đi Hang Sóc nhà Weasley viếng thăm, tiếp đãi bọn họ chính là nhóm Charles cùng George. Hai anh em đều là vẻ mặt tiều tụy, bất quá thấy hai người Harry cùng Severus sớm như vậy đã tới rồi, đều là cảm thấy thật ngại ngùng. Dù sao Ron đã từng làm thương tổn hai người bọn họ nghiêm trọng như vậy, nhưng là hai bọn họ lúc này lại là quan tâm như thế này.

"Molly cùng Arthur có khỏe không? Rốt cuộc là tình huống gì? Ngày hôm qua ở trang viên Prince tham gia tiệc rượu, cũng nói không rõ." Harry ngồi xuống liền hỏi.

"Mẹ khóc hỏng rồi, mới vừa được Ginny khuyên đi nghỉ ngơi. Ba cũng đau lòng chịu không nổi, đêm qua liền một câu nói cũng không có nói, Bill mới vừa đem người đưa lên." Charles nặng nề thở dài một hơi.

"Đây là một ít dược hưng phấn cùng một ít dược dinh dưỡng, Molly cùng Arthur sẽ phải cần." Harry đem dược mang tới bỏ lên trên bàn.

"Thật là rất cảm ơn các ngươi, Ron thực sự là quá bất hiếu, làm cho ba mẹ đau thấu tim." George cho Harry cùng Severus một ly trà.

Lúc này, thang gác truyền đến tiếng bước chân, là Ginny cùng Bill, hai người bọn họ thấy Harry cùng Severus cũng là rất cảm kích bày tỏ hoan nghênh.

"Mẹ khóc hỏng, ai, Ron..." Ginny thấp giọng thở dài một tiếng.

Bill lại vẻ mặt trầm trọng, hắn là con trai lớn, loại thời điểm này, hắn không thể ngã xuống.

"Percy còn chưa có trở lại sao?" Bill nhìn thoáng qua mấy em trai cùng với em gái, hỏi.

"Đã trở về, lại đi ra ngoài a, hắn đi liên hệ nghĩa trang cùng tang lễ. Em một hồi cùng Charles cũng muốn đi trong nhà Ron xem xét. Lavender cũng không quá đáng tin." Ginny nói, "Bill, George, trong nhà liền giao cho các anh. Nga, Harry, hiệu trưởng Snape, thực sự là quá làm phiền các ngươi a."

Harry cùng Severus không nói gì thêm, ở sau khi Ginny cùng Charles rời khỏi Bill mới nói đến một ít tình huống ——

"Ginny điều tra qua a, hắn là dùng cà độc dược tự sát, hắn bởi vì mấy năm trước, từ Sở Auror xuất ngũ, sau khi còn ở trong Sở Auror thu được dược phẩm trong kho hàng —— Ginny biết một chút tình huống nói cho chúng ta biết, bình độc dược chính là hắn từ kho hàng mang về nhà. Chúng ta biết hắn mấy năm này tinh thần sa sút, buổi chiều một mực đi ra ngoài uống rượu, Lavender nhiều lần hướng về phía mẹ oán giận, nói Ron đi ra ngoài uống rượu thường thường đêm khuya không trở về nhà, có đôi khi cũng hướng về phía Fleur, Angelina tố khổ." Bill khổ sở mà nói, thống khổ lắc đầu.

"Thậm chí nửa năm trước, hắn còn đánh Lavender, đem dọa mấy đứa nhỏ sợ đến không nhẹ." George nói bổ sung, "Cho nên Lavender mới ầm ĩ ly hôn."

"Vậy trước đó hắn liền không có dự đoán gì sao?" Harry trầm mặc một hồi, sau đó hỏi.

"Bây giờ suy nghĩ một chút, là chúng ta không đủ tâm tỉ mỉ. Nghe mẹ nói, hắn ngày hôm trước không giải thích được trở về, cho mẹ một ít tiền tích góp của hắn, ước chừng chỉ có mấy trăm đồng vàng Galleon, nói là hắn và Lavender phải ly hôn, đứa nhỏ sẽ đưa tới Hang Sóc. Sau đó hắn còn đi nhà cạnh biển nhìn anb và Fleur, nói một ít giao phó, anh lúc đó không có xem là thật, bây giờ nghĩ lại thực sự là..." Bill hối hận mà lắc đầu.

"Đến tột cùng là nguyên nhân gì? Hắn không có để lại di thư các loại sao?" Harry hỏi.

"Ai, em và giáo sư Snape cũng không phải người ngoài, hai người xem đi." Bill lấy tấm da dê.

Harry mở tấm da dê, thấy chữ viết nhìn quen mắt ngay cả nắn nót cũng không tính, nhiều năm như vậy, chữ của Ron một chút cũng không có thay đổi, trước sau như một xấu xí cùng viết ngoáy. Sau khi xem xong, Harry chỉ có cười khổ.

"Phía trên nói Lavender bên ngoài có người đàn ông? Các anhbiết không?" Harry hỏi.

"Không có, Ginny tối hôm qua dùng Chân dược, đều là Ron tự mình nghi ngờ, Nhưng thật ra..." Bill cười khổ, cũng không biết nên nói như thế nào.

"Nếu như bất tiện, ách, không cần phải nói." Harry hiểu rõ mà nói.

"Bill, Harry không là người ngoài, biết đâu em ấy có thể giúp một tay." George nói.

"Được rồi. Thực sự là gia môn bất hạnh tối hôm qua ở St. Mungo lúc làm giám định y học cho thi thể của Ron, y sư lặng lẽ nói cho Ginny, nói là trong cơ thể Ron có một thai chết..." Bill thống khổ nhắm mắt, "Thai chết 12 tuần."

"Cái gì?!" Harry bị tin tức này chấn kinh rồi, ngay cả sắc mặt Severus đều biến đổi.

"Mấy người chúng ta suốt đêm qua dùng phương thức pháp thuật đặc thù, tìm được cha người đứa nhỏ rồi." George nghiến răng nghiến lợi.

"Thế nào?" Harry lập tức hỏi.

"Đó là một lão phù thủy điên của hẻm Knockturn, Ginny đối với hắn dùng Chiết tâm trí thuật, ước chừng là như vậy, có một phù thuỷ áo đỏ, đem Ron uống say đưa đến hẻm Knockturn đến trên giường phù thủy điên cái này, sau đó cứ như vậy, ngày thứ hai, phù thuỷ áo đỏ lại đem người mang đi." Bill thống khổ nói, "Cái tính cách kia của Ron, nếu như là thật sự đã biết cái này, hắn chỗ nào có thể tiếp thu cái này..."

"Vấn đề là, đều là nói tỷ lệ nam phù thủy mang thai tựa hồ không lớn?" Harry chỉ cảm thấy kỳ quái, cũng sẽ không như vậy đúng lúc mới đúng chứ?

"Không biết, hiện tại, chúng ta còn không có cách nào tìm được cái phù thuỷ áo đỏ kia. Ginny đang nghĩ biện pháp vận dụng Auror đi tìm cái phù thuỷ áo đỏ này, bất quá, em cũng biết vậy có chút hiềm nghi lấy việc tư làm việc công. Dù sao, chuyện này của Ron không quá vẻ vang, nói thật chúng ta không thể đi lập án. Ta biết đây có lẽ có ít vi phạm niềm tin của Gryffindor, thế nhưng, chúng ta nên vì mấy đứa nhỏ của Ron lo lắng, ta và Charles, George cảm thấy, bọn họ đã mất đi cha rồi, chúng ta không thể để cho bọn họ vì chuyện này để cho bọn họ bị lời nói tổn thương. Cho nên, chúng ta không để cho Ginny báo án..." Bill có chút giãy giụa nói.

Harry gật đầu, đối với cân nhắc của Bill bọn họ vô cùng lý giải. Sau đó hỏi: "Phù thuỷ áo đỏ? Cái này là đặc thù sao? Nếu như là Chiết tâm trí thuật hẳn là có thể biết tướng mạo của người phụ nữ kia."

"Ginny nói, cô nàng dùng lụa mỏng che mặt, nói chuyện có chút điên, bất quá trong lời nói như là nhận thức Ron, đồng thời vô cùng oán hận Ron." Bill nói, có chút do dự, "Ginny nói, em ấy cảm thấy người phụ nữ này có điểm nhìn quen mắt."

"Thế nào? Có hiềm nghi sao? Là người quen?" Harry hỏi.

"Không, chỉ là chúng ta có một suy đoán: Ai, mấy năm trước, thời điểm em vẫn chưa về, lúc Ron đang làm Auror đã từng cùng một cô nàng bồi rượu có một đoạn quan hệ tình nhân, cái cô nàng bồi rượu kia nghe nói là thích mặc áo đỏ. Có người nói cho Ginny chúng ta mới biết, sau đó Ron vì vậy bị mẹ mắng một trận, Ron cùng với người phụ nữ kia chặt đứt quan hệ, về phần thế nào chặt đứt, chúng ta cũng không biết. Nếu như là cô nàng trả thù, vậy cũng chỉ có thể nói là từ nghiệp chướng của Ron. Lavender là không biết mối quan hệ quá giới này, em ấy lúc đó ở thời gian mang thai, chúng ta cũng không dám nói, mẹ cũng không để cho chúng ta nói." George nói, hắn thất vọng lắc đầu, "Harry, giáo sư Snape, hai người cũng không biết, đoạn thời gian đó, em không ở, Hermione lại mang thai, cho nên Ron chính là anh hùng có tỷ số hấp thụ ánh sáng cao nhất, hưởng thụ sùng bái của nhóm phù thủy. Hắn lúc đó còn tham ô một khoản kinh phí, suýt tý nữa bị người ta tố cáo, chúng ta giúp hắn chặn lại. Sau đó hắn bị mẹ đuổi theo đánh cho một trận, mới thu liễm một ít. Ron a, những năm qua, đã làm nhiều chuyện hỏng bét, quá mất mặt xấu hổ."

Nghe xong lời George nói, Harry cũng không biết nên nói cái gì cho phải, Ron lúc nào dĩ nhiên biến đến trình độ như vậy làm cho anh đều cảm thấy không dám nhận thức? Trong trí nhớ của anh, Ron là một cậu bé dũng cảm chính trực, tuy rằng hắn theo đuổi vinh dự đồng thời liều mạng muốn chứng minh mình, thế nhưng vẫn có thể xem là một người bạn rất thân, nếu như không phải là bởi vì chuyện của Severus, ước chừng Harry cũng sẽ không cùng hắn trở mặt. Thế nhưng, nghe đến mấy cái chuyện anh không biết, anh không khỏi cảm thấy, thời gian thực sự là quá tàn khốc, nó thay đổi hết thảy tất cả.

"Ai, mẹ cùng ba còn không biết chuyện thai chết." Bill dặn dò Harry một câu.

"Được, en đã biết." Harry gật đầu biểu thị sẽ không cùng hai người lớn nhà Weasley nói chuyện này.

"Ách, nếu như có thể, có thể hay không làm phiền em hỗ trợ tìm xem người phụ nữ kia? Chúng ta chỉ muốn biết cô ta tại sao muốn làm như vậy." Bill thỉnh cầu nói, "Anh biết đây là có chút hơi khó xử...."

"Tốt, em sẽ nhờ bạn bè tra một chút." Harry cắt đứt Bill nói.

"Cảm ơn, cảm ơn em, em đồng ý tha thứ..." Trong ánh mắt của Bill lộ ra một tia ánh sáng rực rỡ.

"Không, Bill, em hy vọng các anh hiểu rõ, em giúp các anh tra không phải là vì cái khác, chỉ là bởi vì Ron hắn là em trai của các anh, mà các anh là bạn em." Harry cắt đứt lời Bill nói, không cho nghi vấn mà nói.

"Được rồi, đúng vậy, cám ơn em." Bill biết mình muốn Harry tha thứ Ron là có chút quá mức, dù sao Ron lúc còn sống chưa từng vì sự kiện kia sám hối, cũng không từng hướng về phía giáo sư Snape xin lỗi.

....

Thời điểm Harry cùng Severus quay về Hogwarts đã là lúc xế chiều a, Severus ở Hang Sóc rất ít nói chuyện, cũng vẫn chủ động giúp Harry chuyển đồ, chạy chân, cũng hợp thời mà nhắc nhở Harry nên làm cái gì... Điều này làm cho nhà Weasley ngoại trừ Charles một mực Hogwarts dạy học đều chân chính biết Harry là chân thật hạnh phúc, bọn họ mời Harry cùng Severus 2 ngày sau tới tham gia tang lễ của Ron, tiễn hắn cuối cùng đoạn đường. Harry lại cự tuyệt, thế nhưng, quyết định này lại làm cho nhóm Weasley vô cùng lý giải. Bọn họ hiểu rõ Harry sở dĩ ngày hôm nay qua đây, cũng không phải là bởi vì Ron, mà là anh vẫn cảm động và nhớ nhung tình thương vĩ đại của mẹ của Molly cùng hi sinh của nhà Weasley ở trong chiến tranh. Về phần tang lễ của Ron, anh cũng không cũng cần thiết có mặt.

←Chương trước: Chương 328: PN02.82←

→Chương sau: Chương 330: PN02.84→

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro