chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi trưa trời oi bức ,những con người đang đứng ở hiện trường càng muốn xử lý xong vụ việc, Phúc rút khăn trong túi quần lau mồ hôi nhìn sang người phụ nữ ,sau khi húp ngụm nước xong anh hỏi: " bà có nhớ bộ dạng người đó ra sao không?" Hai bàn tay người phụ nữ bóp chặt lại ,khuôn mặt sợ hãi còn vương giọt nước mắt ,thân hình cao nhưng tư thế ngồi thì không thoải mái ,một lúc sau anh hỏi mắt không rời quan sát " chồng bà có gây thù oán với ai không?" Đây là câu thứ ba anh hỏi nhưng người phụ nữ kia vẫn im lặng ,anh đành phải dùng biện pháp mạnh " nếu bà không chịu cộng tác với chúng tôi buộc tạm thời nghi bà là người giết chồng và tên tài xế kia" câu nói này tuyệt nhiên có hiệu quả ,người phụ nữ bắt đầu từ từ ngẩng đầu lên nhìn một lúc rồi kể " khi có một người lạ gọi điện thoại, chồng rũ tôi đi một chuyến , ...chồng hỏi thời gian và than phiền vì đi mãi mà chưa tới nơi ,đang cầu nhàu tài xế thì trước mặt có hai chiếc xe ngáng đường buộc phải dừng lại ,bọn họ yêu cầu xuống xe ,tài xế và chồng tôi vừa bước xuống thì bọn họ dùng ...dùng búa đập vào đầu hai người máu tuôn ra tôi chưa kịp hét lên thì ngất xỉu ,tôi bị chứng sợ máu ,đến khi tỉnh dậy tôi vội xuống xe tìm chồng thì..." nước mắt tuôn ra chảy dài xuống vệt má nức lên thành tiếng ,sợ người phụ nữ không kể nữa anh an ủi " mong bà bình tĩnh ,chúng tôi sẽ cố gắng bắt hắn ,muốn bắt hung thủ chúng tôi cần bà phải kể lại toàn bộ chuyện đó là manh mối duy nhất " bà ta thôi nức kể lắp bắp " lúc đó tôi thấy chồng tôi không có..không có ..và tôi thấy tên đó..hắn đang..tôi sợ lúc sau tôi mới gọi điện báo cảnh sát..tôi sợ ..tôi...!" Bà ta gào lên túm lấy cổ áo Phúc rồi gắng sức bóp cổ "mày trả chồng cho tao, lũ khốn nạn!" Người đang chụp hiện trường,người thì xem xét chi tiết ,họ cách xa nên không nghe thấy ,Trần Mi đứng gần đó vội chạy lại ngăn cản , người phụ nữ hai tay vẫn xiết chặt .không chờ Trần Mi tới nơi anh đã hất ra đột nhiên người phụ nữ ngất lịm đi.
Theo điều tra người phụ nữ này tên Trần Ánh Tuyết 46 tuổi ,thần kinh không ổn định và theo lời kể của em gái ruột lâu lâu có hành động bóp cổ vì căng thẳng ,tức giận ngoài ra thì bình thường ,nguyên nhân hành không ổn định thần kinh là do bị ám ảnh từ hồi nhỏ đã chứng kiến mẹ mình bị cha bóp cổ cho đến chết. Người chồng tên Ngô Nhật 50 tuổi ,nguyên nhân cái chết là bị chặt đầu ,hung khí chưa rõ ,nhà giàu ,quan hệ bình thường ,làm từ thiện khắp nơi . Tài xế tên Quốc Huy 26 tuổi nguyên nhân cái chết giống như ông Ngô Nhật .Trần Mi trình bày xong thì Tuấn thắc mắc" tại sao hung thủ lại lấy đầu của nạn nhân, thông thường giết người xong thì thôi , nhưng điều đặc biệt ở đây là , tài xế không can hệ gì đến ông Ngô Nhật nhưng cũng bị hung thủ lấy mất luôn cả đầu!" Trần Mi lôi ghế ngồi bịch xuống " sao anh biết hung thủ lấy đầu nạn nhân?" Tuần gãi đầu lúng túng" tôi đoán vì cả hai tổ chuyên án đều lục tung cả hiện trường thậm chí đi xa hơn nữa nhưng không tìm thấy đầu ,chẳng lẽ con thú biết tha đi sao?" ,"vụ án này nhức đầu quá!" Trần Mi gục đầu rồi ngẩng lên nhìn vào máy chiếu , nhìn hai cái xác không đầu nằm ngay dưới đất máu từ cổ chảy ra rất nhiều cô cảm thấy lạnh toát sống lưng mình. Nãy giờ Phúc im lặng không nói tiếng nào bây giờ cả hai mới để ý đến ,Tuấn hỏi " theo anh thì con gì tha cái đầu hay đại loại là cái gì đó lấy mất đầu của nạn nhân . Anh trầm mặc vài giây rồi dây rứt trán " chờ người phụ nữ tỉnh dậy để lấy lời khai ,lúc đó bà ta định nói hung thủ đang.. thì nổi cơn ,tôi không biết ý chuyện gì đã xảy ra trước mặt bà ta !" Anh đứng lên và bước ra ngoài không một lời chào tạm biệt chẳng lẽ người cảnh sát trẻ này đang trông chờ điều gì sao?.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro