cố nhân quy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

mình không thể đếm được số lần trong bốn năm vừa rồi mà mình viết, xóa, rồi lại viết để xóa hết.

viết là cách mình quên. mình định hình chặng đường của mình. mình tìm cách giải thích những điều mình phải chấp nhận, và mình tìm cách tha thứ những người tổn thương mình vì mình viết về những điều người ta có thể đã phải chấp nhận.

trong bốn năm, mỗi lần mình viết là một lần mình kiệt sức và muốn bỏ trốn.

mình đã xóa phần lớn những bản thảo đó.

mình quyết định không quên, và mình quyết định không tha thứ. những tổn thương của mình là thật, những lần mình khóc đến không thể thở cũng là thật. mình đã lớn hơn, nhưng mình không nhượng bộ trước những người từng nói họ làm mình đau để giúp mình trưởng thành.

bây giờ, mình chỉ cố gắng viết để giải thoát cho những người mình lựa chọn buông tay.

đặt vụn vỡ ở lại những ngày mà mình hi vọng sẽ chảy qua kẽ tay như chưa từng tồn tại.

tạm biệt con người đằng sau ba năm mình không ngủ, mình không thương cậu nữa. không thể quay ngược đêm ngày, không thể xây dựng lại mối quan hệ đã đổ. chúng mình đã cùng nhau thiêu rọi chói lòa qua cơn bão mùa hè năm đó. nhưng lửa tàn rồi, mình không đợi chờ cậu tôn trọng ánh sáng của mình nữa.

tạm biệt chính mình của quá khứ, mình luôn thương em rất nhiều. cảm ơn tình yêu của em đã ôm những người đẩy em ngã. cảm ơn sức mạnh của em đã không buông bỏ và chiến đấu để mình đến được hiện tại. vào những ngày em nghĩ không ai thương em, mình muốn em biết mình đã khóc cùng em và ôm em thật chặt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#xám