CHAPTER 04

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHAPTER 04

EDITOR: ROSALINE

BETA: YUASEI07


"Vậy thì bây giờ các chú có định làm gì không?"

"Hiện giờ chúng ta không có cách nào để xác định rằng y gặp phải một ít phiền phức hay là y đi hoàn thành chuyện nào đó mà chỉ có bản thân y có thể làm." Sirius bất đắc dĩ nói, "Cho nên chỉ có thể dựa vào kế hoạch ban đầu khiến cho có nhiều người hơn biết y còn tồn tại, ngăn cản y chiêu mộ thêm càng nhiều Tử thần Thực tử, đồng thời ngăn cản y lấy được thứ y muốn."

Voldemort nhắm mắt lại, không lại đi nghe cuộc trò chuyện thương lượng làm sao để đối phó bản thân mình này, phải biết rằng vấn đề lớn nhất hiện tại mà y gặp phải là nên từ mèo biến trở về người như thế nào.

Tin tức mình biến mất nhất định là do Snape truyền tới.

Vô luận như thế nào mình nhất định sẽ mang theo Nagini bên người, như vậy đũa phép hẳn là sẽ được cô nàng bảo vệ tốt.

Nagini tìm không được bản thân mình mà nói, hẳn là sẽ trở về trang viên Voldemort. Tuy rằng cũng có khả năng đi chơi, nhưng nhất định sẽ trở về.

Chỉ cần về tới trang viên, tất cả đều dễ nói.

Chỉ cần quay lại làm người, tất cả đều dễ nói.

Ừm, vấn đề lại trở về, thế nào mới có thể quay lại thành người?

"Con có thể gặp cụ Dumbledore được không?" Harry cuối cùng cũng hỏi, mạch suy nghĩ của Voldemort cũng bị kéo về tới trên buổi nói chuyện của bọn họ.

"Harry." Lupin lời nói thấm thía mà nói, "Dumbledore hiện tại tương đối bận rộn, thế nhưng tin tưởng thầy, con và cụ rất nhanh sẽ có cơ hội gặp mặt."

Harry gật đầu.

Lỗ tai Voldemort rũ xuống, Harry nhất định không thể chờ được mà muốn nói cho lão ong mật đáng ghét kia biết toàn bộ chân tướng, sau đó cùng nhau thương lượng, làm sao đối phó mình!

Không ai mở miệng nữa, không khí trong phòng trong chốc lát ngừng lại.

"Hey, Harry, lẽ nào con không muốn biết..."

"Đủ rồi!" Không biết từ khi nào thì phu nhân Weasley đã trở về đang đứng ở trong bóng tối bên cạnh, bác lên mặt nạt người nói, "Sirius, các cậu nói cho Harry đã đủ nhiều, nói thêm gì đi nữa, chú liền có thể để cho thằng bé gia nhập vào hội Phượng Hoàng ngay bây giờ!"

"Hiện tại! Lập tức! Lên lầu đi ngủ!"

Thấy Harry không có nói tiếp, Sirius nhún vai, hình như có chút mất mát. Harry đứng dậy, lại quay đầu lại nhìn thoáng qua Sirius, Voldemort cũng nhìn thấy, hai con ngươi dưới ngọn đèn chiếu rọi kia, lộ ra vẻ ảm đạm.

Chú chỉ là cảm thấy, Harry hẳn là nên biểu hiện ra mong ước khẩn cấp nghĩ muốn gia nhập hội Phượng Hoàng mới đúng. Nhưng Harry của y, hiện tại ý nghĩ đại khái là đơn đả độc đấu giết chết bản thân mình đi?

Harry ở trong hộc tủ bên giường chuẩn bị một cái đệm mềm mại cho Voldemort.

Cái gì chứ? Không thể cùng giường cùng gối với Harry sao!

Voldemort đứng ở trên cái đệm, đôi mắt trông mong mà nhìn Harry. Harry và y nhìn nhau trong chốc lát cuối cùng, Harry thở dài, lại ôm Voldemort trở về trên giường.

"Anh em, con mèo này thật đúng là đủ dính cậu." Ron nhìn tất cả này, "Chẳng qua, nhìn bé nhỏ như thế, sẽ không phải là xem cậu thành mẹ đi?"

Voldemort lộ móng vuốt ra với Ron.

"Khụ, nhìn bé thật thông minh, hẳn là không phải vậy." Ron lui ra phía sau hai bước, chốt cửa tốt, lúc này mới tắt đèn bò lên giường.

Harry cười cười, cũng bò lên giường, Voldemort tiến vào trong lòng Harry, cảm thụ được nhiệt độ trên người Harry truyền đến.

"Cậu là nghĩ như thế nào?" Ron hỏi.

"Ừm... Tớ cảm thấy, có lẽ chúng ta nên nghe lời mẹ cậu, có phải hay không?" Harry trầm ngâm, "Dù sao, chúng ta chỉ là học sinh, chuyện có thể làm quả thật có chút ít."

Harry bắt đầu khuyên bạn bè thân thiết của em ấy không nên xen vào việc của người khác? Nói như vậy, Harry của y là thật sự dự định một người tới đối mặt mình?

Bên kia, Ron trầm mặc một hồi.

"Cậu bắt đầu sợ sao? Sợ hãi đối mặt Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy? Từ khi cậu đến đây tớ và Hermione phát hiện cậu có cái gì không đúng, thật giống như trở thành một người khác vậy."

"Ầm!"

"Nga nhá!"

Là Fred và George. Voldemort ngẩng đầu nhìn thoáng qua, lại hào hứng thiếu thiếu mà rụt trở về. Harry trở mình, biến thành đưa lưng về phía bọn họ, không có tham dự vào thảo luận về Voldemort đến tột cùng muốn có được vũ khí gì của ba người.

"Harry, em cứ nói đi?" Thế nhưng George hiển nhiên không dự định buông tha Harry.

"Nga, em nghĩ... Nếu bọn họ không muốn để cho chúng ta biết..."

"Anh nói Harry, em đang nói cái lời ngốc nghếch gì, như này cũng không giống em!" Fred nói khoa trương, "Anh cảm thấy chúng ta hẳn là ở trước Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy cướp được món vũ khí đó tới tay."

"Thế nhưng chúng ta ở trường học, việc này vẫn là phải giao cho người hội Phượng Hoàng tới làm, có lẽ chúng ta nên tin tưởng giáo sư Dumbledore." Harry rất nhanh nói xong, "Mẹ các anh giống như lên tới."

Quả nhiên, có tiếng bước chân từ trên thang lầu truyền đến.

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, theo bốp một tiếng bạo vang, hai người từ trong căn phòng này biến mất.

"Harry cậu..."

"Tớ hơi mệt chút, ngủ trước."

Rất nhanh, chỗ Ron truyền đến tiếng hít thở đều đều, Harry khe khẽ thở dài, nhìn lên nóc giường, không biết là đang suy nghĩ cái gì.

Nhất định là đang nghĩ mình đi? Mắt Voldemort híp lại thành một cái lỗ, sau khi nhìn thấy Harry nhắm mắt lại chậm rãi mở ra, em ấy nhất định đang nghĩ, làm thế nào mới có thể ngăn cản mình.

Harry nhắm mắt lại, đầu óc lại vẫn cứ lung lay, nếu như cậu là Voldemort, chuyện thứ nhất sống lại trở về, sẽ là làm cái gì đấy? Còn phải ẩn dấu đi làm, không cho thuộc hạ mình biết? Trường sinh linh giá! Đúng, nhất định là Trường sinh linh giá! Harry nắm chặt nắm đấm, chuyện làm thứ nhất trở về, hẳn là giống như sau khi đại chiến Hogwarts vậy, thu hồi hồn phách của mình!

Hộp dây chuyền hiện tại thì ở trong nhà này.

Vương miện ở Hogwarts.

Thế nhưng nhẫn lại ở nhà Gaunt, Nagini thì đi theo bên cạnh Voldemort, cái ly của Hufflepuff ở kho vàng gia tộc Lestrange, y cũng nhất định có biện pháp cầm đến.

Harry nghe Ron hình như lầu bầu một tiếng cái gì, sau đó trở mình.

Ngày mai liền đi tìm Kreacher đi.

Nhưng mà Harry lại quên mất, ngày thứ hai, là mệt vô cùng, một ngày tổng vệ sinh.

Voldemort đi theo bên cạnh Harry buồn chán mà vòng vòng tròn.

"Cưng có thể đi chơi với Crookshanks." Voldemort nhìn Harry, khe khẽ mà gọi một tiếng.

Harry còn nói: "Vậy không bằng đi giúp ta tìm một vật, hộp dây chuyền màu vàng." Harry thấp giọng, lại đột nhiên bật cười, "Không nên ở bên cạnh anh, bằng không thì trong chốc lát không cẩn thận đạp phải cưng." Harry ôm Voldemort đến phòng khác.

Lúc này đây, Voldemort không có đuổi theo Harry, mà là rẽ cái ngoặt, thật sự dự định đi tìm hộp dây chuyền của mình một chút. Như vậy có tính được phúc từ họa hay không? Hộp dây chuyền bị Regulus Black trộm đi, mà bây giờ mình lại ở trong nhà cũ nhà Black.

Voldemort tìm đến phòng Kreacher, sau khi tiến vào liếc mắt liền thấy những vật phẩm trưng bày lộn xộn đó, trong đó, thì bao gồm hộp dây chuyền của y.

Y đang muốn tiến lên cầm.

"Tom?" Voldemort quay đầu, trong nháy mắt phản ứng kịp nhào tới trên người Harry, "Cưng vậy mà thật đúng là tìm tới nơi này."

Harry cúi người cầm lấy hộp dây chuyền, lại xoay người nói với Kreacher: "Con nhất định phải lấy đi vật này, bởi vì tôi muốn giúp đỡ thiếu gia Regulus hoàn thành nguyện vọng của chú ấy."

Kreacher một đôi mắt to ứ máu mờ mờ nhìn chăm chú vào Harry, hình như hiện lên những giọt nước mắt lấp lánh, chỉ nghe nó gần như run rẩy mở miệng nói: "Cậu thật có thể giúp đỡ thiếu gia Regulus hoàn thành nguyện vọng của ngài ấy sao?"

"Hủy diệt nó." Harry ngồi xổm người xuống, nhìn thẳng Kreacher, "Đây là mệnh lệnh của thiếu gia Regulus cho ông đi? Tin tưởng tôi."

Dừng một chút, Harry còn nói: "Tôi sẽ khuyên Sirius đối tốt với ông một chút, thế nhưng ông có thể đáp ứng tôi hay không, không nên nói những lời của độc ác đó nữa. Dù sao, lựa chọn cuối cùng của thiếu gia Regulus, đã biểu lộ, chú ấy và Sirius kỳ thực là đứng ở chung trận doanh."

"Còn có, không cần nói cho bất luận kẻ nào chuyện tôi hôm nay nói với ông." Harry chần chờ đưa tay, vỗ vỗ đầu Kreacher, "Vì bảo vệ thứ thiếu gia Regulus nghĩ muốn bảo vệ."

Kreacher ngổn ngang trăm mối mà gật đầu.

Harry vậy mà dễ dàng như vậy thì thuyết phục con gia tinh thoạt nhìn ngu muội không khôn ngoan này? Voldemort nằm ở trên vai Harry, nhìn cậu cầm hộp dây chuyền lại đến phòng ngủ, đặt ở phía dưới gối đầu.

Làm sao bây giờ, nên làm cái gì bây giờ, nếu như bây giờ đi trộm hộp dây chuyền, có thể bị Harry phát hiện thân phận hay không?

Harry không có chú ý tới trong ánh mắt Voldemort gần như hiện lên ánh sáng toát ra khát vọng, y nhìn mình chằm chằm gối đầu, giống như có thể xuyên thấu qua nó nhìn thấy hộp dây chuyền bị đè ở phía dưới.

"Mặc kệ thế nào, vẫn là trước tiên thu thập Trường sinh linh giá đã đi." Harry hình như hạ quyết tâm.

Voldemort đột nhiên từ trên người Harry trượt xuống, ngồi dưới đất, híp mắt dáng vẻ hình như rất là mệt mỏi.

"Mệt sao?" Harry xoa xoa đầu Voldemort, "Vậy anh trước tiên đi dùng bữa, trong chốc lát lại tới đút cưng."

Harry đi rồi, Voldemort xác nhận cậu trong chốc lát hồi lâu sẽ không trở về, lúc này mới lúc này mới nhảy đến trên giường (bởi vì y lâm thời ở thân thể quá nhỏ thử nghiệm nhiều lần mới thành công), dùng móng vuốt gẩy gẩy hộp dây chuyền từ phía dưới gối đầu đi ra.

Y đến tột cùng, nên làm như thế nào...

Voldemort tê liệt ngã xuống ở bên cạnh mặt dây.

Trên thực tế, đời trước thứ Dumbledore và Harry hủy diệt chỉ là đồ chứa, nhưng linh hồn của y lại vẫn tồn tại như cũ. Y tìm đến pháp thuật phương Đông cổ xưa trọng tố linh hồn của mình, cùng lúc lại thu hoạch một thân thể hoàn toàn mới.

Nhưng nếu như Dumbledore biết tình huống hiện tại, rất khó bảo đảm, lúc này đây có thể hoàn toàn hủy diệt linh hồn y hay không. Ông lão râu bạc sống có hơn một trăm năm kia, cho dù lại không muốn thừa nhận, cũng không thể không nói, cụ ta thực sự trí tuệ uyên bác.

Voldemort hiện tại có thể cảm giác được ma lực bên trong thân thể mình thực sự quá mức yếu ớt, nếu như bây giờ thu hồi linh hồn, sợ rằng còn không có thành công thì sẽ bị Harry trở về phát hiện.

Cũng không biết có phải là nguyên do biến thành mèo con nhỏ hay không, Voldemort gần đây cực kỳ thèm ngủ, y suy nghĩ một chút, vậy mà dần dần nhắm mắt lại, ôm hộp dây chuyền ngủ thiếp đi.

Harry đi vào lúc nhìn thấy chính là một màn như vậy —— mèo nhỏ không thể lớn so với hộp dây chuyền bao nhiêu, xem hộp dây chuyền trở thành gối ôm, thỉnh thoảng lại chép miệng một cái, cũng không biết đang làm cái mộng đẹp gì.

Một khắc kia Harry đưa tay đi cầm hộp dây chuyền, Voldemort chợt giật mình tỉnh giấc, ngay cả móng vuốt đều đã hiện đi ra, lại chỉ có thể trơ mắt nhìn Harry lấy Trường sinh linh giá của y từ trong ngực y đi —— vì không bị hoài nghi, y thật sự là một chút cũng không dám chém giết với Harry.

"Cái này cũng không thể xem thành đồ chơi tới." Harry còn nhớ rõ, lúc đó chính là bởi vì một hộp dây chuyền, để cho cậu và Ron trở nên nóng nảy, ầm ĩ rất nhiều lần, "Nha, bữa trưa của cưng. Anh còn phải tiếp tục đi tiến hành tổng vệ sinh."

Cất hộp dây chuyền ở trong hành lý xong, Harry lại đi ra khỏi phòng.

===---0o0o0o0---===

---0o0o0o0---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro