CHAPTER 07

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHAPTER 07

EDITOR: ROSALINE

BETA: ROSALINE


Thu hồi linh hồn của mình tuyệt đối là một quá trình ngược thân lại ngược tâm, thế nhưng Voldemort đã có một lần kinh nghiệm, cho nên cho dù ma lực hiện tại của y không phải là rất đầy đủ, lại cũng vậy là đủ rồi.

Sau khi hai món khác kia được thả lại chỗ cũ, Voldemort híp mắt ngủ một giấc ngắn, cảm thụ được ma lực trong cơ thể chậm rãi lưu động, hết sức thoải mái.

Y nhớ đến bản thân mình là làm thế nào biết chuyện cho dù lọ bị hủy, linh hồn lại cũng sẽ không tiêu tán này.

Khi đó, Harry lẻ loi một mình đi tới rừng Cấm, Voldemort gần như mừng như điên mà thi xuất bùa chú Avada Kedavra*, kết quả hai người song song hôn mê bất tỉnh. Thì ở lúc Harry và Dumbledore thảo luận nghiên cứu đời người, Voldemort cũng trong mộng nhìn thấy một người để cho bản thân mình không tưởng được.

* Avada Kedavra

Người kia, chính là Tom Riddle mười sáu tuổi Harry ở lúc năm hai gặp được.

"Ngươi..." Voldemort híp mắt một cái.

"Không sai, ta không chết." Bản thân mình lúc mười sáu tuổi, kiêu ngạo, ngổ ngược, Voldemort nghe hắn nói hắn mấy năm nay là như thế nào ở trong Hogwarts kéo dài hơi tàn, du đãng so với một hồn ma còn không bằng.

"Ta chính là ngươi, ngươi chính là ta, chúng ta chỉ có liên thủ, mới có thể trở nên càng mạnh mẽ."

"A, ngươi là muốn trở thành chúa tể của ta đi?"

Giết chết bản thân mình, không phải ai đều có thể giống như lão ong mật kia vậy làm được, nhất là, ích kỷ giống như Voldemort vậy, người chỉ biết yêu bản thân mình. Nhưng y cũng biết, không giết chết bản thân mình khác tự tay mình chế tạo ra, y thì vĩnh viễn cũng không thể từ trong "giấc mơ" này tỉnh lại.

Nhưng ngoài ý liệu của y là, này không chỉ có là một quá trình khiêu chiến bản thân mình, còn là quá trình linh hồn dung hợp.

Chỉ là dung hợp được linh hồn như vậy, lại không đủ hoàn mỹ, hơn nữa y cũng không biết linh hồn còn thừa lại ở địa phương nào. Cho nên về sau, y tìm đến một loại phương thức khác, dùng pháp thuật phương Đông cổ xưa, thành công dung hợp toàn bộ linh hồn của mình.

Mà thông qua Riddle, y cũng biết, Harry, là Trường sinh linh giá bản thân mình ngoài ý muốn làm ra.

"Ngươi, đi nhìn xem cứu thế chủ của chúng ta chết chưa." Sau khi tỉnh lại Voldemort được Bella đỡ dậy, y chỉ hướng về phía Narcissa.

"Chủ nhân, ta..." Bella luôn luôn không nguyện ý buông tha bất kỳ một cái cơ hội trước mặt mình tranh công.

"Chờ một chút." Voldemort vẫy tay Bella ra, cùng lúc gọi lại Narcissa, "Ta tự mình đi xem."

Voldemort ở trước Harry hành động đè lại tay nắm đũa phép của cậu, sau đó dùng đũa phép của mình chống ở nơi cổ Harry, khóe miệng phác hoạ ra một độ cung quỷ dị.

"Còn chưa có chết, thì tốt."

Hồi ức của Voldemort bị Harry đi vào cắt đứt.

Ở trong khe hở móng, Voldemort nhìn thấy Harry cầm hộp dây chuyền và vương miện kia đi ra ngoài.

Trong cơ thể hình như có một dòng ma lực kỳ quái đang tán loạn, Voldemort thử muốn đi khống chế nó, nhưng không cách nào được.

Đời trước, nhưng cũng không có xuất hiện trạng huống như vậy a? Voldemort nằm ngửa xoa xoa bụng của mình, giống như có thứ gì đang vẽ giống như thật.

Thế nhưng cũng không có cái gì không thoải mái, Voldemort trở mình, thẳng thắn quyết định nghỉ ngơi một chút trong chốc lát, nói không chừng tỉnh lại thì tốt rồi.

Mà lúc này, trong phòng làm việc của hiệu trưởng, Harry đang chân mày nhíu chặt về phía hộp dây chuyền đã mở ra.

"Điều đó không có khả năng! Hộp dây chuyền ở trong nhà Sirius, vương miện ở Hogwarts, hơn nữa y căn bản không biết chuyện hộp dây chuyền bị Regulus đổi..." Harry bắt đầu trở nên có chút bối rối, cậu không dám tưởng tượng, Voldemort có thể thần không biết quỷ không hay ở số 12 quảng trường Grimmauld và Hogwarts tới lui tự nhiên, sẽ trong tương lai mang đến mối họa bao lớn!

"Cũng nói không chừng, là Voldemort căn bản cũng không cần cầm Trường sinh linh giá này tới tay?" Dumbledore trấn an nói, cho dù, bản thân cụ cũng không phải là tin tưởng như vậy, "Được rồi đứa nhỏ, đi về trước đi, chờ thầy đi nhà cũ Gaunt tìm nhẫn kia. Nói không chừng, đến lúc đó tất cả đáp án thì sẽ giải quyết dễ dàng đấy?"

"Được, giáo sư." Harry chỉ có thể lựa chọn nên rời đi trước.

Lúc này đây, lúc Harry về tới phòng nghỉ Gryffindor, cũng không chỉ có thú cưng mèo của cậu đang chờ cậu, còn có Hermione và Ron đang ngáp viết luận văn.

Chỉ là Harry không biết, bọn họ là vì chờ mình mới không có ngủ, hay là thật chỉ là bởi vì đang đuổi bài tập, dù sao hôm nay mới vừa thứ Tư a!

"Harry cậu cuối cùng cũng đã về rồi!" Hermione nhanh chóng thu sách của mình "Tớ và Ron thương lượng một chút, cảm thấy bọn mình vẫn là cần nói chuyện."

"Tớ sau này khẳng định..."

"Không nên nói sau này nữa Harry." Ron cắt đứt cậu, nghiêm túc mà nói, "Nếu như cậu còn coi bọn này là bạn mà nói."

Voldemort nằm sấp ở một bên, có nhiều hăng hái nhìn một màn này, cậu bé của y, sẽ làm sao làm đấy?

"Chính là bởi vì tớ xem các cậu là bạn..."

"Thế nhưng Harry cậu không thể hất bọn tớ ra một thân một mình đối mặt nguy hiểm." Hermione lần thứ hai cắt đứt lời của Harry, "Nếu như cậu nhất định muốn hất bọn tớ ra, vậy tốt, chúng ta từ đấy tuyệt giao, cậu dùng phương pháp của cậu đi đối phó Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy, bọn này, cũng sẽ tìm được phương pháp của bọn này."

Voldemort nheo mắt lại, rất là thưởng thức cô nàng này, có dũng có mưu, chỉ tiếc là một Máu... Khụ, xuất thân Muggle.

"Tớ... Các cậu thật sự của không nên ép tớ." Harry kiên trì lắc đầu, nhưng tuyến phòng ngự trong lòng cũng đã sắp tan vỡ, nếu để cho chính bọn họ... Vậy còn không bằng nói cho bọn họ biết chân tướng!

"Harry, nói cho bọn mình đi!" Hermione nói.

"Đúng nha Harry, cậu thì nói cho bọn mình đi!" Ron lặp lại.

Không." Harry yếu ớt mà nói, "Các cậu không đối phó được y."

"Thế nhưng Harry, một mình cậu cũng là không có khả năng thành công." Ron lo lắng nói.

"Tớ đã nói cho giáo sư Dumbledore."

"Chính là ngay cả giáo sư Dumbledore, đều phải dựa vào giúp đỡ của thành viên khác bên trong hội Phượng Hoàng!" Hermione lớn tiếng phản bác.

Trước mặt Harry, hiện lên cảnh tượng lúc Dumbledore rơi lầu, cùng với cái nhìn của Snape trước khi chết kia, vì lợi ích càng vĩ đại sao? Chính là, cậu làm không được.

"Meo ow ~" chẳng biết lúc nào, Hermione đã cùng Ron đều tự về phòng, Voldemort đi tới bên chân Harry, dùng đầu ở trên chân cậu cọ cọ, tựa hồ là đang an ủi cậu.

Harry ôm y lên, thở dài: "Mình rốt cuộc nên làm cái gì bây giờ? Có phải hay không..." Nói cho bọn họ biết chân tướng?

Ron và Hermione không chịu lại nói chuyện với Harry, mỗi một lần lúc Harry cố gắng muốn tới gần bọn họ, bọn họ thì sẽ lập tức bỏ đi, điều này làm cho Harry rất là uể oải và mất mát.

"Cậu bé cứu thế chủ hoàng kim của chúng ta, ngay cả hai người bạn tốt nhất của mày đều vứt bỏ mày sao?" Draco mang Crabbe và Goyle, chặn lại lối đi của Harry.

"Tránh ra." Harry mặt không biểu tình mà nhìn ba người.

"Chúng tao thật sự là rất sợ hãi a!" Draco giả bộ một bộ biểu tình hoảng sợ, lại rất mau bắt đầu cười ha ha.

Thì ở lúc cậu ta cười đến sắp gập cả người, Hermione đột nhiên xông lên cho cậu ta một quyền —— tựa như lúc năm thứ ba vậy.

"Mày..." Draco che mặt, nói không ra lời.

Hermione giơ giơ nắm đấm lên: "Làm sao, còn muốn lại bị tao đánh một quyền sao?"

Sau khi Draco mang tuỳ tùng cậu ta chật vật chạy trốn, Hermione quay đầu nhìn về phía Harry: "Cậu ngay cả một Malfoy đều không đối phó được."

"Tớ..." Harry kinh ngạc phát hiện, Hermione ở lúc không biết, vậy mà cũng trở nên độc miệng lên, "Tốt đi, Hermione, kỳ thực tớ đã sớm nghĩ nói cho cậu biết, tớ dự định nói cho các cậu toàn bộ chân tướng, thế nhưng các cậu vẫn luôn không có cho tớ cơ hội này."

"Nga? Phải không?" Hermione kiêu ngạo mà ngẩng cằm, sau đó quay đầu rời đi.

Harry tận tâm thả chậm bước chân đi theo phía sau Hermione, hai người đi tìm Ron cách đó không xa.

"Tớ không phải cố ý không đi." Ron giải thích nói, "Thế nhưng cậu nhìn, Hermione một người vậy là đủ rồi. Chẳng qua Hermione, ý tứ cậu mang Harry đến là, cậu ấy đã quyết định nói thật với chúng ta?"

"Chờ một chút Ron, chúng ta không nên ở chỗ này nói, đi Phòng Yêu cầu lầu tám."

"Yêu Cầu... Cái gì?" Ron biểu thị nghi hoặc.

"Các cậu đi theo tớ sẽ biết."

...

"Nơi này thật đúng là không tệ." Hermione khen ngợi không thôi, "Harry cậu là làm sao tìm được một chỗ như thế?"

Harry gãi gãi đầu: "Nghe giáo sư Dumbledore đề cập tới một lần, về sau Dobby nói cho tớ biết chỗ cụ thể."

"Tốt đi." Hermione gật đầu, "Như vậy chúng ta trực tiếp tiến vào đề tài chính, cậu trước tiên nói cho chúng tớ, cậu rốt cuộc đều biết những gì."

"Tất cả, tớ biết tất cả của tương lai." Harry cười khổ một cái.

"Điều đó không có khả năng!" Ron kinh ngạc mà há to miệng.

Hermione nhíu mày: "Harry, cậu là cậu bé sống sót trong lời tiên tri không sai, nhưng cậu cũng không biết tiên tri."

"Tớ đích xác không biết tiên tri, nhưng nếu như tớ là từ tương lai về tới hiện tại thì sao? Harry vẫn cứ cười khổ, "Tớ hiện tại muốn làm, chính là nghĩ muốn thay đổi chuyện tương lai sẽ xảy ra."

"Thế nhưng Voldemort giống như tớ vậy trở về, tất cả quay về với số không."

"Cậu đã đều nói cho Dumbledore chuyện này sao?" Hermione nghiêm túc mà hỏi thăm.

"Đúng, tớ đã toàn bộ nói cho cụ biết, các cậu đêm hôm đó nói đúng, tớ một người, căn bản không có khả năng thành công."

Harry chớp chớp có chút chua xót mà mắt: "Tớ đã thất bại qua một lần, tớ hại chết rất nhiều người, các cậu, thật sự còn muốn tiếp tục cùng với tớ sao?"

"Đương nhiên!" Hai người không hẹn mà như đinh chém sắt nói.

"Harry, bọn mình là bạn, bạn chính là phải cùng nhau đối mặt khó khăn, vô luận phía trước chờ đợi bọn mình, đến tột cùng là cái gì." Hermione nắm tay Harry, "Tin tưởng bọn mình."

Thế nhưng tớ không tin bản thân tớ. Harry nhớ đến, nghỉ hè sau khi kết thúc năm sáu kia, Hermione và Ron cũng là yêu cầu nhất định muốn cùng nhau đi tìm Trường sinh linh giá không biết với mình, chính là hiện tại, cậu thậm chí không biết nên như thế nào mới có thể đánh bại Voldemort!

Nếu như Voldemort đã làm lại linh hồn của mình, vậy rất có thể ngay cả Dumbledore cũng... Harry không tự chủ được mà nắm chặt nắm đấm.

"Nhưng tớ cảm thấy chuyện quan trọng nhất hiện tại của bọn mình, vẫn là kiểm tra lúc kết thúc năm học này."

"Harry!" Hermione không thể tin nhìn cậu, "Nếu như Voldemort khống chế thế giới này, ai còn sẽ quan tâm cái gì kiểm tra?"

Nhưng mà Voldemort trước mắt đối với khống chế thế giới cũng không có hứng thú gì. Y thử điều động ma lực tăng trưởng một ít trong cơ thể mình, lẩm nhẩm dùng thần chú tới truy lùng bộ phận linh hồn của mình/

Sau đó, y lại một lần nữa nhìn thấy thiếu niên Riddle trong sổ nhật ký. Riddle bị triệu hoán đi tới nơi này, lại không có thể phân biệt ra Voldemort lúc này hình thái là một con mèo.

Đây thật là một cơ hội tuyệt vời, không phải sao? Voldemort nheo mắt lại, đắc ý nở nụ cười.

===---0o0o0o0---===

*Avada Kedavra (Lời nguyền giết chóc) Mô tả: Gây ra cái chết tức thì, không đau đớn. Không có thần chú đảo hay ngăn chặn lời nguyền (lời nguyền bất khả chặn). Một trong ba Lời nguyền Không thể Tha thứ. Khi dùng bùa này cần phải có mong muốn đối phương chết mới có thể sử dụng được. Bạn sẽ được một vé vào Azkaban nếu sử dụng một trong ba Lời nguyền Không thể Tha thứ.

---0o0o0o0---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro