CHAPTER 08

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHAPTER 08

EDITOR: ROSALINE

BETA: ROSALINE


Voldemort lại một lần nữa thành công thu hồi bộ phận linh hồn này, cùng lúc, cảm giác ma lực trong cơ thể y gần như đã rõ cũng càng thêm rõ ràng.

Một dòng nước ấm từ ngực vọt tới tứ chi, Voldemort cảm giác bản thân mình hình như đặt mình vào trong suối nước nóng.

Đột nhiên, một trận ánh sáng trắng chói mắt thoáng hiện, mèo nhỏ màu trắng không thấy, thay vào đó, còn lại là một thiếu niên tóc trắng áo trắng.

Voldemort không có nghĩ đến, thì ra thu hồi linh hồn vậy mà có thể để cho mình biến trở về người! Chẳng qua cũng may, y bởi vì lo lắng xảy ra sự cố mà đến lối vào của phòng chứa bí mật Slytherin vào —— cũng chính là phòng tắm nữ sinh —— có thể nói là rất có dự kiến trước.

Tuy rằng y càng muốn đi là phòng chứa bí mật, nhưng bởi vì hình thái mèo không cách nào nói ra xà ngữ, y không thể làm gì khác hơn là lui mà cầu thứ hai.

Voldemort quay đầu nhìn về phía mình trong gương —— dáng dấp thiếu niên chừng mười lăm mười sáu tuổi, khuôn mặt có năm phần giống với bản thân mình lúc đầu, vẫn như cũ là hai tròng mắt màu đỏ, nhưng tóc đen không thấy, thay vào đó, là tóc ngang vai màu trắng bạc, và... Một đôi mèo tai?

Voldemort mở to hai mắt nhìn, sau đó, y tay run run hướng về phía sau mình sờ soạng —— một cái đuôi!

Có lẽ sẽ giữ nguyên hình thái mèo là bởi vì y thu hồi linh hồn còn chưa đủ nhiều, không đủ để chống đỡ y biến về hình người hoàn toàn?

Y nhất định phải đuổi trước Dumbledore đến nhà Gaunt thu hồi linh hồn trong chiếc nhẫn.

Voldemort nheo mắt lại, một lần nữa biến về mèo trắng nhỏ, sau đó nghênh ngang đi tới Hogsmeade —— không ai sẽ cố ý đi chặn một con mèo.

Nhưng mà lúc Voldemort Độn thổ đi tới nhà Gaunt, lại phát hiện, nhẫn đá obsidian kia đã bị Dumbledore lấy đi.

Vậy trước tiên trở về trang viên Voldemort đi, cái ly của Hufflepuff hiện tại ở đằng kia, Nagini và đũa phép của mình hẳn là cũng ở đằng kia.

...

Trong nháy mắt Nagini nhào tới Voldemort biến về hình người, sau đó thì há hốc mồm, vứt Nagini đè ở trên người mình xuống.

{là ta.} Voldemort nói.

{chủ nhân!} Nagini vui vẻ mà vẫy đuôi, {chủ nhân ngài cuối cùng là trở về! Nga? Chủ nhân, ngài làm sao sẽ biến thành một con mèo a?}

{khụ, việc này nói rất dài dòng, hơn nữa nói mi cũng không hiểu.} Voldemort đưa tay sờ sờ đầu Nagini, {đi cầm tới cái chén ta giao cho mi bảo quản kia và đũa phép của ta tới.}

Vì vậy, Voldemort lại thuận lợi mà thu hồi hai mảnh linh hồn.

Đuôi biến mất, chính là lỗ tai còn ở, tóc vẫn như cũ là màu trắng. Voldemort nhăn mày lại, hiện tại thì còn thiếu chiếc nhẫn kia và linh hồn trong cơ thể Harry.

Đột nhiên, một trận đau kim châm muối xát từ ngực mang tất cả toàn thân.

Voldemort che kín ngực ngã vào trên mặt đất, y cười khổ một cái, Dumbledore quả nhiên có biện pháp chân chính hủy diệt linh hồn của mình, hiện tại, chỉ còn lại có một mảnh trong cơ thể Harry kia.

Voldemort lại biến về mèo, y phải về tới bên cạnh Harry.

{chủ nhân, ngài lại muốn đi sao?} Nagini trườn tới bên cạnh Voldemort, bất mãn mà nhìn y, {ngài thành thật khai báo, ngài có phải có rắn khác bên ngoài hay không!}

{khụ, rắn khác là thật không có.} Voldemort vội vã trấn an tiểu thư rắn mắt nhìn thì muốn nóng nảy lên.

{vậy ngài dẫn ta cùng đi.} Nagini dựng thẳng thân thể lên.

{không được.} Voldemort kiên trì nói, {ta bây giờ là muốn đi Hogwarts, nhất định phải biến thành hình thái mèo mới có thể, nếu như mang mi, sẽ bị lão ong mật phát hiện.}

{hừ, ngài chính là bên ngoài có rắn.}

{... Thật không có.}

{vậy ngài thì mang ta cùng đi!}

{không được.}

{vậy ngài chính là bên ngoài có rắn.}

{...}

Một giờ sau, ở sau khi Voldemort đáp ứng trở về thì làm dê nướng nguyên con cho Nagini, tiểu thư rắn càn quấy mới cuối cùng cũng thả y rời khỏi.

Lúc Voldemort về tới Hogwarts, trong phòng sinh hoạt chung của Gryffindor đang ăn mừng Ron thành công trúng cử thủ quân của đội bóng Quidditch.

Y liếc mắt liền thấy cậu bé nhà mình đang ngụm lớn uống một chai Bia Bơ.

Crookshanks trốn ở góc phòng, lộ ra thiếu hào hứng với hoạt động chúc mừng của đám nhân loại này.

Voldemort đi tới bên cạnh Harry, đứng thân thể lên, hai móng khoát lên trên chân cậu.

"Cưng hôm nay chạy đi nơi nào?" Harry cúi người bế Voldemort lên, trong giọng nói mang trách cứ, "Lần sau không thể tùy tiện chạy loạn, biết không?"

Voldemort khe khẽ gọi một tiếng, lộ ra ngoan ngoãn mười phần.

Đợi đến hoạt động chúc mừng không sai biệt lắm gần kết thúc, Harry, Hermione và Ron ba người ngồi xuống bên cạnh lò lửa.

"Hôm nay lúc chạng vạng thi đấu chọn lựa, vết sẹo Harry lại đau." Ron nói cho Hermione.

Ban đầu Voldemort ở trong lòng Harry mơ mơ màng màng thì muốn ngủ sau khi nghe được câu này, trong nháy mắt thanh tỉnh lại.

"Từ lúc tớ trở về sau đó, này vẫn là lần đầu tiên." Harry hạ giọng nói, "Hơn nữa, lần trước lúc này đã xảy ra chuyện giống vậy, nhưng tớ có thể khẳng định, cũng không phải là bởi vì cùng một nguyên nhân."

"Cậu trước đó không phải nói, từ lúc sau khi cậu trở lại, cậu và Volde... Voldemort thì không có loại liên hệ này sao?" Hermione nhướng chặt lông mày.

Harry lắc đầu: "Tớ cũng không biết, lúc đó, ở trong nháy mắt đó, tớ giống như nhìn thấy Nagini nhào lên tựa hồ là muốn ăn tươi tớ ta."

Voldemort không khỏi co rút co rút khóe miệng, xem ra, loại liên hệ giữa y và Harry này, hình như theo linh hồn toàn bộ bổ sung mà lại lần nữa trở về.

"Harry, cậu phải nhanh một chút đi nói cho giáo sư Dumbledore cái tình huống này." Hermione nói.

"Đúng vậy, nói không chừng Dumbledore sẽ biết đây là có chuyện gì." Ron hùa theo nói.

Harry chậm rãi nói: "Tớ nghĩ, khả năng này có quan hệ với Voldemort thu hồi linh hồn, ở trong Trường sinh linh giá chúng ta tìm được, chỉ có mảnh hồn trong chiếc nhẫn kia bị Dumbledore chân chính tiêu diệt."

"Vậy Harry, cậu có biết cảnh tượng cậu thấy kia xảy ra ở địa phương nào hay không?" Hermione hỏi.

Harry tỉ mỉ nhớ lại một chút cảnh tượng cậu nhìn thấy, đột nhiên ý thức được, chỗ đó, chính là trang viên Voldemort cậu ở năm năm, lại quen thuộc cực kỳ.

"Là trang viên của y." Voldemort cảm giác được, thân thể Harry cứng ngắc một chút, lại rất mau khôi phục bình thường, "Thế nhưng tớ cũng không biết trang viên này ở địa phương nào."

Ron kỳ quái mà liếc mắt nhìn Harry: "Tớ còn tưởng rằng cậu đi qua."

Harry nhấp mím môi: "Tớ đích xác đi qua, thế nhưng là ở hôn mê bị bắt tới."

"Harry." Hermione đột nhiên đưa tay nắm tay Harry, "Bọn mình vẫn luôn cũng không có hỏi qua cậu, y, hẳn là hành hạ cậu rất lâu, có phải hay không?" Nói, thanh âm Hermione lại có chút nghẹn ngào.

Harry vội vã trở tay nắm tay Hermione, an ủi: "Đều đi qua, hơn nữa bọn mình hiện tại không phải là đã có cơ hội thay đổi tương lai sao?"

"Đúng vậy Hermione, cậu trước không phải là còn nói, bọn tôi cần phải tin tưởng Harry sao?" Ron cũng mở miệng an ủi.

Hermione lau lau nước mắt: "Được rồi, D. A. Cậu nói trước đó tớ cảm thấy bọn mình hiện tại rất có cần thiết phải nhanh một chút tổ chức."

"Hiện tại?" Harry có chút ngoài ý muốn, "Nhanh như vậy?"

"Đương nhiên là phải càng sớm càng tốt, dù sao bọn mình ai cũng không biết, Voldemort lúc nào sẽ tới."

"Tốt đi."

Có kinh nghiệm đời trước, Harry cũng tin tưởng, lúc này đây, bản thân mình sẽ làm đến càng tốt.

Đêm đã khuya, người trong phòng sinh hoạt chung cũng đều lục tục trả về ký túc xá, Ron và Hermione cũng rời khỏi, chỉ còn lại có Harry một người, suy tính lúc này đây nên như thế nào tránh cho bị Umbridge bắt được.

Harry tìm được Bản đồ Đạo Tặc, cậu mở rộng tấm da dê, lấy ra đũa phép gõ gõ nó, sau đó nhẹ giọng nói: "Tôi trang trọng nghiêm túc tuyên thệ tôi không có ý tốt."

Voldemort cảm thấy vật này cực kỳ có ý tứ, y đặt hai cái chân trước ở trên bản đồ, nhưng rất nhanh, y thì cảm thấy không có ý tứ.

Bởi vì, phía trên tấm bản đồ này, có tên y —— trên điểm đen nhỏ đại biểu y kia, thình lình biểu thị: Tom(Voldemort).

Ở trước mặt người tạm thời không phải là người yêu còn là kẻ địch dùng tư thế rất ngu rớt áo choàng làm sao bây giờ? Online chờ, cấp cấp cấp bách!!!

Harry hiển nhiên cũng nhìn thấy, thân thể cậu trở nên cứng ngắc, giống như là trúng bùa chú hóa đá vậy.

* bùa chú hóa đá

Mà Voldemort, không sai biệt lắm cũng là trạng thái giống vậy.

Tình cảnh một lần nữa hết sức khó xử.

Cuối cùng, vẫn là Voldemort dẫn đầu phản ứng kịp, từ trên đùi Harry nhảy xuống sau đó dùng pháp thuật phát ra âm thanh nói: "Nếu như em nguyện ý, có lẽ chúng ta có thể tìm một chỗ không ai nói chuyện."

Harry nhìn y, hai đấm nắm chặt, nghĩ đến bạn học trong Hogwarts, cậu gật đầu.

Hiện tại, cậu rốt cuộc biết vì cái gì Voldemort có thể đoạt được hộp dây chuyền và vương miện, thì ra, vẫn luôn là cậu tự mình dẫn sói vào nhà.

Hai người đi tới phòng Yêu Cầu.

"Ngươi có thể biến về dáng vẻ người." Harry nói, giọng điệu cứng ngắc.

Voldemort yên lặng, y không biết, bản thân mình là nên để cho Harry hướng về phía một con mèo nói chuyện, hay là hẳn là để cho Harry nhìn thấy dáng dấp hiện tại của mình.

Harry nhíu nhíu mày: "Lẽ nào ngươi biến không trở lại?" Tay Harry, lặng lẽ đưa vào trong túi, nắm đũa phép.

Nhưng mà, không đợi cậu có động tác kế tiếp, Voldemort đã biến về hình người —— Harry nhịn không được co rút khóe miệng, nếu như không phải là biết Bản đồ Đạo Tặc không có khả năng phạm sai lầm, cậu thật đúng là không thể tin được, thiếu niên tóc trắng mọc hai tai mèo màu trắng trước mặt, vậy mà sẽ là Voldemort.

"Harry, mới vừa nếu như lưu lại ở đằng kia, giật mình tỉnh giấc những người khác, có lẽ em còn có khả năng thoát thân, thế nhưng hiện tại em một người, chính là không có nửa điểm phần thắng."

Harry cúi đầu: "Vẫn sẽ có người không thoát thân được."

Voldemort nhìn cậu bé trước mặt, nhíu nhíu mày, y phát hiện, cậu bé hình như đang sợ mình.

"Harry ta..."

"Chúng ta làm cái giao dịch đi!"

Hai người cùng lúc mở miệng.

Harry không để ý đến Voldemort, tiếp tục nói: "Ta biết ngươi muốn lấy đi mảnh hồn trong cơ thể ta, ta có thể cho ngươi, ngoại trừ cái này, mạng của ta ngươi cũng có thể lấy đi, thế nhưng, không nên thương tổn những người khác."

"Em có thể yêu cầu Dumbledore giải tán hội Phượng Hoàng sao?"

Harry ngẩng đầu, hình như có chút không giải thích được.

"Hay là em có thể thuyết phục bọn họ sẽ không đối đầu với ta?" Voldemort chậm rãi nói, "Nếu như đều không thể, giao dịch này của em lại không thể thành lập, có chiến tranh sẽ có thương vong."

"Hay là nói, em kỳ thực là hy vọng ta buông tha tất cả ở trên tay hiện tại?"

Khóe môi Voldemort giơ lên, thì ra cũng không có khó như trong tưởng tượng của y vậy.

"Ta có thể đáp ứng em, Harry, thế nhưng em phải dùng bản thân em tới trao đổi."

===---0o0o0o0---===

*Duro (Bùa hóa đá) Mô tả: Hóa đá mọi thứ, kể cả người.

---0o0o0o0---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro