CHAPTER 06

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHAPTER 06

EDITOR: ROSALINE

BETA: ROSALINE


Ngày thứ hai.

"Giáo sư, con nghĩ chúng ta cần tâm sự, về..."

Về cái gì, Harry chưa viết ra, thế nhưng dùng ngón út nghĩ cũng biết, nhất định là về chuyện mình và sống lại. Voldemort căm hờn mà nghĩ, Harry cuối cùng vẫn là quyết định nói toàn bộ việc này cho con lão hồ ly kia!

Dùng móng nhọn vẽ đến nát tan tấm da dê, sau khi làm xong chuyện này, Voldemort liền từ trên bàn thấp nhảy xuống, đợi đến lúc Harry nhìn thấy tất cả này, đã tìm không thấy bóng dáng của y.

Harry chỉ đành phải một lần nữa lấy ra một tấm da dê.

Giáo sư Dumbledore thân ái:

Con nghĩ con có một ít chuyện nhất định phải nói cho ngài, cũng chỉ có ngài mới có thể vì con giải thích nghi hoặc. Chính là về, chuyện ngài đang hoài nghi nào đó, về thứ dáng vẻ thuộc về y trên người con.

Trân trọng,

Harry.

Harry viết hơi có vẻ khó hiểu, thế nhưng Dumbledore vừa nhìn thì sẽ hiểu rõ. Cậu thừa dịp thời gian bữa trưa chạy tới nhà gỗ cú mèo, sau khi gửi thư đi thì rời khỏi đây rồi vội vàng đi phòng học.

"Harry, nghiêm túc học là chuyện tốt, nhưng cậu cũng không thể ngay cả bữa đều không ăn a!" Hermione lấy ra bánh bí ngô và súp bí ngô, đưa cho Harry.

"Tớ đều sắp phải chết đói, thực sự là quá cảm ơn cậu Hermione." Harry lừa bọn họ, cậu nói mình muốn đi thư viện tìm đọc tài liệu.

Nếu như các bạn tốt của cậu biết chân tướng nhất định sẽ trách cậu, nhưng không phải không còn cách nào khác, thật sự không thể lại để cho bọn họ rơi vào tình cảnh nguy hiểm.

Ngay hôm đó sau bữa tối, một cậu bé năm hai chạy tới kín đáo đưa cho Harry một tờ giấy, điều này làm cho Harry không khỏi nghĩ tới năm sáu —— năm sáu đời trước —— những ngày học bổ túc với Dumbledore đó.

Mà cũng như cậu nghĩ, trên mặt tờ giấy, chính là khẩu lệnh của phòng làm việc của hiệu trưởng.

"Các cậu đi về trước đi, giáo sư Dumbledore để cho tớ đi qua tìm cụ ấy."

Ron còn muốn lại hỏi chút gì, nhưng Harry đã xoay người chạy đi, cậu ta có chút nhụt chí mà lầu bầu: "Harry mấy ngày nay lúc nào cũng thần thần bí bí, tớ đoán cậu ấy có thể đã được phép tiến vào nội bộ hội Phượng Hoàng, nhưng cậu ấy lại cái gì cũng không nói cho bọn mình, bài xích bọn mình ở bên ngoài! Đây quả thực quá không công bằng!"

Hermione nhìn bóng lưng Harry, lộ ra lo âu lo lắng: "Tớ cảm giác, từ sau mùa hè này, Harry thì trở nên không giống, không thể nói rõ tốt hay xấu, thế nhưng..."

"Làm sao?" Ron hỏi.

Cậu ấy giống như dự định vứt bỏ chúng ta, một mình đối mặt chuyện gì.

Nhưng Hermione chỉ là lắc đầu với Ron, cũng không có nói ra suy đoán của mình. Harry hình như trở nên trưởng thành ổn trọng, cô nghĩ, có lẽ bọn mình hẳn là lựa chọn tin tưởng cậu ấy.

"Bọn mình vẫn là nhanh một chút viết luận văn đi! Nếu như cậu còn nhớ rõ bài tập giáo sư Binns và giáo sư Snape giao cho!"

"Nga! Vớ của Merlin!" Nghĩ đến bài tập chưa hoàn thành, Ron quả thực muốn ngất đi.

Bên kia, Harry đi tới trước cửa phòng làm việc của hiệu trưởng, một tay đã nắm ở trên chốt cửa. Cậu hít thở sâu một lần, để cho bản thân mình trấn định lại, lúc này mới đẩy cửa đi vào.

"Giáo sư." Harry ngồi xuống.

"Tới một ly nước mật thế nào?" Ánh mắt dò xét của Dumbledore không có chút nào che đậy mà rơi vào trên người Harry, điều này làm cho Harry cảm thấy rất không thoải mái.

"Không được, giáo sư." Harry cự tuyệt đề nghị của Dumbledore, "Con nghĩ, chúng ta vẫn là đi thẳng vào vấn đề đi?"

Dumbledore rất dứt khoát gật đầu.

"Con biết, này nghe lên có thể, có thể giống như là chuyện không có thật,, nhưng nó lại chân thực mà xảy ra." Harry cân nhắc câu nói, "Con là từ tương lai, sống lại trở về."

Dumbledore giật mình sững sờ trong chốc lát, tựa hồ có chút khó có thể tiêu hóa với lời của Harry.

"Thế nhưng, đứa nhỏ, con muốn thầy thế nào mới có thể tin tưởng lời con nói đây?"

"Trường sinh linh giá." Harry nhìn thẳng hiệu trưởng của mình, ánh mắt không nháy một cái, "Lúc này, ngài hẳn là vẫn chỉ là ở giai đoạn hoài nghi đi? Nhưng tương lai, ngài sẽ chân chính xác định."

"Mà con, cũng là một trong Trường sinh linh giá của y."

"Ở đoạn trong tương lai đó đối với hiện tại mà nói còn chưa có xảy ra, ngài vì tiêu hủy một kiện Trường sinh linh giá của Voldemort mà bị trọng thương, đồng thời... Thời gian không nhiều. Sau đó, ngài liền nói cho con biết rất nhiều về chuyện Voldemort, Trường sinh linh giá còn có lời tiên tri kia."

Harry giảng thuật những chuyện ở đời trước từng chân thực xảy ra với bản thân mình mà nói đó.

"... Ngài để cho giáo sư Snape giết ngài, vì có thể để cho thầy ấy tiếp tục ẩn núp ở bên cạnh Voldemort, cũng ở cuối cùng, ở sau khi con hủy diệt tất cả Trường sinh linh giá Voldemort, để cho thầy ấy giúp đỡ Voldemort tới giết con —— bởi vì, con cũng là một trong Trường sinh linh giá của Voldemort."

Harry nói một hơi, Dumbledore lại không có trả lời, mà là hình như đang suy tính cái gì. Ngay cả không khí tựa hồ cũng yên lặng, điều này làm cho đáy lòng của Harry sản sinh bất an.

Giáo sư Dumbledore chẳng lẽ xem cậu trở thành người điên đưa đến St.Mungo đi?

"Cái này thật đúng là, là chuyện thầy sẽ làm ra." Dumbledore lấy mắt kiếng xuống, nhắm hai mắt lại, nhéo nhéo ấn đường.

Nghe ra theo như lời Dumbledore thì đã tin bản thân mình, Harry thở dài một hơi.

"Như vậy, sau đó thì sao? Về sau lại chuyện gì xảy ra để cho con trở lại đến hiện tại?" Đặng hỏi.

"Con hủy diệt Trường sinh linh giá của y hủy diệt rồi, thế nhưng không có thành công, về sau y bắt con, con phát hiện, y vậy mà bổ sung toàn bộ linh hồn của mình." Harry cúi đầu, tựa hồ là đang nỗ lực nhớ lại cái gì, "Y... Sau khi lấy mảnh hồn trên người con đi, liền giết con, chờ con lại mở mắt, liền trở về mùa hè năm tư này.

"Có thể nói cụ thể với thầy một chút, y là thế nào lấy mảnh hồn phách trên người con ra sao?"

"Ừm... Trên thực tế, con cũng không phải là rất rõ ràng, bởi vì con phần lớn thời giờ đều đang hôn mê."

"Như vậy, vì cái gì hiện tại mới sẽ tìm đến thầy?"

"Con ban đầu nghĩ, bản thân mình một người." Harry mím mím môi, "Nhưng con phát hiện, chỉ dựa vào năng lực của con một người căn bản làm không được, hơn nữa còn sẽ có rất nhiều không tiện, cho nên..."

Dumbledore biểu thị hiểu, tiếp theo, cụ lại hỏi đến Trường sinh linh giá của Voldemort.

"Sổ nhật ký kia, ở trên tay con lâm thời có hộp dây chuyền Slytherin và vương miện Ravenclaw —— thế nhưng con hôm nay tới vội vội vàng vàng không có mang qua đây —— cái ly của Hufflepuff hẳn là ở trong kho vàng của gia tộc Lestrange, cái rắn tên gọi Nagini kia, còn có một cái nhẫn giấu ở nhà cũ Gaunt, cùng với, con."

"Xem ra, thầy hiện tại coi như là chiếm hết tiên cơ a?" Dumbledore giọng điệu nhẹ nhàng.

"Không, giáo sư." Harry liền vội vàng nói, "Con nghĩ, Voldemort hẳn là cũng trở về."

"Vì cái gì sẽ cho là như vậy?" Dumbledore rất là kinh ngạc.

"Bởi vì tình huống của hiện tại, và đời trước có chút không quá giống nhau."

"Harry, con mới vừa nói dối." Dumbledore vung vẫy đũa phép rót một chén nước trong đưa cho cậu.

Harry sửng sốt, hai tay không khỏi nắm chặt, cậu há miệng, nghĩ muốn nói cái gì đó, nhưng lại không có sức thanh minh.

"Lúc mới bắt đầu, con vì để cho thầy tin con, vẫn luôn nhìn mắt thầy. Nhưng lúc con nói đến y từ trên người của con lấy đi mảnh linh hồn kia lúc, lại không dám làm như thế." Dumbledore nhẹ khẽ thở dài một hơi, "Thầy nghĩ, kia đối với con mà nói nhất định là một đoạn từng trải không sẵn lòng nhớ lại, thầy sẽ làm như vậy không trách con, cũng không có tư cách đi trách con, thậm chí thầy còn phải vui mừng, con không có bởi vì dự kiến của thầy mà hận thầy."

"Giáo sư, con hiểu sự lựa chọn của thầy, nếu như con đứng ở vị trí thầy đừng, con cũng sẽ làm như vậy." Harry vội vàng nói, "Con cũng không phải là có ý định muốn gạt ngài, chỉ là, kia đích xác không phải là từng trải tốt gì, hơn nữa, hơn nữa cũng không có bất kỳ giá trị tham khảo nào."

"Quên đi." Dumbledore cũng không có xoắn xuýt quá nhiều trong vấn đề này.

"Giáo sư, kỳ thực con hôm nay tìm ngài tới, là muốn để cho ngài đi nhà Gaunt, thu hồi Hòn đá Phục sinh."

"Hòn đá Phục sinh?" Dumbledore khiếp sợ, thiếu chút nữa lật úp cái ly trong tay, "Con biết..."

"Đúng, chính là Hòn đá Phục sinh một trong Bảo bối Tử Thần." Harry cười khổ một cái, "Con đều biết, hơn nữa còn biết, nó cũng không thể chân chính mang người đã chết về."

Tay Dumbledore run rẩy, cu6 che kín mặt mình, trong miệng thì thào: "Ta sớm nên nghĩ đến, sớm nên nghĩ đến..."

"Giáo sư..." Harry không biết nên như thế nào đi an ủi ông cụ yếu đuối lúc này, cậu tàn nhẫn nhẫn tâm, dứt khoát giả vờ không có thấy, tiếp tục căn dặn, "Voldemort ở trên nhẫn đó bày rất nhiều pháp thuật hắc ám, hơn nữa con không biết y hiện tại có thể đã lấy nó đi đồng thời bày bẫy rập hay không, cho nên, ngài nhất định phải cẩn thận, nghìn vạn lần không nên bởi vì kia là Hòn đá Phục sinh mà không chú ý."

Lúc Harry về tới phòng sinh hoạt chung Gryffindor, nơi này đã không có một bóng người, chỉ có mèo nhỏ của cậu, ở trong nháy mắt cậu xuất hiện sáng mắt, nhào tới trên người cậu.

"Còn chưa ngủ, là đang chờ anh sao?" Harry tiếp được mèo của mình, ôm y ngồi vào trên ghế cũ mềm bên cạnh tường mình bình thường thích nhất, ngáp một cái.

Em đều mệt như thế làm sao còn ở chỗ này ngồi không quay về đi ngủ! Voldemort đau lòng nghĩ, nếu như không phải là bản thân mình bây giờ là con mèo, y nhất định kéo Harry lên giường trước tiên như vậy, lại như vậy, sau đó để cho cậu lại không tâm tư lòng dạ đi nghĩ bất kỳ việc gì!

Harry đột nhiên ôm Voldemort từ trên đùi xuống, sau đó rón rén đi vào phòng ngủ, cầm hai thứ bọc kín đi ra.

Voldemort cảm thấy trái tim của mình càng nhảy càng nhanh, y đã đoán được kia là cái gì —— chính là thứ mấy ngày nay y len lén tìm hồi lâu —— hai Trường sinh linh giá của y, hộp dây chuyền Slytherin và vương miện Ravenclaw.

Harry tỉ mỉ mà quan sát trong chốc lát, nhỏ giọng thầm thì: "Nếu là Voldemort trở về, y hoàn toàn có thể lợi dụng Draco tới lấy đi vương miện mới đúng, nhưng trong khoảng thời gian này, ngay cả vết sẹo của mình cũng không có đau qua, cũng không biết kế hoạch hiện tại của y rốt cuộc là cái gì."

Voldemort nghĩ đến Harry sẽ đưa hai Trường sinh linh giá cho Dumbledore nghiên cứu, nhưng y không có nghĩ đến, vậy mà sẽ nhanh như vậy.

Harry thật sự là rất muốn diệt trừ ta, hơn nữa càng nhanh càng tốt a!

Như vậy, Harry cũng nói những chuyện kia cho Dumbledore sao? Voldemort tâm tình phức tạp nhìn Harry, em ấy thật sự sẽ không giữ lại chút nào với Dumbledore sao?

"Đi, bọn mình đi ngủ." Harry một tay ôm lên Voldemort, một tay khác cầm hai Trường sinh linh giá, đi về phía phòng ngủ của mình.

Voldemort híp mắt nhìn hàng loạt động tác này của cậu.

Từ lúc đi tới Hogwarts sau đó, ma lực trong cơ thể y hình như càng ngày càng nhiều, có lẽ, y hiện tại có thể thử nghiệm một chút, dùng pháp thuật không đũa phép tới thu hồi hai mảnh linh hồn này của mình?

===---0o0o0o0---===

*bánh bí ngô 南瓜饼

*súp bí ngô 南瓜汤

---0o0o0o0---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro